[Dịch] Tiểu Đổ Tiên Thành Tần

Chương 23 : Chương 23 Yêu Nhược gặp gỡ người trong lòng




Sáng ngày hôm sau, Yêu Yêu nói với Tống Biệt Trí: “Ta muốn đưa Yêu Nhược trở về. Lần này rất cảm ơn trợ giúp của ngươi. Chờ khi ngươi quay lại Tần thành, ta sẽ đáp tạ”

Tống Biệt Trí đáp: “Cô định một mình đưa Yêu Nhược trở về sao?”

Yêu Yêu hỏi: “Có gì không được sao?”

Tống Biệt Trí bảo: “Ta sợ cô lại bị người ta lừa! Đợi thêm một ngày nữa đi, ta ở Việt kinh còn có chút việc. Sau đó chúng ta cùng nhau quay về Tần thành, ta đã đồng ý với mẹ cô sẽ tự tay giao hai tỷ muội các cô tới tận tay bà.”

Yêu Yêu cong môi đáp lại: “Ta thật sự dễ bị lừa như thế được à? Tống Biệt Trí ngươi quá coi thường người rồi!”

“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi! Ta sẽ bảo Hoàn Chi đưa các cô đi dạo chơi, mua sắm một chút!”

Tống Biệt Trí nói xong liền đi thẳng. Yêu Yêu trừng mắt liếc bóng lưng hắn lẩm bẩm: “Đi nhanh như thế làm gì? Nói không chừng là đi gặp tình nhân của hắn đi!”

Yêu Nhược bỗng nhiên xuất hiện đằng sau Yêu Yêu, cười sung sướng hỏi: “Tỷ Tỷ, tỷ ghen đấy à?”

Yêu Yêu liếc xéo Yêu Nhược nói: : “Đừng có lấy tỷ tỷ ra trêu chọc!”

Hôm nay, Hoàn Chi dẫn hai tỷ muội đi rất nhiều nơi, còn mua không ít đồ ăn vặt và vật phẩm trang sức. Yêu Nhược dọc đường hỏi han ríu rít không ngừng, cả Hoàn Chi và Yêu Yêu đều không ứng phó nổi .

Ba người đi chơi cả một ngày, thu hoạch được rất nhiều đồ về Tống phủ. Vừa mới nghỉ ngơi được một lát, gia đinh bỗng chạy vào báo Bành Chương Vương đến phủ!

Hoàn Chi lập tức thu lại vẻ mặt mệt mỏi, đứng dậy bảo: “Nhanh chóng mời ngài ấy vào! Thiếu gia đi đâu vậy? Tìm người đi mời thiếu gia!”

“Bành Chương Vương là ai?” Yêu Yêu hỏi.

“Là bạn tốt của thiếu gia!” Hoàn Chi nói xong cũng ra ngoài đón.

Yêu Yêu cầm hết những đồ vật mới mua sau đó bảo Yêu Nhược: “Không phải chuyện của chúng ta, đi thôi! Người ta là khách tới chơi, chúng ta nên biết điều tránh đi thì hơn.”

Hai người cầm đồ trở về phòng. Không bao lâu sau, Hoàn Chi đến gõ cửa phòng Yêu Yêu, nói thiếu gia mời các nàng ra phòng khách.

Yêu Yêu khó hiểu hỏi han: “Hắn gặp khách, vì sao phải mời ta đi?”

Hoàn Chi cười nói: “Bành Chương Vương muốn gặp, ngài ấy nghe Hách bộ khoái kể về người, nói nhất định phải diện kiến người một lần!”

“Thấy ta xong rồi thôi?”

Yêu Nhược trêu đùa: “Nhất định là muốn nhìn một chút xem nha đầu bị Tống ca ca từ hôn kia trông như thế nào!”

Yêu Yêu cấu véo Yêu Nhược nói: “Nha đầu thối, không được lấy tỷ tỷ ngươi ra chọc ghẹo! Hảo hảo chỉnh đốn chính mình đi, người ta tốt xấu gì cũng là một Vương gia!”

“Vương gia thì sao chứ? Nói không chừng tương lai của muội chính là Vương Phi ấy chứ?”

Hoàn Chi không nhịn được che miệng cười nói: “Tiểu thư Yêu Nhược giỏi tài ăn nói, lại rất xinh đẹp, sau này nhất định sẽ là một Vương Phi! Mời chỉnh lý lại một chút đi theo nô tì!”

Còn chưa tiến vào thiên sảnh đã nghe thấy giọng nói rất vang của Bành Chương Vương. Yêu Nhược bỗng nhiên nói: “Giọng nói người này không tầm thường, diện mạo cũng nhất định không tầm thường!”

Hoàn Chi cười hỏi: “Tiểu thư Yêu Nhược còn có thể nghe giọng đoán người?”

Yêu Yêu khoát tay nói: “Đừng nghe tiểu hài tử như nó, nó không biết nghe giọng đoán người đâu! Nói hươu nói vượn mà thôi!”

Hoàn Chi dẫn các nàng đi vào thiên sảnh, cung kính nói: “Thiếu gia, Yêu Yêu và Yêu Nhược tiểu thư đã tới!”

Nam tử trẻ tuổi ngồi bên cạnh Tống Biệt Trí quay đầu lại thoáng đánh giá hai tỷ muội, rồi cười nói: “Đào tiểu thư quả nhiên danh bất hư truyền “(danh mất như tiền)

Yêu Nhược bỗng nhiên mở to con ngươi, ngơ ngơ ngẩn ngẩn sững sờ nhìn chằm chằm Bành Chương Vương.

Yêu Yêu hành lễ nói: “Vương gia quá khen! Yêu Yêu có thể có cái danh tiếng nào đây?’

Bành Chương Vương cười đáp: “Nghe nói cô là tiểu đổ tiên thành Tần!”

Yêu Yêu cười ngượng ngùng nói: “Xin Vương gia đừng diễu cợt tiểu nữ! Danh hiệu này chỉ có thể hồ đồ ở Tần thành. Yêu Nhược còn không mau hành lễ với Vương gia?” Nàng quay đầu liếc Yêu Nhược một cái, chỉ thấy hai mắt Yêu Nhược sáng long lanh, vẻ mặt ảo tưởng. Nàng hoảng sợ, đụng đụng Yêu Nhược gọi nhỏ: “Này, Yêu Nhược! Yêu Nhược!”

Yêu Nhược phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt tươi cười, nhẹ nhàng bước lên trước một bước hành lễ: “Tiểu nữ bái kiến Bành Chương Vương! Tiểu nữ năm nay tròn mười tuổi, quê ở Tần thành, trong nhà có cha mẹ, hai ca ca và một tỷ tỷ, tiểu nữ là con út. Tiểu nữ am hiểu cầm kỳ thư họa, thổi lạp đàn hát, khẩu kỹ Song Hoàng…”

“Yêu Nhược!” Yêu Yêu vội cắt ngang lời của Yêu Nhược, “Đừng nói lung tung, hành lễ xong thì lui ra đi!”

Yêu Nhược không chịu, bướng bỉnh nói: “Chẳng lẽ muội với Vương gia nói vài lời cũng không được sao? Vương gia cũng không hề ngắt lời của muội, phải không, Vương gia?”

Bành Chương Vương bị tiểu nữ tử nhanh mồm nhanh miệng đáng yêu chọc cười, gật đầu cười nói: “Đúng vậy, ta cũng không có bảo ngươi dừng lại, ngươi có thể nói tiếp! Ngươi tên Đào Yêu Nhược?”

“Vâng, tiểu nữ tên Đào Yêu Nhược. Không nghĩ tới lần đầu tiên tới Việt kinh lại có thể gặp được nam tử anh vĩ bất phàm như Vương gia, thật sự là vinh quang và may mắn của tiểu nữ!”

“Cô bé này thật thú vị!” Bành Chương Vương quay sang cười nói với Tống Biệt Trí.

Yêu Nhược nghe xong lời này, trong lòng khỏi nói rất cao hứng.

Nó ngẩng mặt lên nhìn Bành Chương Vương hỏi: “Vương gia, ngài có Vương phi chưa?”

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, một lát sau, Bành Chương Vương phá lên cười ha ha. Yêu Yêu vội lôi Yêu Nhược xuống, xin lỗi Bành Chương Vương: “Vương gia, xin đừng trách tội muội muội ta, con bé còn nhỏ, không hiểu chuyện!”

Bành Chương Vương lắc đầu, cười nói: “Không, ta cảm thấy cô bé thật đáng yêu. Tiểu muội muội, ta còn chưa còn có Vương phi. Tại sao ngươi lại hỏi như vậy đây?”

Yêu Nhược làm như thật đáp: “Tiểu nữ muốn trong lòng hiểu rõ thôi!”

“Sao? Trong lòng hiểu rõ? Ngươi, cô bé này thật sự rất thú vị!”

Từ sau lần gặp mặt đó, ngày nào Yêu Nhược cũng nhắc tới Bành Chương Vương. Yêu Yêu hỏi: “Muội nhớ nhung hắn làm gì? Chẳng lẽ muội thật sự muốn làm Vương phi của hắn?”

Yêu Nhược hất cằm đáp: “Vì sao không thể? Muội cảm thấy Bành Chương Vương chính là mẫu đàn ông trong lòng muội thích!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.