Dư Tắc Thành ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- về sau chúng ta vung kiếm lên, sẽ không chém giết tu sĩ Nhân tộc nữa, mà là chém giết tử địch Dị tộc, yêu ma quỷ quái. Chúng ta sẽ cướp lấy thế giới của chúng, biến chúng trở thành một phần của thế giới Thương Khung chúng ta, chấn hưng Nhân tộc chúng ta. Khiến cho các tu sĩ không còn nội đấu, khiến cho chúng ta có thể mờ mang thế giới vô cùng, làm cho Nhân tộc hưng thịnh.
- Đây bất quá chỉ là địa vực đầu tiên mà chúng ta mở ra, tương lai chúng ta sẽ còn mờ mang vô số thế giới khác, hóa thế giới Thương Khung thành mười vực, trăm vực, ngàn vực.
Vừa nghe như vậy, lập tức tất cả hoan hô không ngớt. Những lời này giống như mờ toang một cánh cửa mới, đưa mọi người tới một vùng trời mới.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Từ hôm nay trở đi, ngoại môn Hiên Viên kiếm phái sẽ rộng mờ để thu đệ tử. Sẽ thu tới số chín mươi chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín người. Tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái ngoại trừ tự mình tu hành, cũng phải thu nhận đệ tử, dốc lòng bồi dưỡng. Kẻ nào phù hợp với Kiếm Đạo Hiên Viên ta, không bị mê muội, vậy sẽ thu nhận làm đệ tử Hiên Viên kiếm phái ta.
- Ta muốn xuất ra vô thượng đại pháp, na di Gò Hiên Viên và Cơ Thủy hà mà năm xưa Trung Hưng Tổ Sư từng khai phá tới địa vực Trung Thổ.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, mọi người vô cùng kinh hãi. Ai nấy biết rằng Dư Tắc Thành
hùng mạnh vô cùng, nhưng không ai có thể ngờ rằng hắn lại hùng mạnh tới mức này. Gò Hiên Viên là do Trung Hưng Tổ Sư mờ biển lập nên, rộng mười vạn tám ngàn dặm. Cơ Thủy hà bên ngoài lại rộng lớn vô cùng. Không ngờ Dư Tắc Thành muốn na di vùng thiên địa này, đưa nó tới địa vực Trung Thổ. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không tin được những lời mình vừa nghe thấy.
Dư Tắc Thành nói tiếp:
- Ta cho các ngươi thời gian mười năm. các ngươi hãy tuyển nhận đệ tử, mờ mang thế giới. Đồng thời các ngươi phải tìm một địa vực thích hợp ở địa vực Trung Thổ, mười năm sau ta sẽ na di Gò Hiên Viên tới đó.
- Đồng thời ta sẽ kết nối địa vực Trung Thổ cùng Lục Vực, khi đó tu sĩ các môn phái, phàm nhân đều có thể đi tới địa vực Trung Thổ.
- Nhớ kỹ, thời gian là mười năm.
Dư Tắc Thành đứng dậy, bước ra một bước, ra khỏi Hiên Viên động phủ. Hắn nhìn Gò Hiên Viên nằm dưới chân Hiên Viên động phủ, khẽ mỉm cười, sau đó thoáng động, xuyên qua chín tầng trời bay vọt lên Thanh Minh, lại động, vượt qua không gian vô hạn.
Đây là Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành sử dụng thuật này đột phá Thời Không, vượt qua không gian, đi tới một thế giới trôi nổi giữa hư không.
Lần này Dư Tắc Thành không cần tinh thuyền nữa, hắn chỉ dựa vào thân thể của mình xuyên qua Thời Không, đã có thể tới được.
Khởi động Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, Dư Tắc Thành hóa thành một cỗ thần niệm
dao động bốn phía, dựa theo ký ức trước kia tìm kiếm Tam Thiên giới.
Năm xưa Dư Tắc Thành cướp đoạt Tiên Thiên Linh Bảo, xông vào Tự Tại Thiên, rốt cục bị Tự Tại Thiên đá ra, đưa vào Thời Không loạn lưu. chạy tới Tam Thiên giới. Nơi ấy đã xảy ra rất nhiều chuyện, hắn lấy được đủ Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành, lấy được thượng cổ yêu văn. mới có thể tiếp xúc với ba ngàn Đại Đạo, cũng lấy được vô số tài nguyên nơi đó, mới có thể xây dựng thế giới Bàn cổ thành địa vực Trung Thổ như bây giờ.
Hôm nay Dư Tắc Thành trở về thế giới này, giải quyết triệt để tiếc nuối năm xưa.
Tam Thiên giới này vốn là một phần của đại lục Côn Ngô thuộc thế giới Thương Khung. Sau tới lúc Nhân tộc chấn hưng, đã bị Hiên Viên Thần Kiếm chém nát, hóa thành ba ngàn thế giới nhỏ, hôm nay chúng sẽ được trở về thế giới Thương Khung.
Thế giới mà hiện Dư Tắc Thành đang ở là thế giới mà năm xưa hắn tới đầu tiên, Luyện Vân Thanh Điền giới. Khi đó nơi này bị Sinh Tử Tĩnh Tịch tông hóa thành bãi cát vàng, sa trùng đầy dẫy. Sau hắn tới khôi phục lại Luyện Vân Thanh Điền tông, cho bọn họ thần bi pháp bảo, nhưng không biết sau này sẽ thế nào, cho nên Dư Tắc Thành tới đây đầu tiên xem thử.
Nháy mắt tới đây, đột phá giới hạn Thời Không tiến vào thế giới này.
Năm xưa Dư Tắc Thành cảm nhận nơi này vô cùng rộng lớn, thế nhưng hiện tại lại thấy hết sức nhỏ hẹp. Bởi vì hiện tại hắn đã trở thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, mà cảnh giới cao nhất ở đây bất quá chỉ là Kim Đan.
Tiến vào trong thế giới này, đập vào mất hắn là một màng xanh rờn, khắp nơi tràn đầy sức sống, khắp nơi xanh ngát một màu, hết sức phồn vinh, đồng ruộng màu mỡ.
Vô số phàm nhân đang canh tác trên đồng ruộng, mồ hỏi bọn họ đổ xuống hóa thành lương thực nhiều vô kể. Cũng có tu sĩ đằng vân giá vũ tới lui, tiêu diệt côn trùng có hại.
Nhìn bọn họ, Dư Tắc Thành có cảm giác vô cùng khó tà. cố gắng năm xưa của mình không hề uổng phí. đã khiến cho vùng trời đất này tỏa sáng sức sống một lần nữa.
Trên thế giới này, thình lình một luồng linh khí ập về phía Dư Tắc Thành, thấm vào cơ thể hắn. Năm xưa hắn đã là Giới chủ giới này, hiện tại trở về, lực thế giới lại tụ tập vào người hắn. hoan nghênh hắn trở lại.
Dư Tắc Thành cười, lực lượng này hiện tại đối với hắn đã là nhỏ bé không đáng kể, nhưng hắn vẫn để mặc cho nó thấm vào trong cơ thể của mình, đồng thời hắn cũng trà lại bằng lực lượng của cơ thể mình.
Hiện tại lực lượng Dư Tắc Thành mạnh mẽ như vực sâu biển cả, sau khi được hắn tặng lại, lập tức cả giới này vui mừng hoan hô.
Dư Tắc Thành tặng lại lực lượng của mình, đồng thời truyền đạt mục đích tới đây của mình.
Sau đó hắn nhẹ nhàng nói:
- Nơi này rất nhỏ hẹp, khó phá triển, ta có thể đưa ngươi vào một thế giới thiên địa rộng lớn. linh khí vô số, ngươi có muốn đi cùng ta không?
Thế giới hoan hô càng thêm mạnh mẽ, nó đã bằng lòng.
Xa xa có mấy bóng người bay tới, dẫn đầu chính là một lão nhân, nhìn thấy Dư Tắc Thành tỏ ra kích động vô cùng. Từ rất xa lão đã quỳ xuống hành lễ với Dư Tắc Thành:
- Bái kiến ân công, đệ tử có lễ.
Dư Tắc Thành nhìn lão một lúc lâu mới nhận ra, chính là thiếu niên năm xưa mang theo đệ tử Luyện Vân Thanh Điền tông trở lại giới này, mình đã giao Luyện Vân Thanh Điền giới cho y. Bất quá y tên gì, đó là chuyện của hai trăm năm trước, đã sớm quên mất.
Còn nhớ năm xưa lão vẫn là một thiếu niên, hiện tại đã rất già. ở Tam Thiên giới này, Kim Đan Chân Nhân chính là cảnh giới cao nhất, thọ mệnh bất quá chỉ mấy trăm năm. Năm xưa thiếu niên lão đã là như vậy, căn cốt không tốt. không phải là không có cố gắng, lại thêm hoàn cảnh tự nhiên như vậy, chỉ có thể than trời trách đất.
Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, đỡ lão dậy:
- Khá lắm. hiện tại Luyện Vân Thanh Điền giới này rất khá. ngươi vất vả rồi.
Chưởng tông Luyện Vân Thanh Điền tông nghe vậy vô cùng vui sướng, nước mất lăn dài. Năm xưa lão cương quyết trở lại quê nhà. biến thế giới hoang mạc này thành thế giới phồn hoa hiện tại, khát vọng được người khác thừa nhận thành quà trong lòng cao tới mức nào. Hiện tại nghe Dư Tắc Thành, người đã thay đổi số phận cho mình, thốt lên lời khen ngợi như vậy, dù chết cũng đáng.
Dư Tắc Thành được mọi người đưa vào bên trong đại điện Luyện Vân Thanh Điền tông. Chưởng tông Luyện Vân Thanh Điền tông phái ra vô số đệ tử chạy đi khắp bảy mươi hai giới mời Giới chủ các giới tới, nói rằng Quang thần Thượng sứ năm xưa đã trở lại.
Lập tức vô số Giới chủ các giới chạy tới, nghênh đón Dư Tắc Thành. Năm xưa Dư Tắc Thành tới đây làm vô số việc thiện, cũng tiêu diệt hai môn phái, mọi người vô cùng cảm kích. Hiện tại nghe tin hắn trở lại đây, lập tức tất cả chạy tới.
Nhìn thấy sáu mươi Tông chủ tụ tập, Dư Tắc Thành cố ý tìm kiếm một phen, tìm Lý La Vân, Tông chủ Sinh Tử Tĩnh Tịch tông năm xưa. Năm xưa y để lại cho Dư Tắc Thành ấn tượng rất tốt. nhưng tìm một lúc lâu cũng không thấy tung tích y.
Tông chủ Pháp Ấn tông Thanh Ấn năm xưa từng dẫn đường cho hắn tới Pháp Ấn tông đánh chết Đại Yêu Ma. thấy vậy lên tiếng nói:
- Thượng sứ ngài đang tìm gì vậy?
Dư Tắc Thành nói:
- Tông chủ Lý La Vân của Sinh Tử Tĩnh Tịch tông đâu? Vì sao không thấy y đâu cả, y biết ta trở lại, nhất định sẽ tới...
Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người im bật, chợt có một trung niên bật khóc:
- Thượng sứ, nếu phụ thân ta nghe được những lời này của ngài, chắc chắn sẽ vô cùng vui sướng.
- Phụ thân ta Lý La Vân rốt cục đã tới đại nạn Kim Đan vào ba mươi năm trước, rơi vào luân hồi.
Dư Tắc Thành buông tiếng than dài:
- Người tu tiên chúng ta uống gió hít sương, vốn hẳn được hưởng thọ mệnh dài vô tận. Nhưng vì đại nạn lâm đầu cho nên tử vong, thật sự đau buồn.
- Thật ra có thể nói rằng không phải các ngươi không cố gắng, không phải Linh Căn không tốt, chỉ có điều thế giới này đã ràng buộc các ngươi. Lần này ta tới chính là muốn cho các ngươi một cơ hội.
- Năm xưa Tam Thiên giới này vốn là một phần của thế giới Thương Khung, nhân duyên xảo hợp, cuối cùng thoát khỏi thế giới Thương Khung, Thiên Đạo không đầy đủ cho nên mới như vậy. Hôm này ta muốn đưa các ngươi trở về thế giới Thương Khung, bổ sung đầy đủ Thiên Đạo, các ngươi có chịu không?
Vừa nghe như vậy, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên nói gì.
Tông chủ Thanh Điền tông lập tức đứng ra nói:
- Ta bằng lòng, nơi này của chúng ta là do Thượng sứ ban cho, ta tin ngài, ta bằng lòng.
Tông chủ Pháp Ấn tông cũng đứng ra nói:
- Ta cũng bằng lòng, ta tin ngài.