- Sở Điệu Thánh tổ mạnh hơn Ngục Đạo Thần Đế không?
Tần Quân hừ lạnh nói, Sở Điệu Thánh tổ sợ là rót thuốc mê cho Bạch Đế, để hắn tôn sùng như thế.
Sẽ có một ngày, hắn muốn đánh bạo Sở Điệu Thánh tổ, để Bạch Đế nhìn xem, cái gì mới gọi là mạnh chân chính!
- Ngục Đạo Thần Đế? Xem ra ngươi biết không ít!
Bạch Đế kinh ngạc .
- Ngục Đạo Thần Đế chính là Đại Đế xếp hạng mười vị trí đầu ở Cổ Thánh Đế Đạo, xác thực mạnh hơn Sở Điệu Thánh tổ, bọn họ đều là tồn tại các ngươi không cách nào chống lại.
Bạch Đế bất đắc dĩ nói, hắn xem như đã hiểu, Tần Quân đối với Sở Điệu Thánh tổ tràn đầy khinh thường, thậm chí có ý đồ đối kháng.
Nếu như Tần Quân thật cùng Sở Điệu Thánh tổ đối đầu, hắn cũng sẽ hết toàn lực bảo vệ Tần Quân, nếu không cách nào hoà giải, hắn cũng sẽ không chút do dự làm ra lựa chọn.
Tháng năm dài đằng đẵng, duy chỉ có đoạn thời gian ở Huyền Đương đại thế giới là để hắn hoài niệm, để hắn tìm được ý nghĩa.
Đây cũng là nguyên nhân hắn không để ý vạn hiểm trở về tìm Tần Quân.
- Thôi, ta về trước đi khuyên can Sở Điệu Thánh tổ.
Bạch Đế nhìn Tần Quân, thở dài nói, như phụ thân đối mặt con trai quật cường, bất lực mà không đành lòng.
Nói xong, hắn liền biến mất khỏi tại chỗ.
Mọi người ngẩn người, lại đi rồi?
- Bệ Hạ, người này nhất định phải đề phòng.
Hoắc Khứ Bệnh nhìn Tần Quân nhắc nhở nói, Bạch Đế tùy thời có thể thành tựu Vô Cực Chí Cao Đại Đế, hắn biết rõ Vô Cực Chí Cao Đại Đế có bao nhiêu lợi hại, một ý niệm, Nội vũ trụ cùng vô số Ngoại vũ trụ đều sẽ tan tành mây khói.
Tần Quân lắc đầu bật cười nói:
- Yên tâm đi, hắn sẽ không tổn thương trẫm.
Tuy Bạch Đế cùng hình tượng ở trong lòng hắn trở nên không giống, nhưng hắn có thể cảm nhận được tình cảm của Bạch Đế đối với hắn chưa từng cải biến qua.
Cơ Bất Bại thừa cơ châm ngòi nói:
- Con trai, ngươi vẫn là cách xa hắn một chút, Sở Điệu Thánh tổ rõ ràng không phải đồ tốt, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người dùng bầy phân a!
Tần Quân trợn trắng mắt, vừa rồi thời điểm Bạch Đế còn, tại sao ngươi không nói?
- Đi thôi, về Lâm gia Tiên Sơn!
Tần Quân vung tay áo nói, nói xong, liền mang theo Hoắc Khứ Bệnh, Quách Gia, Quản Trọng rời đi.
Trên đỉnh núi, chỉ còn lại có Hoang Thần, Cơ Bất Bại cùng Thái Sơ Ma Tổ.
Thái Sơ Ma Tổ cảm thán nói:
- Xem ra Nội vũ trụ cũng không còn là chỗ an bình.
Bởi vì thân phận cháu trai của Ma Cảnh Thương, hắn căn bản không dám rời đi, đừng nói Nội vũ trụ, ngay cả Bát Hoang cũng không dám, chỉ cần vừa đi ra ngoài, bao nhiêu Chính Nghĩa Chi Sĩ dung không được hắn sống.
Hiện tại, Đại Năng của Cổ Thánh Đế Đạo đã đẩy chiến hỏa về phía Nội vũ trụ.
- Không liên quan sự tình của chúng ta.
Hoang Thần nhẹ giọng.
Dù sao có Thiên Đế gánh lấy.
Cơ Bất Bại hít sâu một hơi nói:
- Ma Tổ, chúng ta tiếp tục đánh đi! Lão tử muốn trở nên mạnh hơn!
Thái Sơ Ma Tổ nghe xong, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, buồn nôn đến cực điểm.
Trở lại Lâm gia Tiên Sơn, đám người Tần Quân phảng phất như không có gặp được Bạch Đế, riêng phần mình bận rộn.
Chuẩn xác mà nói, Tần Quân tiếp tục làm bạn hài tử, ba người Hoắc Khứ Bệnh không có việc gì uống rượu trò chuyện.
- Đinh! La Sĩ Tín cực hạn giác tỉnh thành công!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, để Tần Quân không khỏi dừng lại, buông Tần Tuyết xuống, ở trong lòng phân phó nói:
- Điều ra bảng thuộc tính của La Sĩ Tín!
- La Sĩ Tín, đến từ thần thoại truyền thuyết.
- Thân phận: Kỳ Lân Chi Tổ!
- Tu vi: Đại Đạo Đế Tôn cảnh Nhị Trọng Thiên!
- Công pháp: Khí Thôn Sơn Hà! Tiên Thiên thổ nạp pháp!