Trong động phủ tinh xảo ngập đầy linh khí tinh thuần, chỉ còn lại hai người Trương Hằng cùng Nhiếp Mộng, không khí có chút quái dị. Trương Hằng cũng suy đoán không ra ý tưởng của đối phương.
Nhiếp Mộng đi tới gần Trương Hằng, đôi mắt xinh đẹp sáng ngời lướt qua trên người Trương Hằng, trên gương mặt ngọc lộ ra một chút cô đơn cùng bất lực, khiến Trương Hằng kinh ngạc không thôi.
- Trương đạo hữu! Mấy năm trước thời điểm ngươi chiến đấu cùng Cực Kiếm chân nhân ở Kim Kiếm Môn, ta đã cảm nhận được sự bất phàm của ngươi, tiếp theo sau ngươi tiềm ẩn ở Mậu Sơn. với công pháp thế gian hiếm thấy khôi phục nguyên khí. cuối cùng thậm chí trở thành đối thủ chọn lựa của Vô Cực. Ta đã sớm có thể đoán trước được thành tựu kinh người của ngươi sau này. Hôm nay gặp lại. mặc dù ngươi chưa hóa rắn thành rồng, nhưng đã không phải là Trương Hằng ngày xưa. có lẽ cũng không để đám tu sĩ Kết Đan Kỳ chúng ta ở trong mắt.
Trương Hằng khẽ nhếch khóe miệng lộ ra vài tia ý cười, nói:
- Nhiếp đạo hữu sao lại nói thế? Hiện giờ Trương mỗ ở giới tu chân, vẫn chưa thoát khỏi số mạng bị đuổi giết, nguyện vọng hóa rắn thành rồng, còn cách một khoảng cách rất xa.
Trương Hằng nói như vậy, chẳng khác nào là thừa nhận dã tâm cùng với tư cách và tiềm lực có thể “Hóa xà thành long” của mình, trong ngôn ngữ cũng không còn khiếm tốn mấy nữa.
- Trên thực tế, Vũ minh chủ mới chân chính là rồng...
Trong đầu Trương Hằng không khỏi nhớ lại hư ảnh hình rồng khủng bố sau lưng Vũ Vô Cực. Nghe ý tứ của Thiết Mộc. Vũ Vô Cực này còn có được hồn phách của Ma Long thượng cổ. mặc dù phỏng đoán không chính xác thì cách chân tướng có thể cũng không xa.
- Rồng?
Trong mất Nhiếp Mộng lộ ra vài tia bất đắc dĩ, thậm chí có chút oán hận. nàng sâu kín thở dài nói:
- Từ lúc ta nhặt được Vô Cực đã cảm nhận được thân thế hắn bất phàm. Tuy nhiên thời điểm đó, hắn còn là một đứa trẻ quật cường, mặc dù lưu lạc đầu đường xó chợ ở thế tục. cũng không giống như các đứa trẻ lưu lạc ăn xin bình thường khác, mà là với phương thức trực tiếp dùng bạo lực cướp đoạt. Sau khi ta thu lưu hắn về, càng ngày càng cảm thấy hẳn bất phàm, càng ngày càng hiếu kỳ về thân thế của hắn.
Trong thời gian mười mấy năm. ta nhìn hắn lớn lên từng chút một. thậm chí trở nên càng thêm ưu tú... trong vô tình, chúng ta yêu nhau. Nhưng theo thời gian trôi qua. mỗi cách một đoạn thời gian, hắn dường như đều đã nhiều ra một ít trí nhớ khó hiểu, tâm tính cùng dần dần phát sinh biến hóa, càng ngày càng lãnh đạm với ta.
Mấy năm gần đây, ta rất ít nói chuyện cùng hắn, cũng... không thực là vợ chồng.
Nói đến đây, trong đôi mắt Nhiếp Mộng còn phủ một lớp sương mờ, nhưng ngoài mềm trong cứng nàng cố kiểm chế không để nước mắt ứa ra, rồi rất nhanh khôi phục tâm tình bình tĩnh.
Trương Hằng lẳng lặng nghe, không biết vì sao Nhiếp Mộng lại tìm tới mình nói những chuyện này. chẳng lẽ chính là để giải Tỏa nỗi buồn bực không vui trong lòng.
- Vũ Vô Cực đã không còn là Vũ Vô Cực trước đây, hiện tại thậm chí ta không đoán ra được tâm tư của hắn. hiểu biết về thân thế hắn cũng mông lung không rõ.
Nhiếp Mộng đừng một chút, nói tiếp:
- Tục ngữ nói “người hiểu ngươi nhất, chính là đối thủ của ngươi”. Ngươi là đối thủ được Vô Cực tán thưởng và xem trọng nhất, ngươi hiểu biết về hắn nhiều ít. biết hắn có nỗi khổ tâm gì hay không?
Nói xong những lời này. Nhiếp Mộng dùng ánh mắt trông mong nhìn về phía Trương Hằng.
“Thì ra là nguyên nhân này?” Trương Hằng khẽ thở dài một hơi: “Nữ nhân rơi vào lưới tình! Cho dù thông Minh thì có thể làm thế nào?
Trầm ngâm một lát, Trương Hằng mới nói:
- Ta cùng Vũ Vô Cực giao đấu số lần cùng không nhiều, nhưng thông qua đủ loại trạng huống trên người hắn xem ra hắn có thể là người của thượng giới, mà rất có thể là mang trên người long hồn của Ma Long thượng cổ.
- Ma Long thượng cồ?
Nhiếp Mộng hít một hơi khí lạnh, hiển nhiên là biết Uy danh của Ma Long thượng cổ.
Ngay cả Thiết Mộc yêu thú đỉnh cao thực lực tiếp cận Hóa Thần Kỳ kia. đều cố Kỵ vạn phần đối với Ma Long, Bởi vậy có thể thấy được Ma Long thượng cổ này cường hãn biết bao.
- Người của thượng giới, ta thật ra có phỏng đoán Như thế, nhưng không nghĩ tới hắn lại có thể mang trong người long hồn của Ma Long thượng cổ. Nói Như vậy, rất có thể hắn đã từng là một Ma Long thượng cổ hoặc là nhân vật cùng loại, nhưng Bởi vì nguyên nhân bí ẩn nào đó rơi xuống hạ giới, đồng thời mất đi trí nhớ. Rồi thời gian sau này một phần trí nhớ thức tỉnh, khôi phục vài phần ma tính sẵn có của hắn. Cho nên hắn mới dần dần bắt đầu xa lánh ta?
Trong mắt Nhiếp Mộng lóe ra tia sáng trí tuệ. hơi suy đoán một chút liền nói ra. thậm chí khiến cho Trương Hằng đều phải kính nể.
“Có lẽ, suy đoán của nàng cũng đúng tám chín phần mười rồi?” Trương Hằng thầm nghĩ trong lòng.
Có thể khẳng định là thân thế thần bí Vũ Vô Cực che dấu. tất nhiên là một nhân vật cực kỳ hùng mạnh, thậm chí có thể chống lại Huyết Sát Thần Đế là người cường đại nhất Trương Hằng chứng kiến trước mắt!
Ma Long thượng cổ bình thường đều là tồn tại vượt qua tiên nhân hùng mạnh bình thường, trải qua trưởng thành cùng tu Luyện thời gian quá lâu dài, thực lực khó có thể đo lường được.
- Trương đạo hữu ngươi không phải mới vừa nói. có gặp hắn ở trên Hội giao dịch Triệu Quốc sao? Nhưng ta nghe nói, Hội giao dịch Triệu Quốc trên Thanh Vân Sơn. gặp phải rất đông yêu thú Biến Hóa Kỳ tập kích, chết đi không ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. không biết Vô Cực hiện tại có bình an không, đạo hữu biết hắn đang ở đâu không?
Nhiếp Mộng có chút lo lắng hỏi. Tuy rằng nàng có lòng tin tuyệt đối với Vũ Vô Cực, nhưng chuyện có liên quan tới an nguy của người yêu mình, nàng cũng không thể không lo lắng.
- Nhiếp đạo hữu quá lo xa rồi! Vũ Vô Cực từ trước khi Hội giao dịch khai mạc đã rời đi. không có tham gia tụ hội cùng tu sĩ Nguyên Anh KỲ trên Phi Linh Đảo.
Trương Hằng cười nói.
- Phi Linh Đảo. hội đấu giá của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ?
Trong mắt Nhiếp Mộng thoáng lộ ra vẻ kinh dị. ánh mắt nhìn lướt qua Trương Hằng, khẽ thở dài:
- Nói Như thế, Trương đạo hữu đã xếp vào tầng lớp tu sĩ Nguyên Anh KỲ.
Trương Hằng thầm nghĩ, nữ nhân này thật đúng là mẫn cảm và thông minh, hơn nữa càng giỏi về quan sát và phân tích.
- Thực không dám giấu giếm. Trương mỗ thực sự còn cách Nguyên Anh Kỳ một đoạn ngắn. Lúc trước cũng nhờ cùng đi chung Với một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. mới may mắn đi vào được Hội đấu giá Phi Linh Đảo.
Nhiếp Mộng mỉm cười nhìn Trương Hằng, trên mặt như mang theo vẻ trầm tư, ánh mắt sáng đẩy trí tuệ nhìn chăm chú vào Trương Hằng, nghiêm túc nói:
- Ở giới tu chân này, chỉ cần có thực lực chân chính, cũng không cần quá mức khiếm tốn. Trong quá trình yêu thú tập kích đó. ngay cả tu sĩ cấp bậc Nguyên Anh KỲ đều đã chết không ít. đạo hữu có thể bình yên mà về, đã đủ để chứng minh thực lực của ngươi.
Trương Hằng thầm cười khổ, nhưng đối Với lời bình luận của Nhiếp Mộng cũng không sao đồng ý được.
Hắn cho rằng ở giới tu chân này phần lớn dưới mọi tình huống, cần phải hạ thấp mình một chút mới tốt. đặc biệt là tu sĩ nho nhỏ như hắn mà trong người mang trọng bảo cùng công pháp cấp nghịch thiên này.
Đột nhiên, Trương Hằng nhớ tới một sự kiện, liền nói:
- Ta lần cuối cùng nhìn thấy Vũ Vô Cực. là lúc hắn Dường như đang khiêu chiến với một con yêu thú Biến Hóa Kỳ trong Vô Ưu Lâm. Lúc ấy hắn còn cứu ta một mạng, đối với chuyện này. Trương mỗ vô cùng cảm kích!
Đối Với ân cứu mạng của Vũ Vô Cực. Trương Hằng tuyệt đối sẽ không quên. Cho dù người có ân Với hắn trở thành bất cứ gì. Trương Hằng đều sẽ lặng lẽ ghi tạc trong lòng, tranh thủ báo đáp lớn hơn nữa cho người đó.
- Trương mỗ thực lực thấp kém. có lẽ không thể giúp được gì cho Vũ Vô Cực. nhưng ân tình dù chỉ nhỏ bằng giọt nước, sau này cũng sẽ dùng nước suối để báo đáp. Tương lai nếu Nhiếp đạo hữu có chuyện gì khó khăn, có thể tìm tới Trương mỗ hỗ trợ.
Trương Hằng tay vẫn nắm mảnh vỡ Huyết Sát Thiên Bi cho ngân diễm thiêu đốt. trong mắt lộ ra vẻ tự tin cùng chân thành.
Đối Với ân cứu mạng, Trương Hằng đương nhiên còn phải chân thật đối xử.
- Đây chính là ngươi nói sao?
Trong mắt Nhiếp Mộng lóe ra vài tia giảo hoạt:
- Giờ phút này ta đúng là đang có một chuyện muốn nhờ ngươi.
Trương Hằng không khỏi kinh ngạc, hỏi:
- Không biết Nhiếp đạo hữu có gì khó khăn, nếu là thuộc loại yêu cầu để Vũ Vô Cực hồi tâm chuyển ý. Trương mỗ thật không làm được.
Nhiếp Mộng lườm hắn một cái trắng mắt. sâu kín nói:
- Trên thực tế, Vũ Vô Cực còn có một đối thủ được lựa chọn càng thêm chặt chẽ. Hắn chính là tông chủ Cực Diễm Môn - Chí Viêm Ma Tôn, Triệu Thụy...