Cứ như vậy bạn học Trương Sơn trực tiếp ném Vương Tranh sang một bên, đây là tên điển hình gặp người khác phái liền trở thành không có nhân tính.
Trở lại ký túc xá, Trần Tú cùng Diêu Ngả Luân cũng đã đến:
- Hai tên các ngươi cũng rất dễ chịu a, đều béo lên rồi.
- Ha ha, dường như tên nhóc nhà ngươi đen một chút, chậc chậc, tốt lắm, học kỳ mới tiếp tục làm ra vẻ vang cho học viện Chiến Thần chúng ta!
- Tranh ca, bên ngoài có rất nhiều học viên mới a, lần này có rất nhiều người.
- Còn phải nói, ngươi cho rằng lực kêu gọi của cô giáo Tiếu Phỉ là giả sao, huống chi gần đây học viện chúng ta có dấu hiệu sống lại rõ ràng, số lượng người ghi danh cũng gia tăng.
Diêu Ngả Luân nói.
- Không phải đều thi vào khoa của chúng ta đó chứ?
- Ngốc, mấu chốt là lực ảnh hưởng của trường học, khoa khác cũng giống nhau, ngươi cho là người nào cũng đều tiến vào khoa Vật Lý chắc.
- Ai nha, ngươi nói thời gian tốt như vậy, chúng ta đứng ở ký túc xá lý để làm chi, đi đến nghênh đón cảnh xuân đi.
Diêu Ngả Luân đột nhiên nhảy dựng lên.
- Cảnh xuân, cảnh Xuân gì, mùa Thu sắp đến rồi mà.
Trần Tú có chút mê mang.
- Nói ngươi ngốc ngươi còn không thừa nhận, một đám học muội nhỏ nhắn mới mẻ non mềm đang kêu gọi chúng ta, các ngươi nhìn thấy một đám lang bên ngoài không, nhanh tay thì có chậm tay thì mất phần.
Diêu Ngả Luân đã lập tức xông ra ngoài.
Hiển nhiên học trưởng muội vẫn có ưu thế nhất định đối với học, Diêu Ngả Luân rất rõ ràng, hắn nuốt không trôi phụ nữ thành thục, vẫn là phải lựa chọn trí tuệ còn hơi áp chế có vẻ có phần thắng.
- Tranh ca, chúng ta cùng nhau!
- Ta không đi.
- Đi thôi, đừng nghe Ngả Luân ca, làm học trưởng giúp học viên mới một chút cũng là chuyện phải làm, dù sao chúng ta ở trong ký túc xá cũng không có chuyện gì làm cả.
Lúc này vườn trường các câu lạc bộ lớn lại bắt đầu thế công quảng cáo, câu lạc bộ võ thuật tự do kín người hết chỗ.
Mông Điềm tự mình ra sân, bên này lực kêu gọi mang tính oanh động, Mông Điềm ở học viện Chiến Thần cũng là nhân vật truyền kỳ, nữ thần khoa Chỉ Huy. Nhưng lại thông qua trận đấu ở IG, đồng thời lại là tổ trưởng câu lạc bộ võ thuật tự do, truyền thuyết lại là người có năng lực X.
Phàm là nam sinh đến trường quân sự, nội tâm đều vô cùng chuẩn men.
Tham gia đội ngũ tình nguyện, bạn học Vương Tranh giơ cao bảng hướng dẫn đứng ở cửa.
Trở thành bảng chỉ đường.
Ngay cả Trần Tú người này đều ném bảng hướng dẫn mà chạy theo một nữ sinh nhỏ nhắn. Tuổi của đối phương thoạt nhìn gần bằng hắn, hẳn là cũng là loại hình thiên tài.
Nghiêm Tiểu Tô nội tâm là vô cùng khát vọng tiếp nhận chức vụ này công tác này, trải qua một học kỳ tu luyện, dùng lời nói của bạn học Nghiêm thì hắn đã trở thành tinh, cua nữ sinh mới tuyệt đối dễ như trở bàn tay, nhưng đáng tiếc hắn cũng mất đi cơ hội như vậy.
Về điểm tâm tư nho nhỏ này làm sao có thể thoát qua được An Mỹ.
-
- Chiêu bài học viện của chúng ta tại sao lại ở đây, ngươi cầm bảng lớn như vậy ngăn mặt thì làm sao tư vấn cho người khác ?
Một giọng nói vang lên.
Vương Tranh đem đầu từ phía sau bảng hiệu ló đi ra, thấy được một chai nước khoáng.
- Đám không có lương tâm này ném ta ở đây rồi bỏ chạy, ta cũng muốn bỏ đi nhưng sẽ không có người gác.
Bọn họ phụ trách lối đi này , kết quả đều đi sạch rồi. Vương Tranh phải ở tại chỗ này.
Diệp Tử Tô hôm nay mặc một thân váy liền áo màu sắc vàng nhạt, đùi đẹp thon dài có điểm rung động lòng người, tóc kết lên tùy ý, cứ như vậy cười rạng rỡ đứng đó, giống như một đạo phong cảnh.
Ánh sáng mặt trời chiếu ở trên nụ cười của Diệp Tử Tô, có điểm đẹp mắt.
Vương Tranh cũng không khách khí, mở chai ra, “Ực ực” liền rót hết nửa chai:
- Vẫn là Tử Tô có lương tâm, mấy thằng nhóc này rất không có suy nghĩ.
- Phải không, giống như là ta phải cảm ơn ngươi mới đúng đi. Nhìn không ra được bạn học Vương của chúng ta là chân nhân bất lộ tướng a.
Diệp Tử Tô vòng quanh Vương Tranh đi một vòng rồi nói.
- Có liên quan đến chuyện này sao?
- Chuyện tình CT có phải ngươi giải quyết? hay không
Diệp Tử Tô nói.
Vương Tranh đều đã quên mất chuyện này:
- Ngươi nói chuyện này sao, chỉ nhấc tay mà thôi, hơn nữa, ta gây rất nhiều phiền toái cho ngươi , hai ta con nói ai với ai.
- Vậy ngươi nói chúng ta ai với ai?
Diệp Tử Tô cười nói.
Một nữ sinh nhỏ nhắn thanh xuân tịnh lệ dùng ngữ khí cười khẽ như thế, Vương Tranh cũng có chút rung động.
- Khụ khụ, chúng ta là bạn thân, chuyện của ngươi liền là chuyện của ta, ngươi mời ta uống nước, coi như là đã cảm ơn xong.
Vương Tranh nói.
Diệp Tử Tô trắng mắt liếc Vương Tranh một cái”
- Người nhát gan.
“Bịch”
Một nam sinh nhìn chằm chằm vào Diệp Tử Tô xem, kết quả một đầu đụng vào trên thân, sau đó vô cùng ngượng ngùng chạy trối chết.
Vương Tranh cùng Diệp Tử Tô liếc nhau, nhịn không được bật cười.
- Ngươi nói cho ta biết tại sao ngươi lại lại thuyết phục được CT, mị lực lớn như vậy, ta đều cảm thấy lo lắng có nên câu dẫn ngươi hay không?
Diệp Tử Tô hiếu kỳ hỏi quả thật, nàng suy nghĩ rất nhiều khả năng, nhưng thật sự không nghĩ ra được Vương Tranh tại sao lại làm được..
Trừ phi Vương Tranh là thông qua Ina, nhưng nàng tin tưởng Vương Tranh hắn nói không thì khẳng định sẽ không.
Nghiêm Tiểu Tô? Hiển nhiên không có năng lực kia.
Các mặt khác thì càng không có khả năng.
Vương Tranh nhìn nhìn bốn phía, vẫy tay:
- Đó là một bí mật, ngươi không được nói cho người khác.
Diệp Tử Tô sửng sốt một chút:
- Nếu là bí mật mà nói thì quên đi.
Vương Tranh cười cười:
- Ta là Khô Lâu, điểm mặt mũi ấy Sauron vẫn phải nể mặt, đây là sở thích nhỏ của ta, không muốn ảnh hưởng cuộc sống bình thường, trừ Ina cùng Tiểu Tô, cũng chỉ có ngươi biết.
- Xin hỏi khoa Lịch Sử báo danh ở đâu?
Một cái nam sinh đã đi tới, ánh mắt nhìn Diệp Tử Tô.
- Đi thẳng về phía trước, quẹo trái đi hai trăm mét, lại quẹo phải có thể nhìn thấy.
Vương Tranh nói.
Bởi vì Diệp Tử Tô tồn tại, làm cho bảng chỉ đường Vương Tranh không người hỏi thăm đều có người chú ý.
Vương Tranh chính là Khô Lâu?
Diệp Tử Tô đương nhiên biết Khô Lâu là ai, đây là con cưng số một của CT hệ Mặt Trời, vô số fa hâm mộ, không thua gì các ngôi sao nổi tiếng, nàng rất rõ ràng tính cách cùng sự theo đuổi của Vương Tranh, tuyệt đối không muốn để cho việc này quấy nhiễu đến cuộc sống bình thường.
Nhìn Vương Tranh tươi cười đầy mặt giải đáp vấn đề vì nhóm học đệ học muội, Diệp Tử Tô lại cảm động.
Nàng không quan tâm hắn là ai, nàng để ý thái độ, là loại tín nhiệm này.
Sâu xa bên trong có có ý trời đây hay không, thời điểm mỗi khi nàng gặp được vấn đề, luôn có thể mạc danh kỳ diệu giải quyết, cho tới nay nàng xem trận đấu của Khô Lâu còn có loại cảm giác quen thuộc kỳ quái, sau sự kiện hành tinh Norton, nàng liền càng cảm thấy thân cận, giống như đi chỗ nào, Khô Lâu cũng đề ngay chỗ ấy vậy.
Hiện tại đã biết rõ.