Lãng phí nửa giờ mới trở lại căn phòng nhỏ lạnh lẽo hiu quạnh kia của mình, Phong Luyến Vãn nâng cằm thận trọng suy nghĩ có nên bỏ chút thời gian học ngự kiếm hay không.
Ngẩng đầu nhìn nóc phòng lợp cỏ, Bách Lý Không Thành giờ này hôm qua còn nằm trên đó cũng đã sớm vô tung vô ảnh. Đẩy ra cửa rung động kẽo kẹt, sương mù xanh nhạt lượn lờ quanh thân Túc Không Ly, hắn khoanh chân ngồi ở trên giường chữa thương, nghe được thanh âm nàng đẩy cửa, lông mi hơi run rẩy. Phong Luyến Vãn cũng không thèm quản hắn, đem nhuyễn đệm tùy ý đặt trên sàn nhà có chút trống trải, rồi ngồi lên bảo trì động tác tĩnh tọa.
Để tiện lợi, nàng không có trực tiếp cùng Mộc học tập ngưng luyện đan hỏa, chỉ hướng hắn muốn bản tâm pháp văn tự, đem nó chạm vào đỉnh đầu. Quả nhiên xuất hiện văn tự kỹ năng ngưng luyện đan hỏa. Tay phải nâng lên đặt trước ngực, dựa theo tâm pháp của Mộc đem linh khí thông qua kinh mạch truyền tới lòng bàn tay, đại khái qua ba bốn phút, trong phòng nhỏ yên tĩnh đột nhiên truyền đến một tiếng “Phốc”, một ngọn thất sắc hỏa diễm nho nhỏ rực rỡ liền nhẹ nhàng xuất hiện phía trên lòng bàn tay của Phong Luyến Vãn.
“Dùng thời gian quá dài.” Phong Luyến Vãn sờ cằm dùng ánh mắt ghét bỏ đánh giá đoàn đan hỏa này, dùng tâm pháp của mình nàng có thể trong nháy mắt làm dấy lên đan hỏa, đối với loại tâm pháp mới mẻ này nàng vẫn không thể thuần thục nắm trong tay, quả nhiên bên ngoài không thể quá nghịch thiên. Nàng không biết, loại tốc độ ngưng luyện đan hỏa này đã có thể khiến một số Luyện Đan Sư mở rộng tầm mắt! Ách, điều kiện tiên quyết là bọn hắn phải có cái kính mắt. Luyện Đan Sư thiên phú không tệ lần đầu tiên ngưng luyện đan hỏa ít nhất cũng phải dùng nửa giờ, Luyện Đan Sư bình thường càng khó khăn hơn, lần đầu ngưng luyện đan hỏa có thành công hay không vẫn là một vấn đề.
“Di, vì sao là thất thải (bảy màu), chẳng lẽ bởi vì ta là thất linh căn?” Phong Luyến Vãn nhìn chằm chằm đoàn hỏa diễm nho nhỏ này ngạc nhiên nói, hình dạng cũng coi như khả ái, khiến người ta có xúc động muốn trạc trạc vài cái, bất quá nàng tuyệt đối không dám trạc, nhiệt độ của thứ này một chút cũng không đáng yêu.”Không biết có thể biến thành một màu duy nhất hay không.”
Con ngươi vòng vo chuyển, nàng đem đoàn đan hỏa này một lần nữa hóa thành linh khí thu hồi trong cơ thể. Lần này chỉ cần sử dụng hỏa hệ linh khí, dùng gần bảy phần thời gian so với trước liền có thể ngưng ra đan hỏa, nhưng hỏa hệ đan hỏa có vẻ khó khống chế, ngọn lửa cuồng bạo tỏa ra chung quanh, nếu không phải Phong Luyến Vãn nhanh tay thu hồi nó lại, căn phòng nho nhỏ của nàng đã bị đốt thành tro. Phong Luyến Vãn lòng còn sợ hãi vỗ vỗ ngực thầm nói: “Vì sao đan hỏa của sư phụ lại ôn thuận như vậy?”
Sáu loại đan hỏa khác Phong Luyến Vãn không có hứng thú nếm thử, nếu một hệ đan hỏa có thể đơn độc tạo thành, cái khác hẳn là cũng có thể thành công.
Nàng thoáng do dự một chút, rồi từ trong túi đeo lưng lấy ra mấy loại dược liệu đã phân hảo, đặt xuống ngay bên cạnh. Nàng muốn thử xem dùng thất sắc đan hỏa luyện đan, khả năng lần đầu tiên thất bại có vẻ cao, hẳn sẽ tiêu tốn một số dược liệu, mà chỗ của nàng dược liệu ít quý hiếm nhất hơn nữa số lượng nhiều nhất chính là nguyên liệu luyện chế Ẩn Tức Đan, hay dùng chúng để luyện tập.
Phong Luyến Vãn nín thở ngưng thần, tinh thần chuyên chú dấn thân vào luyện đan, dĩ nhiên là không có chú ý tới, tóc đỏ thiếu niên hơi mở ra đôi mắt sắc hoàng kim, lóe lên một chút giảo hoạt, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ góc giường, bột phấn màu trắng từ trong móng tay rơi xuống, mà mấy quả màu vàng nhạt gần bên giường dần dần biến thành vàng sẫm, giống như hạnh nhân chín muồi. Âm thầm động tay động chân, Túc Không Ly làm như không có việc gì nhắm mắt lại tiếp tục chữa thương, trong lòng âm hiểm cười thầm: chỉ cần dính một chút thuốc bột, mặc kệ là dược liệu gì đều lập tức biến thành phế liệu, tuy rằng chỉ hữu dụng đối với một loại dược liệu, bất quá vậy cũng đủ rồi. Hừ hừ, luyện đi luyện đi, thiếu một loại dược liệu ta xem ngươi có thể luyện ra cái gì.