[Dịch]Tối Chung Trí Năng

Chương 233 : Ra vẻ chuyên gia




Đây là căn hộ cao cấp hai phòng ngủ, trừ bỏ phòng khách ra, còn có hai gian phòng ngủ có nhà vệ sinh ở bên trong.

Ước chừng nửa giờ sau. Trình Yên mới từ phòng tắm đi ra.

Tắm xong, Trình Yên đã thay đi bộ đồng phục tiếp viên, thay vào đó là một váy dài màu hồng, bộ váy dài này Đỗ Thừa có gặp qua, là Lý ân Tuệ thiết kế, kiểu dáng thoạt nhìn mười phần thanh lịch nhưng lại không mất đi vẻ xinh đẹp, sau khi thay bộ váy này, khí chất tao nhã của Trình Yên bỗng thay đổi, có thể nói là người còn đẹp hơn hoa, xinh đẹp không gì sánh được.

Trình Yên làm cho Đỗ Thừa đều có chút có chút ngẩn ra, Đỗ Thừa trong lòng thầm than, nếu nói riêng về mỹ mạo, Trình Yên xác thực có thể dùng tới hoàn mỹ để hình dung.

"Đẹp không?" Nhìn thấy Đỗ Thừa có chút sững sờ, Trình Yên khuôn mặt có chút ửng đỏ, nhẹ giọng hướng phía Đỗ Thừa hỏi.

"Đẹp lắm".

Đỗ Thừa nhẹ gật gật đầu, trong lòng đã tràn ngập tự hào, cô gái hoàn mỹ này là của hắn.

Đúng lúc này, di động của Đỗ Thừa vang lên, là Đàm Văn gọi đến, Đàm Văn đã đi vào phòng khách khách sạn.

Đỗ Thừa cúp điện thoại, sau đó đứng lên, hướng phía Trình Yên nói: "Đàm Văn đến đây, chúng ta đi thôi, anh đưa em xuống đó".

Trình Yên nhẹ gật gật đầu, sau đó nắm lấy cánh tay Đỗ Thừa, vẻ mặt ngọt ngào.

Cảm thụ được bộ ngực đẫy đà co dãn kinh người, trên mặt Đỗ Thừa đầy vẻ hưởng thụ.

Hơn nữa nơi này không phải thành phố, Đỗ Thừa cũng không cần chú ý cái gì, trực tiếp cùng Trình Yên rời khỏi phòng.

Dưới lầu, Đàm Văn đã tại phòng khách chờ đợi chờ đợi Đỗ Thừa.

Thấy Đỗ Thừa đi ra, Đàm Văn vốn là hướng phía Đỗ Thừa cười, bất quá, khi ánh mắt của hắn chuyển hướng về phía Trình Yên thì cũng chợt sững sờ.

Cũng may Đàm Văn tự chủ cực cao, sau khi hơi hơi sững sờ liền vội vàng thu hồi ánh mắt, bởi vì đây là một loại hành vi không lễ phép, hơn nữa đối phương rõ ràng là người của Đỗ Thừa.

Bất quá Đàm Văn trong thâm tâm vô cùng tán thưởng, tuyệt sắc mỹ nữ như thế này, Đàm Văn cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua, cho dù là nữ minh tinh xinh đẹp trong TV cũng không thể bằng.

"Trình Yên, anh ấy là Đàm Văn".

Đi tới trước mặt Đàm Văn, Đỗ Thừa trực tiếp chỉ vào Đàm Văn, hướng phía Trình Yên giới thiệu.

"Đàm tổng, anh khỏe" Trình Yên nhẹ nhàng buông ra cánh tay Đỗ Thừa, sau đó vươn tay đến Đàm Văn, khẽ cười nói.

"Trình tiểu thư, cô khỏe".

Gặp gỡ cấp bậc mỹ nữ như thế, trong lòng Đàm Văn mười phần khẩn trương, cùng Trình Yên nhẹ nhàng bắt tay một cái, liền vội vàng buông ra.

"Tốt lắm, chúng ta tìm chỗ ăn cơm đi".

Sau khi giới thiệu Đàm Văn cùng Trình Yên, Đỗ Thừa liền nói thẳng, lúc này đã hơn mười hai giờ trưa, đúng là lúc ăn trưa.

Đỗ Thừa định đi đến một nhà hàng đồ Trung mà hắn cùng Đàm Văn đã ăn vài lần, Đàm Văn cùng Trình Yên cũng đồng ý.

Lúc đó, Trình Yên cố ý đem vấn đề hướng về việc buôn bán. Để Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn là Trình Yên tuy rằng làm tiếp viên hàng không đã vài năm thế nhưng sở học này vẫn còn nhớ, cùng Đàm Văn nói một ít phương diện kinh doanh, cũng mười phần tinh chuẩn. Điểm này đến cả Đàm Văn đều có vẻ không bằng, không hổ là sinh viên từ học viện lớn.

Đàm Văn vốn cho rằng Trình Yên là vợ Đỗ Thừa, thay thế Đỗ Thừa đến quản lý Công nghệ Tinh Đằng, tuy rằng ngoài miệng chưa nói nhưng là trong lòng đã tin, nhưng chờ ăn sau khi cơm xong, suy nghĩ trong lòng Đàm Văn đối với Trình Yên đã hoàn toàn thay đổi, thậm chí nhiều thêm vài phần kính nể .

Bữa cơm này ăn hơn một giờ, chờ sau khi ăn xong cơm trưa đã là hơn hai giờ.

Đỗ Thừa vốn tính toán cùng Trình Yên chơi một buổi chiều, ngày mai sẽ cùng Trình Yên đi Công nghệ Tinh Đằng, nhưng là sau khi được Trình Yên yêu cầu, sau khi ăn cơm xong, Đỗ Thừa cùng Trình Yên và Đàm Văn liền trực tiếp lái xe đến Công nghệ Tinh Đằng.

Công nghệ Tinh Đằng hiện tại có thể nói là đang phát triển mạnh mẽ, hừng hực khí thế, lúc đám người Đỗ Thừa đến, Chung Thành Thọ đang cùng khách hàng nói chuyện, cô thư ký xinh đẹp thì ngồi ở một bên ghi chép công việc.

Chung Thành Thọ tuy rằng khá hiền nhưng về phương diện làm ăn thì khá tốt, nói đến làm ăn, thủ đoạn của hắn mười phần thông minh lanh lợi, mấy ngày nay chỉ nhờ vào khả năng ăn nói đã giúp vượt qua một số khó khăn nhỏ, thậm chí còn sinh ra được lợi nhuận.

Trong khi chờ Chung Thành Thọ nói chuyện xong, Đàm Văn liền vào phòng làm việc, lúc sau, Chung Thành Thọ và con gái của hắn - Chung Linh đến.

Sau khi vào trong văn phòng, Chung Thành Thọ rõ ràng rõ ràng có chút bất ngờ, bởi vì hắn nhìn thấy chỗ ngồi vốn hẳn là thuộc về Đàm Văn giờ phút này đang có một người khác ngồi lên, mà Đàm Văn là đứng ở một bên.

Chung Thành Thọ đối với Đỗ Thừa sẽ không xa lạ, lần trước Đỗ Thừa cùng Đàm Văn tới nơi này, Chung Thành Thọ đã đoán qua thân phận Đỗ Thừa, chẳng qua, Chung Thành Thọ thật không ngờ Đỗ Thừa kỳ thật mới là ông chủ chân chính.

Đương nhiên, ánh mắt Chung Thành Thọ cũng đã rơi vào trên người Trình Yên, Chung Thành Thọ đi tới, trong lòng cố gắng khống chế chính mình, chẳng qua cho dù vậy, Chung Thành Thọ đối với mỹ mạo của Trình Yên vẫn là vô cùng sợ hãi, chẳng qua để Chung Thành Thọ nghĩ mãi mà không rõ là Đàm Văn mang hai người này tìm đến hắn là vì cái gì.

Chung Linh ánh mắt trực tiếp tập trung ở trên người Trình Yên, tuy rằng cô đã là mỹ nữ nhưng là so sánh với Trình Yên, vô luận là khí chất hay dung mạo đều xa xa không bằng, điều này làm cho trong ánh mắt Chung Linh đã tràn ngập vẻ hâm mộ.

Đồng thời, Chung Linh lại nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, hiển nhiên, Đỗ Thừa cũng làm cho Chung Linh Chung Linh có chút nhớ nhung.

"Chung tổng, ngài đã đến rồi".

Nhìn thấy Chung Thành Thọ tiến vào, Đàm Văn bắt tay Chung Thành Thọ, sau đó trực tiếp chỉ vào Đỗ Thừa nói: "Lần trước quên nói với ngài, vị này chính là Đỗ Thừa, là cổ đông lớn nhất của Công ty liên doanh điện tử chúng tôi, cũng là ông chủ của tôi".

Nghe được Đàm Văn nói như thế, Chung Thành Thọ trong ánh mắt rõ ràng nhiều vài phần giật mình, ánh mắt cũng không tự chủ được dời đến trên người Đỗ Thừa.

Đỗ Thừa sau đó cũng đứng lên, hơn nữa vươn tay đến Chung Thành Thọ nói: "Chung tổng, lúc này đây coi như mới tính là chính thức gặp mặt, tôi gọi là Đỗ Thừa".

"Đỗ tổng, chân nhân bất lộ tướng" Chung Thành Thọ dù sao cũng là người trên thương trường, sau khi giật mình rất nhanh liền khôi phục thần sắc, vội vàng bắt tay cùng ông chủ.

Mà ở thời điểm Đỗ Thừa cùng Chung Thành Thọ bắt tay, Chung Linh thì vẻ mặt dại ra nhìn Đỗ Thừa, lần trước gặp Đỗ Thừa, cô đã có vài phần hứng thú đánh giá Đỗ Thừa, thật không ngờ Đỗ Thừa thế nhưng mới là ông chủ lớn chân chính.

"Chung tổng, dự án kỹ thuật phần cứng hiện nay của chúng là là do Đỗ tổng thiết lập, nếu ngài có cái gì không rõ, có thể trực tiếp hỏi Đỗ tổng, phương diện này anh ấy là chuyên gia".

Hai chữ Chuyên gia, Đàm Văn cố ý nhấn đậm một ít, ở phương diện này,, hắn đối với Đỗ Thừa có thể nói là tôn sùng.

Nếu như nói nguyên bản Chung Thành Thọ chẳng qua là hơi có chút giật mình thì bây giờ ánh mắt hắn đã tràn ngập khiếp sợ.

Bởi vì Chung Thành Thọ đang nghĩ đến một khả năng, một cái khả năng mà chính hắn cũng không thể tin tưởng.

Dự án kỹ thuật phần cứng kia Chung Thành Thọ đã nghiên cứu qua, hơn nữa hiện tại đã chính thức hoạt động, chủ yếu là chính Chung Thành Thọ cũng cho rằng dự án trước mắt còn cao cấp hơn cả các dự án khác của các công ty lớn nhất hiện nay.

Riêng về phần cứng, liền cần một công ty lớn về phần cứng đầu nhập mấy trăm vạn thậm chí còn mấy ngàn vạn mới có thể mới có thể nghiên cứu ra, mà về phần kỹ thuật đã vượt xa giai đoạn hiện nay, không có mấy ngàn vạn hoặc là một công ty kỹ thuật lớn thì tuyệt đối không thể nghiên cứu ra.

Mà nội dung dự án kỹ thuật phần cứng Đỗ Thừa cho bọn hắn đã vượt xa trình kỹ thuật hiện tại.

Chung Thành Thọ cho rằng, muốn nghiên cứu ra cái này, không có bỏ ra hàng triệu thì không có một người nào, không có một tập đoàn nào có thể nghiện cứu ra được.

Nhưng là, nếu quả thật có cái thực lực để nghiên cứu ra thứ này, đối phương vì cái gì sẽ đem tư liệu giao cho một cái công ty nhỏ ngay cả phòng nghiên cứu đều không có, cho nên, Chung Thành Thọ đối với việc này luôn mười phần nghi hoặc.

Mà lúc này nghe được Đàm Văn nói, đặc biệt lúc Đàm Văn Đàm Văn nhắc tới hai chữ chuyên gia, Chung Thành Thọ trong đầu bỗng nhiên có một cái ý tưởng điên cuồng, dự án kỹ thuật phần cứng này có thể hay không là do cái người trẻ tuổi kai đưa ra.

Nghĩ tới khả năng này, Chung Thành Thọ nghĩ nghĩ sau, liền hướng phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ tổng Đỗ tổng, cái dự án nghiên cứu này, phải chăng là ngài nghiên cứu ra?"

"Xem như thế đi, như thế nào, có vấn đề gì sao?" Đỗ Thừa nhẹ gật gật đầu, bất quá chính xác mà nói, cái này là do Hân Nhi cho hắn còn hắn là in ra mà thôi.

Tuy rằng Đỗ Thừa không có nói rõ, nhưng câu trả lời đã đầy đủ để Chung Thành Thọ vô cùng chấn kinh rồi, rất rõ ràng, lúc này Chung Thành Thọ đã muốn hiểu được hai chữ chuyên gia mà Đàm Văn nói đến.

Chung Thành Thọ vội vàng đáp: "Không có, chẳng qua dự án này quá mức cao cấp rồi, thật không ngờ Đỗ tổng tuổi đang còn ít nhưng là ở phương diện này thế nhưng trình độ đã cao như vậy".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.