Vô luận là tình huống gì, Sauron đều rất vui vẻ, hắn đã tạo ra kỷ lục, bước đầu tiên của kế hoạch đã thành công, có thể nói là đã giảm bớt áp lực thật lớn cho hắn, nếu vẫn như thế thì về sau là tình huống gì thì hắn cũng không rõ lắm.
Hiện tại Sauron đang xúc tiến quan hệ xã hội với buổi biểu diễn của Lâm Hồi Âm ở Địa Cầu, công ty Thiên Âm của Hồi Âm vô cùng thần bí, dường như cũng không thiếu tiền, mặc dù Lâm Hồi Âm vô cùng nổi tiếng, nhưng các hoạt động đại diện lại chủ yếu vì các hoạt động công ích.
Mặc dù không cần tiền, nhưng Sauron muốn cố gắng một chút, bằng vào quan hệ sẵn có để hợp tác tốt đẹp, vô luận đối với kế hoạch Khô Lâu, hay là đối với bản thân CT của khu vực Châu Á, đều đã tăng lên tới một tầng mới.
Phải biết rằng chi phí quảng cáo trên truyền hình trực tiếp của buổi biểu diễn đã bị đẩy lên giá trên trời, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Lâm Hồi Âm đến Địa Cầu.
Đương nhiên tập thể cảnh sát ở Thượng Kinh phải bận rộn, vô cùng khẩn trương, người càng nhiều càng không thể để xảy ra tình trạng nhiễu loạn. Gần đây liên bang hệ Mặt Trời, nhất là Địa Cầu rất được chú ý, trước đó đã có công chúa đến thăm, hiện tại Lâm Hồi Âm đã đến, tất cả đều đưa ra hình ảnh tích cực, nói lên đế quốc Aslan cố ý kết giao với liên bang hệ Mặt Trời.
Trước mắt chính trị kinh tế, nhất là về mặt kỹ thuật, liên bang hệ Mặt Trời vô cùng cần sự giúp đỡ của đế quốc Aslan, đồng thời ngay cả thể diện cũng cần, dưới tình huống này tự nhiên là phải làm cho tốt nhất.
Nghe nói, hàng ghế VIP của buổi biểu diễn đã ngầm bị đặt hàng không còn, không ít nhân vật lớn trong giới chính trị lẫn kinh tế đã thu mua hết.
Đương nhiên buổi biểu diễn cũng phải chiếu cố đến người trẻ tuổi, nhất là quần thể học sinh sinh viên, công việc sẽ được xử lý cẩn thận, đảm bảo cho các fan ca nhạc của Hồi Âm, nhưng mà trước mắt quả thật một vé cũng rất khó cầu.
…….
Đối với chuyện này bạn học Vương không hề có khái niệm gì, cảm giác ở trên điện thoại xài một đồng nghe một chút cũng rất tốt, nhưng mà đột hot ở chung quanh đã không thể ngăn cản, thậm chí vượt qua cuộc thi đấu trao đổi của ba học viện quân sự lớn.
Đại gia Tô vì làm cho người yêu của hắn vui vẻ, cho nên hao hết tâm tư, kiếm được hai vé, trước không đề cập tới tốn bao nhiêu tiền, chỉ là phần tâm tư cùng cố gắng quả thật làm cho An Mỹ rất vui vẻ.
Có vẻ hạnh phúc là bạn học Ina cùng Vương Tranh cũng rất giống nhau, tuy rằng thích nhưng cũng không phải fan cuồng nhiệt như thế.
Về phương diện ở trường học đã được chuẩn bị đầy đủ, cả ngày đều không thấy mặt Trương Sơn đâu, từ khi trở về cũng chỉ gặp mặt Mông Điềm một lần ở huấn luyện, nghe nói chiến thuật lần này phải hoàn toàn giữ bí mật.
Vương Tranh từng bước huấn luyện, đi học, thời gian còn lại chính là ở cùng Ina, hai người cùng nhau đi dạo khắp Thượng Kinh, rốt cuộc bạn học Vương cũng kiếm được một số tiền nho nhỏ.
Lần trước mời khách, hắn xem thử tài khoản, lại có hơn 100.000 được chuyển vào, đây tuyệt đối là số tài sản lớn đối với Vương Tranh à nói, ít nhất không cần phát sầu về phần học phí cùng sinh hoạt phí l.
Tuy rằng bản thân Ina là công chúa, nhưng không có tật xấu gì, nàng không có hứng thú đối với những thứ sang quý gì đó, ngược lại, lại rất thích một ít đồ ăn vặt bên đường, phần lễ vật đầu tiên Vương Tranh tặng cho Ina là một sợi dây chuyền có mặt là một chú gấu nhỏ. Đồ thủy tinh, đương nhiên nói một cách văn hoa gọi là hàng thủ công mỹ nghệ, mười đồng một cái, Vương Tranh cảm thấy đáng yêu nên tiện tay mà mua, mua xong mới nhớ tới, thứ này chỉ là đồ rẻ tiền.
Ra tay có chút keo kiệt, nhưng mà Ina lại vô cùng yêu thích.
Bạn học Vương nhịn không được hạnh phúc một hồi lâu, có khi cũng nhịn không được mà suy nghĩ, đây có phải là khổ tẫn cam lai trong truyền thuyết hay không?
Không hề nghi ngờ gì, cuộc sống ở Đại Học là tốt đẹp nhất, cho dù là học viện quân sự cũng giống nhau.
……
Hai bàn lớn ở phía sau căn tin được ghép lại, một đám người vẻ mặt nghiêm túc, đột nhiên phát ra một tiếng cười to vang trời.
- Có lầm hay không, thế này cũng được sao?
Đại gia Tô buồn bực nói.
Khuôn mặt của hắn cũng không khác gì tranh trừu tượng.
An Mỹ cười sờ sờ Nghiêm Tiểu Tô
- Ngoan, lại đây cho thêm một nét nữa.
Nói xong liền lấy ra son môi, tìm một khoảng trống hiếm hoi còn tồn trên mặt Nghiêm Tiểu Tô rồi vẽ lên một dấu X.
Vương Tranh, Nghiêm Tiểu Tô, Diêu Ngả Luân, Trần Tú, nữ sinh phía đối diện là Ina, Diệp Tử Tô, An Mỹ cùng Đỗ Thanh Thanh.
Trò chơi đánh bài vĩnh viễn là chơi không biết chán, bọn họ chơi là trò xì lát.
Nam sinh thua, nữ sinh dùng son môi vẽ mặt, nữ sinh thua cũng bị dán tờ giấy.
Không hề nghi ngờ, lợi hại nhất là Vương Tranh cùng Diêu Ngả Luân, Trần Tú cùng đại gia Tô chính là mua một tặng một. Bên nữ sinh, Ina cùng Đỗ Thanh Thanh đều rất thảm, đã bị dán rất nhiều tờ giấy.
Vương Tranh có chút không đành lòng, nhưng mà Ina chơi rất vui vẻ.
- Vương Tranh, có phải ngươi cùng Diêu Ngả Luân đã luyện qua hay không, tại sao cũng không thấy các ngươi thua?
Đỗ Thanh Thanh tức giận nói, hai người này rất giỏi kéo cừu hận.
Diêu Ngả Luân chỉnh lại gọng kính viền vàng của hắn, đôi mắt nhỏ cố tình lóe ra quang mang trí tuệ:
- "Kỳ thật đây chính là vấn đề toán học đơn giản, tính toán một chút xác suất thì tốt rồi.
- Vương Tranh, ngươi thì sao, ta cũng chưa thấy ngươi tính toán gì cả.
An Mỹ cũng trừng mắt ánh mắt nói:
- Đại gia Tô nhà chúng ta sắp game over rồi.
Vương Tranh bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Vận khí của ta có vẻ tốt một chút.
Kỳ thật Vương Tranh cũng tính toán, gần như bản năng, loại tính nhẩm này không có khó gì đối với hắn, huống chi lại chơi đùa cùng một đám gà con. Thời điểm cùng lão Cổ chơi đùa mới gọi là hung ác, hai người chẳng những hạn định thời gian, còn phải dùng miệng liên tục công kích đối phương làm cho đối phương phân thần, nhưng bình thường đều là Vương Tranh thua tè ra quần. Một người già như lão Cổ mà đầu óc tại sao lại còn tốt như vậy.
- Cái này cũng dám nói là vận khí sao, ngươi có thể làm vua cờ bạc rồi đó.
Diệp Tử Tô cũng cười nói:
- "Thi Thi, đây là lần đầu tiên ngươi chơi?
Ina cười gật gật đầu, kỳ thật nàng không quan tâm chơi trò gì, mà là không khí, nhìn bộ dáng Ina giống như bảo bảo hiếu kỳ rất đáng yêu, Vương Tranh vụng trộm ở phía dưới bàn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng.
Nam nhân thường tùy tiện, nhưng mà nữ hài tử thông thường là vô cùng sâu sắc.
- Không chơi, theo mấy tên các ngươi học viên khoa Vật Lý chơi trò này rất không có lực, ba ngày sau trận đấu sẽ bắt đầu, cũng không biết Trương Sơn, Mông Điềm thế nào rồi? Hai người bọn họ chính là sự kiêu ngạo của đám học viên mới chúng ta, hy vọng lần này có thể tranh một hơi!
An Mỹ vừa nói, vừa lấy khăn ướt lau khô sạch gương mặt của Nghiêm Tiểu Tô.
- Lần này chúng ta có Marthas, vấn đề hẳn là không lớn a.
Nghiêm Tiểu Tô nói