[Dịch] Tiên Hồng Lộ

Chương 875 : Chứng Quả đại viên mãn.




Tu sĩ cao nhất Độ Kiếp Kỳ bình thường sẽ đối mặt với ba lần thiên kiếp.

Lần đầu tiên, ba loạt lôi kiếp.

Lẩn thứ hai, sáu loạt lôi kiếp.

Lẩn thứba còn gọi là đại thiên kiếp, tổng cộng chín loạt lôi kiếp.

Thiên kiếp của Dương Phàm chậm chạp không đến. thẳng đến sau khi Chứng Quả đại thành mới đột nhiên buông xuống, uy lực kinh sợ cô kim, rung động một giới.

Tổng cộng mười tám loạt thiên kiếp, tương đương với số lần ba đợt thiên kiép của tu sĩ bình thường độ kiếp chồng cùng một chỗ.

Nhưng uy lực sinh ra lại không phải là từng chút chất chồng.

Chín đạo thiên kiếp đẩu của Dương Phàm ở một trình độ nhất định đã vượt qua lẩn thứ ba đại thiên kiếp tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ gặp phái.

Huống chi chín loạt lôi kiếp sau cùng, ba loạt thiên kiềp cùng với thiên lôi nhuốm vàng ở phàm giới tuyệt đối có thể nói là vang dội cô kim.

Giờ phút này, cuối cùng loạt lôi kiếp thứ mười tám là Tâm ma kiềp mà tất cà người phi thăng đều không thể tránh khói.

Đồng dạng sinh ra trong thiên địa đại đạo, không chỉ là kháo nghiệm tu vi, pháp lực mà còn là kiêp nạn nhăm vào tám cảnh.

Dương Phàm bị lôi hóa đò tía bao phủ, ngồi xếp bằng trên mặt đất.

Mọi người tại tràng đều ngừng hô hấp, thẳm toát mồ hôi lạnh.

Dù sao lần này Dương Phàm độ thiên kiếp quá đáng sợ. Ngay cả trân báo một giới như Tụ Lôi Đinh, khắc tinh của thiên lôi đêu hóa thành mảnh nhỏ dưới lôi kiếp.

- Nghe nói Tâm ma kiếp là đáng sợ nhất.

Sắc mặt Bàng trưởng lão sáng tối không chừng, đối với hy vọng Dương Phàm có thể vượt qua Tâm ma kiếp cuối cùng hay không, tràn ngập mâu thuẫn.

- Tâm ma kiếp có thể nói là khó khắn nhất, cũng có thể nói là đơn giản nhất.

Tư Đồ trường lão lại cười nói.

- Xin Tư Đồ trưởng lão chi giáo, Dương tông sư có thể vượt qua kiếp nạn này hay không?

Cửu Thiên Long Hoàng rất khách khí nói. Đối với vị đại năng lánh đời tồn tại từ thượng cô đến nay tràn ngập kính ý.

Loại kính ý này thậm chí không thua gì kính sợ đối với Hầu Đông cánh giới Chân Tiên ngũ trọng.

- Kiếp nạn này khảo nghiệm là cảnh giới cùng tâm linh, đối với pháp lực cường đại hay không, khống chế lực lượng mạnh vếu không có gì quan hệ.

Tư Đồ trưởng lão trầm ngâm nói:

- Ta thấy Dương tông sư. ảo nghĩa Tiên Hỏng Quyá rộng lớn vô cùng, có thể nói là kinh vĩ thiên địa. về cảnh giới hơn phần nửa không thành vấn để.

Đám người Hà Lạc nghe vậy cũng mỉm cười gật đẩu.

Dương Phàm thường vào giữa cảnh giới giai đoạn hiện tại cũng đa thôi diễn tìm hiểu cảnh giới tiếp theo.

Là tông sư khai sáng cành giới tu luyện mới. về mặt cảnh giới so với nguời thường tu luyện công pháp vốn có quả thực không phải một tầng lớp.

Cho nên, Dương Phàm về mặt cảnh giới đủ khả năng ứng phó tâm ma kiếp, mọi người không có dị nghị.

Sự thật chính là như thế. Vào lúc Dương Phàm nhắm mắt. toàn thân thương thế khôi phục, mặc dù trong tâm ma kiếp kia sinh ra đủ loại ảo giác, thậm chí cảnh tượng không khác gi sự thật cũng đều không thể quấv nhiễu cảnh giới của hắn một điểm nửa điểm.

Thời gian từng chút trôi qua. Dương Phàm vẫn không nhúc nhích, trên người tản ra một làn hương thơm mát mờ mịt tràn ngập sinh cơ sức sống, khiến thản hòn mọi nguời như được gột rửa, có chút hiểu được.

Thẳng đến một lúc, trên trán Dương Phàm đột nhiên xuất hiện một giọt mồ hôi.

Đám người Hồ Phi lập tức có chút khẩn trương.

Tư Đồ trưởng lão nhíu mày:

- Một thân tinh thần ý chí của Dương tông sư cường đại như vậy, xuyên qua chín tầng trời, hơn nữa tín niệm và ý chí độ kiếp đêu cứng còi vô cùng, về mặt tâm linh hẳn là vấn đê không lớn mới đúng. Huống chi lúc trước hắn còn ăn Độ Kiếp Đan, Bích Ngọc Thiên Hồn Quả, Thiên Nhất Hồn Thùy.

Đột nhiên chỉ thấy nam nhân ngồi xếp bằng dưới Tâm ma kiếp kêu lẻn một tiếng đau đớn.

Phốcl

Một búng máu từ trong miệng Dương Phàm phun ra.

Mọi người đều kinh hãi.

Dương Phàm đã vượt qua mười bảy đạo lôi kiếp xưa nay chưa từng có chẳng lẽ không thể vượt qua một đạo Tám ma kiếp cuổi cùng?

Trái tim mọi người đều nhảy lên tới cổ họng.

Hô... Roẹt!

Đột nhiên Dương Phàm từ dưới Tâm ma kiếp chậm rãi đứng lên, mở mắt. trong mắt tràn đầy một tia sáng ngũ sắc lưu ly trong suốt.

Sắc thái trong mắt giống như bảo Thạch mộng ảo trong suốt, trong vắt tự nhiên.

Trong khí tức của Dương Phàm mơ hồ phát ra một loại thanh minh tẩy rửa tám hồn cùng siêu nhiên.

Phốc... Vút!

Ánh sáng ngũ sắc lưu ly trong mắt hóa thành điểm sáng mộng ảo trực tiếp phán giải lôi kiếp màu đó tía, hóa thành hư vô.

- Không ngờ còn có thể độ Tâm ma kiếp như vậy?

Tư Đồ trưởng lão kinh ngạc không thôi.

Bình thường độ Tám ma kiếp đều là bị động.

Mà như Dương Phàm vào thời khắc mấu chốt không ngờ chủ động xuất kích với Tâm ma kiếp, xua tan nguyên thủy tâm ma.

Loại độ cao nhẹ nhàng bâng quơ này khién mọi người tại đây khảm phục cùng kính nể.

Nhìn lẻn bầu trời, kiếp vân đã sớm tiêu tan không còn.

Đỏi mắt Dương Phàm trở về bình tĩnh, thân thể hắn giống như không hể có sức nặng, trống rỗng lơ lửng, chán không chạm đất.

Đổi là tu sĩ Đại Thừa Kỳ bình thường, lúc này trong cơ thể hẳn là sẽ sinh ra một chút ít Tiên linh khí.

Nhưng trên người Dương Phàm lại ti^àn đẩy một loại pháp lực không thể nhìn thấu.

ở trong cảm quan của mọi người. Dương Phàm rõ ràng đứng ở đó nhưng lại giống như không khí.

- Dương lão đạo, ngươi là như thế nào độ qua Tám ma kiếp?

Hồ Phi không kim nổi nói.

Bởi vì thời điểm cuối cùng vừa rồi Dương Phàm độ Tâm ma kiếp, quả thực là cục diện cửu tử nhất sinh.

- Tâm ma kiếp này còn đáng sợ hơn trong tướng tượng.

Dương Phàm thờ nhẹ một hơi. vẻ mặt vẫn còn sợ hãi nói.

Nghĩ đến đủ loại cảnh tượng hư ảo trải qua trong Tâm ma kiếp, cuối cùng gần như khiến nội tâm hắn bị ma niệm chiếm cứ.

Hắn không khỏi may mắn, nhớ lại ngày trước.

May mắn bản thân đã từng trải qua một lẩn tẩu hóa nhập ma, gia tăng sức chống cự đối với Tâm ma kiếp.

Cũng may bản thân theo đuối không thẹn với lòng, trải qua muôn vàn khó khắn cũng phải hỗi sinh phụ thân, cuổi cùng thành công.

Đương nhiên, cảnh giới của Dương Phàm cường đại. tâm trí kiên định là nhân tố cân bản nhất.

Ngoài ra dùng Độ Kiếp Đan, Thiên Nhất Hồn Thùy. Bích Ngọc Thiên Hồn Quả chẳng qua là nhân tố bên ngoài, gia tăng một chút xác suất thành công.

Tuy nhiên cuối cùng Dương Phàm thành công vượt qua mười tám loạt lôi kiếp xưa nay chưa từng có.

Dương Phàm nhắm mắt lại, cảm nhận thán thể biến hóa.

Giờ phút này. Luân Hồi Quả trong hào quang tràn đẩy phát ra một luồng hồng quan ôn nhuận. Đây là sinh mệnh suy diễn tới mức tận cùng, biêu hiện ra sinh mệnh sức sống cường đại.

Hiện nay bất kể thể chất, sinh mệnh lực. tinh khí thần thậm chi pháp lực của Dương Phàm đều đạt tới một độ cao cường thịnh muôn đời.

ở trong Luân Hồi Quả đồng dạng sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nguyên bản luân bàn lốc xoáy lóe ra ánh sáng ngũ sắc lưu ly, đem năm nguồn lực lượng bồn nguyên tinh hoa bên trong không gian nguyên bản từ ba cây Hoán Thiên Nha, Địa Hồn Căn, Thủy Hòn Giới, hội tụ trờ thành một nơi khới nguôn trong không gian Luân Hỏi Quả.

Luân bàn lốc xoáy kia càng lộ vẻ thần bí khó lường.

Sau khi trải qua mười tám loạt thiên kiếp, toàn thân Dương Phàm đã được nhảy vọt về chất

Vô hình trung thân thể, linh hồn hắn đều phù hợp thiên địa, không hề xung đột. thủy nhũ giao dung.

Loại trạng thái phù hợp thiên địa này khiến Dương Phàm mơ hồ bắt giữ đến một trình tự không gian thản bí.

Không ngờ có sáu luồng khí tức đồng thời triệu tập Dương Phàm.

Đương nhiên sáu luồng khí tức này đều có khác biệt, trong đó hai luồng càng mãnh. liệt.

Dương Phàm phát hiện hai luồng khí tức này nghiêng về lưu phái nhân giới chính đạo nho môn.

Sáu luồng khí tức triệu tập.

Dương Phàm không cần nghĩ cùng đoán được là triệu tập đến từ sáu không gian thượng giới: Thiên giới, Tiên giới. Phật giới. Minh giới. Ma giới. Yêu giới.

Trong đó hai luồng khí tức triệu tập Dương Phàm càng mành liệt hơn một chút, Dương Phàm đoán hẳn là đến từ Tiên giới cùng Thiên giới.

- Ta tiếp tục lĩnh ngộ vài chục năm, cành giới hoàn toàn củng cố là có thể phi thăng mà

đi.

Trong lòng Dương Phàm kích động vạn phần.

Đã từng trước khi tán công, hắn tại vườn hoa Dương gia bảo nhìn lên tinh không, tiên đạo trường sinh bất tủ đối với hắn mà nói là xa xôi tới mức nào không thể với tới.

Thậm chí, đó chỉ là một giấc mộng không có thật.

Có thể thành tựu Trác Cơ là khó khắn cỡ nào?

Muốn tấn chức bậc cao. quả thật là một loại hy vọng xa vòi!

về phần trình tự cao nhất, những cảnh giới vô thượng trong truyền thuyết, Ngay cà nghĩ cùng không dám.

Sau khi kích động thật lâu. nỗi lòng Dương Phàm bình tình lại, ngẩng nhìn vòm trời càng rộng lớn. đổi với không gian thượng giới tràn ngập tò mò cùng chỗmng.

- Dương tông sư. Thiên kiếp ngươi vuợt qua khác với người thường, có cảm thụ đặc thù

gì?

Đám người Cửu Thiên Long Hoàng. Bàng trưởng lão tò mò hỏi.

- Cảm thụ?

Dương Phàm ngẩn ra. trầm tư nói:

- Trừ cảm nhận được không gian thượng giới, ta còn cảm giác được sinh mệnh của mình đang ở thời Kỳ cường thịnh, nhất, mà suy bại cùng tử vong cách ta cũng không xa. Tuy nhiên ảo nghĩa sống hay chết, sẽ được vạch trần đáp án vào Ngày sau.

Đám người Bàng trường lão nghe nói. có chút thất vọng.

Tư Đồ trưởng lão thì lại là bộ dạng như có suy nghĩ.

Hầu Đông có chút phúc tạp nhìn Dương Phàm, cảm giác sau khi vượt qua thiên kiếp khiến cho chính mình nhìn không thấu.

Hắn có thể khẳng định trinh tự cùng cảnh giới của Dương Phàm ít nhất có thể sánh ngang với mình, có lẽ còn cao hơn mình cùng Tử Lân Ngọc Thiếu.

Sau khi Dương Phàm độ kiếp. Vân Tiên Đảo không lưu lại lâu, phá không chợt lóe rồi biến mất. để lại một tia dao động không gian.

- Cả hòn đảo này dĩ nhiên là một kiện pháp bảo hệ không gian, hơn nữa còn là bảo bối tiên gia.

Trong mắt Dương Phàm hiện lên một tia ngưỡng mộ.

Tuy nhiên khi hắn nghĩ đến sự tồn tại của Tiên Hồng Không Gian, một tia hám mộ này cũng biến mất.

Sau khi Vân Tiên Đảo ròi đi không lâu.

ở một nơi nào đó trên Tầngmây Bắc Tần.

- Thật không nghĩ tới, thiên kiếp kinh thế hãi tục như thế không ngờ không đẩy Dương Phàm vào chỗ chết.

Tường Vân tặc tiên đầu trọc mắt gian tà khó tin nói.

- Không gian phàm giới này không ngờ lại có Kỳ nam nhân kinh vĩ thiên địa như vậy?

Trong mắt Hà Hoa tiên tử kia lóe sáng kỳ dị, chỉ có thể nghĩ thẳm trong lòng.

- Chẳng lễ đây là sổ trời?

Sắc mặt Tử Lân Ngọc Thiếu âm trầm cực kỳ, trong mắt lãnh quangnhưđao.

Mà vào lúc này, Dương Phàm thân ở Thanh Giang Hà đột nhiên quay đầu. hướng về phương hướng này. vô tình cổ ý nhìn một cái.

Tử Lân Ngọc Thiếu chấn động tâm thần.

Mà hai vị Chân tiên hạ vị bên cạnh lại cảm nhận một dòng khí lạnh xông thẳng linh hồn.

- Hắn... Làm sao có thể?

Tử Lân Ngọc Thiếu đầy mặt kinh hãi, không dám tin. Dương Phàm này sau khi vượt qua thiên kiếp, khí tức phát ra khiến hắn cảm thấy một cỗ áp lực thản nhiên.

Điểu này chứng minh tu vi trình tự của đối phương ít nhất là cùng cấp bậc với hắn.

Cùng ngày. Dương Phàm lập tức bế quan tu luyện.

Củng cố cành giới!

Vượt qua mười tám loạt thiên kiếp, thực lực Dương Phàm tăng lên đâu chi gấp mười?

Mơ hồ hắn bước vào một cảnh giới huyền diệu.

về phần mình lợi hại bao nhiêu, có bao nhiêu thần thông, Dương Phàm không thể đánh giá. nhưng tự nghĩ ứng phó Tử Lân Ngọc Thiếu tuyệt đối không có vấn đề.

Nháy mắt mấy chục năm trôi qua.

Dương Phàm khoanh chân bế quan vẫn không nhúc nhích, vẫn giữ nguyên tư thế mấy chục năm trước.

Nhưng là ánh sáng xanh non của Luân Hồi Quả trong cơ thể hoàn toàn rút đi, lại biến thành một viên câu lớn băng quả đào. lóe ra ánh sáng ngũ sắc lưu ly.

Viên cẩu này hồng quang như cẩu vồng, phát ra mùi thơm mát kỳ dị. tùy tiện ngửi một chút có thể khiến phàm phu tục tử bách bệnh bất xâm, tăng thọ trăm năm.

Người tu tiên ngửi dựa vào ngộ tính cao thấp có thể khiến linh hồn gột rửa, có điểu hiểu

ra.

Rốt cục vào một ngày. Dương Phàm mở mắt, hắn cảm giác toàn thân cốt cách, da thịt mơ hồ lộ ra ánh đò có màu vàng nhạt.

Ngay cả trong máu cũng lộ ra màu hồng nhuận như ánh bình minh cùng với sáng bóng màu vàng nhạt.

Trong Luân Hồi Quá càng lưu chuyển ra một tia ngũ sắc lưu ly mờ mịt không chừng.

Linh hồn, thân thể, pháp lực toàn bộ được t hay da đổi thịt, đạt tới một trình tự hoàn toàn mới.

- Đây là... Chứng Quả đại viên mãn?

Tâm thần Dương Phàm nang động, cảm giác thân thể không có sức nặng, thậm chí chỉ một ý niệm có thể bạch nhật phi thăng.

Giờ này khắc này. đánh giá về lực lượng và thần thông đối với hắn đã mất đi tiêu chuẩn vốn có


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.