"Cầm Hí..." Dược Thiên Sầu giật mình, mấy chữ này không khỏi làm cho hắn liên tưởng đến Ngũ cầm Hí của Hoa Đà kiếp trước sáng tạo, cũng là mô phỏng theo hành động của muôn thú mà sáng tạo ra. Lúc này trong lòng đã an tâm hơn ít nhiều.
"Đệ tử nhất định sẽ cố gắng tham ngộ cái này." Nói xong Dược Thiên Sầu hành lễ cáo lui. Ngay khi đã thông suốt cái ngọc bài thế giới động vật này đối với mình có lợi, thì hắn liền quyết định sẽ học. Hơn nữa còn phải hung hăng tham ngộ. Con người của Dược Thiên Sầu tuy không có nhiều điểm tốt, nhưng khả năng chịu khổ rất giỏi, mà đối với chính bản thân lòng dạ cũng phi thường ác độc. Hắn thầm an ủi rằng, đây gọi là phương án cần cù bù khả năng.
Dược Thiên Sầu vừa đi ra ngoài, Tử Y liền mon men đến gần bên người Tất Trường Xuân, ấp úng nói: "Tất lão tiền bối, sư phụ.., ta đã giúp ngài đi mời Nam Minh lão tổ...Tử Y có thể học một ít công pháp cầm Hí, mà ngài truyền cho Dược Thiên Sầu hay không ạ!"
Nói dứt lời, có vẻ như ngay chính nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng, thanh âm cơ hồ nhỏ tới mức không thể nghe rõ được.
May mắn Tất Trường Xuân tu vi cao thâm, thính lực không tồi, đưa mắt nhìn nàng khẽ gật đầu ra hiệu. Lúc này Tử Y cao hứng, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, vội vàng hành lễ nói: "Tử Y cảm tạ Tất lão tiền bối đã thành toàn, Tử Y xin cáo lui."
Nói xong lạch bạch đi ra ngoài tìm Dược Thiên Sầu.
Tất Trường Xuân mỉm cười, quay trở về nơi thường ngày tĩnh tọa, khoanh chân ngồi xuống. Kì thực khi Lộng Trúc đề nghị muốn cho Tử Y học tập lãnh giáo một chút, bằng vào quan hệ của Tất Trường Xuân và Lộng Trúc, hắn sẽ không bao giờ từ chối.
Tử Y vừa đi ra ngoài, nhanh chóng giương mắt hổ lên nhìn xung quanh, lúc này vừa mới ứải qua một lát công phu, thế nhưng đã không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi của Dược Thiên Sầu đâu nữa. Hắn lại muốn độc chiếm bí pháp ư? Quả thực là đáng giận! Nhưng chung quy thì vẫn không chạy ra khỏi Thuận Thiên Đảo đâu nhỉ? Vĩ thế nàng nhanh chóng phóng lên không trung, đưa mắt nhìn theo bốn phương tám hướng, bay quanh thêm vài lần. Mới cần thận suy ngẫm lại, với tu vi của Dược Thiên Sầu, coi như muốn chạy trốn, cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của nàng quá xa. Tức thì, Tử
Y liền hiểu ra, Dược Thiên Sầu khẳng định là đang lẳn trốn ở một nơi nào đó trên đảo, vì thế phóng thần thứ ra tìm tòi.
Dược Thiên Sầu sớm đã biết nha đầu kia, sẽ không buông tha cho chính mình. Vĩ thế đang lần trốn ở trong Điểu Sào Lý do chính hắn kiến tạo, sau khi tham thấu đại khái ngọc điệp xong, liền bắt đầu tu luyện điên cuồng.
Trải qua hồi lâu, cuối cùng Tử Y cũng tìm ra hang ổ của tên điểu nhân kia. Nàng lắc mình phóng đến, vừa bước vào bên trong liền nhìn thấy hắn híp mắt độc hưởng bí kíp!
"Ngươi đến đây làm gì?" Dược Thiên Sầu cảnh giác đem ngọc bài thu vào trong lòng.
"Lấy ra mau!" Tử Y không chút không khí nói.
"Lấy cái gì?" Dược Thiên Sầu làm như không hiểu.
Tử Y trừng mắt nói: "Mau đem Hí cầm pháp quyết của Tất lão tiền bối giao ra đây. Tất lão tiền bối vừa đáp ứng, để cho ta học rồi."
Dược Thiên Sầu giật mình, nàng dám ở trên Thuận Thiên Đảo nói như thế này. Vậy thì đúng là sư phụ đã đáp ứng nàng rồi. Nhưng mình còn chưa tham ngộ xong, nếu giao cho nàng trước, thì phải đợi tới khi nào mới đến phiên mình đây. Bởi vậy nên Dược Thiên Sầu khẳng khái từ chối: "Nói hươu nói vượn, chờ sư phụ ngươi đưa Nam Minh lão tổ quay về, rồi hãy đến tìm ta."
"Ngươi có đưa hay không?" Tử Y cắn răng, tựa như sắp động thủ.
Dược Thiên Sầu thần tình trầm xuống nói: "Ngươi đừng ngang bướng! Nơi này là Thuận Thiên Đảo chứ không phải là Nam Hải Tử Trúc Lâm nhà ngươi đâu. Dám hồ nháo, cần thạn sư phụ ta, đuổi ngươi ra khỏi Thuận Thiên Đảo ah!"
Lời này có chút điểm hương vị uy hiếp. Nhưng đối với Tử Y, lại phi thường hữu hiệu.
"Ngươi..." Tử Y hổn hển nói: "Vậy ngươi theo ta đi tìm Tất lão tiền bối hỏi cho ra
Lẽ."
"Dựa vào đâu thế! Đây là bí pháp của sư phụ truyền cho ta, muốn học cũng phải chờ ta xem trước, rồi sau đó mới đến phiên ngươi." Dược Thiên Sầu vẫn bình thản nói.
Tất Trường Xuân mặc dù ngồi ở trong phòng lớn. Nhưng mọi động tĩnh ở phía bên này, cũng là rõ ràng. Thuận Thiên Đảo đã lâu chưa từng náo nhiệt qua như thế, Tất Trường Xuân khẽ lắc đầu truyền âm: "Dược Thiên Sầu, sao chép cho nàng ta một bản đi."
Dược Thiên Sầu đang chuẩn bị tư thế, bỗng nhiên sửng sốt, khom lưng hướng về phía nhà lớn, mà cúi đầu hành lễ: "Dạ, đệ tử hiểu rồi."
Tiếp theo quay đầu nhìn Tử Y hừ lạnh: "Sư phụ ta lòng dạ từ bi, kêu ta sao chép cho ngươi một bản, đừng gây náo loạn ở đây thêm nữa. Vạn nhất sao chép sai lầm chỗ nào, ngươi cũng đừng trách mắng ta ah!"
Tử Y đồng dạng cũng là sừng sốt, lúc này cũng hiểu ra, là Tất Trường Xuân đã truyền âm phân phó cho Dược Thiên Sầu, vì thế cũng hướng về phía nhà lớn mà khom lưng hành lễ.
Thật ra trong lòng Dược Thiên Sầu phi thường buồn bực, chính mình tân tân khổ khổ trải qua sinh tử mới có được như ngày hôm nay. Thế nhưng nha đầu này a dua theo mình, liền hung hăng muốn chia chác thành quả lao động của mình. Quả nhiên là khiến cho người xem phải tức giận không thôi! Nhưng Dược Thiên Sầu cũng không có biện pháp, đành phải lấy ra hai khối ngọc điệp, thành thật sao chép ra thêm một bản nữa.
Sau khi đưa bản sao cho Tử Y, hắn còn không quên công đạo: "Tử Y, ngươi ngàn vạn lần phải ghi nhớ. Thứ này đều là tâm huyết bao nhiêu năm của sư phụ ta. Ngươi không được truyền loạn cho người khác đâu đấy."
"Ưm, ta hiểu mà, nhất định sẽ không để cho tâm huyết của Tất lão tiền bối rơi vào trong tay người khác." Sau khi Tử Y tiếp nhận bản sao, liền thỏa mãn nói. Đồng thời cũng ghi nhớ lời căn dặn của Dược Thiên Sầu.
"Chúng ta bây giờ đều cần an tĩnh, xin ngươi đừng quấy rầy ta nữa." Dược Thiên Sầu đi ra bên ngoài tổ chim, bày một cái thủ thế mời ngươi về.
Tử Y chẳng thèm quan tâm, thần tình hưng phấn vuốt ve khối ngọc điệp trong tay, lạch bạch chạy ra ngoài, tìm địa phương bí mật lĩnh ngộ.
Dược Thiên Sầu nhìn theo bóng lưng Tử Y. Rốt cuộc cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, vì đã cắt đuôi được tiểu oan gia ngờ nghệch kia.
Trong tu chân giới, sau khi tu chân giả trải qua năm tháng khổ luyện xong, khả năng lĩnh ngộ cũng là vượt xa phàm nhân. Dược Thiên Sầu ngắm nghía nửa ngày, cuối cùng cũng đại khái hiểu ra lí thuyết ghi chép ở bên trong khối ngọc điệp này.
Bí pháp ghi chép bên trong khối ngọc điệp, hơi có vài phần giống như công phu diễn luyện theo cá tính của các loài động vật. Bất quá chủng loại vẫn là nhiều hơn so với kiếp trước, ước tính có khoảng trên một ngàn loài. Sau khi chuyển hóa những động tác thành hình người diễn luyện xong, Tất Trường Xuân còn truyền chân nguyên khắc thành những bộ họa hình. Quả thực là cũng không ít tâm tư ah!
Dược Thiên Sầu dám cam đoan, bộ pháp quyết này, chẳng những có ích đối với tu sĩ, mà ngay cả phàm nhân tu luyện cũng sẽ được cường thân kiện thể. Nhưng hắn chưa hiểu rõ, sau khi luyện thành công, nó sẽ bày ra bao nhiêu công dụng. Liệu có thần kì
Như Tất Trường Xuân đã nói hay không, đành phải tạm thời tin tưởng thôi! Ai bảo lão nhân gia ngươi là thiên hạ đệ nhất cao thủ chứ!
Lúc này, Dược Thiên Sầu đang ghi nhớ đường lối vận chuyển chân nguyên của mấy môn công pháp. Theo sau hắn bắt đầu diễn luyện hình dáng của muôn thú. "Này thì hổ.., này thì trng.., này thì xa.., này thì hầu ah!"
Bên ngoài xem ra thì giống như là Dược Thiên Sầu đang chăm chú tu luyện. Nhưng trong lòng lại đang dờ khóc dờ cười, những chuyện tình như thế này, mà tu sĩ cũng phải học hay sao?
Nhưng bản thân Dược Thiên Sầu không biết rằng, những hành động này của hắn roi vào trong mắt Tất Trường Xuân, lại khiến cho Tất Trường Xuân hung hăng chấn kinh một phen.
Bời vì Tất Trường Xuân không nghĩ ra, Dược Thiên Sầu có thể lĩnh ngộ nhanh tới mức này. Hon nữa còn luyện có da có thịt, hình thần kiêm tu. Chuyện này cũng là nằm ngoài dự tính của Tất Trường Xuân.
Lúc này, trong lòng Tất Trường Xuân không khỏi cảm thán, bản thân mình nhận người đệ tử này tuyệt đối chính là do thiên ý. Một cỗ cảm giác thỏa mãn bỗng chốc thăng hoa ở trong lòng. Có người đệ tử như thế này, kẻ làm sư phụ như hắn còn đòi hỏi gì nữa! Trong tiềm thứe đã coi Dược Thiên Sầu trờ thành bảo bối. Nếu hiện giờ có người muốn tranh giành Dược Thiên Sầu, phỏng chừng Tất Trường Xuân nhất định sẽ không nói hai lời, mà làm thịt kẻ đó.
Hắn nào biết phương pháp tu luyện như thế này. Kiệp trước Dược Thiên Sầu đã xem qua không ít lần ở trên truyền hình phim chưởng. Hơn nữa bản thân hắn lăn lộn ngoài xã hội, vì muốn phòng thân lúc nguy nan, nên mấy thứ công phu linh tinh gì đó cũng học qua không ít. Tuy rằng chưa thể nói là tinh thông siêu phàm, nhưng cũng là có đủ căn cơ hình dạng.
Ta liệu địch mà chiếm tiên cơ! Ta hung hăng luyện! Tất lão đầu, ngươi ngàn vạn lần đừng uy hiệp ta ah! Dược Thiên Sầu trong lòng tràn ngập bi phẫn, khố luyện không ngừng. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY -
Tương phản với Dược Thiên Sầu, Tử Y ở bên ngoài đã muốn nhìn chằm chằm vào ngọc điệp cà một ngày, nhưng nàng đều không hiểu cái gì. Trong đầu tràn đầy hắc tuyến mờ mịt, thiếu chút nữa thì đã phát điên. Hay là Dược Thiên Sầu đang muốn chinh mình! Tử Y buồn bực thầm nghĩ như thế, cho nên liền rời khỏi địa phưong bí mật, chuẩn bị tìm Dược Thiên Sầu tính sổ.
Quay trở lại tổ chim của Dược Thiên Sầu! Tử Y nhất thời trợn trừng hai mắt, chỉ thấy Dược Thiên Sầu chợt nhoáng lên như hổ đói rình mồi, chợt lại phóng chưởng xuy xuy như hùng trng giương cánh...
Ảm thầm quan sát thật lâu, quà nhiên những chiêu thức kia cùng trên ngọc điệp ghi chép không sai biệt lắm.
Tử Y nghẹn ngào không nói được câu gì, ôm mặt lặng lẽ rời đi, thiếu chút nữa đã khóc rống lên. Nàng tìm một nơi hẻo lánh trên Thuận Thiên Đảo, lấy ngọc điệp ra, nhớ lại cảnh tượng mà lúc nãy Dược Thiên Sầu diễn luyện, cũng bắt chiếc theo đó mà học! Nhưng chiêu thức nàng sử ra vẫn là phi thường miễn cưỡng...
Im lặng quan sát hồi lâu, Tất Trường Xuân ngồi khoanh chân xệp bằng ở trong gian phòng lớn, liền khẽ lắc đầu thở dài. Nhận thức thiên tính của Tử Y, nếu so sánh với Dược Thiên Sầu thì vẫn là còn kém quá xa. Chỉ sợ nàng mài luyện hơn nữa, cũng không thể học thấu sự tinh túy trong cái ngọc điệp kia được.
Tử Y càng luyện càng thấy khó chịu. Cảm giác toàn thân giống như sắp hỏng mất. Thầm nghĩ sao mình không luyện được hình thần giống như Dược Thiên Sầu a? Chẳng lẽ Tất lão tiền bối đang âm thầm chỉ điểm cho hắn sao? Nhất định là như thế rồi, nếu không làm sao ta không luyện được giống như hắn? Không ổn, cần phải tìm Dược Thiên Sầu luyện chung với hắn, nếu có gì không hiểu thì nhò hắn điểm giáo."