Thấy Hắc Ma Hoàng đột nhiên phát ra công kích tinh thần, thân thể Trương Hằng cứng ngắc trong nháy mắt, may mắn nguyên linh xuất thể cứu hắn một lần nguy cơ.
Nhưng công kích kế tiếp, càng đáng sợ hơn!
Con rắn nhỏ ánh sáng xanh bắn ra từ trong đôi mắt xanh mượt của Hắc Ma Hoàng, nhanh như tia chớp ập về phía Trương Hằng.
Công kích tinh thần nhìn như chậm chạp, nhưng ở trong phạm vi nhất định thì còn nhanh hơn cả thuấn di. Gần như người làm pháp vừa thi triển xong, nháy mắt là công kích tinh thần đã tới trước người kẻ địch.
Dưới tình huống như thế, rất ít có khả năng tránh né, đặc biệt là dưới tình huống đối thủ cao hơn mấy bậc.
Đối mặt với hư ảnh con rắn nhỏ không có thực thể, trong lòng Trương Hằng bỗng dưng sinh ra một cỗ nguy cơ. thậm chí là một loại uy hiếp trước nay chưa từng có, mãnh liệt hơn cả khi đối mặt bản tôn Giao Long Hoàng.
Dưới loại kích thích này, hư ảnh thanh niên màu bạc lơ lửng sau lưng Trương Hằng cũng chính là nguyên linh của Trương Hằng. tràn ra một cỗ ánh bạc trong suốt bao bọc thân thể Trương Hằng.
Vù!
Ngay vào lúc hư ảnh con rắn nhỏ màu xanh sắp bổ nhào vào Trương Hằng, đột nhiên hóa thành một con mãng xà dài đến mấy chục trượng, thân to như thùng nước, mở miệng rắn thật to phun ra một đoàn khí đen mặt ngoài màu xanh.
Phốc!
Trong khoảnh khắc đoàn khí đen bao phủ khu vực chỗ Trương Hằng, thiếu chút nữa lan tới Từ Huyền cách đó không xa.
Dù có nguyên linh hộ thân. Trương Hằng bị mảnh khí đen tầng ngoài màu xanh kia bao phủ. thân thể lập tức mất đi khống chế, Chỉ có nguyên linh đang kiệt sức đối phó công kích linh hồn vô hình kia.
Trong khí đen, nhiều đốm sáng xanh lục đang muốn xâm nhập nguyên linh của Trương Hằng. ăn mòn từng chút màn sáng bạc bao phủ quanh nguyên linh Trương Hằng. Một khi chúng nó đột phá tầng phòng hộ do nguyên linh phát ra, hậu quá không thể tưởng tượng.
Ngay khi Trương Hằng đau khổ chống đỡ, đám người Huyền U Thiên Ma Giao Long Hoàng... vù một cái. thuấn di tới đây muốn thừa dịp hủy diệt thân thể hắn.
Bất luận là Huyền U Thiên Ma hay Giao Long Hoàng, đều có oán hận rất sâu với Trương Hằng. vừa thấy hắn rơi vào khốn cảnh, làm sao còn khách khí, bằng tốc độ nhanh nhất đánh về phía Trương Hằng.
Trong đó còn có Mị Ảnh Hoàng quốc sắc thiên hương, nàng đương nhiên coi trọng trọng bảo trong tay thanh niên xa xa. bản thân Trương Hằng có một kiện Pháp bảo thông linh, tiếp đó giết Thái Huyền chân nhân lấy được Phong Linh Phiến ngoài ra còn có mấy món ngụy linh bảo công hiệu phi phàm của Thái Huyền chân nhân lưu lại cũng cực mê người.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Trương Hằng vừa rơi vào khốn cảnh, liền gặp nhiều người công kích như vậy.
-Ha ha...
Huyền U Thiên Ma na di đến trước tiên, vung một cái quỷ trảo hung hăng đâm về phía Trương Hằng phát ra một trận cười to đắc ý.
Giao Long Hoàng chậm hơn hắn một bước không khỏi giận dữ, đương nhiên không tình nguyện cho đối phương chiếm được trọng bảo. vung một cánh tay hóa thành vuốt rồng, kéo theo tiếng xé gió đâm về phía đầu Huyền U Thiên Ma.
Phốc!
Vuốt của Giao Long Hoàng rất dễ dàng đâm thủng đầu Huyền U Thiên Ma, không khỏi lộ ra thần sắc kinh ngạc. Huyền U Thiên Ma căn bản không có ý trốn tránh hay phòng ngự.
Dù là đầu bị đâm thủng, tốc độ Huyền U Thiên Ma Chỉ là chậm lại một chút, một cái quỷ trảo tràn ngập ma khí tiếp tục đâm về phía Trương Hằng.
Hắn tự phụ có Bất Diệt Ma Thân, cho nên mới đám đón đỡ một cái vuốt rồng của Giao Long Hoàng.
Trương Hằng có thể thấy rõ quỹ tích công kích của Huyền U Thiên Ma đánh mình, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ, nhưng cũng không quá lo lắng.
Chỉ cần nguyên linh của hắn bất diệt, thân thể có được năng lực Dục Hỏa Trùng Sinh, đến lúc đó cũng có thể khôi phục trạng thái đỉnh.
Ngay khi Trương Hằng dự tính chọi cứng công kích khủng bố kia, dị biến lại xảy ra.
Lạc Hà đột nhiên mở mắt!
Bốn phương tám hướng truyền đến một cỗ rung động đặc thù. trong không gian lập tức bùng lên một cơn lốc màu xanh. khắp thiên địa đều bao phủ trong một mảnh âm u.
Lạc Hà một thân nho bào đứng giữa không trung, đôi mắt trong suốt cơ trí ngước nhìn phương xa. tay áo phiêu dật trong cơn gió. hắn như trở Thành trung tâm của mảnh thiên địa này.
Bất Kỳ kẻ nào ở đây khi ánh mắt chạm vào người hắn. trong lòng đều sẽ sinh ra một cảm giác không thể chống lại. Mỉm cười, Lạc Hà nhẹ nhàng nhấc ống tay áo rộng rãi lên.
Lập tức, trong phạm vi trăm dặm sinh ra một lực hút cực lớn, ở trong cơn lốc xanh này. tất cả tu sĩ, bao gồm cả yêu thú trong khu vực đều mất đi năng lực thuấn di. không thể động đậy. Hắc Ma Hoàng đầu đội nón tre. tia sáng xanh lục trong ánh mắt dần biến mất.
Huyền U Thiên Ma nhấc móng vuốt ma khí lành lạnh cứng ngắc giữa hư không, tốc độ như một con rùa.
Trương Hằng cảm giác mình bị một cỗ lực lượng không rõ giam cầm. Chỉ có nguyên linh sau lưng không mất đi quyền khống chế, nhưng thân thể lại đừng mơ nhúc nhích một chút nào.
Bầu trời dần tối lại, thân thể Lạc Hà như khảm vào khe hở mảnh thiên địa này, nhấc ống tay áo không nhiễm hạt bụi.
Đột nhiên, ống tay áo rộng rãi của hắn đột nhiên lớn lên gấp mấy lần, giống như một cái thùng nước.
Một cỗ lực hút cực lớn truyền ra từ ống tay áo của hắn khuấy động không gian bốn phía rung chuyển bất an.
Vù!
Tu sĩ ở đây rốt cuộc thở phào, cuối cùng có thể động đậy thân thể.
Nhưng mà Đúng lúc này, ống tay áo của Lạc Hà đột nhiên kéo dài ra một cái hang sâu rộng mấy trượng, rõ ràng là một cái ống tay áo cỡ lớn.
- Tụ Lý Càn Khôn?
Huyền U Thiên Ma là người đầu tiên kinh hô, hoảng sợ nhìn ống tay áo của Lạc Hà.
Vù!
Hắn đang muốn chạy trốn!
Chỉ thấy Lạc Hà cười nhạt, nhẹ nhàng phất tay. cơn lốc xanh xung quanh trực tiếp bao phủ Huyền U Thiên Ma bên trong, dùng một loại lực lượng không thể kháng cự trực tiếp hút Huyền U Thiên Ma vào bầu trời, rơi vào trong cửa hang màu xám kéo dài ra từ ống tay áo của Lạc Hà.
- A!
Một tiếng hét thảm truyền ra từ trong cửa hang màu xám, chứng kiến kết cục của Huyền U Thiên Ma.
Thấy cảnh này, Trương Hằng cùng Từ Huyền đều vui vẻ, không ngờ Lạc Hà lại có được thủ đoạn như thế.
- Không ngờ thực lực của ngươi đã che giấu sâu như thế... Ngươi đã sớm cảm giác được sự tồn tại của ta. mới cố ý làm thế? Hừ hừ. Tụ Lý Càn Khôn, hình như đây là pháp thuật tiên gia. ngươi có thể thi triển ra thuật này. hắn cũng có một kiện Pháp bảo thông linh tương ứng chứ...
Tiếng nói khản khản truyền ra từ Hắc Ma Hoàng dưới vành nón tre.
Hắn đứng yên tại chỗ, quanh người nhộn nhạo một vòng phòng hộ màu đen. từng đợt sóng đen lưu chuyển ở mặt ngoài, cơn lốc màu xanh xung quanh có ảnh hưởng rất nhỏ tới hắn.
-Thu!
Sắc mặt Lạc Hà chợt ngưng, từ ống tay áo của hắn truyền ra một cỗ lực hút càng mạnh hơn cơn lốc màu xanh xung quanh càng thêm điên cuồng càn quét, đồng loạt hút lấy bốn đại Hoàng giả thế giới Yêu tộc vào ống tay áo.
Hắc Ma Hoàng khẽ hừ một tiếng, mở rộng hai tay, thân thể cứng ngắc tại chỗ, không di động nửa phần.
Ba đại Hoàng giả khác dù đã dùng lực lượng lớn nhất lại, nhưng thân thể cũng không thoát khỏi xu thế di động về phía hang động màu xám kia.
Trong đó, Hỏa Phượng Hoàng gần Lạc Hà nhất đã bị lực hút lớn nhất, xem ra không tới mấy nhịp thở sẽ bị hút vào trong hang động màu xám đó.
Thấy vậy, Hỏa Phượng Hoàng phát ra một tiếng phượng hót chấn động tầng trời trong không gian nhộn nhạo một mảnh lửa đỏ chói mắt, tiếp đó trong hào quang ngọn lửa kia truyền ra một cổ uy nghiêm Hoàng giả vô hình.
Oong
Một con chim lửa to lớn dài bốn năm trượng lơ lửng ở hư không trống trải, tản ra một cỗ uy áp lẫm liệt, nhìn xuống bên dưới. Quanh người nó bao phủ một mảnh ngọn lửa đỏ thẫm, lấy nó làm trung tâm, hỏa linh khí trong phạm vi trăm dặm lao tới như thủy triều, từng đốm sáng đỏ lửa đang không ngừng dũng mãnh tràn vào thân thể nó.
Lấy tốc độ bằng mắt thường cũng thấy được thể tích Hỏa Phượng Hoàng không ngừng lớn ra, khí thế trên người cũng ngày càng mạnh hơn.
Từ bốn năm trượng, đến sáu bảy trượng, đến tám chín trượng...
Khí thế ngày càng mãnh liệt, ngọn lửa trên thân cũng ngày càng lớn càng đậm. một cỗ uy áp khủng bố bao phủ mấy chục dặm, như vua của bách thú phủ xuống rừng rậm thế giới động vật.
Ngay Lúc này, thực lực của nó mạnh mẽ tăng lên gấp đôi, đủ để tranh đua với tu sĩ Hóa Thần KỲ đại viên mãn thế giới nhân loại, còn bản thân nó chẳng qua là một con yêu thú Hóa Thần trung Kỳ!
Trong lòng Trương Hằng không khỏi hít một hơi lạnh, thực lực Hỏa Phượng Hoàng trước mắt rõ ràng mạnh mẽ hơn Yêu Long Hoàng chiến đấu với mình trước đó. đặc biệt là phương diện công kích.
Nhất thời, trong lĩnh vực cơn lốc màu xanh kịch liệt giao đấu với ngọn lửa.
Hỏa Phượng Hoàng trên bầu trời hai mắt lạnh băng, lực hút của Tụ Lý Càn Khôn ảnh hưởng lên nó đã giảm đi một nửa.
Phốc!
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng bắn ra từng tia lửa nhỏ dài, như những sợi tơ hình thành lưới lửa bao phủ mấy trượng, bao trùm về phía Lạc Hà.
Lúc này Hỏa Phượng Hoàng đã giống y như chim Phượng Hoàng trong truyền truyết. dù là không phải Thần thú cũng đã có thể xếp vào hạng Bán Thần thú.
Vừa rồi nó phát ra là lửa bổn mạng của chim Phượng Hoàng, vượt xa Chân Hỏa của tu sĩ nhân loại cùng cấp. nghe nói có thể luyện hóa vạn vật thế gian, là ngọn lửa cực phẩm mà luyện khí sư là nhân loại hâm mộ nhất.
Lạc Hà cười khẽ. ống tay áo khẽ phất, cơn lốc màu xanh hút cả tấm lưới lửa vào trong hang động màu xám.
- A
Trong hang động màu xám kia truyền ra tiếng hét thảm của Huyền U Thiên Ma, hiển nhiên ngọn lửa đáng sợ kia đã bị đổ lên người hắn.
Sau một trận kêu gào thảm thiết, trong hang động màu xám kia truyền ra tiếng nguyền rủa lạnh như băng của Huyền U Thiên Ma:
- Cuối cùng sẽ có ngày ta diệt sát ngươi...
Tu sĩ ở đây không khỏi nhìn nhau, không biết đối tượng mà Huyền U Thiên Ma muốn giết cuối cùng là Lạc Hà hay Hỏa Phượng Hoàng, hoặc là cả hai người.
Chẳng qua lúc này Huyền U Thiên Ma muốn báo thù là không thể nào. có thể trốn thoát thành công hay không, cũng là chuyện chưa biết.
- Thu!
Lạc Hà dứt khoát trực tiếp nhắm ngay ống tay áo vào Hỏa Phượng Hoàng trên bầu trời, bỏ qua ảnh hưởng Tụ Lý Càn Khôn lên các khu vực khác.
Lập tức lực hút Hỏa Phượng Hoàng mạnh lên gấp hai ba lần dù nó có được tiềm chất tiếp cận Thần thú, vẫn không thoát khỏi được xu thế nhanh chóng rời khỏi bầu trời rơi vào trong hang động màu xám kia.
Hô
Bởi vì tất cả áp lực đều chuyển lên trên Hỏa Phượng Hoàng đã tiếp cận Bán Thần thú. tu sĩ xung quanh liền khôi phục tự do.
Oong
Đột nhiên Hỏa Phượng Hoàng hóa thành một quả cầu lửa đỏ sậm to lớn, đường kính chừng mười trượng, đánh vào hang động màu xám nhỏ hơn nó nhiều, dường như muốn kiểm tra một vấn đề:
Tụ Lý Càn Khôn, có thể dung nạp được vật thể lớn hơn cửa vào của nó hay không?