Khoảng cách lặn xuống càng ngày càng sâu, làn sóng xanh màu xanh thẳm chậm rãi biến thành màu xanh đen, dòng nước cũng càng ngày càng lạnh lẽo. Hiện giờ tu vi đã hơn lúc trước, lại thêm Thủy quyết tương trợ, áp lực cực lớn dưới hồ nước đã không thể ngăn cản hắn lặn sâu xuống dưới. Trước mắt dần dần trở nên tối đen một mảnh, có thể nghe được thanh âm cơ thể của mình xuyên toa trong nước rất nhanh.
Không quá bao lâu, dưới đáy hồ yên tĩnh xuất hiện một chút ánh sáng trắng mỏng manh, từng có kinh nghiệm lần trước, Dược Thiên Sầu cũng không cảm thấy kinh ngạc, nhanh chóng lủi tới. Một màn hào quang sáng loáng như bạch ngọc nằm úp sập dưới đáy hồ, đem chung quanh chiếu rọi như ban ngày, có thể chứng kiến núi non lờ mờ dưới đáy nước quanh thân, nhất là ngọn núi hình trụ nằm ngay bên dưới, lộ ra đỉnh bên trên chính là Thuận Thiên đảo.
Đủ loại cá nước sâu ngạc nhiên cổ quái vốn đang nhàn nhã bồi hồi khắp bốn phíạ, bỗng nhiên bị bóng người thình lình buông xuống làm hoảng sợ chạy trốn tứ tán. Dược Thiên Sầu vốn hạ xuống ngay trên màn hào quang dùng hết toàn lực đánh thử mấy cái, đoán được phòng ngự do Vạn Kiếm Ma Quân bày ra quả nhiên không thể dễ dàng phá hủy mới yên tâm, quay chung quanh màn hào quang rất nhanh xem xét một lần, đem địa hình đại khái ghi tạc trong đầu, phân biệt phương hướng Yến Truy Tinh sẽ đến, nhẹ nhàng đáp xuống sau một khối nham thạch dưới đáy hồ. Hắn lấy ra một chiếc áo màu ngân bạch mặc vào người, run lên, bạch quang trên áo chợt lóe lên, cả người biến mất ở đáy hồ.
Bộ áo này chính là chiến lợi phẩm lúc quyết chiến với Hồ Quang tứ đảo chưởng môn tại Sinh Tử Cương ở Mê Huyễn Tiên Thành, công năng có thể ẩn thân dưới đáy nước, dù thần thức cũng không thể điều tra được, chính là thứ tốt dùng để ần núp dưới đáy nước.
Dược Thiên Sầu ẩn thân chờ đợi ở mặt sau nham thạch, nhẹ nhàng lấy ra thần kiểm, lần này đã hạ quyết tâm phải một kích trí mạng đối với Yến Truy Tinh, quyết không thể để cho hắn chạy nữa. Còn chuyện giết xong Yến Truy Tinh, có thể dẫn tới việc Ma Thần đến thu thập mình hay không, hiện tại thật không thể nghĩ trước. Kết hợp tiền căn hậu quả mà phán đoán, hắn tin tưởng Ma Thần ở Thần giới hẳn cũng phải có điều băn khoăn, nếu như có thể trực tiếp nhúng tay trợ giúp Yến Truy Tinh, chỉ sợ hiện tại phải trốn trốn tránh tránh chính là hắn, mà không phải Yến Truy Tinh.
Thời gian trôi qua từng chút một, thế giới dưới đáy hồ nhìn không thấy trăng sao mặt trời bên ngoài, cũng không biết thời gian trôi qua đã bao lâu. Sự kiên nhẫn chờ đợi của Dược Thiên Sầu không uổng phí, xa xa đàn cá nước sâu đang kinh hoảng chạy trốn, hắn nhất thời tinh thần tỉnh táo, biết người kia đã đến. Vĩ thế quang mình chính đại ló đầu ra khỏi nham thạch dò xét, dù sao cũng không lo lắng đối phương có thể phát hiện được mình.
Màn hào quang chiếu rọi xuống, Ma Nhận dài hơn mười thước lóe lên ánh sáng lạnh lẽo sâu kín, ở đáy nước dựng đứng lên mở đường, làm cho người ta có loại cảm giác giống như thuyền buồm hay vây lưng của cá mập. Yến Truy Tinh đứng bên trong hình cung của Ma Nhận, một tay cầm lấy lưng nhận, cẩn thận cảnh giác bốn phía. Cách vị trí một hai trăm thước với màn hào quang thì ngừng lại, nhìn về phía cái lồng bạch quang trong suốt, lộ ra vẻ mặt mừng như điên, dọc theo đường đi lo lắng đề phòng rốt cục đã đi tới mục đích của chuyến này.
Nhưng hắn cũng không bị nỗi vui sướng làm choáng váng đầu óc, sau một trận vui sướng ngược lại càng thêm lãnh tĩnh, nhìn quét bốn phía một lần, trước tiên cũng không vội vàng tiếp cận màn hào quang, ngược lại khống chế Ma Nhận chậm rãi hướng bốn phía nhiễu đi...
Mẹ nó! Đồ nhát gan, đã đến nơi đây, ngươi còn cần thận có tác dụng cái rắm! Dược Thiên Sầu đang ẩn thân trong lòng thầm mắng, nhưng hắn không lo lắng, đến khả năng bây giờ, dù Yến Truy Tinh có phát hiện có địa phương gì khả nghi, tin tưởng cũng sẽ liều mạng đánh bạc một phen, vì dù có muốn chạy trốn thì cũng đã chậm. Nhưng hắn không muốn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, dù sao Huyết Độn của đối phương có thể
Duy nhất chạy ra phạm vi Yêu Quỷ Vực một lần hay không còn chưa biết, có lẽ phải chờ đợi có cơ hội thỏa đáng đánh một kích trí mạng.
Yến Truy Tinh ở chung quanh cần thận tìm tòi, lợi dụng ánh mắt cùng thần thức nhìn nơi nơi một lần, xác nhận không có vấn đề gì, dạo qua một vòng thì quay trở về địa phương ban đầu. Vẻ mặt một trận hưng phấn, Ma Nhận thu nhỏ vào trong tay, đánh bạo trực tiếp lướt tới trước mặt màn hào quang, lấy tay sờ sờ màn hào quang, cũng xuyên thấu qua quan sát tình hình bên trong.
Bên trong màn hào quang bao bọc một đống rừng đá dữ tợn san sát, ở giữa có một cửa động giống như một tòa động phủ cổ xưa, ngay cửa động cũng không nhìn thấy có cửa, chỉ thấy một tấm vải vẽ đầy đủ loại ký hiệu kỳ quái phong trụ cả cửa động, đây là kiệt tác do Tiên Đế Kim Thái và Minh Hoàng Bạch Khởi liên thủ tạo ra.
Tình hình bên trong khi Dược Thiên Sầu mới đến đã xem qua, nhưng đây không phải là điều hắn muốn quan tâm. Lúc này khoảng cách của song phương chỉ bất quá chừng mấy chục thước, khóe miệng Dược Thiên Sầu nổi lên một tia cười lạnh, thần kiếm trong tay chậm rãi giờ lên, dựa vào thần kiểm sắc bén, hắn nắm chắt một chiêu miều sát Yến Truy Tinh.
Ngay khi Yến Truy Tinh tế lên Ma Nhận định phá vỡ màn hào quang, phía sau mạnh mẽ truyền đến một tiếng bạo vang, là loại nổ vang có vật gì đó ở trong nước đang xuyên qua với tốc độ cao, hơn nữa khoảng cách rất gần. Yến Truy Tinh kinh hồn không còn phản ứng kịp nữa, Ma Nhận tế lên đã nhanh như tia chóp biến mất ở phía frênểể. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY -
"Oanh!" Một tiếng chấn vang, Yến Truy Tinh vừa quay đầu lại, liền lập tức bị một đợt lực đánh cường đại trực tiếp đánh thẳng lên màn hào quang. Nhưng ở trong mắt hắn chợt nhìn thấy trường hợp Ma Nhận bị trường kiếm màu vàng kim nhạt đánh bay, thanh kiếm màu vàng kim nhạt này đối với hắn mà nói thật ghê người, chính là thanh trường kiếm Dược Thiên Sầu từng dùng làm bị thương hắn.
Là Dược Thiên Sầu! Trong đầu Yến Truy Tinh hiện lên một ý niệm...Trúng kế!
Trong lúc điện quang hỏa thạch nghĩ đến Dược Thiên Sầu ần nhịn cho đến bây giờ mới động thủ, rõ ràng là trăm phương ngàn kế chờ đợi mình a! Trong khoảnh khắc hắn liền minh bạch vì sao mình có thể yên tĩnh đi tới nơi đây, Yến Truy Tinh nhất thời sợ tới mức hồn phi phách tán, biết đối phương đã quyết đưa mình vào chỗ chết, chỉ sợ cho dù dùng Huyết Độn cũng không thể chạy thoát khỏi địa bàn Yêu Quỷ Vực.
Không đường có thể trốn thì làm sao bây giờ...
"Ma quyền!" Yến Truy Tinh cơ hồ không chút do dự dùng một quyền đánh tới màn hào quang trong suốt. Hiện tại hắn không còn đường lui, muốn động thủ cũng không phải đối thủ của Dược Thiên Sầu, đường ra duy nhất đó chính là liều chết nhảy vào Ma giới.
"Oanh." Màn hào quang trong suốt bị hắn dễ dàng đánh vỡ ra một cái lỗ thủng, Yến Truy Tinh liều lĩnh chui vào. Nhưng ngay trong tích tắc hắn xông vào, trường kiếm đánh bay Ma Nhận trong nháy mắt nhanh chóng đâm tới, trực tiếp xuyên thấu qua người hắn, mũi kiếm từ sau lưng xuyên thấu qua tới trước ngực.
"A!" Yến Truy Tinh hét thảm một tiếng, mang theo lỗ thủng trên ngực, rơi thẳng vào trong màn hào quang, ôm ngực lăn lộn, có vẻ dị thường thống khố. Ngay trong nháy mắt hắn xông vào, màn hào quang cũng đồng thời khép lại.
"Phanh xuyên...Kháo!" Tiếng va chạm mang theo tiếng chửi bậy truyền đến, Dược Thiên Sầu đang ẩn hình bị màn hào quang đánh bay trở về, lúc này nhấc đầu kéo chiếc áo ra, hiển lộ nguyên hình. Một cái lắc mình đã bay qua, vung quyền giận dữ nện lên màn hào quang, nhưng trên màn hào quang chỉ truyền đến một tiếng vang trầm muộn, nổi lên một trận gợn sóng liền đem lực đạo do hắn phát ra hoàn toàn triệt tiêu.
Dược Thiên Sầu không dám tin nhìn xuống quyền đầu của mình, hắn không tưởng
Tượng nổi. Bằng vào tu vi của chính mình mà lại không thể mở được. Đúng lúc này, một bóng hắc ảnh từ xa phóng đến, trực tiếp phá vỡ tầng hào quang xuyên vào bên trong, phiêu phù xung quanh người của Yến Truy Tinh. Đây chính là ma nhận vừa mới bị đánh văng đi.
Dược Thiên Sầu liếc mắt ngắm nhìn, không nói hai lời, thần kiếm xuất ra, điên cuồng công kích màn hào quang kia. Nhưng giờ khắc này, màn hào quang kia lại giống như một khối bông mềm mại, căn bản là khiến cho hắn không sao dùng lực phá vỡ nổi.
"Mẹ nó! Lão tử không tin có chuyện tà môn như thế." Dược Thiên Sầu nhất thời nổi giận lôi đình, Yến Truy Tinh có thể thoải mái tiến nhấp, ma nhận đồng dạng cũng là như thế. Còn hắn vô luận tu vi, hay thần khí đều mạnh hơn đối phương, thế nhưng lại vô pháp tiến nhấp, điều này đúng là quái tai.
Lúc này Yến Truy Tinh ở bên trong màn hào quang, mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên. Tiếng cười lạnh trong miệng dần dần biến thành cuồng tiếu, song chưởng cao hứng vung lên nói: "Không tưởng tượng nổi ah! Không thể tưởng tượng nổi ah! Dược Thiên Sầu ngươi vắt óc tính kế thì đã làm sao? Đáng tiếc người tính không bằng trời tính, quả nhiên là ông trời đang giúp ta!"
Tiếng cười này rơi vào trong tai của Dược Thiên Sầu thì vô cùng nhức nhối, khiến cho hắn tức điên lên. Theo sau liền dừng tay, chỉ vào Yến Truy Tinh quát: "Yến Truy Tinh, nếu có bản lĩnh thì đừng làm rùa đen rút đầu, nếu còn là nam tử đại trượng phu thì mau ra đây cùng ta quyết chiến một trận, giải quyết hết thảy ân oán!"
Trên mặt Yến Truy Tinh thoáng dâng lên nụ cười châm chọc, bình thản nói: "Sẽ có ngày đó, nhưng không phải là bây giờ. Đợi sau khi ta bước ra khỏi Ma giới, lúc đó sẽ chính là tử kỳ của nhà ngươi."
Nói xong dứt khoát xoay người hướng vào trong môn khẩu thạch lâm đi mất.
"Đứng lại!" Dược Thiên Sầu phẫn nộ hống lên: "Yến Truy Tinh, nếu ngươi không quay về, ta sẽ đến Phù Tiên Đảo, đem mẫu thân cùng muội muội của ngươi ra lăng trì xử tử!"
Yến Truy Tinh nghe vậy mới dừng bước. Thần tình dữ tợn nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi không cần kích nộ ta, ta tin tưởng ngươi chuyện gì đều có thể làm ra được. Nhưng ngươi thích thì cứ giết hết đi, một ngày nào đó ta sẽ quay về tìm ngươi cùng thân nhân của ngươi tính sổ!"
Yến Truy Tinh phảng phất như muốn khắc sâu hình dáng của Dược Thiên Sầu vào trong trí nhớ của mình bình thường, hai mắt thiêu đốt lửa giận, đứng im nhìn chằm chằm vào Dược Thiên Sầu mà không hề nhúc nhích. Dần dần chậm rãi lùi vào trong môn khẩu thạch lâm.
"Vương bát đản! Có dũng khí thì mau bước ra đây cho lão tử..." Dược Thiên Sầu nhìn vào màn hào quang gầm lên, nếu để Yến Truy Tinh đi qua thông đạo Ma giới, thì hậu quả sẽ phi thường khó lường.
Điên cuồng chém xuống màn hào quang mà không phát sinh ra một chút hiệu quả gì...Dưới tình huống cấp bách, một đoàn Tử Hỏa liền xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, ngưng tụ nhiệt hỏa lên tới mức cao nhất. Thủ chưởng vung lên, đánh thẳng xuống màn hào quang, đây chỉ là hành động vô cùng bất đắc dĩ mà thôi, bởi vì trong nhận thức của hắn, Thần Kiếm vẫn luôn có uy lực nhiều hơn Tử Hỏa.
Nhưng kì quái chính là, sau khi Tử Hỏa vỗ xuống màn hào quang kia, chỉnh thể màn hào quang như đang run rẩy lên. Dược Thiên Sầu không khỏi kinh ngạc, hắn cảm giác được vị trí màn hào quang, nơi bàn tay mình đè xuống đang loãng ra, không đầy một lúc sau, liền xuất hiện một chiếc lỗ thủng, thủ chưởng lập tức xuyên qua. Lúc này Dược Thiên Sầu liền hưng phấn hô: "Yến Truy Tinh! Hôm nay ngươi đừng hòng chạy thoầt!"