[Dịch]Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 117 : Thì ra là thế (1).




- Đều là công lao của cô giáo Tiếu Phỉ cùng các đồng sự khác, ta chỉ có vận khí tốt mà thôi, tiểu Âm, chúng ta đổi chỗ khác đi.

Vương Tranh bình tĩnh nói, huấn luyện trong Ma Phương làm cho hắn thật sự không có hứng thú đấu võ mồm với một đám trẻ trâu, thực không ý nghĩa.

Liễu Tình miệt thị nhìn thoáng qua Triệu Lăng Phong:

- Nhìn thấy không, đây mới là chân nhân bất lộ tướng, Vương Tranh, nếu ngươi muốn cùng ta gặp mặt, liên hệ khi nào cũng được, bất kỳ lúc nào ta cũng sẽ đến!

Nói xong ở trên tay Vương Tranh viết xuống số điện thoại, tiêu sái rời đi, trước khi đi còn lưu một ánh mắt khinh bỉ cho Triệu Lăng .

Mấy nữ sinh, thậm chí người ở chung quanh cũng đều nghe được, đây là Vương Tranh trong truyền thuyết, lập tức ánh mắt đều trở nên cực nóng.

Vương Tranh cũng không nghĩ hiện tại bản thân mình cũng có chút danh tiếng.

- Điều đó không có khả năng, chỉ bằng ngươi!

Triệu Lăng Phong hoàn toàn không thể tin, chuyện này làm đảo điên nhận thức của hắn đối với thế giới này, khi học trung học thì như là kẻ tàng hình, đến Đại Học đột nhiên trong phút chốc trở thành nhân vật nổi tiếng, điều này sao có thể.

Vương Tranh nhún nhún vai, những người khác nghĩ như thế nào hắn không biết, nhưng mà hắn quả thật không có hứng thú đối với trò đấu võ mồm, cũng lười giải thích.

- Đúng nha, thật sự giống như hắn!

- Đúng vậy, thật là lợi hại, đây là lần đầu tiên học viện Chiến Thần thắng lợi, phải dựa vào hắn để ngăn cơn sóng dữ.

- Rất đẹp trai, đây không phải gọi là văn võ song toàn sao?

- Đừng quê mùa như vậy được không, cái này mới là bảnh trai chân chính, nếu ta bạn gái của là hắn thì tốt rồi.

Triệu Lăng Phong bộ mặt giống như mở phường nhuộm, cắn chặt răng:

- Vương Tranh, ngươi cùng Tử Tô không thích hợp, không cần vọng tưởng học con cóc ăn thịt thiên nga, đỡ phải tự tìm phiền phức, không phải mỗi ngày đều có vận khí tốt như vậy!

Triệu Lăng Phong gương mặt anh tuấn có chút dữ tợn, mang theo uy hiếp.

Vương Tranh sửng sốt:

- Chuyện ngày hôm qua là ngươi làm?

Mũi của Triệu Lăng Phong hất lên, cường điệu nói:

- Lần này chỉ là cảnh cáo, lần sau sẽ không thoải mái như vậy.

Xem bộ dáng tự đắc của Triệu Lăng Phong. Xem ra vài tên lưu manh đã không có đem tình huống thực tế nói cho hắn.

Vương Tranh bất đắc dĩ lắc đầu, tên này tốt xấu cũng là cùng học chung, cần phải làm như vậy sao.

Vương Tranh muốn đi, lại bị Triệu Lăng Phong ngăn lại:

- Ta đang nói chuyện với ngươi!

Một bên Lâm Hồi Âm thật sự nhịn không được:

- Mời làm rõ ràng, là Diệp Tử Tô theo đuổi hắn đó, ngươi người này chỉ biết nghĩ xấu!

- Nhóc con, không có chuyện của ngươi!

Nói xong đẩy một cái, hất rớt mũ của Lâm Hồi Âm.

Tuy rằng tính tình của bạn học Vương rất tốt, hất là không quá nguyện ý so đo cùng người có chút quen biết. Theo hắn, Triệu Lăng Phong cũng chỉ là một thiếu niên bị làm hư, nhưng không có nghĩa là hắn có thể làm bậy tùy ý.

Vương Tranh cầm lấy bàn tay của Triệu Lăng Phong:

- Không được động tay với bé gái, nhất là ra tay với trẻ con, nể mặt là bạn học, lần này ta sẽ không so đo, nhưng mà tiếp theo cũng sẽ không khách khí như vậy.

Lúc này toàn bộ quán cà phê lại yên tĩnh một mảnh, chỉ có Triệu Lăng Phong đang cố giãy dụa.

- Bộ dạng cô gái này giống như Lâm Hồi Âm a?

- Đúng vậy, quá đáng yêu, thật xinh xắn!

- Thật muốn ôm một cái.

Lâm Hồi Âm vội vàng mang mũ lên, nhẹ nhàng kéo góc áo của Vương Tranh:

- Anh họ, chúng ta đi thôi.

Vương Tranh ném Triệu Lăng Phong xuống, kéo tay Lâm Hồi Âm rời khỏi quán cà phê, hắn thật sự không muốn làm sự tình thành như vậy, nhưng không nghĩ tới Triệu Lăng Phong lại có thể làm đến như vậy.

Dọc theo đường đi Lâm Hồi Âm lại bắt đầu tức giận bất bình vì Vương Tranh:

- "Ngươi thật là, cũng không nhân cơ hội này giáo huấn hắn!

Vương Tranh thản nhiên nhìn thoáng qua Lâm Hồi Âm:

- Ngươi còn phái người theo dõi chúng ta.

Lâm Hồi Âm trừng mắt nhìn nhìn:

- Ta chỉ là muốn biết các ngươi tiến triển tới mức nào mà thôi, thật sự, người ta là có lòng tốt.

Vương Tranh sờ sờ đầu của Lâm Hồi Âm:

- Ngươi yên tâm đi, ta sẽ không làm cho Ina khó xử.

Cũng cảm giác Lâm Hồi Âm không có ác ý, bằng không Vương Tranh cũng không cần phải nói nhiều như vậy.

- Nhìn không ra ngươi còn có chút bản sự, cái lý luận định vị tọa độ trong không gian di động kia thật sự là do ngươi đề suất?

Lâm Hồi Âm hiếu kỳ hỏi, dời đề tài rất nhanh.

- Ta chỉ tham dự mà thôi.

Vương Tranh không muốn dây dưa thêm ở trên chuyện này, hoặc là nói hắn không muốn dây dưa với em gái của Ina.

Giải thích như vậy mới hợp lý, khó trách hắn có thời gian nhàn hạ thoải mái như vậy.

Lâm Hồi Âm bĩu môi, bởi vì cho tới tận bây giờ, trước mắt người này vẫn coi nàng là trẻ con, căn bản không có câu nào là nói thật.

Lâm Hồi Âm đột nhiên đứng lại:

- Ta muốn trở về khách sạn.

Vương Tranh khẽ gật đầu:

- Ta tiễn ngươi.

Lâm Hồi Âm đột nhiên lắc đầu:

- Không cần, có rất nhiều người muốn đưa ta.

Vương Tranh từ chối cho ý kiến:

- Nếu như vậy thì chào tạm biệt.

Hắn cũng không cần quan tâm vấn đề an toàn của Lâm Hồi Âm, không chỉ là ngôi sao lớn, thân phận của cô bé cũng không phải là nhỏ, đã trải qua chuyện lần trước của Ina, khẳng định phương diện bảo vệ sẽ tăng mạnh.

Kỳ thật ở bên trong Aslan, bởi vì sự kiện kia cũng là nhấc lên một lần hành động quân sự không nhỏ, Vương Tranh tất nhiên là không biết.

Trong xương Vương Tranh vẫn người kiêu ngạo, chuyện tình của hắn cùng Ina, vô luận cuối cùng đi tới đâu đều không cần người ngoài can thiệp, hắn có điểm mấu chốt của hắn.

……..

Điện thoại vang lên, là đến từ CT.

Sauron tìm một đối thủ mới choVương Tranh, một đối thủ phi thường có giá trị, nữ thích khách cấp bậc Kim Cương đến từ Mặt Trăng, mấy lần sáng tạo qua kỳ tích liên tiếp giành chiến thắng mười trận, làm cho CT trên Mặt Trăng ở lúc đó sôi trào gần một tháng, nhưng sau đó lại thần bí biến mất, ai ngờ sẽ đột nhiên xuất hiện, còn muốn ước chiến "Khô Lâu" .

Tài chính đến từ CT đã tương đối xa xỉ, theo nhân khí tăng lên, đây cũng là một khoản lớn thu vào, trước kia chỉ cần ấm no, mà hiện tại Vương Tranh muốn tham dự khai phá hạng mục kỹ thuật không gian, tự nhiên là tiền càng nhiều càng tốt, cũng không thể chỉ trông cậy vào Nghiêm Tiểu Tô.

Lập tức trả lời Sauron, thời gian định ngay lập tức, cải lương không bằng bạo lực, buổi tối tám giờ, khai chiến đúng giờ.

Sauron làm việc cũng tương đối chu toàn, lập tức đem tư liệu cùng với ghi hình chiến của đối thủ gởi lại cho Vương Tranh.

Vương Tranh ở trên đường trở về trường học, vừa đi vừa nhìn, còn không phải nói, thật sự là bắt đầu hứng thú.

Tuyển thủ này có ID Nữ Kỵ Sĩ, dùng loại hình robot thích khách phi thường nổi danh ở Mặt Trăng được kỹ sư chuyên môn thiết kế cho phái nữ— Jiaoyue Yashiro.

Loại robot này có được đặc tính di chuyển rất nhanh nhẹn cùng nhẹ nhàng, đặc biệt thích hợp nữ phi công tâm tư nhẵn nhụi đến phát huy, theo gien tăng lên, tỉ lệ ở trong quân đội cũng đã tăng lên, tác dụng cũng càng lúc càng lớn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.