[Dịch] Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1925 : Trẫm muốn hắn sống (2)




- Hồng Mông không dung ngươi! 

Đang khi nói chuyện, Lăng Đế rót pháp lực vào trong Bất Bại kiếm. 

- A a a a a... 

Cực Đế khàn cả giọng hét thảm lên, để người nghe nổi da gà, rất khó tưởng tượng giờ phút này Cực Đế thừa nhận thống khổ như thế nào 

- Đáng tiếc một tuyệt thế thiên tài. 

Trần Đạo Đức cảm thán nói, Cực Đế biểu hiện ra thiên phú so với Lăng Đế chỉ có hơn chứ không kém 

Nhìn chung Hồng Mông, hắn cũng tìm không ra sinh linh thứ hai thiên phú có thể cùng Cực Đế so sánh 

Có lẽ Hồng Mông Thần linh có thể. 

Giữa không trung, đại bộ phận sinh linh đều ai thán, Cực Đế rất mạnh, phong hoa tuyệt đại, đáng tiếc đối mặt Lăng Đế 

- Thôi… 

Khánh Đế thở dài một tiếng, nhắm mắt không có nhìn. 

Sau khi Cực Đế vẫn lạc, trong Nam Hồng Mông tồn tại có thể kiềm chế Lăng Đế càng ít. 

- Dừng tay! 

Đúng lúc này, một âm thanh hét giận dữ vang lên, bá đạo vô song, để linh hồn của toàn bộ sinh linh vì đó rung mạnh 

Chỉ thấy Tần Quân lấy tốc độ cực nhanh xâm nhập trong Hồng Mông Giới cầu, trong chớp mắt liền đến bên cạnh Lăng Đế cùng Cực Đế, tay trái nhô ra, chế trụ tay nắm Bất Bại kiếm của Lăng Đế 

- Trẫm không cho phép ngươi giết hắn! 

Tần Quân trầm giọng nói, lời vừa nói ra, toàn bộ tinh không chấn động. 

Người này là ai? 

Cũng dám ngăn cản Lăng Đế? 

- Tốc độ thật nhanh! 

- Hắn là người theo chân Cực Đế, Tô Đế, tựa như là Thiên Đế gần đây thanh danh vang dội? 

- Muốn chết a! Hắn tính là thứ gì? Dám cùng đối nghịch với Lăng Đế? 

- Muốn cứu Cực Đế, hắn cho rằng hắn là Chu Ma đại đế? 

- Vừa rồi tốc độ của hắn đã siêu việt Tạo Hóa Thái Hư Tôn? 

Các sinh linh liên tục kinh nghị, không có người xem trọng Tần Quân. 

- Ngài muốn làm gì! 

Lăng Đế cắn răng nói, trong mắt lóe ra vẻ không thể tin được. 

Hắn thấy, Tần Quân chính là Hồng Mông Thần linh, hẳn là sẽ giống như hắn, muốn diệt trừ đại kiếp tà số. 

- Trẫm muốn hắn sống. 

Tần Quân lườm Lăng Đế một chút, nhẹ nói, tay phải hắn hơi dùng lực, để cánh tay của Lăng Đế run rẩy lên. 

Lăng Đế âm thầm kinh hãi, mặt ngoài lại không chịu buông tay, hắn trầm giọng nói: 

- Hắn chính là đại kiếp tà số, nếu bỏ mặc trưởng thành, toàn bộ Hồng Mông đều sẽ bởi vì hắn mà bị tiêu diệt, ngươi nhẫn tâm để thương sinh đều tử vong sao? 

Từ ngài đến ngươi, có thể thấy được Lăng Đế phẫn nộ. 

- Để hắn giết đi! Ta không cần người khác cứu giúp. 

Cực Đế cắn răng nói, mặt mũi tràn đầy vẻ thống khổ 

Tần Quân nhìn cũng không nhìn hắn, liếc xéo Lăng Đế nói: 

- Ngươi nói hắn là tà số hắn liền nhất định là tà số? Cho dù là tà số, thì tính sao? 

Chí ít hiện tại Cực Đế không có quá nhiều Nghiệp Lực. 

Trái lại Lăng Đế, Khánh Đế, máu trên tay không thể đếm hết được! 

Bao quát Tần Quân cũng như thế. 

Trong ký ức của hắn, chưa từng có một vị sinh linh như Cực Đế, một tấm lòng son truy cầu mạnh hơn, Cực Đế ngoại trừ tu luyện chính là chiến đấu, sinh linh bị hắn đánh bại rất nhiều đều còn sống, đủ để thấy tâm tính của Cực Đế 

Hắn không có quá nhiều tham lam, chỉ muốn mạnh lên. 

- Tà số phải chết! 

Lăng Đế cắn răng nói, đột nhiên rót pháp lực vào Bất Bại kiếm, kim quang đại hiển, bao phủ thân ảnh của Tần Quân 

Cho dù Tần Quân có ân với hắn, cũng không thể ngăn cản hắn giết Cực Đế! 

- Hừ! 

Trong kim quang truyền ra tiếng hừ lạnh của Tần Quân, ngay sau đó, Lăng Đế bị đánh bay ra ngoài, ngay cả Bất Bại kiếm cũng bay ra thân thể của Cực Đế, xoay tròn bay ra trăm vạn dặm, khảm vào trong tường ánh sáng của Hồng Mông Giới cầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.