[Dịch] Tiên Hồng Lộ

Chương 857 : Vô Gian Luân Hồi.




Toàn bộ Kiếm Hoàng Đảo. một mảnh tịch mịch vô thanh, khi Dương Phàm lên tiếng lập tức vô cùng oanh động.

Lấy thực lực cá nhân yếu ớt của một người chẳng lẽ ngăn cản cả phe cường giả của Thiên Mị Cung?!

Vì phe nhân loại, dũng cảm đi ra. Dũng khí như vậy, khí phách như vậy, ai có thể sánh bằng?

Tuy là lao đầu vào chết nhưng lại khiến vô số tu sĩ kinh trọng, trong lòng nảy sinh sự xấu

hổ.

Dương Phàm khoanh tay đứng giữa hư không, mỉm cười đổi diện nhân vật thần thoại Ngoại Hài Vực Thiên Mị Xà Hậu!

- Dương Phàm, ngươi khôngnên cản đườngbổn hậu!

Trong mắt Thiên MỊ Xà Hậu lóe ra hàn quang lạnh lẽo. nhiệt độ bổn phía lập tức hạ xuống khiến người ta phải rùng mình.

- Dương lão đại. không bằng để ta lên đi!

Hồ Phi hưng phấn lao lên cạnh hắn. Hồ Phi và Thiên Mị Xà Hậu đều là Độ Kiếp hậu kỳ. mặc dù thiên tư của đối phương có thể sánh ngang Thần thú nhưng Hồ Phi tin tưởng có thể thắng lợi.

- Để ta lên đi, ngươi lùi lại...

Dương Phàm nhắm hai mắt lại. chắp tay sau lưng, lấy lực một người chắn truớc phe Thiên MỊ Cung.

Hắn đã hạ quyá tâm, trợ giúp Kiếm Hoàng Đảo góa giải kiếp nạn này, danh chính ngôn thuãn lấy đi That Tinh Trấn Ma Kiếm.

Mặc dù hiện tại Dương Phàm không quá châp nhât theo đuôi lực lượng nhưng tiên khí Hủy thiên diệt địa nhu Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, nếu có thể nắm trong tay là tốt nhất.

- Người này cho dù là thiêu thân lao đẩu vào lửa cũng muốn ngăn cản yêu tộc xâm phạm, thật khiến ta hổ thẹn...

Không ít tu sĩ phía dưới vô cùng cảm động.

Không ít tu sĩ có lương tri âm thần đổ lệ, hai tay siết chặt.

ở Ngoại Hải Vực, đặc biệt là Ngoại Hải Vực, cuộc chiến giữa nhân loại và yêu tộc chua bao giờ đình chi.

Mà bộ dáng Dương Phàm lại khiến không hề ít tu sĩ cho rằng hắn dường như đang chờ chết.

Nhưng những nhân vật ngoài Độ Kiếp Kỳ nơi này đều mang theo sắc mặt chờ mong.

- Người này tuyệt không đơn giản. Nếu không đã không dùng thực lực một người, ngăn cản toàn bộ trận doanh cường giả cả Thiên Mị Cung, ngăn cản Thiên Mị Xà Hậu.

Một gã Vực chủ vừa chạy tới. ánh mắt lóe lên nói.

- Hóa ra là hắn...

Trong đó, Hắc Tinh Vực chủnhin chằm chằm Dương Phàm, sắc mặt kinh hãi.

- Đảo chù. tên Dương Phàm này muốn chết, hăv để ta lên diệt sát...

Nữ nhân áo xanh kia thần tinh đầy sát khí. Bá một tiếng đã thuấn di tới sau lưng Dương Phàm, một thanh chủy thủ với tinh quangbắn ra bốn phía đâm thẳng về phía ngực hắn.

Thuấn di, thuấn sát!

Hầu hết tu sĩ nơi này đều ngây người nhìn thần thông bực này.

Mà vẻ mặt Dương Phàm vẫn bình thản, thân hình cao ngất như cao sơn, làm cho người ta có cảm giác như lâm vào ảo giác.

Xuy—

Thanh chủy thủ kia khi tới gần sát Dương Phàm thi không hiểu sao lại dừng lại.

Thần tình nữ nhân áo xanh này kinh hãi, lực lượng và sinh cơ trên người từng chút suy giảm.

Nháy mắt, nữ nhân áo xanh này đã bạc hết tóc trên đầu.

Mà Ngay sau đó, nàng ta lại hóa thành một con tiểu xà đang hấp hối. từ sau lưng Dương Phàm rơi xuống.

Không động một đâu ngón tay cũng đã khiên đôi phương hiện nguyên hinh!

.

[Xôn xao]

Toàn bộ Kiếm Hoàng Đảo lâm vào chấn động.

Vố số tu sĩ hiện lên vẻ mặt khiếp sợ, không ngờ rằng người trước mặt này lại càng đại như vậy!

- Đây là thần thông gì?! Căn bản không thấy hắn ra tay, một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ đã mất đi chiến lực, bị đánh lộ nguyẻn hinh...

Kiếm Hoàng Đảo lâm vào chấn đọng, vô số tu sĩ hoan hô hò hét. ánh mắt nhìn Dương Phàm càng thêm chờ mong và kính ngưỡng.

Chúng cường giả Thiên Mị Cung kinh hãi không thôi! Từ nơi nào lại xuất hiện thần thông bậc này?!

Tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ căn bản không có sức phản kháng, không động tay chân, vừa đổi mặt đã bị đánh thành nguyên hinh, trở thành một phế nhân.

- Dương Phàm, đây là Tiên Hồng Quyá của nguơi... Xem ra ngươi lần này thật sự là tìm Kiếm Hoàng báo thù. khó trách dám cản đường bản hậu...

Trong mắt Thiên Mị Xà Hậu lộ ra vẻ kinh ngạc và khó tin, sau đó sắc mặt càng thêm âm trầm.

Nàng nói như vậy, cũng đã thừa nhận thực lực của Dương Phàm, hơn nữa còn coi Dương Phàm đông cấp với đám người Kiếm Hoàng.

- Không ngờ Ngay cả Xà hậu cũng biết Tiên Hồng Quyết của Dương mỗ...

Dương Phàm kinh ngạc nói.

Hắn ở Ngoại Hải Vực tới mấy trăm năm, tay cầm trọng bảo, những người có tâm hiển nhiên đã sớm điểu tra chi tiết của hắn.

Tiên Hồng Quyết?

Không cẩn động thủ, trực tiếp khiến một cao nhân Độ Kiếp Kỳ biến thành phế nhân.

Đây là Tiên Hồng Quyết?

Trăm vạn tu sĩ trên Kiếm Hoàng Đảo đều sâu sắc nhớ kỹ cái tên này.

- Tuy nhiên, Dương mỗ vừa rồi chỉ là thi triển ý cảnh vẫn Hoa Kỳ cùa Tiên Hồng Quyầ. tự tin có thể ngăn cản bước chân cùa các vị. Nếu Xà Hậu tự mình ra tay, Dương mỗ cũng không ngại thi triên lực lượng Chứng Quả Kỳ...

Dương Phàm từ từ khoanh chân ngồi giữa hư không, chặn Ngay trước đại quân Thiên MỊ Cung.

Tư thái như vậy khiến chúng cường giả Thiên Mị Cung vô cùng phẫn nộ, cả đám như muốn lao lên.

Thiên Mị Xà Hậu cũng không ngăn cản, lạnh nhạt nói:

- Không nên tới gân người hắn.

Hưu-—

Rất nhanh vài tên cường giả cấp Điện chủ lao ra, từ xa xa thi triển pháp thuật hoặc pháp bảo. tiến hành viễn trình công kích.

Hưu-—

Phốc

Lập tức, Dương Phàm bị đủ loại quang hoa rực rỡ bao phủ.

Hắn vẫn khoanh chân ngồi tại chỗ. nhấm hai mắt lại, không nhúc nhích.

Nhưng mà công kích kia khi tới gần người hắn lập tức suy yếu, tiêu tan, không có chút lực đạo nào.

vẫn Hoa Kỳ, chính là ý cảnh tiêu vẫn. Đây là một pháp tắc tự nhiên không thể ngăn cản khi đổi diện với năm tháng.

Theo một mức độ nào đó mà nói. vẫn Hoa là ý cảnh có liên quan tới pháp tắc thời gian, nhưng lại lệ thuộc vào sinh mệnh tự nhiên.

̀m

về phần những pháp bảo kia. sau khi đánh trúng Dương Phàm thi nhanh chóng mất đi linh tính. Từ một kiện thông linh pháp bảo đã nhanh chóng biến thành pháp bảo bình thường, thậm chí còn ánh hướng lại cả chủ nhân.

Cho dù đạt tới cấp bán tiên khí cũng chỉ có sức kháng cự mạnh hơn nhưng không tránh khỏixu thế này!

- Tại sao lại có thể như vậy!

Nhất thỏi, mọi người đều bối rối, không biết phải làm thế nào?!

Sắc mặt của Thiên Mị Xà Hậu cũng ngưng trọng hơn nhiều.

- Mọi người ở xa xa công kích, chỉ cần qua nửa Ngày. có thể khiến pháp lực hắn tiêu hao, đến lúc đó không cần Xà Hậu ra tay, ta cũng có thể bắt giữ hắn.

Tên Hộ pháp mặc một bộ nhuyễn giáp màu tím hừ lạnh nói.

Lũ yêu nghe vậy càng công kích mãnh liệt.

Rất nhanh, gần như có một nửa tu sĩ Thiên Mị Cung công kích Dương Phàm.

Dương Phàm vẫn không nhúc nhích, tất cả công kích tới gần người đều tiêu tan một cách khó hiểu.

Những tu sĩ phía Kiếm Hoàng Đảo phía dưới vô cùng chấn động, trợn mắt há mồm quan khán.

Đồng thời, không ít người cung đổ mồ hôi lạnh.

Nhưng qua vài canh giờ. Dương Phàm không tồn hại gì, ngược lại cường giả phe Thiên MỊ Xà Hậu lại có nhiều người phải thờ hổng hộc.

Cuối cùng, gần như toàn bộ cường giả yêu tộc Thiên Mị Cung đều công kích Dương Phàm, chỉ còn Thiên Mị Xà Hậu là chua hể động thủ.

Nhưng toàn bộ lực lượng của Thiên Mị Cung cũng không thương tổn được Dương Phàm chút nào.

Chỉ có công kích cùa Điện chù và Hộ pháp mới miễn cưỡng xuyên qua được ý cảnh vẫn Hoa cùa Dương Phàm, nhưng cúng mất đi chín thành uy lực, căn bản không tạo được chút uy hiếp nào đối với Dương Phàm.

Thân ở một góc trên Kiếm Hoàng Đảo, Đằng Linh Vương nhìn thấy tình cảnh này không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh:

- Tên Dương Phàm này Ngày càng mạnh, phóng nhãn toàn bộ Ngoại Hải Vực, ngoại từ Cửu Thiên Long Hoàng được xưng vô địch kia thì còn ai có thể chế trụ được hắn đây.

Cửu Thiên Long Hoàng theo truyển thuyết là Thần thú thượng vị đạt tới Đại Thừa Kỳ, thống trị một phương hải vực. không ai có thể cùng tranh phong.

Ngoại trừ Cửu Thiên Long Hoàng, Đẳng Linh Vương còn nghĩ tới nam nhân áo trắng

Đúng lúc này...

[Loảng xoảng]

Một trận âm thanh cổ quái không tiêu tan vang lên. tiến vào trong đầu Dương Phàm, khiến toàn thân hắn chấn động, tâm thần lay động.

Thiên Mị Xà Hậu ra tay!

Một thân tay áo tung bay, một đôi con ngươi như từ tinh bảo Thạch phát ra dị quang không ngừng.

Một sát na này, Dương Phàm cảm giác tâm thần minh không tự chủ được tiến nhập vào một không gian toàn tử tinh Thạch bích.

Không gian này giống như lao tù, chi cẩn đi vào khó có thể đi ra.

- Người này không ngờ có thể đao động linh hồn ta?!

Trong lòng Dương Phàm hoảng hốt. Lực lượng linh hồn của Thiên Mị Xà Hậu không ngờ còn mạnh hơn đám người cùng giai nhu Kiếm Hoàng.

Đây không chỉ là một loại thiên phú mà còn là do ưu thế tu luyện một bí thật tinh thần nào đó.

Khó trách nàng ta có thể đánh ngang tay với Kiếm Hoàng nhiều năm nhưvậy.

Bởi vì trong nhận thức của Dương Phàm, lực công kích của Kiếm Hoàng có thể coi là đáng sợ nhất trong tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ cùng giai, còn hơn cả Tửu Kiếm Tiên và Hoàng trường lão khi chưa tiến vào Đại Thùa Kỳ.

Lấy không gian liệt phùng ngưng tụ thành Liệt Thiên Kiếm, dù gặp Đại Thừa Kỳ. hắn cũng có thể cứng rắn tranh phong.

, . ̉S

Cho dù là Vô Song cũng chi ở trong hiêm cảnh, siêu việt rât nhiêu mới may măn chiên thắng được hắn.

Khi tâm thần Dương Phàm không thể khống chế được, không thể vận chuyển ý cảnh vẫn Hoa Kỳ thì làm sao có thể ngăn cản được hơn một ngàn cường giả đinh cấp công kích?!

Nhưng, hắn cũng không kinh hoảng, Luân Hỗi Quá trong cơ thể bỗng nhiên xoay tròn.

Hô!

Thiên Mị Xà Hậu phát hiện tinh thần lĩnh vực của mình không hiểu sao nhu bị giải thể, bị một cồ lượng huyện diệu làm suy vếu vô cùng.

7 AY . ..

Gân như Ngay sau đó. tâm thân Thiên MỊ Xà Hậu chân động. Một cô tinh thân công kích mênh mông đánh vào tâm hải.

Phốc!

Nàng phun ra một búng máu, sắc mặt trắng bệch. Hiển nhiên, chính lực lượng của nàng thương tổn chính nàng!

Mà đồng thời, công kích của vô số tu sĩ xung quanh cũng đánh tới người Dương Phàm.

Mất đi ý cảnh vẫn Hoa Kỳ, những công kích này vô cùng hung mãnh, đánh nát hư không, dẫn tới một hồi phongbạo không gian dao động.

Nhưng, ngàn vạn đạo công kích này khi đánh trúng người Dương Phàm, đẩu tiên là từ cực thịnh tới cực suy, gần như khô kiệt, rồi lại bị hút đi vô cùng khó hiêu. vô ảnh vô tung.

Dương Phàm lại kêu khẽ một tiếng đau đớn.

Hắn đã coi thường thực lực Thiên Mị Xà Hậu. bị công kích tinh thần đánh lén. tâm thần rút về cũng châm nửa phần, bị không ít công kích đánh lên người.

Nhưng, hắn lại có bất diệt thể, tạng phủ được Địa Hồn Căn thủ hộ. lại thêm lực lượng Thủy Hồn Giới tư nhuận cho nên gần như chưa bị thương.

Còn nữa, thương tổn vừa hình thành đã bị Luân Hỗi Quả vận chuyển đi.

Hắn tự nghĩ dù công kích không đủ nhưng phòng ngự và thần thông lại có thừa.

Sau khi hấp thu toàn bộ cõng kích của đối phương. Luân Hỗi Quả trong cơ thể Dương Phàm nhu bành trướng, sinh ra một cỗ khí tức cấm kỵ.

- Không ổn! Mau lui lại!

Thiên MỊ Xà Hậu nhưđoán trước được cái gì, liên tiếp lui về sau.

- Nhân quả báo ứng, người nào có thể trốn tránh được!? •

Một thanh âm như sấm nồ vang lên giữa hư không, như lời phát ngôn của thiên địa.

Luân Hỗi Quả trong cơ thể Dương Phàm chấn động, bỗng nhiên dừng vận hành.

̀m

Mà ở sát na này, những cường giả yêu tộc phát động công kích hắn đều nồ tan xác mà chết hoặc thất khiêu đổ máu.

Bất kể là tu sĩ Hợp Thể Kỳ hay là Độ Kiếp sơ kỳ, thậm chí có cả cường giả cấp Vực chủ.

Nhẹ thì bị thương nặng, nặng thì tan xác.

Vô hinh, như một vòng luân hỗi. tất cả thương thế Dương Phàm chịu đựng nháy mắt phản hỗi, gia tăng lên vào người phát động công kích.

Một cái chóp mắt này. phe Thiên Mị Xà Hậu đã chết đi phần nửa.

Ngay cả bản thân Thiên MỊ Xà Hậu. khuôn mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Dương Phàm vẫn khoanh chân nhắm mắt ngồi đó. từ từ thở ra một hơi:

- Vô... Gian... Luân... Hỗi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.