[Dịch] Tiên Hồng Lộ

Chương 893 : Nếu thiên địa không từ bỏ.




Đại điện khôn cùng huy hoàng muôn đời. phía trên Tinh Hà màu máu, Cừu Luân Huyết Nhật chiếu rọi.

Hô hấp của Dương Phàm cùng Sửu Diện Tà Nam dồn dập, có thể cảm nhận được tiếng tim đập của nhau, tâm thần hoảng hốt nhìn chằm chằm bàn dài màu trắng trước mắt.

Trong dụng cụ hình trứng chứa đầy chất lỏng màu đen, một quá cầu thủy tinh lơ lửng, cục máu trong suốt tòa ra ánh hào quang bảy màu như trân châu, huyễn lệ mộng ảo. tràn ngập hấp dẫn không thể chống cự.

Trong lòng Dương Phàm hưng phấn trước nay chưa từng có, thậm chí hoài nghi mình có phải đang trong mộng hay không.

-... Còn lại một đối thủ cuối cùng...

Mặt mày tinh bơ, Dương Phàm dùng dư quang khóe mắt đảo qua Sửu Diện Tà Nam một cái, phát hiện đối phương lại bình tình hơn mình rất nhiêu, đang ngưng tụ ma khí một đời. còn có một cỗ tinh thần ý chí mơ hồ quanh quẩn.

Dương Phàm chấn động tâm thần. Cho dù trong mấy tiên nhân hắn từng gập. trừ đám Ma tôn. Ma đế thì chưa thấy ai có được tinh thân ý chí.

Đương nhiên, hắn và Thiên Thu Vô Ngân có thể từ trong thần tượng thượng cổ tìm hiểu và hấp thu một tia tinh thần ý chí. chính là do cơ duyẻn, cũng là ý nghĩa của một trận chiến đinh tĩuy cầu sự siêu việt lúc đó.

Ngoài ra, Vô Song là một ngoại lệ...

Mà trên người Sửu Diện Tà Nam trước mắt này lại có một cồ tinh thần ý chí khiến Dương Phàm kinh hãi: Đây chắc chắn là một kinh địch rất khó chơi.

Dương Phàm rất nhanh khôi phục bình tĩnh, linh đài một mảnh thanh minh.

“Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết này hấp dẫn đối với ta xa xa không bằng những người khác. Tiên Hồng đại đạo đa phần dựa vào lĩnh ngộ cùng thôi diễn thiên địa tự nhiên, hơn nữa Chứng Quá Kỳ cuối cùng sẽ tiến vào già cả cùng tử vong, cho dù có được Thần Huyết này, trước mắt cũng không thể lập tức sử dụng”. Trong lòng Dương Phàm càng Ngày càng bình tĩnh, hai mắt cũng càng kiên định.

Uẩn ChủngKỳ... Diễn CănKỳ... Hoán Nha Kỳ... vẫn Hoa Kỳ... Chứng Quá Kỳ... Luân Quá Kỳ...

Thôi diễn Tiên Hồng đại đạo đến mức tận cùng là mục tiêu cuối cùng Dương Phàm theo đuổi trong cuộc đòi này.

Mà Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết cho dù nghịch thiên đến đâu, đối với thôi diễn Tiên Hông đại đạo cũng không có thúc đây trợ giúp về bản chất.

Nghĩ đến điểm này. tâm tình của Dương Phàm lại được lột xác thăng hoa. trong mắt đầy vẻ trong vắt, sau đó từ trong tang thương xẹt qua từng loại tình cảm cuối cùng hết thảy tan thành mây khói, hỏi hợt bâng quơ...

Sửu Diện Tà Nam cũng chú ý tới biến hóa của dương phàm, trong mắt kinh dị và tán thưởng, trong lòng thẩm than: ở trước Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết có thể sáng lập Thất giới chí tôn mà hắn còn có thể chống đỡ hâp dẫn và khiên tâm cảnh thăng hoa, ngày sau trờ thành Đại La Chí Tôn Tiên cũng không phải không có khá năng...

- Có được thực lực tuyệt đối cùng tâm cành hoàn mỹ không sơ hở. xem ra ta muốn chiến thắng hắn, cơ hội rất nhỏ...

Sửu Diện Tà Nam một mực bình tĩnh tự nhiên, giờ phút này trong lòng lại sinh ra vài phần vô lực. thẩm thở dài.

Đây không chỉ vi Dương Phàm có thực lực và thần thông đáng sợ, càng vì đối phương có tâm cảnh không hể sơ hở.

Ngay cà hấp dẫn cùa Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết đều có thể ngăn càn. vậy còn có cái gì là người này không thể làm được?

- Trong Nghịch Thần Điện. Thần Huyết là duy nhất trong Huyết Nhật Điện.

Phần thán Đại Đế thán nhiên đảo qua hai người, dừng lại ở Sửu Diện Tà Nam nhiều hơn một chóp mắt, bóng người biến mất không còn.

Dương Phàm không khỏi ngấn ra. Phán thản Đại Đe không để lại quy tắc gì, chi nói Thần Huyết là duy nhất.

về phần ai có thể có được Thần Huyết, hắn căn bản không can thiệp.

- Dương Phàm... Còn lại hai chúng ta. ngươi thấy Thần Huyết nén phản phối như thế nào? Ngươi có nắm chắc bao nhiêu?

Sửu Diện Tà Nam dò hỏi.

Dương Phàm chậm rãi cười:

- Đương nhiên là băng bản lĩnh mỗi người. Nắm chắc bao nhiêu Dương mỗ không dám nói bừa, nhưng ta có tin tưởng tất thắng, Thần Huyết nhất định thuộc về ta. ngươi không phải đối thù của ta.

Ngươi không phải đối thủ của ta!

Sửu Diện Tà Nam nghe vậy sắc mặt có chút khó coi. Đều này làm hắn còn mặt mũi nào tồn tại.

Nhưng mà trong miệng Dương Phàm phun ra từng từ. trầm trọng có lực. tin tưởng mười phần. Cỗ ý niệm tự tin kia xâm nhập linh hồn, cốt cách, thân thể, khi phát ra thanh âm làm cho nguời ta không thể nghi ngờ.

Sửu Diện Tà Nam nắm chặt hai tay. cảm giác tín tâm và ý niệm của mình không ngờ vì vậy mà bị dao động.

Giờ phút này. trong đầu Dương Phàm hiện lẻn tinh cảnh Hầu Đông bất đắc dĩ lựa chọn ròi khỏi.

- Dương tỏng sư. sớm từ chỗ Tu Đồ trưởng lão biết được tình huống của ngươi. Hv vọng ngươi có thể giành được Nghịch Thản Thuế Thiên Huyết cuối cùng... Sau này gặp lại...

Đây là chờ mong trong mắt vị đại năng nhân giới thất kiếp Tán tiên trước khi ròi đi.

Tình cảnh Hồ Phi liều mạng tranh đoạt cơ hội cho hắn:

- Tu vi của ta không đủ, bằngkhôngnhất định sẽ cùng Dương lão đại giết vào trong...

Hồ Phi hít sâu một hơi. trong mắt vẻ sắc bén đột nhiên lóe lên:

- Tuy nhiên, trước khi rời đi. ta muốn giúp Dương lão đại giải quyết một cường địch.

- Dương lão đại. ta sử dụng nguyên khí cuối cùng, giúp ngươi phá diệt quỵ tắc thời gian!

Từng tràng cảnh hiện lên trong đầu Dương Phàm.

Mặc dù hấp dẫn của Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết đối với hắn không phải là trí mạng, nhưng là hắn có đầy đủ lý do tranh đoạt Thản Huyết này. sẽ không khiên những người vi hắn mà ròi đi bị thất vọng.

Trong thần điện to lớn muôn đời. Dương Phàm cùng Sửu Diện Tà Nam xa xa giằng co ở trước cái bàn dài màu trắng.

Một cồ tinh thần ý chí huyền bí bác đại từ trên người Dương Phàm ứng vận mà sinh ra.

Khóe miệng hắn mỉm cười thản nhiên, trên người hiện ra một hư ảnh cự luân vô hình, cũng từ từ khuếch trương.

- Hắn hấp thu lực lượng tinh thần ý chí trong thần tượng thượng cổ. không ngờ thảnh công chuyển hóa thành tinh thần ý chí của chính mình. Xem ra không quá trăm vạn năm, trong Thất giới nhất định sinh ra một vị Cừu Thiên Đại La Chí Tôn Tiên...

Sửu Diện Tà Nam hoi động dung, không khỏi hít sâu một hơi.

Giờ phút này, hắn không còn liếc nhìn Thần Huyết một cái. tất cả tâm thần đều tập trung vào đối thủ trước mặt.

Sửu Diện Tà Nam nhìn chằm chằm Dương Phàm, vẻ mặt trịnh trọng:

- Takhôngtin. khôngphài đối thủ của ngươi...

- Các hạ đối với theo đuổi thắng bại, dường như còn nặng hơn so với Thần Huyết trước mắt.

Dương Phàm chắp hai tay sau lưng, thanh âm gợn sóng không sợ hãi.

Giờ phút này Luân Hồi Quá trong cơ thể hắn, từng tia sinh mệnh hồng quang lại có vẻ ảm đạm, thậm chí có xu thế héo rũ.

Trong lúc nhất thời. Dương Phàm nhìn như già đi mười năm.

Chẳng lẽ trải qua chiền đấu vừa rồi, nguyên khí hắn tổn hao quá nhiều?

Sắc mặt Sửu Diện Tà Nam càng ngưng trọng. Hắn đương nhiên sẽ không cho rẳng Dương Phàm bị tôn thương nguyên khí.

Vô hình trung, hắn cảm ứng được đổi thủ càng cường đại, càng thêm sâu không thể lường!

- Đúng. Ta có thể không cần Thần Huyết. Nhưng điểu kiện tiên quyết là ngươi có thể chiến thắng ta, mà không phải chi biết mạnh miệng.

Trong mắt Sửu Diện Tà Nam thần quang ngưng tụ, trên người dâng lên một cồ tinh thần ý chí kinh thiên địa.

Cỗ tinh thần ý chí này mặc dù không bằng Ma tôn Hình Thiên lúc trước, nhưng là khống chế càng thêm thuận lợi. phù hợp hoàn mv với thiên địa chung quanh, không tổn hao bao nhiêu.

Trong lòng Dương Phàm chấn động. Tinh thần ý chí của đối phương lại hơn mình một

bậc.

- ở không gian Thất giới, chỉ có Cửu Thiên Huyền Tiên mới có thể có được tinh thần ý chí. Dương Phàm ngươi thật sự là đủ phúc duyên. Ta thật muốn nhìn, ngươi làm như thế nào chiến thắng ta?

Tinh thần ý chí của Sửu Diện Tà Nam như hóa thành cự chùy, lay động không gian cùng thời gian bốn phía.

Hô... Ba!

Một bàn tay lóe lên lôi điện hắc văn bỏ qua khoảng cách không gian, trực tiếp đánh trúng Dương Phàm.

Dương Phàm căn bản không thể né tránh.

Bởi vì cảnh giới của đối phương quá cao. không gian mấy trượng ngắn ngủi hoàn toàn có thể bò qua.

Sửu Diện Tà Nam rõ ràng đứng ở ngoài mấy trượng, tay của hắn lại có thể đánh lẽn người Dương Phàm.

Thời gian cẩn thiết bị rút ngắn lại gần CHỤC LầN.

Thình thịch!

Dương Phàm không có lực chống cự. hắc văn lóe ra ma khí tuyệt cường cùng lôi điện đánh trúng thán thể.

̀m... Rắc!

Thân thể cường đại như thế của Dương Phàm lọt vào đả kích mang tính hủy diệt, trước

ngực bị đánh ra một lỗ thủng, đẩu thiểu chút nữa bị đánh roi.

Vô cùng thê thảm.

Thực lực Sửu Diện Tà Nam này thật sự quá cường đại.

Bó qua không gian, rút ngắn thời gian giới hạn lớn nhất khiến cho Dương Phàm ngay cả cơ hội phòng ngự cũng không có.

Chi vẻn vẹn một chướng liền lấy đi một nửa cái mạng của Dương Phàm.

Uy lực một chướng này, bản thân có thể Trảm Tiên Diệt ma, huống chỉ là đổi phó một phàm nhân.

Khóe miệng Sửu Diện Tà Nam cong lẻn: Bất kể thần thông huyền diệu như thế nào. dưới chênh lệch thật lớn về cành giới đêu không thể bù lại.

Roẹt... Xuy!!!

Trong lôi điện hắc văn bao phù, thân thể Dương Phàm bỗng nhiên héo rũ già nua rồi sau đó hóa thành một đứa bé. lại trưởng thành thành một thanh niên trạng thái cường thịnh muôn đời.

Một thân thương thế chí tử toàn bộ biến mất. giống như là tân sinh!

Khòng... Đây chính là tân sinh.

Dương Phàm rõ ràng đứng tại chỗ. nhưng một chân lại đạp lên Luân Hồi vô hình.

Thông qua một lần sinh mệnh Luân Hồi đem tất cả thương tồn tiêu hao và chia sẻ với mức độ lớn nhất.

-Cái gi!!!???

Sửu Diện Tà Nam kinh hô thất sắc.

- Ha ha... Bất kể cảnh giới của ngươi cao như thế nào, nhưng lực lượng của ngươi còn không đủ đê giết chêt ta... Tất cà tiên nhân tiến vào Huyết Nhật Điện đêu không có năng lực chân chính tiêu diệt ta...

Dương Phàm nhẹ nhàng cười:

- Sinh tử luân hôi nắm giữ trong tay ta. nếu thiên địa không từ bó. ta sẽ vĩnh hăng bất diệt!

Nếu thiên địa không từbỏ, ta sẽ vĩnh hẳngbất diệt!

Sửu Diện Tà Nam chấn động không thôi.

Trừ khi lực lượng hắn nắm giữ có thể trong nháy mắt tiêu diệt linh hồn cùng ý thức của Dương Phàm, khién hắn không thể thông qua Luân Hồi để tiêu hao chia sẻ thương tổn.

- Tiên Hồng Quyết... Chứng Quả KỲ... Đây là lực lượng của ngươi?

Sửu Diện Tà Nam cực kỳ hoàng sợ.

Địch nhân hắn phải đổi mặt đã ở vào hoàn cảnh vĩnh hẳng bất diệt.

Cho dù hắn ra tay ngàn vạn lẩn cũng không thể chân chính giết chết Dương Phàm.

- Chứng Quá Kỳ? Đúng, cũng không toàn bộ đúng. Bời vì ta đã dẫm nửa chân vào cánh cửa Luân Quá Kỳ.

Dương Phàm hai tay sau lưng như cũ, nhìn qua không có ý ra tay.

Không phải bời vì Dương Phàm không muốn ra tay. mà là bời vì hắn cũng thật sự không thương tổn được Sửu Diện Tà Nam có thể nắm giữ hai pháp tắc không gian cùng thời gian. Trừ khi là thi triển Luân Hồi Môn.

Giờ phút này thân phận của Sửu Diện Tà Nam ở trong đáy lòng hắn cũng đã đoán được.

- Luân Quả Kỳ? Tiên Hồng Quyết của ngươi, rốt cục từ đâu mà đến? Phía sau còn có bao nhiêu cảnh giới?

Sửu Diện Tà Nam hít sâu một ngụm khí lạnh.

Hắn rốt cục ý thức được, người mình đối kháng giờ phút này đã xa xa vượt khỏi hệ thống bình thường.

- Sau Luân Quá Kỳ. còn có mấy cành giới... Nhưng là Dương mỗ không thể lộ ra với ngươi...

Khóe miệng Dương Phàm nổi ý cười, càng thêm sâu không lường được.

Đúng vậy. Sau khi xác định Luân Quá Kỳ thành lập. vài cành giới sau đó dẩn hình thành hình dáng đại khái trong lòng hắn.

- Chỉ cần ngươi có thể lộ ra ảo nghĩa của cành giới Tiên Hồng Quyết, ta nguyện ý chủ động rời khỏi, nhường Thản Huyết này cho ngươi. Coi như giao dịch, như thế nào?

Trong mắt Sửu Diện Tà Nam lại lóe tinh quang.

- Ha ha... Ngươi cho rẳng Dương mỗ nguyện ý làm giao dịch này với ngươi sao. Ma Đế các hạ!!!

Bốn chữ cuối cùng gần nhưgẳn từngtiếng!

Ma Đế các hạ!

Trong mắt Sửu Diện Tà Nam thần quang chấn động, nheo mắt lại. trên trán hiện ra một dấu ấn trăng cong màu tím đen...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.