[Dịch]Tiên Đạo

Chương 11 : đao pháp.




Nhứng ngày tiếp theo Lê Hỏa vẫn mãi cứ luyện tập 3 tuyệt chiêu học trộm cùng rèn thể lực ngộ khí cảm là chủ yếu, mọi cứ thế chuyện diễn ra, sáng làm tối trốm ra luyện tập, sau ba tháng khổ công luyện tập, cơ thể của Lê Hỏa đều đã được cường hóa một cách toàn diện trên cường độ lớn.

Lê Hỏa đi ra đứng tấn trước một tảng đá cao ngang người, hít sâu, dùng man ngưu quyền đấm mạnh vào tảng đá đó.

Ầm ầm ầm ầm.

Mỗi một quyền đều in một quyền ấn sâu trên tảng đá, Lê Hỏa đám Liên tục không ngừng nghỉ, mỗi cú đấm đều làm các viên đá nhỏ bắn ra, sau khi đấm ra khoảng trăm cú đấm thì Lê Hỏa ngừng lại, khi nhìn vào tảng đá thì ta có thể thấy nó bị bào đi một mảng lớn, trên đấy có đầy dẫy dấu vết quyền ấn, Lê Hỏa nhìn lại đôi tay, bây giờ đôi tay của cậu thô to, cứng cáp, đầy vết chai trên đôi tay, dù không phải một bàn tay đẹp nhưng Lê Hỏa tự hòa về đôi tay này, nó chí là thứ mà cậu bỏ bao công sức mồi hôi nước mắt và cả máu thịt, khổ luyện ngày qua ngày để ngày hôm nay có thể cạm nhận được đôi bàn tay mang lại sức mạnh cho mình, cái cảm giác mà mình có sức mạnh thật tuyệt, lúc củng cảm thấy mình thật hơn người.

Lê Hỏa nhìn đôi tay một chút rồi ngồi xuống nhắn mắt nhậm định cảm khí, một lúc sau khi cố gắng khí cảm thì cậu đã cảm nhận được các dòng khí lưu vô hình mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện xung quanh, cậu hít thơt mang theo những luồn khí đó vào người , vài ngày trước Lê Hỏa đã lên cảnh giới luyện thể ngũ trọng khí cảm, ở cảnh giớ này ta có thể cảm nhận được thiên địa nguyên khí và có thể hút nó vào cơ thể để chuyển hoa thành chân khí, nhưng muốn chuyển hóa thành chân khí thì cần phải có pháp quyết, những công pháp pháp tu tiên thì mới có thể chuyển hóa thành chân khí được, nếu như không có pháp quyết thì những luồn nguyên khí đó chỉ đi vào cơ thể rồi lại đi ra do ta hít thở, chỉ có một luồn nhỏ còn sót lại trong cơ thể, những phần còn sót lại đó sẽ thẩm thấu vào xương cốt, lục phủ ngũ tạng, máu thịt, và xuyên qua da và thoát đi, nhưng cứ mỗi lần như thế nó lại giúp cường hóa cơ thể, dương sinh giúp tăng tuổi thọ, tăng cường sức đề kháng, làm tan biến các ám thương do việc luyện tập trước đó để lại mặc dù hiệu quả của nó là rất ít nhưng thắng ở cái chỉ việc ngồi yên một chỗ rồi hít thở, đó là lý do tại sao dù ít nhưng Lê Hỏa vẫn chăm chỉ hít thở nguyên khí sau mỗi lần luyện tập kiệt sức, cậu cũng hít thở vào những lúc dảnh sau khi làm việc ở Mặc gia, tích tiểu thành đại, sau gần nửa tiếng thì Lê Hỏa ngừng lại vì đã hồi phục sức lực đầy đủ.

Lê Hỏa lấy ra thanh đao cùng quyển tàn nhẫn đao pháp, cậu để thanh đao trền đùi còn quyển sách thì đọc lại thật kĩ trước khi luyện, theo như trong sách nói thì. Đao là lá gan của trăm loại binh khí.

Đao như mãnh hổ.

Đao là đơn giản, đao không theo đuổi sự hoa mĩ phù phiếm, đao theo đuổi máu tanh cùng sự sống, đao đã ra là phải thấy máu, đao đã ra là phải có người chết.

Hãy để thanh đao được tắm trong bể máu của hàng vạn kẻ thù, hãy để thanh đao cướp đoạt sự sống của những kẻ mà mình thích, hãy lấy sát khí cùng máu tanh hòa quyện vào linh hồn thanh đao để nó đè ép tinh thần của kẻ khác.

Một đao lơi tay ta chém tất cả.

Đao là phải tàn nhẫn, không có sự nhân nhượng trong thanh đao, nêu không đó chỉ là một thanh đao chết vô tác dụng.

Đó là những gì mà quyển tàn nhẫn đao quyết định nghĩa hoàn toàn về đao, theo đuổi sát lục hoàn toàn theo đuổi sát lục chỉ có thể chém giết mới có thể thành tài được, dù cho kim ưng trảo cũng cần theo đuổi giết chóc nhưng kém hơn rất nhiều so với tàn nhẫn đao pháp, kiểu như thằng nhóc 3 tuổi so với người đàn ông trưởng thành vậy, từ những ngày đầu Lê Hỏa đã biết về đao quyết này đòi hỏi phải giết chóc mới luyện thành được, lúc đấy cũng vui về nó là một quyển đao quyết mạnh mẽ, còn về cái việc giết ít hay giết nhiều thì Lê Hỏa không quan tâm cho lắm vì cậu không phải là người có thiện tậm, chưa luyện đao pháp ngay từ đầu là lúc đấy về việc giết người vẫn chưa hoàn toàn là bình thường với Lê Hỏa, trong mấy ngày đầu kể từ ngày giết Trần Họa cậu luôn luôn trong trạng thái bất an nếu không làm việc hoặc luyện tập, cậu cứ nghĩ vu vơ về cái chết đấy, và mỗi lần như thế lại cảm giác cơ thể sao xuyến khó chịu, đêm đến thỉnh thoảng cậu lại mơ đến viếc bị linh hồn cua Trần Hạo quay về trả thù, những lúc như thế lại hoảng sợ bật dậy, nhưng bây giờ tất cả lại bình thường rồi, Lê Hỏa bây giờ cảm giác giết người là hoàn toàn bình thương và không phải bận tâm nhiều về nó, vì Lê Hỏa biết đôi tay này còn phải ngấm máu nhiều.

Lê Hỏa đứng đậy, vào thế cầm đao bằng tay phải, và chém, phách, bổ lần lượt từng thức cơ bản của tàn nhẫn đao pháp, vận dụng cổ tay, cánh tay, cơ lườn, cơ hông để pháp lực mỗi khi chém, đao ra mạnh mẽ mãnh liệt như hô, đao chém mang theo phong bạo vù vù, mỗi lần vung đao ra Lê Hỏa lại nghĩ tới lúc giết Trần Hạo, cứ tưởng tượng hắn đang đứng trước mặt cho mình giết, mỗi lần lại vung đao mạnh hơn lần trước, hàm răng nghiến chặt, đôi mắt sắc lạnh, cứ như thế mà làm, ngày này qua ngày khác Lê Hỏa chỉ Luyện tập đao cho đến lúc kiệt lực, và cũng chỉ mất gần một tháng Lê Hỏa đã nhuần nhuyễn toàn bộ đao pháp này, dù chưa đại thành do chưa giết người nhưng cũng vẫn gần rồi.

Số từ: 1179


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.