[Dịch] Tiên Nghịch

Chương 775 : Hắc động.




Thần sắc Vương Lâm như thường, ánh mắt nhìn lên trên tấm bia đá đã bị tàn phá kia. Sauk hi cẩn thận nhìn kỹ, hắn liền trực tiếp chuyển thân tiến về phía trước, bay tới bên cạnh.

Lý Nguyên theo sát sau đó, ngưng thần nhìn tấm bia đá sau đó ánh mắt lại nhìn vào mấy chỗ khac trong đống đổ nát, cười nói:

-Hứa huynh, nếu tại hạ đoán không sai thì đây chính là Dẫn Cơ phủ. Năm đó khi Lôi chi Tiên giới chưa sụp đổ thì chỗ này chính là địa điểm Tiên nhân dao dịch.

Vương Lâm gật đầu, thong thả đi về phía đống đổ nát, theo dọc đường đi có thể thấy khắp nơi đều là các tòa nhà đổ nát. Phủ đệ này rất lớn, gần như tương đương với một tòa thành trì ở nhân gian.

Toàn bộ khu phế tích hoang tàn cực kì im ắng, chỉ đôi khi có gió thổi luồn qua đống đổ nát này mới tạo ra âm thanh phảng phất nghe như tiếng khóc thê lương.

Trên mặt đất, mỗi khi gió thổi tới cũng xuất hiện một cơn lốc xoáy nho nhỏ nhẹ nhàng đem một ít bụi đất cuốn bay lên phát tán ra bốn phía.

Từ đống đổ nát xung quanh có thể tưởng tượng ra hình dáng lầu các nơi này, nhưng cũng lúc này đây cũng tổn hại cực kỳ. Thậm chí một số nơi còn tồn tại đôi chút dao động của cấm chế.

Cẩn thận tìm kiếm trong đống đổ nát của thành trì một phen, Vương Lâm cũng không có phát hiện được được chỗ nào khác thường. Hiển nhiên,vì Lôi chi Tiên giới đã nhiều lần mở ra nên sớm đã bị người khác đi vào tìm kiếm.

- Nhưng hễ là phủ dao dịch loại này thì gian cửa hàng lớn nhất tất nhiên là ở phía đông!

Ánh mắt Lý Nguyên chợt lóe lên nhìn về hướng đông.

Tại đống hoang tàn ở phía đông, quang cảnh còn thê thảm hơn. Đã không còn nhìn ra hình dáng của cửa hàng mà chỉ còn lại đống đất đã vỡ vụn mà thôi.

Lý Nguyên bước lên trước vài bước, rất nhanh đi tới chỗ đổ nát ở phía đông, ngồi xổm xuống bên cạnh một tả đá lớn bị đổ xuống hắn cẩn thận xem xét vài lần, sau đó tay trái bấm quyết, giống như đang suy tính điều gì đó.

Vương Lâm chậm rãi đi đến chỗ này, thần thức tản ra quét ngang một lượt nhưng cũng không phát hiện ra điều gì.

Một lúc sau, ánh mắt Lý Nguyên ngưng trọng, chỉ vào một chỗ trong đống đổ nát nói:

-Hứa huynh hãy công kích vào vào chỗ này.

Vương Lâm không nhiều lời, khẽ nâng tay lên, liền có một đạo lôi điện màu tím hóa thành cuồng long lao thẳng đến chỗ Lý Nguyên chỉ. Lôi điện đánh xuống, bỗng nghe một tiếng ầm nổ vang, mặt đất hơi chấn động. Bức vách đổ nát trong đống đất đá hoang tàn lập tức vỡ vụn bay tán loạn ra ngoài.

Lúc trước, trên mặt đất chỗ này không có dao động gì thì giờ đây đã xuất hiện một đồ án, như là một trận pháp được người ta khắc lên.

Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ kì dị.

Lý Nguyên tiến lên vài bước đi tới bên cạnh trận pháp. Sauk hi nhìn kỹ vài lần sau đó cười nói:

- Hứa huynh, theo hiểu biết của ta thì trong cửa hàng của Tiên nhân nhất định sẽ có mật thất. Nơi này quả nhiên như Lý mỗ sở liệu.

Vương Lâm gật đầu nói:

- Dường như trận pháp này đã có từ lâu lắm rồi, tiên lực để duy trì trận pháp đã tiêu biến cho nên trên mặt đất mới không có dao động gì.

Lý Nguyên ngồi xổm xuống, tay trái đặt ở trên trận pháp, lau đi một đám lớn tro bụi, tính toán một chút rồi gật đầu nói:

- Đúng vậy, hơn nữa nhìn tro bụi phía trên thì sợ là đã rất lâu không có người đi đến nơi này. Trận pháp này đúng như lời thế huynh nói, đã mất đi tiên lực để vận hành, trở thành tử trận.

Hắn lại nói tiếp:

- Tử trận là như thế, sau khi mất đi sinh cơ thì cũng cũng không thể phá giải được nữa, Nhưng ta có biện pháp khiến nó khiến nó khôi phục lại sinh cơ! Hứa huynh, ta cần một ít thời gian, huynh hãy chờ một lát!

Nói xong, Lý Nguyên khoanh chân ngồi xuống, phá đầu ngón tay trái đặt lên trên trận pháp.

Trên tay trái này có nguyên lực dao động, máu tươi chậm rãi theo miệng vết thương chảy ra dung nhập vào bên trong trận pháp, chậm rãi lan ra.

Vương Lâm bình tĩnh đứng ở một bên, suy nghĩ về phiến phế tích trước mắt này, Trong lòng hắn dâng lên một cỗ cảm khái. Năm đó, Lôi chi Tiên giới tất nhiên là cực kì cường đại, Tiên nhân vô số. Nếu không sẽ không có khả năng hình thành tòa phủ đệ dao dịch quy mô như thế này.

Với lại bên trong phủ đệ này phần lớn là các cửa hàng. Đứng ở nơi này, Vương Lâm hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được rằng vô số năm trước kia, tại nơi này, Tiên nhân nhân đạp trên pháp bảo và Tiên thú mà đến. Cũng giống như phàm nhân, trao đổi những nhu cầu của bản thân ở trong các cửa hàng này.

Khi đó, các vị Tiên nhân kia chắc cũng không từng nghĩ tới có một ngày, Tiên giới sẽ sụp đổ.

Đứng ở đấy, nội tâm Vương Lâm than thầm, hắn nhớ tới lúc ở Vũ chi Tiên giới, nhìn thấy cái thủ ấn cực lớn kia. Một chưởng ấn liền khiến cho mặt đất khắp nơi vỡ vụn.

-Đáng tiếc, Lý Nguyên không thể đi Vũ chi Tiên giới. Nếu không, bằng vào Tâm Cấm thuật của hắn, không chừng có thể mang chưởng ấn kia đẩy ra ngoài.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc mặt Lý Nguyên dần dần tái nhợt. Máu trên ngón tay trái của hắn từ từ chảy xuống, lan ra khắp toàn bộ trận pháp. Dần dần, trận pháp này như được truyền cho sức sống, đã xuất hiện những gợn sóng rất nhỏ.

Ánh mắt Lý Nguyên lóe lên, tay trái điểm lên mi tâm lập tức một đạo hắc tuyến từ đó bay ra, hóa thành một đạo cấm chế dừng ở trong trận pháp. Tay trái Lý Nguyên nhanh chóng bấm quyết, đang muốn tiêp tục thi triển cấm chế.

Nhưng vào lúc này, tại khoảnh khắc khi đạo hắc tuyến hóa thành cấm chế rơi vào trận pháp thì bên trong đột nhiên phun ra một cột ánh sáng sáng ngời. Cột sáng gần như ngay lập tức xông thẳng lên tận trời, mặc dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.

Cả người Lý Nguyên ngẩn ngơ, đạo cấm chế trên tay trái chưa đánh ra lập tức tiêu tan.

-Điều này sao có thể…Tiên trận này lần đầu tiên mở ra…không ngờ là mở ra lần đầu tiên…

Nhìn vào cột sáng kia, hai mắt Lý Nguyên ngày càng sáng. Vương Lâm nhướn mày nhìn thoáng qua cột sáng kia. Nó xuất hiện đột ngột, không có nửa điểm dấu hiệu báo trước nên không thể ngăn cản. Hơn nữa nhìn biểu tình của Lý Nguyên, việc này cũng xảy ra ngoài dự kiến của hắn.

-Lý huynh!

Vương Lâm bình thản nói.

Lý Nguyên thở sâu. Lúc này cột sáng kia dần dần ảm đạm, chậm rãi co rút lại, xem bộ dáng thì không lâu nữa sẽ hoàn toàn tiêu tan. Thần thức Vương Lâm đảo qua lập tức phát hiện ra manh mối từ trong cột sáng kia.

Dường như có một cỗ tiên lực bị áp lực từ trong cột sáng phát ra.

- Nếu có phương pháp chính xác để mở tiên trận ra, thì lần mở sau sẽ không xuất hiện loại biến cố này. Nhưng nếu là dùng phương pháp khác để mở ra thì ở lần đầu tiên sẽ xuất hiện việc tiết linh. Chỉ có đem linh tính trong trận pháp phát tiết ra ngoài mới có thể tiến vào trong!

Lý Nguyên nhìn chằm chằm vào cột sáng đang dần ảm đạm kia, trầm giọng nói.

- Lần đầu tiên?

Hai mắt Vương Lâm nhíu lại.

-Đúng vậy, trận pháp này hẳn là lần đầu tiên bị sử dụng phương pháp khác mở ra… Đợi khi ánh sáng tiêu tan là chúng ta có thể đi vào nhìn xem bên trong rôt cuộc có cái gì!

Lý Nguyên liếm liếm môi nhìn vào trận pháp.

Vương Lâm gật đầu, bỗng nhiên thân sắc khẽ động, ngẩng đầu nhìn hướng xa xa. Một lát sau, chỉ thấy hai đạo kiếm quang đang gào rít bay đến, tản mát ra một cỗ tiên lực dao động nồng đậm. Hiển nhiên là bị cột sáng vừa rồi hấp dẫn, muốn đến xem rốt cuộc là cái gì.

Vương Lâm thu hồi ánh mắt, tay phải vỗ một trảo lên mặt đất, lập tức một khối vách tường bay lên, bị hắn với đánh tới liền vang ầm một tiếng đã biến thành những mảnh vụn. Vương Lâm vung tay lên, các mảnh vỡ này trong thời ngắn điên cuồng tản ra xung quanh.

Gần như chỉ trong khoảnh khăc, trong phạm vi nghìn trượng, bụi do các mảnh vỡ kia tạo ra đã tràn ra, hình thành một vòng tròn, giống như hình thành một vách ngăn do con người làm ra.

- Tiến vào là chết!

Ánh mắt Vương Lâm nhìn vào cột sáng đang chậm rãi rãi mờ dần, bình thản nói.

Âm thanh hắn mặc dù không lớn nhưng ở trong tai hai người xa xa đang bay tới kia cũng giống như là sấm đánh. Tu vi hai người đều là Vấn Đỉnh trung kì. giờ phút này tâm thần chấn động kịch liệt. Ngay cả kiếm quang dưới chân cũng có chút không ổn. Hai người kia hoảng hốt dừng lại ở bên ngoài vòng tròn bụi, không dám tiến tới nửa bước.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt đều tái nhợt, lập tức thu kiếm quang lại. Một trong hai người ôm quyền cung kính nói:

-Hai người vãn bối là người của Triệu gia của La Thiên Tây Vực, nhất định sẽ không vi phạm lời của tiền bối, sẽ không tiến vào.

Ánh sáng tiêu tan càng lúc càng nhanh, ánh mắt Lý Nguyên sáng ngời, tiến lên vài bước đi vào vùng phụ cận, chờ cho cột sáng hoàn toàn tiêu tan. Hai tu sĩ quỳ ở phía ngoài nghìn trượng kia mắt mở to nhìn vào thật kĩ. Hai người bọn hắn chưa bao giờ gặp qua một cảnh tượng như thế, nhưng sau khi suy xét, liền đoán là nơi đây có bảo vật xuất thế!

Tuy không dám có ý nghĩ tranh đoạt, nhưng đây là một cơ hội để mở rộng kiến kiến thức nên cũng không bỏ qua.

Hẳn là sự việc tiết linh vừa rồi khi trận pháp mở ra quá lớn khiến cho toàn bộ tu chân giả trên mảnh vỡ đại lục này đều nhìn thấy rõ ràng. Nhưng phàm là tu sĩ khi thấy cảnh tượng như vậy xuất hiện thì trong đầu đều có chung một suy nghĩ. Đó là nơi này xuất hiện bảo vật.

Mang theo ý nghĩ như vậy, gần như toàn bộ tu chân giả đều hướng về phía cột sáng mà đến. Hai người của Triệu gia do ở khoảng cách gần nên đến nơi này đầu tiên.

Không lâu sau, từ bốn phương tám hướng ngày càng có nhiều đạo trường hồng nhanh chóng bay tới. Những người trong các đạo trường hồng này tu vi không thấp, nhưng không có ai đạt tới cảnh giới Âm Hư nhưng đa phần đều đã đạt tới Vấn Đỉnh kỳ đại viên mãn

Những người này sau khi bay tới, nhìn thấy vòng tròn bằng bụi nghìn trựơng kia thì đều lập tức dừng lại, không ai có hành động thiếu suy nghĩ mà đều không ngừng đánh giá, ánh mắt nhìn vào cột sáng đang dần tiêu tan phía trong phạm vi nghìn trượng kia, trong mắt đều lộ ra vẻ thèm muốn.

Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy Vương Lâm thì cả đám lập tức biến sắc. Từ trên người Vương Lâm bọn họ đều có thể cảm nhận được một cỗ nguyên lực. Tất cả đều lui ra phía sau, không ai dám bước vào phía trong nghìn trượng.

Đối với những người này, Vương Lâm cũng không để ý tới. Thậm chí Lý Nguyên cũng không quá nhiều chú ý đến mấy người này. Một lúc sau, cột sáng hoàn toàn biến mất trong mắt của mọi người.

Khoảnh khắc khi cột sáng tiêu tan, chỗ trận pháp trên mặt đất liền lộ ra một cái hắc động. Một cỗ dao động tiên lực từ nơi này tràn ra, thậm chí những người ở phía ngoài nghìn trượng cũng đều có thể rõ ràng cảm nhận được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.