Nơi này là một đỉnh núi cao bị băng tuyết bao trùm, gió thổi lạnh buốt không ngừng gào thét, những đám mây lượn lở bên sườn núi phụ trợ cho đỉnh núi này càng thêm mơ hồ.
Nhìn từ xa xa. có một quầng hào quang ngọc bích lưu chuyển bao trùm phạm vi mấy dặm quanh đỉnh núi Tuyết này. Dưới ánh mặt trời nhàn nhạt đổ xuống, phản xạ một mảnh vệt sáng rực rỡ. hết sức tráng lệ tựa như Băng Tuyết Tiên Vực.
Ngọn núi này chính là Bích Tuyết Cực Băng Phong, trọng địa của Bích Tuyết Tương Vân Tông đại phái hạng nhất Triệu quốc!
Linh khí trên Bích Tuyết Cực Băng Phong cực kỳ nồng đậm. phần lớn tu sĩ có thân phận ở Bích Tuyết Tương Vân Tông đều cư ngụ ở nơi này. tất cả các trưởng lão Nguyên Anh Kỳ đều mở ra động phủ của mình ở đây.
ở một chỗ Mật địa hoàn toàn bị đóng băng trên Bích Tuyết Cực Băng Phong, một lão giả áo bào lam khoanh chân ngồi bên trong một khối băng thật lớn. nhiệt độ xung quanh đạt tới trình độ kinh hãi nhỏ nước đóng thành băng.
Tướng mạo lão giả áo bào lam này cũng bình thường, tóc lại có màu trắng bạc. sắc mặt hắn lạnh nhạt, cả người như điều khắc bị đóng trong khối băng thật lớn. xung quanh ngẫu nhiên lóe ra ánh sáng màu lam, tạo cho người ta một cảm giác quỷ dị.
Nếu quan sát cận thận, sẽ phát hiện bên ngoài thân thể lão giả áo bào lam này có một tầng băng tinh trong suốt như ẩn như hiện, cả người hắn không ngừng được tầng băng tinh trong suốt này bảo hộ.
Một khi người này xuất hiện ở Tu Chân Giới, người có chút kiến thức liền có thể đoán ra thân phận của hắn.
Hóa thân thành băng, đóng băng thiên hạ.
Người này chính là Đại trưởng lão Bích Tuyết Tương Vân Tông. Băng Phong thượng nhân, tu sĩ Nguyên Anh KỲ đại viên mãn!
ở trong tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Băng Phong thượng nhân tuyệt đối là tồn tại đỉnh cao. gần như không có ai chịu chiến đấu với hắn.
ở chỗ Mật địa đóng băng, đã có Bốn năm tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đang chờ đợi. Bọn họ đã chờ ở đây Bốn năm ngày, đợi Băng Phong thượng nhân xuất quan.
Thật lâu sau, Băng Phong thượng nhân rốt cục mở mắt, ánh sáng huyễn lam chợt lóe qua, nhiệt độ cả thế giới lập tức giảm đi mấy chục độ. ngay cả không khí cũng bắt đầu hóa lỏng.
Bốn năm tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở một bên cũng liên tục khởi động vòng bảo hộ phòng ngự, để chống cự lại hơi lạnh kinh người này.
May mà loại giảm nhiệt độ kịch liệt này chỉ duy trì mấy nhịp thở. một lát sau xung quanh liền khôi phục bình thường.
- Các ngươi vào đi.
Băng Phong thượng nhân ngữ khí Nhu hòa. nhưng lại tạo ra một loại cảm giác lạnh thấu tim. ngay cả tu sĩ Nguyên Anh KỲ cũng cảm giác rất mất tự nhiên.
Năm vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vội vàng đi về phía tầng băng to lớn.
Thân thể bọn họ vừa chạm vào khối băng màu lam này. liền giống như bước vào trong nước, khối băng xung quanh người hóa thành trạng thái lưu động, mở đường thông suốt cho bọn họ đi vào.
Một khi đi qua, lam quang dưới dạng thái lưu động sẽ lại hóa thành khối băng cực lạnh.
ở trong không gian bị đóng băng này. Băng Phong thượng nhân khoát tay. trước mặt hắn xuất hiện một cái lương đình do băng lam tạo thành, bên trong có bàn có ghế. nhưng đều do băng tinh tạo thành.
Lương đình băng tuyết tràn ngập lam quang, hết thảy bên ngoài đều ở trong trạng thái đóng băng.
Mấy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở đây đều không dám chạm vào vùng màu lam đóng băng đó.
Những khối băng màu lam không chỉ vô cùng cứng rắn, Pháp bảo khó tổn hại, trong đó còn ẩn chứa công kích thuộc tính băng đáng sợ có thể làm tu sĩ Kết Đan Kỳ đóng thành khối băng trong khoảng khắc không có chút phản kháng. Dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng khó kiên trì được mấy nhịp thở.
Có thể nói, từ sau khi tiến vào khu đóng băng màu lam này. Băng Phong thượng nhân thậm chí có thể nắm giữ sinh tử của năm vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Năm tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ theo Băng Phong thượng nhân ra hiệu ngồi trên lương đình, cũng không dám công khai trao đổi với nhau.
- Lại một cái năm năm nữa, Hội giao dịch Triệu quốc lại sắp sửa bắt đầu cử hành. Lúc này ta không định tự mình đi, phái hai vị trưởng lão đi giao dịch vậy.
Ánh mắt bình thản của Băng Phong thượng nhân nhẹ nhàng xẹt qua mấy tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ở đây.
Trong đó còn bao gồm đệ tử của hắn, Bích U Tiên Tử.
Chẳng qua sau khi tiến vào Nguyên Anh Kỳ. ấn theo quy củ môn phái, Bích U Tiên Tử xem như cùng thế hệ với hắn. Bên ngoài gọi hắn một tiếng Đại trưởng lão. bình thường vẫn coi nhau như thầy trò.
- Không biết trong các ngươi có ai muốn đi?
Băng Phong thượng nhân nhàn nhạt hỏi.
Mấy tu sĩ Nguyên Anh KỲ nhìn nhau, trong thời gian ngắn khó mà quyết định.
Trên thực tế, đối Với việc tham gia Hội giao dịch Triệu quốc này. đa số những người này đều muốn đi. Nhưng vấn đề là chỉ có thể đi hai người, những người còn lại phải trấn thủ ở môn phái.
Làm trưởng lão môn phái, có thể hưởng thụ đãi ngộ mà tán tu bình thường không thể với tới, nhưng cũng cần phải thực hiện nghĩa vụ tương ứng.
- Bích u. con mới vào Nguyên Anh Kỳ, lần này đi xem Hội giao dịch Triệu quốc. lộ mặt trong các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. để Tương Sơn trưởng lão cùng đi với con.
Cuối cùng, vẫn là Băng Phong thượng nhân ra quyết định.
Tương Sơn trưởng lão là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trong môn phái, thực lực gần với Băng Phong thượng nhân.
Băng Phong thượng nhân quyết định Như thế, cũng là vì nghĩ cho đệ tử của mình.
Mấy trưởng lão còn lại cũng không dị nghị gì. Hội giao dịch Triệu quốc mỗi năm năm một lần. đối với bọn họ có thọ mệnh hơn ngàn năm mà nói. cũng không phải chuyện gì không thể không đi.
- Bích u. kẻ mà lần trước con đuổi giết, đã có manh mối chưa? Chuyện này quan hệ tới bí mật kinh thiên Huyết Sát động phủ. không nên sơ sẩy.
Ánh mắt Băng Phong thượng nhân lại rơi xuống người Bích U Tiên Tử. sắc mặt ngưng trọng nói.
- Con đã điều tra trong phạm vi mấy thế lực xung quanh, mấy năm trước tra được một chút tin tức ở Cẩm Tú Sơn Trang, nhưng mấy năm qua lại không có được một chút tin tức nào.
Bích U Tiên Tử có chút bất đắc dĩ nói. trong lòng cũng oán hận không thôi.
Mấy năm qua, nàng thậm chí cũng không có thời gian tu luyện hoàn toàn đi điều tra hạ lạc của Trương Hằng. nhưng ngay cả cái bóng cũng không tìm thấy.
Băng Phong thượng nhân trầm ngâm một lát, nói:
- Phải thêm nhiều đệ tử đi thăm dò. ta không tin người này vĩnh viễn không lộ mặt ở Tam Tinh Vực...
Trong khu vực Ngọc Phật Tự, Tán Tu Minh.
Hiện giờ Tán Tu Minh so sánh với mấy năm trước, đã xảy ra biến hóa to lớn. Chẳng những chiếm cứ một chỗ linh khí tràn đầy, tu sĩ bậc cao từ Kết Đan Kỳ trở lên trong minh cũng đã tăng thêm không ít.
Vũ Vô Cực đứng trên Thiên cổ Phong Tán Tu Minh, áo choàng đen phần phật rung động, thân hình cao ngất lại có vẻ tịch mịch.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời cao, ánh mắt như xuyên thấu Khoảng cách vạn dặm.
Thiên cổ Phong là Mật địa tu luyện của Vũ Vô Cực. bất cứ kẻ nào cũng không thể tùy tiện tiến vào nơi này. dù là đạo lữ song tu của hắn cũng không ngoại lệ.
Những năm gần đây, quan hệ giữa hắn cùng đạo lữ song tu Nhiếp Mộng Kỳ dần dần xa cách, thậm chí còn rất ít lui tới.
Đối với chuyện này, Nhiếp Mộng Kỳ ảm đạm thương cảm, nhưng cũng không còn cách nào.
Nếu muốn đặt chân lên đỉnh cao vô thượng, như vậy tất yếu phải bỏ qua thứ gì đó. năng lực "nghịch thiên" của Vũ Vô Cực không phải vô duyên vô cớ có được.
- Ta cảm giác thời gian không còn nhiều, nếu còn được hai mươi năm thì tốt rồi... Xa xăm đang triệu hồi ta...
Trên vẻ mặt cao ngạo của Vũ Vô Cực mang theo một tia không bỏ.
Hắn thích chiến đấu, hy vọng có thể đạp hết thảy dưới chân càng cần tìm kiếm đối thủ có thể chiến một trận.
Đúng Lúc này, một đạo truyền âm phù từ dãy núi xa xa bay tới.
Hắn tiếp nhận truyền âm phù, tiếng nói quen thuộc vang lên:
- Hội giao dịch Triệu quốc mỗi năm năm một lần Tu Chân Giới sắp bắt đầu...
- Hội giao dịch Triệu quốc? Ha ha, hy vọng có thể gặp được mấy đối thủ đáng đánh một trận.
Trên tay Vũ Vô Cực bùng lên ngọn lửa màu đen, hóa truyền âm phù thành tro tàn.
- Thời gian không còn nhiều...
Vũ Vô Cực phát ra một tiếng thở dài cuối cùng, thân hình biến mất vào hư không...