[Dịch] Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1930 : Trẫm lửa giận (1)




Tần Quân triệt để phóng thích ngạo khí trong xương, để chúng sinh tức giận, đồng thời cũng rung động thật sâu. 

Càng ngày càng nhiều cường giả tiến vào Hồng Mông Giới cầu, số lượng không ngừng tăng nhiều. 

100 vị! 

200 vị! 

500 vị! 

Tần Quân không hoảng chút nào, nụ cười trên mặt ngược lại càng cuồng quyến, Cực Đế hít sâu một hơi, cùng Tần Quân tựa lưng vào nhau, đã như vậy, vậy thì chiến! 

Cho dù chết, trước khi chết, hắn cũng phải chiến thống khoái! 

Nhìn thấy càng ngày càng nhiều sinh linh gia nhập, Khánh Đế thở dài một hơi, hắn thật đúng là sợ không có trợ giúp, không có cách, Tần Quân biểu hiện thật sự là quá mức cường thế, lúc trước đối mặt Lăng Đế, cơ hồ là ưu thế áp đảo 

Chính Hoa Tà Phật bay tới bên trái Tần Quân, cách xa nhau mấy ngàn thước, sau lưng hai mươi ba cỗ Mộc Quan đột nhiên mở ra, nắp quan tài bay ngược, ngay sau đó hai mươi ba thân ảnh đứng lên, khuôn mặt không đồng nhất, tất cả đều ánh mắt trống rỗng, quần áo cũ nát, như là cương thi 

Khí thế đều vô cùng cường đại, dẫn tới những sinh linh khác trong Hồng Mông Giới cầu ghé mắt. 

- Là Phật La của Chính Hoa Tà Phật! 

- Truyền thuyết hai mươi ba Phật La này là cường giả đứng đầu của các thời kỳ Hồng Mông! 

- Chính Hoa Tà Phật khẳng định không có lòng tốt. 

- Vậy mà cùng Chính Hoa Tà Phật kề vai chiến đấu. 

Tâm tình của các cường giả đều vô cùng cổ quái, dưới tình huống bình thường, hẳn là bọn hắn liên thủ đối chiến Chính Hoa Tà Phật, không nghĩ tới lại cùng Chính Hoa Tà Phật liên thủ đối chiến Bất Bại Đại Đế 

Chính Hoa Tà Phật đứng ngạo nghễ ở trên Mộc Quan, nói: 

- Thiên Đế, từ bỏ đi, Cực Đế, ngươi không bảo vệ được! 

Hắn từng nghe sư tôn nhắc qua Thiên Đế, cho nên không muốn đối phó Tần Quân, nhưng Cực Đế phải chết! 

Tần Quân không nhìn hắn, trên mặt vẫn treo nụ cười khinh miệt. 

Khánh Đế lườm Chính Hoa Tà Phật một chút, tâm lý đề phòng, hắn cũng không tin Chính Hoa Tà Phật là vì Hồng Mông xuất chiến, tuyệt đối có bí mật không muốn người biết 

Lúc này, sinh linh tiến vào trong Hồng Mông Giới cầu đã vượt qua ngàn! 

Số lượng vẫn đang không ngừng tăng nhiều! 

- Thiên Đế! Dám vi phạm Đại Đế! Bọn ngươi chết đi! 

Tiêu Lang diện mục dữ tợn nhìn Tần Quân, gào thét nói, phảng phất như đã thấy Tần Quân thân tử đạo tiêu, cười vô cùng tàn nhẫn 

Hưu... 

Một đạo liệt diễm bỗng nhiên đánh tới, trong nháy mắt bao phủ Tiêu Lang, để hắn hình thần câu diệt! 

Một màn này để Lăng Đế tức giận, không có cách, Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ vốn nhanh, lại thêm Không Gian đại đạo cùng Thời Gian đại đạo gia trì, tốc độ sao mà biến thái, ở đây không ai có thể đoán trước. 

Lý Viêm Long mồ hôi lạnh lâm ly, bởi vì hắn cách Tiêu Lang gần nhất, vừa rồi trong nháy mắt đó, cảm giác hồn phách muốn bị giảo tán. 

Trong khoảnh khắc, trong Hồng Mông Giới cầu an tĩnh lại, các sinh linh trong lòng run sợ, không dám khiêu khích Tần Quân. 

Chính Hoa Tà Phật nhíu mày, hiển nhiên đau đầu thực lực của Tần Quân 

- Gia hỏa này đến cùng muốn làm gì? Còn đang chờ? 

Khánh Đế nhìn chằm chằm Tần Quân, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. 

Chẳng lẽ Tần Quân thật mạnh như vậy sao? 

Dám không nhìn toàn bộ sinh linh? 

Đổi lại là hắn, đã sớm tìm cơ hội đào tẩu. 

- Còn phải đợi bao lâu? 

Cực Đế truyền âm hỏi ý kiến, hắn có thể cảm giác được Khánh Đế, Chính Hoa Tà Phật rất mạnh, lại thêm những cường giả khác, tiếp tục như vậy nữa, tình huống không ổn. 

- Chờ bọn hắn cùng tiến lên, trẫm muốn một lần đánh tan toàn bộ bọn hắn! 

Tần Quân trả lời, ngữ khí vô cùng tự phụ. 

Cực Đế ngẩn người, chợt lắc đầu cười một tiếng, trong mắt cũng bốc cháy lên ý chí chiến đấu, hắn cùng Thiên Đế liên thủ, thế gian ai có thể địch? 

Rất nhanh, số lượng sinh linh trong Hồng Mông Giới cầu đột phá 1500, không cách nào lại tăng trưởng, dù sao Tần Quân cùng Cực Đế quá mạnh, tuyệt đại đa số sinh linh đều không muốn mạo hiểm. 

- Chuẩn bị nhận lấy cái chết chưa? Đám heo chó! 

Tần Quân cuồng vọng cười nói, một câu liền triệt để nhóm lửa phẫn nộ trong Hồng Mông Giới cầu 

Quá phách lối!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.