[Dịch]Tìm Em

Chương 11 : Tôi Không Còn Là Ed Của Ngày Xưa!




*Chấp nhận con người ở trước mặt anh bây giờ...Có khó không em? Sao em lại dày vò anh như vậy? Sao em không về đi? Vì Anh. Chấp nhận nó khó, nhưng nhìn tôi mà chấp nhận tôi bây giờ đi. Tôi không còn là Ed mà anh từng yêu đâu. Từ bỏ tôi đi, cũng như tôi sẽ từ bỏ anh! Sian...*

Chương 11: Tôi không còn là Ed của ngày xưa!

Trung tâm mua sắm nháo nhào vì sự mất tích của Ed. Còn cậu thì ở đâu?

"Ưn..."

"Ed! Em tỉnh rồi"-Giọng nói của người Xa Lạ nhưng...Ấm áp đang ve vản bên tai tôi. Có tí gì đó quen thuộc?

"Đầu tôi đau quá. Nhưng mà, đây là đâu? Và...Anh là ai?"-Ed ngồi dậy giữa chiếc giường êm và lớn. Cậu nhìn quanh căn phòng. Căn phòng rất lớn, như là phòng cho Hoàng gia vua chúa ở ấy!

"Chắc là do tác dụng của thuốc. Em có cần anh gọi Bác sĩ không?"-Anh ta lo lắng cho tôi?

"Anh chưa trả lời tôi?"-Ed thật lạnh nhạt

"...Nhà anh. Và anh, là Sian. Người em Từng Yêu...Nhớ anh chứ?"-Câu trả lời và sự khởi đầu khá đột ngột.

Ed thấy như choáng váng khi nghe cái tên Sian. Cậu cúi mặt không nói lấy một lời, cậu đang suy nghĩ trong đầu 'Sian quen thuộc mà? Mình biết anh ta mà?'. Ngay sau đó anh ta thấy vẻ hoảng của Ed, anh lao đến giường ôm Ed thật chặt. 'Cái ôm quen thuộc của người mình không quen, nó có cảm giác thật mạnh mẽ!'

"Em...Không cần phải lộ vẻ u buồn như vậy đâu, Ed!"-Sian trầm giọng nói.

Tôi có biết anh ấy không? Con tim anh ấy đang đập rất nhanh. Tôi có thể cảm nhận được.

Anh ôm Ed chặt lại thêm chặt. Nó khiến Ed run và khó thở.

"Nè! Tôi khó thở đó, thả ra đi. Tôi với anh có biết nhau đâu, hà cớ gì anh lại thân mật với tôi như thế?"-Ed vẫy mạnh. Sau ấy, Sian nới lỏng tay. Anh nâng cằm Ed lên, Ed lúc này đang bị đôi mắt đỏ đẹp mê hồn hút vào. Anh ta rất nhanh sau đó, tận dụng cơ hội Ed bị ánh mắt làm cho mê mẩn...Anh ta đã hôn Ed. Nụ hôn cậu cảm nhận rất quen thuộc. Nó mãnh liệt, nó ấm áp, nó...Chứa rất nhiều tình yêu trong đó.

"Thật khó chịu!"-Ed đột nhiên thay đổi. Cậu đẩy anh ta ra.

Sian thấy Ed trước mắt, là Ed CỦA ANH chứ không phải Ed quên mọi thứ. Anh cũng mừng rỡ lắm đấy, nhưng đáp lại cái mừng rỡ đó...Là ánh mắt nhạt nhoà đăm đăm nhìn anh. Đôi môi nhỏ hồng hé mở:

"Sian! Anh yêu tôi, đúng chứ? Nhưng...Tôi đã quên nhiều thứ lắm, kể cả thứ rất rất QUAN TRỌNG trong đời tôi nữa...! Yêu tôi. Nhưng tôi BÂY GIỜ anh có yêu không?"-Câu hỏi của Ed tàn độc thật.

"Ed, nó đâu phải là tất cả đúng chứ? Anh yêu em, anh mới cần em trở lại là em của ngày xưa. Anh chịu đớn đau tất cả để có thể ở lại với em như lúc này...Tất cả chỉ muốn mang ký ức em trở về, tại sao lại nói như thế. Nó đâu giống em!"-Sian trả lời thật khổ sở

Giang phòng rộng lớn phút chốc im phắt. Cả hai người ngồi trong phòng chẳng nói gì, cho đến lúc Ed hé môi trả lời:

"Đó là tôi. Nhưng...Anh yêu tôi nên, anh có dám 'chấp nhận' tôi không Sian? Chấp nhận người anh yêu quên tất cả. Chấp nhận làm lại tất cả. Anh làm được không?"

"..."

"Hoặc là anh chấp nhận tôi bây giờ, hoặc là...Từ bỏ tôi. Làm được không?"-Ai có thể ngờ được, lời nói tàn độc phát ra từ một thiên thần như thế chứ. Nhưng đó là sự thật. Ed bị bỏ lại, Ed yêu Sian say đắm, và bây giờ Ed nhận ra điều mơ hồ trước mắt mà cậu không làm chủ được...Đó là, cậu Không Còn Yêu Sian nữa rồi!

"Em tàn nhẫn thật đấy Ed!"-Anh ta cười trên gương mặt đau khổ, phút chốc nó hoá thành nụ cười của quỷ. Anh ta hoàn toàn điên loạn rồi. Chính anh ta cũng không làm chủ được cảm xúc của mình nữa mà.

'Phịch'. Anh ta đè Ed xuống giường dùng sức tay phải siết chặt đôi tay mỏng manh nhỏ bé của Ed. Mặc cho Ed rên la thì anh ta càng siết chặt. Anh ta thích Ed như vầy.

'Tôi không muốn làm em đau, không muốn làm em tổn thương, không muốn làm em rơi lệ...Nhưng, tôi không làm được. Khi làm thân thể em đau, tiếng rên la đau đớn cành làm tôi thích thú. Xin lỗi em...Nhiều điều có lẽ em và cả chính tôi nữa...Không thể hiểu!'-Suy nghĩ đơn độc của Sian thật đáng thương.

"Làm ơn, để tôi...Hức...Đi...!"

Nước mắt em...Lại vì tôi mà rơi!

.....Còn tiếp.....

Chương 12: Cưỡng đoạt

*Lời tác giả: đến bây giờ mới có chương thì xin lỗi mọi người. Cũng nói thêm thì, 1 tuần tôi sẽ chỉ đăng 2 chương vì lý do riêng. Cảm ơn đã theo dõi!*

*VinyA*


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.