Trời long đất lở, núi non vỡ vụn.
Giữa không trung, từng đám mây thật lớn vắt ngang bầu trời, từng chút từng chút rơi xuống vỡ vụn. Những đám mây trắng trên bầu trời, bị vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ, thậm chí là biến mất hoàn toàn. Dưới đất vô số sinh linh khóc than. Nước biển dâng lên nhấn chìm đất liền, sau đó mặt đất nứt ra, nham thạch đỏ ngầu theo khe nứt phun ra ngoài. Máu, màu máu đỏ tươi, như phủ một lớp sơn đỏ lên khắp mặt đất…..
« Ha ha ha, huỷ diệt đi, huỷ diệt tất cả đi, ha ha ha… » Tiếng cười to khoa trương, cùng với sức tàn phá kinh khủng, đẩy toàn bộ thế giới xuống vực sâu tuyệt vọng…
Thảm họa diệt thế đột ngột giáng xuống.
Sinh linh gần kề cái chết, dáng vẻ tiều tuỵ cung kính cầu nguyện thần linh, nhưng không ai biết vào giờ phút này, tín ngưỡng của bọn họ cũng nằm trong nguy cơ bị hủy diệt…
Trên bầu trời, một cô gái đang cố gắng bảo vệ những người đứng sau lưng mình, nhưng so với sức huỷ diệt to lớn, cơ thể nhỏ bé của cô thật sự không chịu nổi một lần tấn công.
Cuối cùng cô gái quay đầu nhìn về phía sau lưng mình, những gương mặt đã từng vui sướng, tự tin, thậm chí là kiêu ngạo càn quấy, giờ phút này đều tràn đầy tuyệt vọng.
« Bất kể thế nào…. Cho dù phải trả giá bằng tính mạng của mình, tôi cũng muốn các người sống sót… »
Tiếng nỉ non nhẹ nhàng tan biến trong không khí, chỉ còn gió, thổi y phục của cô bay phấp phới. Cô gái thu hồi sự bi thương trong lòng, chỉ còn lại quyết tâm cao độ. Cùng lời thề vang vọng trời đất, tiếng cười khoa trương kia cũng dừng lại.
Tà ác lui bước, huỷ diệt dừng lại, ngay cả bản thân cô gái, cùng với sự quyết tâm cao độ lúc nãy hoàn toàn tan biến giữa không trung. Chỉ còn lại một cơn gió, nhẹ nhàng thổi tan đi chút ưu thương cuối cùng còn sót lại.
Nếu…. Nếu như vận mệnh cho cô chọn lại, cô… Có phải vẫn sẽ chọn bước vào nơi này một lần nữa, có phải hay không, còn có thể chấp nhận mọi thứ mà nơi đây mang đến cho cô… Cho dù cô biết trước tất cả mọi chuyện, cô cũng sẽ lựa chọn bước chân vào thế giới này như cũ …. Đơn giản là, ở thế giới này, có các… học trò của cô.
~Vận mệnh mới~
Tiêu Nhiên ngồi trên Tinh Thượng Đài trứ danh của Vân Chi Bỉ, nhìn chân trời mênh mông rộng lớn, khẽ thở dài một hơi.
Nàng đã đến nơi này đã ba ngày rồi… Ba ngày, thật không thể tin được, bản thân nàng lại cứ thế rời khỏi nơi đã sống gần hai mươi hai năm, đến nơi gọi là Hi Phỉ Tư này, ngay cả một sinh vật trí tuệ bậc cao cũng không có, hoàn toàn giống với Trái Đất thời tiền sử!
Cũng không hẳn vậy, ở đây vẫn có sinh vật trí tuệ bậc cao, chẳng hạn như, người đã lừa nàng đến đây – Phụ Thần Sáng Thế.
Tiêu Nhiên vô lực đỡ trán, không biết lúc trước nàng đã ngu ngốc đến cỡ nào, mới có thể đồng ý đến nơi quỷ quái này chứ?
Kỳ thực, chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách nàng được, ai bảo lúc trước cái tên lừa gạt kia ra điều kiện khiến nàng không thể nào cự tuyệt được chứ? Làm giáo viên, đây là ước mơ mà Tiêu Nhiên đã tâm tâm niệm niệm mười mấy năm qua! Vì ước mơ của mình, chuyện gì Tiêu Nhiên cũng có thể làm được!!!
Tiêu Nhiên là cô gái có gia thế bình thường, có khát khao trở thành giáo viên dạy học trò thành tài, chỉ vậy mà thôi. Bởi vậy, lúc Tiêu Nhiên đi xin việc một lần nữa bị từ chối, lại đột nhiên xuất hiên một người đàn ông có thể khiến ước mơ của Tiêu Nhiên thành hiện thực!!! Hắn nói : « Ta muốn ngươi trở thành lão sư của bọn nhỏ nhà ta» Hắn nói một câu đơn giản liền có thể dụ được Tiêu Nhiên.
Đến tận bây giờ Tiêu Nhiên vẫn còn nhớ rõ ràng, khi bản thân nghe được câu nói đó, trong lòng như có con ngựa đang chạy loạn, thiếu chút nữa đã nhảy điệu Tango ở đó! Bởi vậy, cho dù người đàn ông kia xuất hiện đột ngột và thần bí cỡ nào, Tiêu Nhiên cũng quyết không chùn bước: Làm!!!!
Những vấn đề liên quan đến địa điểm làm việc, lương cùng bảo hiểm đối với Tiêu Nhiên lúc đó mà nói đều là gió thoảng qua tai….. cũng bởi vì sự qua quýt này, mà Tiêu Nhiên cứ thế xuyên không đến một thế giới khác không biết đường về, chính mình cũng phải tạm biệt cuộc sống hai mươi hai năm trước kia!!!
« Ngươi đang suy nghĩ gì thế, Tiêu Nhiên? » Tiếng nói rõ ràng dễ nghe nhẹ nhàng vang lên từ phía sau, Tiêu Nhiên vô lực nhướng mắt, chính mình lại bị giọng nói này quyến rũ rơi vào một thế giới khác, tuy nhiên vị Phụ Thần Sáng Thế này cũng là người giữ chữ tín, cuối cùng cũng để nàng trở thành giáo viên, chẳng qua, các học trò của nàng… Nghĩ đến đám học trò này là Tiêu Nhiên lại xúc động đến lệ rơi đầy mặt, không sai, nàng đã thực sự trở thành giáo viên, chính xác mà nói, là thần sư, giáo viên của thần, mà học trò của nàng, chính là thập đại chủ thần có địa vị chỉ dưới Phụ Thần Sáng Thế của Hi Phỉ Tư này.
Học trò như thế, vừa nghe đã khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực….
Đương nhiên, về điểm này Tiêu Nhiên đã cẩn thận suy nghĩ, Phụ Thần Sáng Thế đại nhân thế nào lại không biết? Cảm nhận được lo lắng trong lòng Tiêu Nhiên, Phụ Thần Sáng Thế mở miệng an ủi: «Tiêu Nhiên, ngươi không cần lo lắng, nếu những tiểu tử kia bất kính với ngươi, ta cho phép ngươi trừng phạt bọn họ… Hơn nữa, ta tin tưởng ngươi chính là một lão sư tốt, có thể dạy đám tiểu tử kia thành người tốt, đúng không? »
Cơ thể Tiêu Nhiên hơi hơi run lên! Được, nàng lại bị hắn uy hiếp trắng trợn! Các học trò sẽ được nàng từng bước dạy dỗ trưởng thành, cảm giác như vậy khiến Tiêu Nhiên không thể nào kháng cự được! Thế nhưng, học trò của nàng không phải là người mà là thần…..
Tiêu Nhiên bỗng nhiên xoay người, đôi mắt ngập nước mở to, biểu tình kia, tuyệt đối là đã đem cảm xúc phát huy đến cực điểm rồi: « Đại thần… Ta không thể nào làm nổi công việc này, ngươi mau đem ta trả về chỗ cũ đi…»
Phụ Thần Sáng Thế đại nhân cũng nước mắt lưng tròng: « Tiêu Nhiên …. ngươi cũng biết mà, để tạo ra thế giới này ta đã tiêu hao rất nhiều tinh lực, sau đó còn xuyên qua bức tường thời gian tìm ngươi đến đây đã hoàn toàn cạn kiệt sức lực rồi… Hiện tại, nếu mang ngươi xuyên qua một lần nữa, e là……Ngươi hi vọng ta hoàn toàn biến mất sao? »
Biểu tình uỷ khuất trên mặt Tiêu Nhiên trong nháy mắt sụp đổ! Nàng kiềm chế, Phụ Thần Sáng Thế còn vô sỉ hơn nàng! Quan trọng hơn là… Phụ Thần Sáng Thế đã đổ tội oan cho nàng, nếu nàng dám thật sự đem vị Phụ Thần Sáng Thế đại nhân này bức đến ‘biến mất’, chỉ sợ trước đó chính mình cũng hoàn toàn biến mất?
Tiêu Nhiên bày ra vẻ mặt khổ sở… Đầu năm nay, ép mua ép bán không còn là điều đáng sợ nhất, đáng sợ hơn chính là lên một con thuyền mà đã biết trước đó là thuyền hải tặc… Tiêu Nhiên không nói gì.
Nhìn vẻ mặt khổ sở của Tiêu Nhiên, Phụ Thần Sáng Thế tự giác xuôi theo: « Kì thật, ngươi không cần lo lắng, tuy ta không thể cấp tiền lương cho ngươi, nhưng ta có thể cho ngươi cung vàng điện ngọc, cuộc sống vui sướng, thậm chí là tuổi thọ lâu dài. Mà những tiểu tử kia cũng rất hoạt bát đáng yêu, ta cam đoan, khi nhìn thấy bọn chúng ngươi sẽ thích. »
Tiêu Nhiên nhẹ nhàng hít một hơi, nàng cũng hiểu được đại khái là mình sẽ không trở về được nữa. Trước đây làm ra bộ dạng như vậy là do chưa từ bỏ ý định mà thôi… Hơn nữa ba ngày nay, nàng coi như đã hoà hợp được với thế giới này! Bất kể tương lai của nàng cùng học trò có kết quả thế nào, nếu đã đồng ý trở thành giáo viên của bọn họ, thì nàng phải cố hết sức làm tốt.
Tiêu Nhiên nghĩ thông suốt, ngẩng đầu nhìn Phụ Thần Sáng Thế, sắc mặt kiên định trước nay chưa từng có: « Phụ Thần Sáng Thế, ta đáp ứng ngươi trở thành thần sư, nhưng… » Nét mặt Phụ Thần Sáng Thế đại nhân lộ rõ vui mừng, trong lòng Tiêu Nhiên cũng lộ ra một nụ cười cực kì nham hiểm! Hừ, tên Phụ Thần Sáng Thế hỗn đản nhà ngươi, đừng nghĩ ta sẽ dễ dàng tha thứ cho chuyện người lừa ta đến đây! Là phụ huynh học sinh, đồng nghĩa ngươi cũng phải dạy dỗ bọn chúng như ta….
Cuối cùng Tiêu Nhiên cũng cao hứng, Phụ Thần Sáng Thế đột cảm thấy sống lưng lạnh toát… Sao lại thế này, sao hắn đột nhiên có dự cảm không tốt…
« Khụ khụ » Tiêu Nhiên hắng giọng một cái, bắt đầu đánh bạo nói với Phụ Thần Sáng Thế: « Ta nói này Phụ Thần Sáng Thế đại nhân, tuy nói ta đã đồng ý trở thành lão sư của bọn chúng, nhưng ta còn mấy yêu cầu không thể không nói trước. »
« Không vấn đề » Phụ Thần Sáng Thế còn đang chìm trong cảm giác vui vẻ, không hề cảm giác được cô gái nhỏ trước mặt đang lặng lẽ chuẩn bị hãm hại hắn. Hắn thậm chí còn cao hứng bày ra vẻ mặt lấy lòng với Tiêu Nhiên : « Tiêu Nhiên, ngươi đừng gọi ta là Phụ Thần Sáng Thế, thật sự rất xa lạ, ngươi cứ gọi trực tiếp tên Thiên Triệt của ta là được rồi. »
« Thiên Triệt sao… Một cái tên thật hay… » Sự nham hiểm dưới đáy lòng Tiêu Nhiên yên lặng lan nhanh như cỏ dại, trên mặt vẫn cười tủm tỉm như trước: « Đầu tiên, về việc xử phạt… Ngài cứ yên tâm, cái đó là trách nhiệm của lão sư, ta sẽ không dùng phương thức xử phạt thô bạo về thể xác, cụ thể thế nào ta sẽ xem xét sau. »
« A, vậy là tốt rồi » Thiên Triệt thở phào nhẹ nhõm, hắn hiểu rất rõ mười tên tiểu tử kia, nếu Tiêu Nhiên dám giống trống khua chiêng trừng phạt bọn họ, kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất thảm, có điều, nhớ tới hình ảnh chính mình trước đây… Cuối cùng Tiêu Nhiên sẽ chung sống hòa bình được với đám tiểu tử kia không?
Tiêu Nhiên đương nhiên không nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Phụ Thần Sáng Thế, nàng tiếp tục hỏi: « Tiếp theo, những học trò của ta là do ngươi giám hộ, ta hi vọng ngươi có thể thực hiện tốt vai trò của mình. »
« Hả? » Phụ Thần Sáng Thế đại nhân ngơ ngác, đại khái hắn có thể hiểu được người giám hộ là có ý gì, nhưng còn trách nhiệm? Chính mình phải có trách nhiệm gì à?
Tiêu Nhiên chính là chờ thời khắc này! Nội tâm tiểu ác ma trỗi dậy, nở nụ cười am hiểm. Khóe mắt Tiêu Nhiên cong lên, biểu tình trên mặt rất là ngây thơ lương thiện: «Rõ ràng ngươi là người giám hộ, ngươi cũng phải dạy dỗ bọn chúng và phải chịu trách nhiệm. Bởi vậy, nếu những tiểu tử này bị ngươi dạy hư…»
Trong lòng Thiên Triệt cảm thấy không ổn, chỉ tiếc, Phụ Thần Sáng Thế đại nhân vẫn không ý thức được chính mình đang bị đưa vào bẫy như trước, hắn chỉ trả lời một câu đơn giản, lập tức đẩy mình rơi vào bẫy : « Vậy…sẽ xử lí thế nào? »
« Rất đơn giản, ngươi cũng sẽ bị trừng phạt! » Tiêu Nhiên rõ ràng lưu loát bỏ lại một câu, đứng thẳng dậy: « Ta đi chuẩn bị cho buổi học ngày mai! »
« Khoan đã, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi… »
Cùng với bóng lưng Tiêu Nhiên ngày càng xa dần, nơi chân trời xa ánh chiều dần dần buông xuống, nhuộm tất cả thành một màu vàng óng ánh đẹp mắt…