[Dịch] Tiên Nghịch

Chương 722 : Thiên Nghịch kinh biến.




Lúc này, ở tầng đá vụn xa xôi bên ngoài tinh không, một luồng lôi quang gào thét. Trong Lôi quang này là một đầu Lôi Thú, con thú này trên đầu tuy nói không có sừng nhưng có một mụt lớn nổi lên, hiển nhiên là đang uẩn hóa ở bên trong.

Trên thân thể Lôi Thú này khoác một bộ áo giáp màu đen khiến cho con thú này thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn. Ở trên lưng, một người đàn ông khoanh chân ngồi, trên đầu người này mái tóc bay phiêu lãng, mặt không chút thay đổi, nhằm thẳng phương hướng tầng đá vụn tiến tới.

- Lôi Tiên Giới đã sắp mở ra, vào lúc này phải vào trong Lôi Ngục hấp thụ một ít nguyên lực.

Người đàn ông tóc đen vuốt cái đầu to của Lôi Thú, ánh mắt lộ ra vẻ kỳ dị, thì thào lẩm bẩm:

- Cũng không biết lúc này đây bên trong Lôi Tiên Giới lại sẽ xuất hiện pháp bảo và tiên thuật gì… Bên trong sứ giả Lôi Tiên Điện sợ lại là sẽ xuất hiện một màn long tranh hổ đấu đây.

Khóe miệng người này lộ ra một vẻ âm trầm, tốc độ Lôi Thú dưới người hắn cực nhanh, hóa thành lôi quang nhằm thẳng hướng xa xa bay đến.

- Nghe đồn bên trong tầng đá vụn của Nam Vực La Thiên chính là chốn địa phương mà năm xưa hạt châu Thiên Nghịch thần bí kia lần đầu tiên xuất hiện. Bởi vì hạt châu này xuất hiện mới làm cho nơi này xuất hiện dị biến Lôi Đình, hóa thành một mảnh Lôi Ngục và cũng trở thành chốn tuyệt diệu để tu luyện thần thông Lôi hệ.

Ánh mắt người đàn ông chợt lóe lên, tốc độ bỗng nhanh hơn.

Vương Lâm đang ở trong phạm vi Lôi Trì, khẩu quyết Lôi Nguyên Thuật trong đầu từng chữ một xuất hiện. Sau khi cẩn thận lý giải, hai tay Vương Lâm đặt ở trên hai đầu gối bấm tay bắt quyết, cả người hít vào một hơi thật sâu, hai mắt nhắm lại.

Lôi Nguyên Thuật này là một loại phương pháp kỳ dị đem sấm sét trong trời đất để rút ra một tia nguyên lực rồi dung nhập vào trong cơ thể trở thành nguyên lực của chính mình.

Loại công pháp thần thông này cũng không gặp nhiều, chỉ có các tu sĩ ở bước thứ hai mới có thể có được, thường thường được coi là báu vật, tuyệt nhiên không dễ dàng truyền bá ra bên ngoài.

Mục tiêu của công pháp này chính là đem nhập sấm sét vào cơ thể. Nếu tu vi không đủ chẳng khác gì dẫn thiên kiếp thiệt thân, nếu có chút sơ suất lại sẽ bị tổn hại đến cơ thể, trong trường hợp nghiêm trọng lập tức tan thành tro bụi.

Nhưng lúc này mà nói thì công pháp này đối với Vương Lâm là rất thích hợp. Bởi vì nguyên thần của hắn là cũng từ sấm sét, thân thể mới được hình thành này cũng là từ sấm sét biến hóa mà thành. Đến ngay cả trong mắt Lôi Thú mà nói thì toàn thân Vương Lâm giống như một đạo sấm sét vậy.

Ít lâu sau đó, hai tay Vương Lâm chậm rãi nâng lên, sắc mặt như thường, song chưởng bấm tay bắt quyết run lên một cái lập tức không gian xung quanh xuất hiện hàng loạt các gợn sóng lớn. Các gợn sóng này là do lôi quang biến thành, chậm rãi tản ra.

Một cái bắt quyết này thực tế ẩn chứa chín cái thủ ấn, sử dụng tốc độ cực nhanh mà thi triển ra, có thể làm được hiệu quả của Lôi ấn.

Bỗng nghe ầm ầm sóng dậy, Lôi Đình lực trong Lôi Trì khổng lồ nơi này như có một luồng lực hấp dẫn, trong phút chốc giống như tìm được một chỗ để phát tiết, lập tức kéo đến, dường như hóa thành một con Lôi Long giận dữ rống lên rồi cắn nuốt một cái.

Nhưng khi chạm tới thân thể Vương Lâm trong nháy mắt liền tiêu tan, trùng nhập vào trong cơ thể Vương Lâm.

Lôi Đình nơi đây rất mạnh, vượt qua rất xa các sấm sét bình thường, sau khi tiến nhập vào trong cơ thể Vương Lâm lập tức rít gào. Tâm thần Vương Lâm bất động, hai tay bấm tay bắt quyết nhanh hơn, vận chuyển Lôi Nguyên Thuật, thân thể hắn giống như một cái bàn xoay thật lớn không ngừng chuyển động phía dưới, từng chút dẫn dắt Lôi Đình tiến nhập vào bên trong cơ thể, dồn ép lại thành nguyên lực thiên địa.

Quá trình này kéo dài thật lâu, trong Lôi Nguyên Thuật cũng từng nói, lần đầu tiên vận chuyển thuật này thì tương đối gian nan. Dù sao thân thể cũng phải cùng lúc chống lại lôi uy, cùng lúc còn muốn hấp thu nguyên lực, cần một thời gian nhất định để thích ứng và phối hợp.

Nhưng Vương Lâm cũng không để tâm nhiều đến như vậy, thân thể và nguyên thần của hắn vốn là Lôi Đình, mặc dù là Lôi Lực nhập thể thì nhiều nhất cũng chỉ là có chút không thoải mái nhưng cũng sẽ không bị thương.

Lúc này, toàn bộ tinh thần hắn đặt ở việc dồn ép nguyên lực, sự không thoải mái của thân thể tự nhiên cũng được xem nhẹ.

Hồi lâu, Lôi Đình nhập thể kia cũng dần dần sụp đổ, dùng Lôi Nguyên Thuật vận chuyển hóa thành một tia nguyên lực pha tạp. Tia nguyên lực này rất nhỏ, nếu là không quan sát kỹ thì căn bản là không có khả năng phát hiện ra.

Nhưng Vương Lâm cũng như là bắt được báu vật, từ đáy lòng cực kỳ hưng phấn. Phải biết rằng tu sĩ ở bước đầu tiên thì nguyên lực là một loại lực lượng cực kỳ xa xỉ, nó là mấu chốt Vấn Đỉnh, cũng chỉ có ở lúc Vấn Đỉnh mới có cơ hội thu hoạch được một ít, căn bản là không có khả năng tái sinh. Từ bên trong trời đất chuyển hóa thành nguyên lực chính là thần thông của tu sĩ ở bước thứ hai. Nếu cũng không đủ các loại cơ duyên xảo hợp thì chắc chắn rằng Vương Lâm cũng không thể thực hiện được điều này.

Hắn áp chế sự hưng phấn và sự vui sướng như điên trong lòng, cẩn thận vận chuyển tia nguyên lực pha tạp kia, mạnh mẽ bắt nó nhắm hướng về phía nguyên thần, dùng nguyên thần hấp thu, tiếp đó dồn ép luyện hóa, tiến hành loại bỏ các pha tạp, tia nguyên lực này có lẽ sẽ càng trở nên nhỏ bé nhưng lúc đó hắn có thể sử dụng được.

Lúc này là thời điểm cực kỳ mấu chốt. Vương Lâm không dám sơ ý, toàn bộ tâm thần đặt lên trên việc này, chậm rãi khống chế tia nguyên lực còn có chút trúc trắc này, chậm rãi chảy vào bên trong nguyên thần.

Nhưng đúng lúc này, biến cố đột nhiên xuất hiện. Biến cố này khiến Vương Lâm trở tay không kịp, căn bản là không có thời gian để khống chế. Chỉ thấy tia nguyên lực pha tạp kia tưởng như trong nháy mắt đến nguyên thần không ngờ giống như con ngựa hoang thoát cương, lập tức trở nên cuồng bạo.

Nó điên cuồng chui vào trong nguyên thần, nhưng cũng không phải là dung hợp mà sử dụng một tốc độ như một tia chớp đột nhiên tiến tới mi tâm của Nguyên thần Vương Lâm. Nơi này đúng là vị trí của hạt châu Thiên Nghịch. Tia nguyên lực pha tạp này trong thời gian ngắn không ngờ dung nhập vào bên trong hạt châu Thiên Nghịch. Một âm thanh mà bên ngoài không thể nghe được nhưng rõ ràng lại lọt vào tai Vương Lâm ầm ầm ù ù nổ, điên cuồng quanh quẩn trong cơ thể hắn giống như một ngọn núi thật lớn hung hăng va chạm. Sắc mặt Vương Lâm trong nháy mắt tái nhợt không còn chút máu, nguyên thần trong cơ thể lay động, thân thể lại không ngừng run rẩy.

Hạt châu Thiên Nghịch bên trong nguyên thần hiếm thấy trường hợp không đợi Vương Lâm triệu tập, đã tự động từ bên trong nguyên thần biến ảo xuất ra, từ mi tâm của cơ thể Vương Lâm bay ra.

Vương Lâm kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, tâm thần chấn động.

Tiên Nghịch lại xuất hiện, lúc này đây nó lại bay ra từ thân thể Vương Lâm. Trong nháy mắt vào lúc nó xuất hiện, toàn bộ Lôi Trì bắt đầu ầm ầm bạo loạn, vô số lôi điện lập tức hóa thành các con Lôi Long từ bên trong Lôi Trì gào thét bay ra.

Hiện tượng này tạo ra một dao động thật lớn, khiến cho đá vụn ở bốn phía đều bị lôi điện dẫn dắt, phát ra lôi quang. Con rối Tiên Vệ lập tức lùi lại, một mạch thối lui rất xa, nơi mà sóng dao động không lan tới.

Ngay cả Lôi Thú cũng bị biến hóa này của Lôi Trì làm bừng tỉnh, theo bản năng lùi về phía sau, không dám tới gần.

Vương Lâm nhìn Thiên Nghịch châu đang bay lên không trung, trong mắt đầy vẻ mờ mịt.

Vô số Lôi Long trong Lôi Trì gào thét kéo đến, từ bốn phương tám hướng một mạch chui vào trong Thiên Nghịch. Cảnh tượng này cực kỳ rung động, Vương Lâm quan sát gần như không nháy mắt.

Thiên Nghịch chậm rãi quay tròn, mỗi lần quay tròn một vòng liền sẽ có một lượng lớn lôi điện hút vào bên trong. Dần dần, một luồng ánh tử quang ở phía trong lóe ra.

Cảnh tượng này Vương Lâm rất quen thuộc. Không lâu trước đây cũng vừa mới phát sinh một biến hóa giống vậy.

Ánh tử quang chói mắt, trong khoảnh khắc bỗng nhiên tản ra bốn phía, cấm chế kỳ dị kia lại xuất hiện. Cùng lúc đó, trong ánh mắt Vương Lâm, cánh cửa thật lớn kia lại một lần nữa xuất hiện ở giữa trời đất. Tất cả các việc này hết thảy quá mức quỷ dị, làm Vương Lâm không ngừng khiếp sợ.

Hắn cũng không biết hạt châu Thiên Nghịch xuất hiện lần đầu tiên trên thế gian đó là ở vị trí này. Tất cả các biến hóa kỳ dị nơi này cũng bởi vì vô số năm trước Thiên Nghịch xuất hiện mà tạo thành.

Giờ phút này, Vương Lâm vô ý mà đến nơi này, cũng là đem Thiên Nghịch đến nơi năm đó lần đầu tiên xuất hiện. Nếu nói là nhân quả thì dường như là có ẩn chứa ở bên trong.

Nhưng để đến nơi này cũng không phải tự nhiên vô ý mà tới, trên thực tế sau khi nguyên thần của Vương Lâm bị thương, theo cảm giác mà tìm đến nơi đây. Trên phương diện này tất nhiên là có đặc tính của Lôi Thú, nhưng phần nhiều sự bí ẩn còn lại đấy chính là Thiên Nghịch.

Hạt châu Thiên Nghịch trên người của Vương Lâm, đây là lần duy nhất vật này dung hợp với nguyên thần của người khác, lại không có hình dạng cố định nên có thể ảnh hưởng đến nguyên thần của Vương Lâm. Cái loại cảm giác thoải mái này trên thực tế là do Thiên Nghịch xuất ra, dù sao khi đó ngũ hành của Thiên Nghịch vẫn chưa viên mãn, hạt châu Thiên Nghịch chưa chân chính nhận chủ. Kể cả lúc đó Vương Lâm có mang theo đi tới nơi này thì cũng sẽ không xảy ra biến hóa gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.