Tất Trường Xuân cũng không quanh co với hắn, trực tiếp sảng khoái nói: "Ngươi cũng biết trước khi đi Đông Cực Thánh Thổ, ta cần Nam Minh luyện chế cho ta một kiện linh bảo xứng tay. Hôm nay Khuyết Diễm Huyền Quả bị hủy, chỉ sợ là không thỉnh được hắn đến, nếu như ngươi có thể giúp ta mời hắn tới, bộ pháp quyết tự nhiên cũng có phần của Tử Y. Đương nhiên, phải là hắn cam tâm tinh nguyện giúp ta luyện linh bảo mới được."
"Ách, tính tính lão gia hỏa kia rất quái dị, sợ rằng sẽ không bán thể diện cho ta đâu." Lộng Trúc sờ cằm suy nghĩ, bỗng nhiên thần tình hung ác, nói: "Ngươi hà tất khách khí với hắn, trực tiếp bắt hắn về là được, dù sao hắn cũng không phải đối thủ của ngươi."
"Nếu bắt về hữu dụng, ta còn cần ngươi tới làm chi?" Tất Trường Xuân hờ hững hỏi ngược lại.
"Hắc hắc!" Lộng Trúc xấu hổ cười nói: "Cũng phải, tên kia mềm cứng không tra, bắt tới cũng không được, làm không tốt còn phải cung hắn như tổ tông, càng miễn bàn hắn chịu luyện cho thứ gì." Lập tức sắc mặt nhăn lại, hai tay xòe ra nói: "Ta cũng không có cách, lão Tất, ngươi rõ ràng đang làm khó ta!"
Một bóng đen từ trong túi trữ vật của Tất Trường Xuân lóe ra, bay tới trước mặt Lộng Trúc. Ngăm đen không ánh sáng, chính là răng nanh Thôn Thiên Thú mà Dược Thiên Sầu cưa được lấy từ đại môn Minh Giới. Lộng Trúc vỗ trán, chợt nói: "Thế nào đã quên thứ này, cầm theo thứ này, bảo đảm Nam Minh lão nhi sẽ chạy theo tới. Việc này không nên chậm trễ, ta hiện giờ phải đi ngay, đi sớm về sớm."
Nói xong cầm răng nanh trong tay, nhét vào trong túi trữ vật, vừa mới chuyển thân liền quay đầu lại nói: "Lão Tất, nói phải nói trước cho rõ ràng, ta chỉ quản đưa Nam Minh lão nhi tới, về phần hắn có đáp ứng giúp ngươi luyện linh bảo hay không thì ta cũng không thể miễn cưỡng đâu."
Tất Trường Xuân cũng không nói đồng ý hay phản đối, ngồi yên không hé răng. Lộng Trúc cười hắc hắc nói: "Ngươi không nói lời nào, ta xem như ngươi đáp ứng rồi, đến lúc đó không được đổi ý. Tốt! Ta đi đây, tranh thủ chạy tới Huyền Huyền Đảo kéo Nam Minh lão nhi tới chơi." Nói xong, người đã không còn thấy hình bóng đâu nữa. Bên ngoài không trung truyền đến tiếng phi hành thật nhanh phá không rời đi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Tử Y nhìn bên ngoài, hơi có chút sững sờ, nàng cũng biết sư phụ là vi nàng nên mới phải làm chân chạy lần này.
"Sư phụ, Nam Minh lão tổ đến tột cùng là người ra sao, không ngờ ngay cả mặt mũi của sư phụ lão nhân gia mà hắn cũng không mua?" Dược Thiên Sầu có chút không giải thích được hỏi. Hắn đã không phải lần đầu nghe được có người nhắc tới Nam Minh lão tổ. Ngay cả thiên hạ đệ nhất cao thủ như Tất Trường Xuân cũng phải chiều theo ý người này. Còn phải tốn tâm tư trồng Khuyết Diễm Huyền Quả mới có thể mời được hắn tới đây, cái giá thật sự là quá lớn.
Hiện tại Tất Trường Xuân ký thác kỳ vọng cao đối với Dược Thiên Sầu, về điển cố của những nhân vật đứng đầu tu chân giới, tự nhiên là vui lòng chỉ giáo. Lúc này hắn chậm rãi nói: "Hiện nay tu chân giới có ngũ đại kỳ nhân, Nam Minh là người thứ nhất. Người này tu vi đạt Hóa Thần trung kỳ, mặc dù tu vi cũng không phải cao nhất, nhưng nếu luận tạo nghệ luyện khí, đương đại hắn xưng đệ nhị, cũng không ai dám xưng đệ nhất, chính là cao thủ luyện khí đệ nhất tu chân giới."
Tu chân giới ngũ đại kỳ nhân? Còn có cách nói này? Chỉ sợ ngài cũng là thứ nhất đi! Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Trách không được vừa rồi Lộng Trúc tiền bối nói tính tình hắn rất quái dị, nguyên lai là cậy tài khinh người."
"Cũng không thể nói như vậy." Tất Trường Xuân khẽ lắc đầu nói: "Từ sau cuộc đại chiến thời thượng cổ, tu chân giới đã không còn cao thủ luyện khí luyện ra được linh bảo. Nam Minh hoành không xuất thế, đưa tới không ít người mơ ước, ai cũng muốn kéo hắn về dưới trướng. Nhiều người còn cưỡng bức lợi dụ, Nam Minh từng ăn không ít phiền nhiễu, đành lánh đời không ra, trường kỳ sống tại Huyền Huyền Đảo, người bình thường rất khó mời được hắn. Vi sư cũng vì từng giúp hắn giải quyết một ít phiền phức, hắn vì muốn trả nhân tình, nên mới hứa sẽ luyện chế bảo vật một lần cho ta. Thế nhưng tỷ lệ thành công của thượng đẳng linh bảo quá thấp, đã thất bại."
Trong lòng Dược Thiên Sầu thầm đoán, gọi là giải quyết phiền phức, chỉ sợ là hù chạy những kẻ cưỡng bức lợi dụ đối với Nam Minh lão tổ, bằng không còn có phiền phức gì phải nhờ thiên hạ đệ nhất cao thủ xuất mã giải quyết? Sư phụ chính là siêu cấp hảo thủ đánh nhau a!
"Nếu Nam Minh lão tổ khó thỉnh như thế, vậy sư phụ trồng Khuyết Diễm Huyền Quả, vì sao lại có thể đưa hắn mời tới? Lẽ nào chỉ bởi vì tọa kỵ của hắn thích ăn Khuyết Diễm Huyền Quả?" Dược Thiên Sầu hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Tất Trường Xuân vẫn hiếm có kiên trì giải thích: "Nguyên nhân chính vì lần trước luyện chế thất bại, hắn nghĩ còn chưa trả xong nhân tình cho ta, nhưng lại không tiện phá bỏ quy củ của chính mình đưa ra, nên đã cho ta hạt giống của Khuyết Diễm Huyền Quả. Muốn ta thu thập xong tài liệu luyện chế, rồi lại trồng Khuyết Diễm Huyền Quả thành thục, thì mới có thể yêu cầu thêm hắn một lần nữa, tổng cộng là ba lần cơ hội, ba lần luyện chế mặc cho thành công hay thất bại, nhân tình hắn thiếu ta đều được xóa bỏ."
"Lộng Trúc tiền bối chỉ dựa vào răng thú của đại môn Minh Giới là có thể mời tới Nam Minh lão tổ sao?" Dược Thiên Sầu cung kính hỏi, rất có điểm vị đạo khiêm tốn thỉnh giáo.
Tử Y ngồi một bên lẳng lặng lắng nghe, không dám quấy rầy, Tất lão tiền bối ngồi trước mặt nàng cũng không dám giương oai thái quá.
Tất Trường Xuân cũng trả lời: "Đây là quy củ do hắn đề ra, ai có thể xuất ra tài liệu quý trọng đủ làm hắn động tâm, liền có thể mời hắn bước ra Huyền Huyền Đảo. Về phần thỉnh hắn luyện chế đẳng cấp bảo vật, phải xem đưa tài liệu cho hắn có đủ phân lượng hay không."
"Thì ra là thế!" Dược Thiên Sầu như có đăm chiêu, hốt nhiên nhớ tới trong tu chân giới có ngũ đại kỳ nhân, không khỏi lần nữa thỉnh giáo: "Sư phụ, ngài nói tu chân giới có ngũ đại kỳ nhân, ngoại trừ Nam Minh lão tổ còn bốn người khác lại là ai?"
Nghe nói như thế, hai tròng mắt Tử Y lóe lên tia sáng kỳ dị nhìn về phía Tất Trường Xuân, rất hiển nhiên nàng biết được một trong ngũ đại kỳ nhân tu chân giới hiện nay chính là Tất Trường Xuân.
Tất Trường Xuân chậm rãi nói: "Ngoại trừ Huyền Huyền Đảo Nam Minh ra, còn có Bích Uyển Quốc Văn Lan Phong, Linh Phương Cốc Lộ Nghiên Thanh. Còn có một vị nữa chính là thiên hạ đệ nhất toán sư Thiên Tuyệt đại sư. Chính là hắn đã tính ra Tinh Thần Châu xuất hiện tại Hoa Hạ tu chân giới, bất quá người này đã đi về cõi tiên, xác thực mà nói, tu chân giới ngũ đại kỳ nhân chỉ là lại bốn vị." Nói tới đây hắn ngừng lại, vị kỳ nhân thứ năm hắn cũng không nói tiếp.
Kỳ thực Dược Thiên Sầu cũng đoán được là hắn, chính hắn khẳng định ngại ngần không nói mình là một trong ngũ đại kỳ nhân. Tử Y ngồi bên cạnh thè lưỡi, nhìn Dược Thiên Sầu nói: "Còn có một vị là người đứng đầu ngũ đại kỳ nhân, chính là Tất lão tiền bối."
"Điều này ta đã đoán được, sư phụ chính thiên hạ đệ nhất cao thủ, nếu như sư phụ đều không liệt danh thứ nhất, ngũ đại kỳ nhân sợ rằng đã đảm đương không nổi danh xưng này." Dược Thiên Sầu không nặng không nhẹ vỗ mông ngựa, lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Tử Y nhíu mày nói: "Nguyên lai ngươi sớm đã biết, vì sao chưa thấy ngươi nói qua bao giờ."
Tử Y trừng đôi mắt sáng, lập tức đánh trả: "Ngươi không có hỏi ta, ta nghĩ ngươi cũng biết, ai hiểu được ngươi ngay cả chuyện này mà cũng không biết."
"Ách...Được, ngươi kiến thức uyên bác." Dược Thiên Sầu cũng không muốn tranh chấp với nàng ngay trước mặt sư phụ, lại hỏi: "Vậy ngươi nói với ta về Văn Lan Phong và Lộ Nghiên Thanh một chút, vì sao họ có thể được liệt vào một trong ngũ đại kỳ nhân tu chân giới!"
Tử Y liếc mắt nhìn Tất Trường Xuân, thấy hắn không có dị trạng gì, lúc này mang theo vẻ khoe khoang nói: "Bích Uyển quốc Văn Lan Phong cũng là cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, nhưng không phải cao thủ Hóa Thần hậu kỳ bình thường, chính là người mà ngoại trừ Tất lão tiền bối, là cao thủ tuyệt đỉnh bài danh đệ nhị trong tu chân giới, gần với Tất lão tiền bối, đồng dạng bởi vì tu vi kỳ cao, nên được liệt vào một trong ngũ đại kỳ nhân của tu chân giới."
Bích Uyển quốc Văn Lan Phong? Dược Thiên Sầu âm thầm đem tên người này vững vàng nhớ kỹ. Trong trình tự Hóa Thần kỳ, tu vi có thể đạt được gần với Tất Trường Xuân, khẳng định rất giỏi, sau này phải để tâm một chút.
Tử Y nói đến đây, trên mặt bỗng nhiên xuất hiện thần tinh ngưỡng mộ. Khiến cho Dược Thiên Sầu hiếu kỳ không ngớt, thầm nghĩ chẳng lẽ còn có người khiến cho nha đầu sùng bái hơn cả Tất Trường Xuân? Chỉ thấy thần thái nàng hưng phấn tiếp tục nói: "Vị Linh Phương Cốc Lộ Nghiên Thanh tiền bối kia, là vị nữ tiền bối, tu vi cũng đạt được Hóa Thần trung kỳ, chính là tu chân giới đệ nhất chữa thương thánh thủ, có người nói chỉ cần là người còn chưa tắt thở, thì đều có thể cứu sống. Hơn nữa...
"Hơn nữa cái gì?" Dược Thiên Sầu hồ nghi hỏi, nghĩ thầm, lẽ nào nha đầu này là người hâm mộ của Lộ Nghiên Thanh?
"Mặc dù ta chưa thấy qua Lộ Nghiên Thanh tiền bối. Nhưng ta nghe nói, nàng chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, tu chân giới có vô số cao thủ ngưỡng mộ dung mạo truy cầu nàng, nhưng không một ai có thể lọt vào pháp nhãn. Dù là một trong ngũ đại kỳ nhân Văn Lan Phong tiền bối cũng vì nàng, còn đánh với Tất lão tiền bối..." Tử Y nói đến đây thè lưỡi, mắt nhìn Tất Trường Xuân, không dám nói tiếp.
Dược Thiên Sầu nhìn hình dạng muốn nói lại thôi của nàng, hơn nữa còn chưa nói hết câu, nhất thời nghi ngờ trọng trọng. Thầm nghĩ lẽ nào vị thiên hạ đệ nhất mỹ nữ này, lại đẹp tới mức có thể làm cho thiên hạ đệ nhất cao thủ và thiên hạ đệ nhị cao thủ tranh giành? Vì vậy hai vị tuyệt đại cao thủ vì giành nữ nhân mà vung tay? Kháo! Tin tức này cũng quá chấn động!
Ánh mắt Dược Thiên Sầu lóe ra liếc mắt nhìn sư phụ, không dám quan sát thẳng, lại không dám tiếp tục hỏi tới, miễn cho hỏi tới chỗ đau của Tất lão đầu. Bất quá trong ngực cũng không ngừng suy đoán ra vẻ vị thiên hạ đệ nhất mỹ nữ kia cũng không ở chung một chỗ với Tất lão đầu a! Lẽ nào thiên hạ đệ nhất cao thủ như Tất lão đầu không giành được thiên hạ đệ nhất mỹ nữ khỏi tay vị thiên hạ đệ nhị? Tin tức thật bát quái a!
Tất Trường Xuân nhìn thấy dáng dấp hèn mọn cộng thêm dâm đãng của Dược Thiên Sầu, lập tức biết vị đồ đệ này đã nghĩ lên tới chúi tầng mây, lúc này nhìn Tử Y nói: "Hắn đối với trình tự này cũng không nhận thức nhiều lắm. Nếu ngươi đã nói, thì nói hết sự tình cho xong, miễn cho hắn kiến thức nửa vời, suy đoán lung tung."
"Dạ!" Tử Y khom Minh Hành lễ. Nếu Tất lão tiền bối đã lên tiếng, nàng cũng không còn gì cố kỵ, nhìn Dược Thiên Sầu tiếp tục nói: "Vị Văn Lan Phong tiền bối kia, nghe nói là một trong những người truy cầu Lộ Nghiên Thanh tiền bối điên cuồng nhất, nhưng Lộ Nghiên Thanh tiền bối cũng không có hảo cảm với hắn. Thẳng đến có một lần, Lộ tiền bối bị Văn tiền bối cuốn lấy không có biện pháp, vì vậy nói với Văn tiền bối, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng thiên hạ đệ nhất cao thủ Tất Trường Xuân, thì ta sẽ cùng ngươi kết thành đạo lữ."
"A!" Dược Thiên Sầu nhất thời trợn tròn mắt, chuyện này cùng sự suy đoán khi nãy đúng là một trời một vực. Nguyên lai vị thiên hạ đệ nhị cao thủ là một hoa si, phía sau không cần phải nói cũng có thể đoán được, khẳng định là Tất Trường Xuân phải bồi vị hoa si kia đánh một trận mà không hiểu tại sao.
Tử Y lặng lẽ đưa mắt nhìn Tất Trường Xuân, lần thứ hai thè lưỡi nói: "Ta nghe sư phụ nói, Văn tiền bối nghe xong Lộ tiền bối nói, liền đi tìm Tất lão tiền bối quyết đấu. Lúc đó Tất lão tiền bối cảm thấy kỳ lạ, sau khi biết được ý đồ đến của Văn tiền bối, nhất thời giận tím mặt, xuất thủ không chút lưu tình, kết quả không đến mười chiêu đã đánh Văn tiền bối trọng thương. Nếu không có sư phụ ta ngăn cản, chỉ sợ mạng của Vãn tiền bối đã xong rồi. Sau đó nghe nói Vãn tiền bối cũng không còn đi tim Lộ tiền bối nữa, một mực tiềm tu trong Bích Uyển quốc không ra bên ngoài."