Bồng Lai Đảo chính là Thánh địa tu luyện của Hải Ngoại Tam Tiên Đảo, mỗi ngày có rất nhiều tu sĩ hải ngoại đỉnh cấp dùng làm nơi trung chuyển, đi tới khối đại lục Chu Vương Triều, cũng chính là Đông Vân đại lục.
Đương nhiên, nơi này cũng có tu sĩ từ Đông Vân đại lục truyền tống tới hải ngoại. Vì nhiều nguyên nhân như chạy trốn, mạo hiểm, tìm Kiếm tài liệu... mà đi tới nơi này.
Một ngày kia, một đạo độn quang màu trắng rất trong sáng với tốc độ khó có thể do lường bay về phía Bồng Lai Đảo.
-Ồ?
Những tu sĩ phụ cận đều ghé mắt nhìn về phía đạo độn quang màu trắng này.
Xem tình hình này, tu sĩ trong độn quang màu trắng này không phải truyền tống mà tới mà trực tiếp từ Đông Vân đại lục bay tới.
Khi bay vào trong khu vực Bồng Lai Đảo mấy vạn dặm, đạo độn quang này đột nhiên giảm tốc độ, chậm rãi bay về phía tiên đảo trước mặt.
Lúc này, cũng có tu sĩ nhìn thấy được tu sĩ trong màn độn quang màu trắng này.
Lập tức, hai nam tu sĩ phụ cận liền ngây ngốc sửng sốt.
Đập vào mắt hai người là một tiên tử với áo trắng không nhiễm chút bụi trần, đạp lên một dài sen trong suốt như ngọc, bao phủ trong một trận bạch quang mông lung, phiêu phiêu lướt đi trong màn mây.
Bọn họ có thể nhìn thấy hình dáng mông lung của nữ tu áo trắng kia, khuôn mặt nàng hoàn mỹ không tỳ vết, tươi cười như ẩn chứa thanh hà, tóc đen tung bay trong gió.
Từ xa nhìn lại, nàng giống như một tiên tử trong mây, phiêu dật xuất trần, khuôn mặt tươi cười băng thanh ẩn chứa khí chất thoát tục.
Hai gã nam tu phụ cận đều có tu sĩ Hợp Thể Kỳ, vừa nhìn thấy bóng hình mông lung này, lập tức như thất hồn lạc phách!
Chờ bọn hắn kịp phản ứng thì tiên tử trong mây kia đã bay đi rất xa.
- Này... Vị tiên tử vừa rồi.
Một gã Hợp Thể Kỳ há hốc mồm mắt, không biết làm sao, tâm thần hoảng hốt.
Hắn có tâm đuổi theo nhưng lại tự sinh ra một loại tâm lý xấu hổ không hiểu, sắc mặt vô cùng ảm đạm.
Tình huống này không chỉ xuất hiện trên người hai người bọn họ mà còn xuất hiện trên rất nhiều nam tu sĩ khác. Đương nhiên cũng không thiếu những người có định lực siêu nhân, ý chí cứng cỏi. Bọn họ chỉ sửng sốt một chút rồi liền khôi phục lại như cũ.
Từ đó tới mấy năm sau, hải vực phụ cận nơi này liền phát sinh một việc lạ. Có mấy tên nam tu Hợp Thể Kỳ dù tu vi không còn tiến thêm nhưng chung thân không tìm kiếm nữ đạo lữ. Ngoài ra còn có vài tên nam tu cả ngày thần hồn ngẩn ngơ, không có lòng tu luyện, thất thố một thời gian dài mới dần khôi phục lại bình thường.
Tiên tử trong mây này rốt cục là ai? Các vị xem tới đây chắc trong lòng cũng đã tự hiểu ra.
Ninh Tuyết Dung chân đạp Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai, từ Đông Vân đại lục vô cùng xa xôi một đường bay tới nơi này.
Vốn trên Đông Vân đại lục có mấy địa phương như Thiên Tinh Đình. Thiên Ma Uyên cũng có Truyền Tống Trận trực tiếp truyền tống tới Tam Tiên Đảo.
Nhưng Ninh Tuyết Dung lại thiếu đi những kiến thức bình thường về Chu Vương Triều cho nên một đường bay tới, phi hành mất hai tháng, cũng trải qua không ít đường vòng.
Tuy nói tu sĩ Hóa Thần Kỳ trở lên đã có thể thuấn di nhưng nếu lộ trình quá xa xôi thì cũng không nên liên tiếp sử dụng thần thông này một cách quá độ được.
Cũng may, thời gian hai tháng đối với người tu chân mà nói thì cũng không coi là dài.
Rốt cục, Ninh Tuyết Dung đã bay được tới hải ngoại, mắt thấy đã sớm có thể tới Bồng Lai Đảo, gặp lại người yêu thương.
Trong lòng Ninh Tuyết Dung vô cùng vui sướng chờ mong, tự nhiên vô cùng vui vẻ khiến cho dung mạo vốn quốc sắc thiên hương của nàng lại càng xinh đẹp, khiến người ta hít thở không thông. Dọc đường đi, mỗi khi nàng giảm tốc độ lại khiến vô số nam tu chú ý.
Mới đầu, Ninh Tuyết Dung còn có chút sửng sốt nhưng sự tình tương tự phát sinh quá nhiều cho nên nàng cũng cảm thấy bình thường lại.
Cũng may, những nam tu này vì nguyên nhân nào đó mà không dám lại gần hoặc tiến lên gây chuyện. Đây cũng đúng là một kỳ tích.
Hưu—
Ninh Tuyết Dung bay tới trên không Bồng Lai Đảo, bay quanh nơi này một vòng, phát hiện có một tầng trận pháp cường đại bao phủ.
Đôi mi thanh tú của nàng hơi nhíu, thầm nghĩ:
“Nếu ta cứng rắn xông vào sẽ khiến cho những tiên nhân trong truyền thuyết của nơi này mất hứng, đến lúc đó lại gây ra không ít phiền toái cho đại ca. Ta không thể làm như vậy được...
Đang khi nàng yên lặng suy nghĩ thì không gian phụ cận xuất hiện một ít dao động mờ mịt.
Bá!
Từ phương hướng Cửu U hải vực xa xôi đột nhiên có hai gã nam nhân thuấn di tiến tới.
- Ha ha ha... Đã lâu chưa tới nơi này, thật sự rất nhớ mong...
Người nói chuyện là một thanh niên mặc lam bảo với dáng người cao ráo, ánh mắt ôn hòa, bộ dáng có chút anh tuấn.
Bên cạnh hắn có một trang niên mặc áo bào tím, dáng dấp rất thành thật.
Khí tức trên người hai người này rất mờ mịt, nhìn qua không phải là yêu thú mà rất giống nhân loại.
Hơn nữa, hình ảnh của hai người này nhìn qua đều rất thiện lương, hoàn toàn không giống với hình tượng ác nhân giết người không chớp mắt trong truyền thuyết.
Nhưng có ai biết hai “tu sĩ nhân loại” nhìn như vô hại này chính là hai đại nhân vật với địa vị hiển hách ở Cửu U hải vực.
Trung niên áo bào tím kia tuy bộ dáng rất rất thành thật nhưng lại chính là Tử Hoàng Phủ chủ tiếng tăm lừng lẫy, cũng chính là người nổi bật trong rất nhiều nhân vật cấp Phủ chủ của Cửu U hải vực.
về phần thanh niên lam bảo kia lại càng khó lường. Hắn chính là Huyền Lam Lão tổ, một trong bốn đại Yêu Tôn trực tiếp dưới trướng của Huyền Long Đại Vương.
- Lam đại ca, chúng ta trực tiếp đi vào chứ?
Trung niên áo tím cười hỏi, trong giọng nói có một tia xu nịnh.
Kẻ được xưng là Lam đại ca kia lắc lắc đầu:
- Di Thiên Âm Dương Trận xung quanh Bồng Lai Đảo cũng không dễ đột phá như vậy. Nếu mạnh mẽ đi vào khẳng định sẽ kinh động mấy lão bất tử kia.
Trung niên áo bào tím vừa chuẩn bị lên tiếng tiếp thì bên cạnh đột nhiên truyền đến một thanh âm nữ nhân dễ nghe như tiếng suối chảy:
- Xin hỏi nhị vị, các ngươi cũng muốn đi vào Bồng Lai Đảo sao?
- Uhm. đúng vậy!
Lam đại ca và nam nhân áo tím kia theo bản năng gật đầu.
Nhưng ngay sau đó bọn họ chợt “ồ” một tiếng rồi biển sắc, đột nhiên quay đầu lại.
Bên cạnh bọn họ, một tiên tử trong mây xinh đẹp, chân đạp dài sen, bao phủ trong một tầng bạch quang mông lung. Toàn bộ giai nhân trên thế giới này nhìn nàng cũng phải thất sắc.
Hai người ngẩn ra, Lam đại ca sớm khôi phục lại vẻ tự nhiên trước, trong lòng kinh hãi:
“Nữ tu nhân loại này ở ngay bên cạnh nhưng chúng ta sao lại không cảm giác được?!”
Hai người cũng rất khiếp sợ với dung mạo và khí chất của Ninh Tuyết Dung, trong lòng cảm thấy cổ quái không thôi.
- Thật tốt, không bằng chúng ta cùng nhau đi Bồng Lai Đảo đi! Ta tên là Ninh Tuyết Dung. xin hỏi tôn tính đại danh của hai vị?
Ninh Tuyết Dung vô cùng vui mừng, biểu tình rất vui vẻ. Nàng không quen với nhân sinh, lại thiếu đi kiến thức phổ thông, cũng rất tự nhiên mời hai gã tu sĩ này cùng tiến vào Bồng Lai Đảo.
Lam đại ca ngước nhìn nàng một cái, trái tim đập hơi nhanh hơn, tận lực thu liễm tâm thần để chính mình không có làm ra điều gì thất thố.
- Ta gọi là Lam Thiên, hắn là Tử Phong. Hai người chúng ta đều là tán tu, ngẫu nhiên đánh chết mấy con yêu thú ở hải vực phụ cận. Có thể gặp được Ninh tiên tử đúng là tam sinh hữu hạnh!
Lam Thiên cảm khái một tiếng, vội vàng truyền âm cho Tử Hoàng.
- Tử Hoàng, ngươi nghe cho rõ lời bản tôn đây. Mục tiêu hàng đầu chuyển này thay đổi. Ngươi nhất định phải phối hợp hỗ trợ ta lấy được sự ưu ái của tiên tử này. Ha ha ha... Chẳng lẽ đây là cơ hội ông trời ban cho ta!? Vừa mới rời khỏi địa phương quỷ quái nơi Cửu U Vực, lão trời già lại đưa tới cho ta một song tu đạo lữ hoàn mỹ như thể này?!
Tử Hoàng cảm thấy cổ quái vô cùng, lại âm thầm kêu khổ. Hắn không ngờ được Huyễn Lam lão tổ lại vì một nữ nhân tuyệt sắc thế này mà đột nhiên thay đổi chủ ý, ngay cả cừu hận của con cháu mình cũng gác sang một bên.
Tuy nhiên, hắn cũng không thể không thừa nhận nữ tu trước mặt này chính là người hoàn mỹ nhất hắn từng gặp, bất kể là khí chất hay dung nhan.
- Vâng, đại nhân, ta nhất định sẽ phối hợp hỗ trợ ngài. Nhưng ta có chút không rõ. chỉ là một nữ tu nhân loại mà thôi, ngài hoàn toàn có thể cậy mạnh, đến lúc đó còn sợ nàng ta không thuận theo hay sao?!
Tử Hoàng khó hiểu hỏi.
- Cậy mạnh? Tuyệt đối không thể! Nếu là nữ tu tầm thường, bản tôn đã sớm động thủ rồi, còn cần ngươi nhắc nhở sao?! Bớt nói nhảm đi, nhớ kỹ cho ta, đây là nhiệm vụ hàng đầu, thậm chí quan hệ tới vận mệnh cuộc đời này của bản tôn.
Huyễn Lam Lão tổ cười lạnh nói.
- Vâng vâng, ta hiểu được.
Tử Hoàng vội vàng đồng ý. Trên thực tế, hắn còn có chút không rõ. Chỉ là theo đuổi một nữ nhân thôi, sao lại quan hệ tới vận mệnh cả đời?!
Đại bộ phận người tu chân đều không đặc biệt coi trọng tình cảm. Thứ bọn họ coi trọng nhất chính là hiệu quả do việc kết hợp tu luyện mang lại.
Theo tu vi tăng lên, bình cảnh sau này càng ngày càng khó. Nếu chỉ một mình tu luyện thì tỷ lệ đột phá sẽ rất nhỏ. Nhưng nếu có song tu đạo lữ thì xác suất sẽ gia tăng rất nhiều.
- Hai người các ngươi sao vậy...
Ninh Tuyết Dung đi tới bên cạnh, bạch quang mộng lung trên người tiêu tán, lộ ra bộ dáng một cô gái chừng mười bảy mười tám tuổi.
Ánh mất “Lam Thiên” sáng lên, cười ha hả:
- Hai chúng ta vừa rồi thương nghị chút việc. Ta vốn muốn đồng ý mang Ninh tiên tử ngươi cùng vào Bồng Lai Đảo nhưng vị Nhị đệ kết bái này của ta lại có chút không đồng ý.
- Ánh mắt Ninh Tuyết Dung lập tức nhìn sang “Tử Phong”, vô cùng khó hiểu hôi:
- Vị đại thúc này, sao ngài lại không đồng ý?
Tử Phong thở dài một hơi:
- Vốn ta không quá chào đón người lạ. Nhưng nếu vị đại ca của ta đã có yêu cầu thì cũng không biết phải làm sao cả... Được rồi, nể mặt đại ca ta, ta cũng đồng ỷ-
- Cảm ơn đại thúc.
Ninh Tuyết Dung vui vẻ cười.
Tử Phong lắc lắc đầu:
- Muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ đại ca của ta ấy!
Lam Thiên vui vẻ cười, chờ đợi Ninh Tuyết Dung cảm ơn mình.
- Cảm ơn hai vị đại thúc!
Khuôn mặt Ninh Tuyết Dung hơi hiện lên một tia giảo hoạt, liền cúi người về phía hai người.
Một câu này liền nâng hai người lên cấp “đại thúc”.
Lam Thiên: !!!
Tử Phong: !!!
Ba người sau khi nói chuyện đôi câu liền nhất tề bay về phía Bồng Lai Đảo.
Hưu
Chỉ chớp mắt, bọn họ liền đi tới một địa phương có nhiều tu sĩ đang xếp hàng.
- Ha ha ha... Cũng như trước đây, chứng ta phải ở chỗ này lưu lại danh tính, cùng với khi tức mới có thể tạm dừng chân ở Bồng Lai Đảo hoặc dùng Truyền Tống Trận...
Lam Thiên hiện ra bộ dáng không có gì không biết, giải thích cho Ninh Tuyết Dung.
Tử Hoàng bên cạnh phụ họa theo:
- Ninh tiên tử, vị đại ca này của ta không chỉ nghe nhiều biết rộng, pháp thuật cao cường mà rất hiểu lòng người, vô cùng hiểu ý...
- Thật không?
Ninh Tuyết Dung chớp chớp đôi mắt to tròn, khuôn mặt hơi hiện ra chút hoài nghi.
Tử Hoàng vừa mới chuẩn bị nói tiếp thì chợt nghe một tu sĩ nhân loại vô cùng đắc ý nói:
- Các ngươi có biết hay không... Trong số tu sĩ nhân loại chúng ta xuất hiện một đại thần thông giả. Hắn một mình giết tới Cửu U hải vực, đại náo Tử Hoàng Phủ, huyết tẩy Ma Xà Phủ, giết chết Thiên Sát Ma Xà, không ai địch nổi...