Vũ La kinh hãi trong lòng, nhưng không ngờ Động Động vừa tiến vào, bên trong Minh Đường Cung Vũ La chợt có thêm một luồng kim quang, theo như khí tức chính là Động Động.
Linh Long kêu lên một tiếng vui vẻ, bất đầu rượt đuổi Động Động, hai bên chơi đùa.
Có Động Động gia nhập, tốc độ linh khí ngưng tụ tăng lên gấp bội, khiến cho tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa bản thân Động Động cũng không ngừng hấp thu linh khí, hiển nhiên nó đang lặng lẽ trưởng thành.
Vũ La giật mình kinh hãi, rốt cục Động Động có lai lịch thế nào? Loại Thần Thú có thể cùng tu luyện với chủ nhân, hơn nữa xúc tiến tốc độ tu luyện của chủ nhân như vậy, ngay cả Vũ La cũng chưa từng nghe qua.
Nếu so với Động Động, Bích Nhãn Hồng Long Tê của Ngọc Huyết đạo nhân chỉ là một con heo ngu xuẩn.
Nhờ có Động Động gia nhập, vốn một đại chu thiên Vũ La cần sáu canh giờ, hiện tại chỉ cần bốn canh giờ đã vận chuyển hoàn tất. Tốc độ nhanh hơn dự liệu trước kia của Vũ La một phần ba, hắn đã có thể xuất quan.
Thời gian sau đó, lòng Vũ La nóng như lửa đốt.
Người thế tục thông thường một khi mang thai, chỉ sau vài tháng bụng sẽ to ra, có muốn giấu cũng không được. Tu sĩ lại khác, lúc thai nghén phải hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài, khiến cho con mình có được một căn cơ tốt, cho nên thời gian mang thai sẽ kéo dài hơn một ít.
Nhưng dù là như vậy, có kéo dài đến đâu đi nữa, sau một năm bụng cũng sẽ chậm rãi to ra.
Nhưng vẫn không có tin tức gì của Cốc Mục Thanh. Vũ La dù gấp cũng không làm gì được.
Thời gian sau đó, Vũ La ngày ngày tu luyện, tinh tiến từng bước một. pháp môn Thực Phù cùng Bát Hoang Đoán Tạo cũng rất có tiến bộ. Đây toàn là nhờ công lao của Động Động, hiện tại Vũ La đã có thể tạo ra pháp bảo ngũ phẩm hạ, bất quá dường như cấp bậc này đã là bình cảnh. Vũ La kẹt lại chỗ này mười mấy ngày cũng không thê tăng lên chút nào.
Mỗi một loại công pháp đều có bình cảnh. Vũ La cũng không sốt ruột, phải tích lũy thật nhiều mới có được kết quả tốt. đạo lý này tự nhiên hắn hiểu rõ ràng.
Nhưng cóc đất sét trong Thiên Phủ Chi Quốc lại làm cho hắn gần như phát điên. Hắn rảnh rỗi làm ra đủ loại thức ăn ngon, nhưng không thể làm cho súc sinh nọ mở miệng. Nó không mở miệng, Vũ La không thể thể lấy được pháp quyết tu luyện Thực Phù bước tiếp theo. Súc sinh này kiên quyết ngậm miệng như vậy, khiến cho Vũ La không có biện pháp nào cả.
Ngày hôm ấy, Mã Hồng đã lâu không gặp đột nhiên tìm tới hắn.
Thấy dáng vẻ Mã Hồng dường như khó lòng mở miệng, Vũ La cảm thấy kỳ quái bèn hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Động Động đang nhảy nhót bên cạnh hắn. thinh thoảng Vũ La cũng đùa nghịch với nó một chút.
Mã Hồng do dự một hồi, rốt cục lên tiếng nói:
- Vũ huynh đệ, lần trước ngươi giúp ta luyện chế Ngân Hoàn phi kiếm, còn chưa kịp cảm tạ ngươi...
Vũ La cười mắng:
- Được rồi, khách sáo với ta, ngươi cũng cảm thấy không được tự nhiên nữa là, rốt cục có chuyện gì, cứ nói mau đi.
Quả tình Mã Hồng không được tự nhiên, y gãi gãi đầu, rốt cục cũng nói:
- Muốn nhờ ngươi giúp cho một việc, cũng có liên quan tới phương diện luyện khí. Ta có một vị thúc công, không biết ngươi có nghe nói qua chưa, tên là Mã Hồng Đào.
Vũ La lắc đầu, người mà hắn nghe nói qua tối thiểu cũng là nhân vật cấp bậc trưởng lão của Trưởng lão hội Cửu Đại Thiên Môn.
- Mã gia chúng ta tu luyện mấy đời, vẫn không xuất hiện một nhân tài nào.
Mã Hồng tỏ vẻ bất đắc dĩ:
- Thúc công ta được cho là tu sĩ giỏi nhất của Mã gia ta, ông ấy có một cơ nghiệp ở Phi Thúy sơn. Mã gia ở Phi Thúy sơn coi như cũng có chút danh tiếng.
- Lúc ta còn nhỏ, phụ mẫu ta vì tu luyện tẩu hỏa nhập ma chết sớm, thúc công mang ta về nuôi, giao cho ta công pháp tu luyện, cung cấp linh đan, ngọc túy cho ta, sau này lại đưa ta vào Nhược Lô Ngục.
Mã Hồng tỏ ra buồn bã:
- Ta không thích hợp tu luyện công pháp của thúc công, ông cũng không tìm thấy công pháp nào thích hợp với ta... Huống chi bản thân ông còn cả gia đình phải chăm lo, cho nên ông nhờ vào quan hệ xin cho ta vào Nhược Lô Ngục. Tối thiểu trong này cũng kiếm chác được kha khá, có thể tiêu xài thoải mái. Nếu có may mắn, tìm được pháp bảo hoặc công pháp khá một chút, tương lai ta có con, có thể để lại cho nó, tối thiểu đời sau cũng có hy vọng.
- Những lời này là do thúc công nói với ta trước khi ta rời khỏi Phi Thúy sơn.
Giọng Mã Hồng trở nên trầm thấp, hiển nhiên ký ức khiến cho y cảm thấy bùi ngùi.
Vũ La cất tiếng thở dài, như Mã Hồng đã có thể xem là may mắn có được một vị thúc công tốt bụng. Trên thế gian này, tu sĩ còn thực dụng hơn cả người thế tục, lúc ấy Mã Hồng chỉ là một đứa trẻ, tư chất không tốt, không có chỗ dựa, ai chịu thu nhận y, còn giúp cho y tu luyện?
Phải biết rằng, tu luyện phải hao phí rất nhiều ngọc túy, linh đan.
- Thúc công của ngươi quả thật là người tốt.
Vũ La nghiêm nghị nói.
Mã Hồng gật gật đầu:
- Bảy năm trước, thúc công qua đời, đó là lần cuối cùng ta trở về Phi Thúy sơn. Hai ngày trước, lão bộc năm xưa của thúc công là Phúc bá có việc đi ngang qua Yên sơn, thuận đường tới thăm ta, hỏi ta có quen Đại sư luyện khí hay không...
Nói tới đây, y liếc nhìn Vũ La một cái, Vũ La cười:
- Cứ nói đi, bọn họ muốn luyện chế loại pháp bảo nào?
Mã Hồng nói:
- Dường như có một nan đề luyện khí, tìm các vị Đại sư cũng không có cách giải quyết, trong nhà hiện tại đang rầu rĩ. Vũ huynh đệ, ngươi có thể tới giúp bọn họ được chăng?
Vũ La gật đầu nói:
- Ta hiểu được suy nghĩ của ngươi, ngươi thọ đại ân của thúc công, hiện tại muốn báo đáp lão nhân gia.
Mã Hồng lặng lẽ gật gật đầu.
- Ta có thể theo ngươi xem thử, nhưng trình độ của ta cũng chỉ là nửa mùa, ta không dám bảo đảm sẽ thành công.
Mã Hồng hết sức vui mừng:
- Ngươi bằng lòng chính là đã giúp ta, Vũ huynh đệ, đa tạ, đa tạ.
Chuyện này làm cho Mã Hồng do dự đã mấy ngày qua. Phúc bá đi theo thúc công Mã Hồng Đào đã mấy chục năm, có thể nói là nhìn Mã Hồng trưởng thành. Thúc công lìa trần, bên trong Phi Thúy sơn chỉ có Phúc bá là có cảm tình sâu nặng với y.
Lúc ấy Phúc bá cũng chỉ là thuận miệng hỏi một câu, cũng biết y ở bên trong Nhược Lô Ngục, hiếm có cơ hội tiếp xúc với tu sĩ bên ngoài.
Nhưng Mã Hồng lưu ý chuyện này, đồng thời y cũng có lương tâm. Y đã quen biết một vị ‘Đại sư luyện khí’, nếu không giúp Mã gia sẽ cảm thấy áy náy trong lòng. Sau khi do dự vài ngày, rốt cục y cũng tới tìm Vũ La.
- Vậy khi nào chúng ta xuất phát?
Mã Hồng hỏi.
Vũ La nói:
- Ngươi chờ một chút, ta đi xin phép Diệp Đại nhân.
Vũ La vẫy tay một cái, Động Động đang chơi đùa dưới gầm bàn nhảy vọt lên vai hắn, một người một thú đi về phía Vọng Sơn các.
Diệp Niệm Am thoải mái đáp ứng ngay tức khắc. Gần đây Diệp Niệm Am sống một cuộc sống ung dung nhàn nhã, cấp trên còn đang bận rộn xử lý chuyện Tiết Kiêu, Sở Tam Tuyệt cũng phải ứng phó sứt đầu mẻ trán, không ai rảnh rỗi hỏi tới Nhược Lô Ngục nho nhỏ.
Lúc trước sở dĩ Sở Tam Tuyệt an bày Mộc Dịch Trạc tới Nhược Lô Ngục, chính là vì tìm kiếm Nhạc Băng Uyên. Hiện tại mọi việc đã xong, Sở Tam Tuyệt đường đường trưởng lão Trưởng lão hội, đâu thèm để ý tới Nhược Lô Ngục nữa.
Bởi vậy gần đây Hắc Thủy Tiên cũng im hơi lặng tiếng, không còn lén lút xuất hiện lúc nửa đêm. Xem ra không bao lâu sau sẽ nhận được mệnh lệnh điều động, Hắc Thủy Tiên sẽ rời khỏi Nhược Lô Ngục, thăng chức lên cao.
Nếu cục diện đã như vậy, Vũ La ra ngoài một chuyến cũng không có vấn đề gì.
Vũ La gọi Mã Hồng, hai người rời khỏi Nhược Lô Ngục, thẳng tiến Phi Thúy sơn.
Phi Thúy sơn nằm ở phía Tây Trung Châu. Đúng như lời Mã Hồng, Mã gia bọn họ tu chân mấy đời, nhưng vẫn không xuất hiện một nhân vật kinh tài tuyệt diễm nào cả, Mã gia trên Tu Chân Giới cũng không có tiếng tăm gì.
Sở dĩ năm xưa Mã Hồng Đào có thể lập nghiệp ở Phi Thúy sơn này, nguyên nhân phần nhiều là vì Phi Thúy sơn không đáng giá một đồng.