Sau đó, hắn trở lại trong tẩm cung.
Một bên khác, Quản Trọng cùng Hoắc Khứ Bệnh đứng ở trên nóc nhà, nhìn ra xa tinh không, thần sắc của hai người đều vô cùng ngưng trọng.
- Vô Cực cảnh?
Quản Trọng nhẹ giọng hỏi.
- Ừm, Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh trung kỳ.
Hoắc Khứ Bệnh gật đầu nói, trong mắt viết đầy kinh hãi.
Trước hai ngày, Tần Quân lật tay tạo ra hai Đại Đạo Đế Tôn, hiện tại lại tạo ra một Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh.
Tần Quân ở trong lòng bọn họ lập tức cao lớn, giờ khắc này, bọn hắn phảng phất như trở lại thời kỳ Hỗn Độn, ngưỡng vọng Thiên Đế.
- Thiên Đế oai, khó có thể tưởng tượng.
Quản Trọng cảm thán nói, may mắn bọn hắn không có làm phản, nếu không hối tiếc không kịp.
- Xem ra ngày sau chúng ta thật có khả năng được Bệ Hạ đề cao tu vi.
Hoắc Khứ Bệnh cười nói, trong lòng cực kỳ mong đợi.
Hắn ở Cổ Thánh Đế Đạo tuy được người kính ngưỡng, nhưng khoảng cách đỉnh tiêm lại có một khoảng cách.
Tin tức liên quan tới Kinh Kha đột phá trừ bọn họ biết được, cũng không có truyền ra.
Trong tinh không không biết, hào quang bảy màu lưu chuyển, bên trong có vô số điểm sáng, hình thành một đại đạo, không biết cuối cùng, không biết rộng bao nhiêu, ở trong sao trời cũng lộ ra bản thân, thân lâm kỳ cảnh, có thể cảm nhận được nó sáng chói cùng to lớn.
Một thân ảnh anh tuấn uy vũ dậm chân mà đến, người mặc chiến giáp kim sắc, áo choàng hồng sắc không ngừng chập chờn, tóc dài phiêu tán, khuôn mặt tuấn lãng, hai đầu lông mày tản ra ngạo khí bễ nghễ thiên hạ
Hắn chính là con của Cơ Hạo Dạ, Cơ Càn Khôn!
Thiên phú của Cơ Càn Khôn thậm chí siêu việt Cơ Hạo Dạ, chính là nhân vật đại biểu của Cực Viêm Ma Thần tộc bây giờ
Đồng thời hắn cũng là cha của Hoang Thần.
So sánh với Hoang Thần, hắn hào hoa phong nhã, không có chút già nua.
Cơ Càn Khôn đi nhìn như rất chậm, kì thực mỗi một bước đều vượt qua một vũ trụ.
Đây là thời không trường lộ, ánh sáng chung quanh đều đại biểu cho một vũ trụ, mà địa phương hắn muốn đi là Nội vũ trụ.
- Cũng không biết Thiên Đế Bệ Hạ còn nhớ ta không?
Khắp khuôn mặt Cơ Càn Khôn là vẻ chờ mong, Cơ Hạo Dạ còn đang bế quan, sau khi nhận được tin tức, hắn liền khởi hành chạy đến Nội vũ trụ.
Người hắn sùng bái nhất đúng là Thiên Đế, khi còn bé, Thiên Đế cũng rất thương yêu hắn, cho nên trong lòng hắn, địa vị của Thiên Đế không thua Thái Gia Gia Cơ Hạo Dạ.
Lúc này, phía trước bay tới một bóng người, rõ ràng là Ngân Giáp nam tử lúc trước hàng phục Thương Bại Thiên.
Ngân Giáp nam tử vừa nhìn thấy Cơ Càn Khôn, kém chút dọa đến hồn phi phách tán, vội vàng xoay người.
- Dừng lại!
Cơ Càn Khôn nói, tựa như lôi đình ở bên tai Ngân Giáp nam tử vang lên, kém chút chấn vỡ đầu hắn.
Ngân Giáp nam tử thận trọng quay đầu, xấu hổ nói:
- Không biết tiền bối gọi ta có chuyện gì?
- Ngươi là từ trung tâm vũ trụ tới?
Cơ Càn Khôn mặt lạnh hỏi.
- A? Không phải.
Ngân Giáp nam tử vội vàng phủ nhận.
Hắn đã đoán được nguyên nhân Cơ Càn Khôn xuất hiện, chín phần mười là đi tìm Thiên Đế.
Mỗi một giới Vô Song đại chiến, đều có không ít Đại Năng ở Cổ Thánh Đế Đạo tiến về trung tâm vũ trụ, hắn không biết nguyên nhân, nhưng hắn đối với trung tâm vũ trụ có dã tâm, cho nên vô ý thức phủ nhận.
- Cẩu vật, ngươi đang gạt ta sao?
Cơ Càn Khôn híp mắt, lạnh giọng hỏi, sát khí vô tận bao phủ Ngân Giáp nam tử.
Băng...
Ngân Giáp nam tử trực tiếp bạo thể, máu vẩy thời không trường lộ, vô cùng thê thảm, chỉ lưu một đạo Nguyên thần run lẩy bẩy.
- Tiền bối ta thật không có lừa ngươi.
Ngân Giáp nam tử sắp khóc, tâm lý tuyệt vọng, vì sao không may như thế, vậy mà gặp được sát tinh này.
Cơ Càn Khôn ở trong Cổ Thánh Đế Đạo, là có tiếng cuồng, không thèm nói đạo lý.
- Thật sao? Vậy ngươi cút đi!
Cơ Càn Khôn hừ lạnh nói, đang khi nói chuyện liền đi qua bên cạnh Ngân Giáp nam tử, đi đến xa xa.
Ngân Giáp nam tử thật khóc, cái này tính là chuyện gì?