[Dịch] Tiên Luyện Chi Lộ

Chương 299 : Phi Linh Đảo.




Trương Hằng khẽ thở dài một hơi, cuối cùng hiểu rõ nguyên nhân đối phương không thể không gian khổ tìm kiếm Hóa Anh Đan. lịch duyệt của mình cũng vô hình trung được tăng lên.

Hóa Anh Đan là do Nguyên Anh của tu sĩ làm tài liệu chính Luyện chế mà thành, cho nên ở một số mặt có được uy hiệu cường đại tỷ như tu bổ nguyên thần hoặc là tổn thất của Nguyên anh.

Đương nhiên tác dụng lớn nhất của Hóa Anh Đan vẫn là đề cao xác suất thành công của tu sĩ Kết Đan Kỳ khi xung kích Nguyên Anh Kỳ. Bởi vì trong Hóa Anh Đan ẩn chứa kinh nghiệm của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ khi còn sống.

Những năm gần đậy, Trương Hằng ngẫu nhiên còn xem “Tam Tinh Vực kỳ văn bí tân chí vật lục” một chút, tầm mắt và lịch duyệt cũng gia tăng không ít. Điều này có trợ giúp rất lớn đối với việc tu hành và sinh tồn của hắn.

- Nếu đạo hữu cần Hóa Anh Đan Như thế, ta cùng có thể lấy ra trao đổi Với ngươi.

Đối với Trương Hằng hiện giờ mà nói tác dụng của Hóa Anh Đan cũng không tính là quá lớn. Ninh Tuyết Dung cùng Quách Phong đều từng dùng Linh Thần Đan. về sau xung kích Nguyên Anh Kỳ cũng không cần Hóa Anh Đan.

Phàn Vân đầy kích động nói:

- Tốt lẳm, vậy ta dùng những điều kiện vừa đưa ra trao đổi Hóa Anh Đan với ngươi, không biết ngươi đồng ý hay không?

Sau khi nói xong lời này. hai mắt Phàn Vân nhìn chằm chằm Trương Hằng, chỉ sợ đối phương đột nhiên đối ý.

Trương Hằng cười nói:

- Hai kiện Pháp bảo cấp ba Thiên Linh Kiếm cùng Huyết Ảnh Sí cộng thêm hai kiện Pháp bảo cao cấp cùng với phù triện, tinh thạch. Đây là cái giá ngươi đưa ra sao?

- Đúng đúng...

Phàn Vân liên tục gật đầu như gà mổ thóc.

- Trong tay ta có hơn bốn chục tấm phù triện cấp bốn, đây chính là pháp thuật tương đương với tu sĩ Kết Đan KỲ toàn lực thi triển. Mặt khác, ta còn có thể trả thêm hai vạn linh thạch.

Đối mặt với hấp dẫn của Hóa Anh Đan. Phàn Vân có thể nói là dốc túi.

Trương Hằng âm thầm gật đầu. Những thứ đối phương đưa ra đã đủ để đổi một viên Hóa Anh Đan.

Trong giao dịch với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Hóa Anh Đan tương đương với giá trị của một kiện Pháp bảo đỉnh cấp.

Mà Phàn Vân lấy ra hai kiện Pháp bảo cấp ba đều không phải bình thường, lại thêm hai kiện Pháp bảo cao cấp. tông giá trị đã gần bằng một kiện Pháp bảo đỉnh cấp bình thường.

Phàn Vân thấy Trương Hằng có vẻ suy tư, cắn răng một cái nói:

- Không dối gạt đạo hữu. trong tay ta còn có một loại thánh dược chữa thương: Tuyết Linh Đan. Chỉ cần còn sót một hơi là có thể rất nhanh khôi phục nội ngoại thương của tu sĩ trong thời gian ngắn.

- Tuyết Linh Đan?

Trong lòng Trương Hằng khẽ động, hắn cũng nghe nói qua công hiệu của linh được này. đích xác có tiếng tâm không nhỏ.

Phàn Vân lập tức lấy một cái bình ngọc từ trong túi trữ vật ra. mở nắp bình lộ ra mấy viên đan được Tuyết trắng trong suốt bóng loáng, một làn hương thơm phấn chấn lòng người lượn lở trong không khí.

- Đối Với tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ mà nói, hiệu quả của đan được này có thể phát huy ra một trăm phần trăm, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng có thể sử dụng.

Phàn Vân đóng nắp bình, giải thích với Trương Hằng.

- Quả thật không tồi. Chẳng lẽ trong tay đạo hữu chỉ có một lọ như vậy sao?

Trương Hằng nhíu mày nói, Tuyết Linh Đan đối với hắn mà nói cũng có chút tác dụng.

Trong bình ngọc vừa rồi chỉ chứa bốn năm viên Tuyết Linh Đan.

Phàn Vân cười khổ nói:

- Linh đan này là dùng để giữ mạng, Phàn mỗ tu Luyện bốn năm trăm năm tổng cộng mới dùng bốn viên, bây giờ còn lại năm viên vốn cũng không muốn lấy ra.

Thấy Trương Hằng còn có chút do dự, Phàn Vân lộ vẻ khẩn cầu nói:

- Trương đạo hữu. lấy ra mấy thứ này đã là cực hạn của ta. Thậm chí Phàn mỗ đều lấy cả Huyết ảnh Sí cùng Tuyết Linh Đan giữ mạng ra trao đổi.

Trương Hằng nhìn hắn vài lấn. chắc là tài sản của đối phương thật sự sắp bị mình lột sạch.

Trên mặt Ninh Tuyết Dung cũng lộ ra vài tia không đành lòng, vài lần muốn khuyên nhủ Trương Hằng.

Sau khi suy tư hồi lâu. Trương Hằng mới quyết định:

- Được rồi. vậy giao dịch như thế!

Phàn Vân không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vì viên Hóa Anh Đan này. hắn thậm chí trả giá tâm huyết mấy trăm năm. sắp dốc hết gia sản.

Trương Hằng thản nhiên nói:

- Tuy rằng ta chiếm lợi hơn một chút nhưng đối với ngươi mà nói Hóa Anh Đan lại là vô giá.

Phàn Vân không thể không thừa nhận sự thật này. Nếu không có Hóa Anh Đan. không quá mười mấy năm hắn sẽ hóa thành một đống đất vàng, từ đó về sau biến mất khỏi Tu Chân Giới.

- Đón lấy. Hóa Anh Đan này trước tiên giao vào trong tay ngươi.

Trương Hằng vung tay lên, ném bình ngọc chứa Hóa Anh Đan cho đối phương.

Phàn Vân theo bản năng đón lấy bình ngọc, không khỏi sửng sốt. Đối phương không sợ mình cầm đan dược chạy trốn hoặc là rất tin tưởng đội chấp pháp của Thanh Nguyên Tử Hà Tông?

Vào lúc Phàn Vân sinh ra những ý nghĩ này. phát hiện Trương Hằng đang như cười như không nhìn mình, loại ánh mắt này giống như xem thấu tư tướng của hắn.

Sau khi xác định bình ngọc trong tay quả thật có chứa Hóa Anh Đan. Phàn Vân giao những vật phẩm đã hứa hẹn vừa rồi cho Trương Hằng. trong lòng không hề có một tia Ý nghĩ khác.

Sau khi hai bên giao dịch xong. Phàn Vân hơi khom người nói với Trương Hằng:

- Mặc kệ như thế nào. đạo hữu có thể giao dịch Hóa Anh Đan với tại hạ. Phàn mỗ đã rất thỏa mãn. Nếu như ngày sau ta có thể tấn chức Nguyên Anh Kỳ. nhất định sẽ không quên ân tình của ngươi!

Trương Hằng hơi sửng sốt. Hắn chiếm lợi không ít của Phàn Vân. đối phương còn không quên ân tình của mình?

Hay là lời này phải nói là: Ngày sau tấn chức Nguyên Anh Kỳ. nhất định sẽ “báo đáp” (trả thù) “ân tình” (xảo trá vơ vét) của mình lúc trước.

- Vậy chúc mừng đạo hữu sớm ngày kết anh. Ha ha.

Trương Hằng cười ha hả nói dường như đối phương có kết anh hay không cũng ảnh hưởng không lớn đối với mình.

“Người này thật sự khó lường, có vẻ không quá để ý đối với Hóa Anh Đan. Mặc dù hắn là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhưng đạo lữ song tu của hắn còn đừng ở Kết Đan Kỳ. Chẳng lẽ có thể nắm chắc tấn chức Nguyên Anh Kỳ?”

Trong ánh mắt Phàn Vân nhìn về phía Trương Hằng lập tức có thêm vài tia kính sợ cùng cảnh giác.

Lại khách sáo với Trương Hằng hai câu. Phàn Vân chuẩn bị cáo từ rời đi.

Trương Hằng Dường như đột nhiên nhớ tới cái gì. nói:

- Phàn đạo hữu Chờ một chút. Tại hạ còn có một chuyện muốn thỉnh giáo ngươi một phen.

- Đạo hữu mời nói. Chỉ cần Phàn mỗ biết, sẽ không giấu điếm mảy may.

Phàn Vân khách khí nói.

Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên Phi Linh Đảo ở trên không sườn núi của ngọn núi chính trong dãy Thanh Vân Sơn.

- Đây là lần đầu tiên tại hạ tới phường thị này. không biết hòn đảo này là cái gì?

Trương Hằng tò mò hỏi.

Phàn Vân cười nói:

- Phi Linh Đảo này mới là trò hay áp trục của Hội giao dịch Triệu Quốc. Sau khi Hội giao dịch chính thức bắt đầu. trên đó sẽ cừ hành một hội đấu giá. vật phẩm đấu giá không thứ nào không phải là thế gian khó cầu.

- ồ? Hội đấu giá!

Trương Hằng gật gật đầu. rốt cục hiểu được dụng ý của Phi Linh Đảo đừng tại chỗ này.

- Nhắc nhớ đạo hữu một câu: Hội đấu giá trên Phi Linh Đảo là chuẩn bị cho tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. nếu tu sĩ bình thường muốn tiến vào trừ khi có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ dẫn theo nếu không phải giao một trăm khối tinh thạch trung phẩm làm phí vào cửa.

Phàn Vân lại giảng thuật cho Trương Hằng một số chuyện về Phi Linh Đảo rồi phi hành rời đi.

- Không ngờ phải nộp một trăm tinh thạch trung phẩm, thật đúng là biết vơ vét?

Trương Hằng liếc mắt nhìn Phi Linh Đảo lơ lửng trên không trung một cái. trong lòng thầm nghĩ.

Một trăm tinh thạch trung phẩm đối với tu sĩ bậc thấp mà nói căn bản là một con số khổng lồ.

Tuy nhiên Trương Hằng vẫn còn tràn ngập chờ mong đối với trò hay áp trục của hội giao dịch Triệu Quốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.