[Dịch] Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel (Mạn Uy Thế Giới Đích Thuật Sĩ

Chương 216 : Kẻ hủy diệt trở lại




Không phải đồng, không phải sắt cũng chẳng phải thép, từng ẩn giấu trong cung điện vĩnh cửu của Odin.

Không sử dụng tới một thợ thủ công nào, liệu nước có tôi luyện thép thành mũi nhọn được không?

Cánh tay to chân khỏe, tia hủy diệt màu đỏ tỏa sáng.

Sự chúc phúc của thần vô cùng kì diệu, máu người khổng lồ của Frost Giant nhuộm đỏ tà áo.

Kẻ hủy diệt bọc thép này ở Asgard cũng là một sự tồn tại có danh tiếng lẫy lừng, được Odin ủy thác trách nhiệm canh giữ kho báu, cả Asgard cũng chỉ có một mình Odin có thể khởi động được hắn.

Nhưng đứa trẻ Loki này thừa dịp cha hắn hôn mê bất tỉnh, lén chạy vào nơi chứa kho báu, cũng chẳng quan tâm có thể hay không đã cưỡng chế khởi động Kẻ hủy diệt.

Nhưng như vậy cũng đủ rồi, dù sao coi như cách mở không đúng, dẫn đến thực lực của Kẻ hủy diệt bị giảm đi khá nhiều, nhưng trên trái đất cũng có thể tỏ uy phong rồi. Hơn nữa mục tiêu nhiệm vụ của hắn hiện giờ đang ở trạng thái bị xóa bỏ.

Nhưng chờ sau khi đi đến trái đất, hắn mới phát hiện đã có đến trăm người đang ngồi chồm hỗm chờ đợi hắn. Trong lòng Kẻ hủy diệt lúc ấy niệm một bài thơ, phác thảo về một cuộc đời giữa sự sống và cái chết, có xu thế tránh né. Muốn rà soát ta từ đây, nằm mơ đi.

Vì vậy Kẻ hủy diệt cấp boss không xác định dùng trạng thái nghiền nát đánh tan trang bị của quân đội loài người, bốn dũng sĩ không đủ sự kiên nhẫn không cách nào ngăn cản hắn, chỉ có một thứ duy nhất tạo phiền toái cho hắn chính là thứ màu xanh biếc giáng từ trên trời xuống kia, nhưng sau khi thời gian thực hiện không đủ duy trì đã biến mất, Kẻ hủy diệt tỏ vẻ bản thân đã tha thứ cho hắn rồi.

Nhưng hắn tuyệt đối không thể tha thứ cho một điều, chính là khi chỉ còn một chút nữa thôi là đã hoàn thành nhiệm vụ rồi thì cái tên kia đã xóa bỏ được giới hạn, đột nhiên toàn thân mặc thần trang xuất hiện, còn nện hắn một đấm rất mạnh. Huấn luyện viên à, ở đây có người đeo cúp, có người quản không vậy? Không có người quản thì tôi đi báo cảnh sát vậy.

Sau đó hắn bị Evanson trục xuất, đến khi nãy pháp thuật này mới được giải trừ.

Mà dù bị trục xuất, nhưng ý thức của hắn vẫn ở trạng thái bất động, cho nên Kẻ hủy diệt vừa được khôi phục lại cho là bản thân vẫn phải chiến đấu, hơn nữa còn đang chiến đấu cùng với Thor nên dùng công kích lớn toàn lực mà đánh nữa.

Vậy nên không có một chút do dự, Kẻ hủy diệt có khả năng tạo ra tia laser hủy diệt với công suất cực đại, trực tiếp bắn ra, mà tia laser đó còn bắn trúng chỗ đứng của người bị Evanson giễu cợt - đám người Blackheart.

"Thật đáng tiếc." Kế hoạch của Evanson vẫn xuất hiện độ chênh lệch, lần công kích này cũng không đánh trúng mục tiêu là Blackheart như hắn dự đoán, mà là đánh lên trên người Wallow.

Con quỷ ẩn thân trong ma pháp nguyên tố sao có thể đủ năng lực ngăn cản công kích mạnh nhất của Kẻ hủy diệt đây. Vì vậy con Wallow kia đến kêu lên một tiếng thảm thiết cũng không kịp đã trực tiếp bốc hơi thành thể khí.

Trời ạ, tình huống gì đây. Thân hình Blackheart nhanh chóng lùi lại, nhảy qua một bên, ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ nhìn chằm chằm Kẻ hủy diệt, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này Evanson cũng âm thầm dùng một chiêu xóa bỏ linh hồn. A, tên này ngược lại nghe rất phong nhã, nhưng trên thực tế cũng không phải kĩ năng công kích, mà là ma pháp cưỡng chế giảm sự tồn tại của thuật sĩ. Sau khi dùng chiêu này, về cơ bản sẽ không bị coi là một mục tiêu công kích của kẻ địch.

"Thần thủ hộ Heimdall, ánh mắt của hắn có thể nhìn thấy được tất cả." Sau khi làm phép xong, Evanson lùi lại đứng đằng sau Kẻ hủy diệt, mặc dù cảm giác tồn tại đã xuống mức thấp nhất, nhưng nếu đứng lắc lư trước mặt hắn thì sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện:

"Cử động của anh trong thế giới này, thật ra ngay từ ban đầu đã bị hắn nhìn thấy hết rồi."

"Asgard muốn ngăn cản tôi?" Blackheart kinh hãi. Rốt cuộc Mephisto này vẫn là cha ruột mà, mặc dù phái Ghost Rider đi khắp các thế giới tìm mình nhưng dù sao vẫn không hung ác ra tay với người Asgard cơ mà.

Không chỉ tịch thu khế ước, còn để Kẻ hủy diệt cấp bậc này mai phục mình, đây chính là dồn hắn vào chỗ chết. Hả? Anh nói thật ra Kẻ hủy diệt không tới để mai phục tôi? Cút đi! Vậy anh giải thích xem vì sao hắn lại được giấu trong nhà vệ sinh, hơn nữa còn đột ngột công kích tôi?

"Đương nhiên. Dù sao bọn họ trông nom thế giới gọi là Midgard, nơi mà anh muốn biến thành địa ngục đấy." Evanson nghiêm túc nói:

"Midgard là một trong chín đại vương quốc, anh chẳng lẽ không cảm thấy kì quái sao, cha anh tại sao cho tới bây giờ vẫn không ra tay với thế giới này?"

Blackheart nghe xong nửa câu đầu cảm thấy vô nghĩa, còn biến thành địa ngục, đó là để lừa mấy đứa ngốc, rốt cuộc khế ước San Vengosa rốt cuộc có sức nặng thế nào, người thường không biết, chẳng lẽ người Asgard không rõ sao? Đến mức phải chuyện bé xé ra to như vậy sao?

Nhưng khi nghe tới cái tên Midgard, hắn chợt hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra, thì ra thế giới này đã là của Asgard rồi. Hành vi của hắn không khác gì đá vào sân bãi của người ta, khó trách họ lại có phản ứng lớn như vậy, cũng khó trách tại sao lão cha bất tử của hắn vẫn luôn chỉ đánh những trận nhỏ.

"Cho nên thật ra không làm rõ ràng thì sẽ đánh mà không cần suy nghĩ thôi." Ánh mắt của Evanson thích thú nhìn theo Blackheart: "Anh quả nhiên kém xa cha của mình."

"Thả ra... đáng chết!" Blackheart kiềm chế sự tức giận, quyết định rời khỏi đây trước. Dù sao khế ước bay rồi, thuộc hạ chết rồi, còn bị Kẻ hủy diệt nhìn chằm chằm, bản thân còn ở chỗ này làm quái gì? Nhưng mà hắn vừa mở miệng thì Kẻ hủy diệt lại bắn hắn thêm một phát nữa.

Điều này có thể trách ai đây? Evanson chỉ dùng xóa bỏ linh hồn để cưỡng chế giảm cảm giác tồn tại của bản thân xuống thôi, Johnny không làm gì cả, chỉ thành thật đứng một bên, cảm giác tồn tại cũng không cao. Cho nên hiện tại chỉ còn lại bản thân hắn là bắt mắt nhất, cho dù không liên quan thì vẫn phải làm thôi.

"Thả tôi rời khỏi đây!" Blackheart ngày càng lâm vào nguy hiểm tránh né công kích của Kẻ hủy diệt, sau đó kêu lên với Evanson.

"Ừ... để tôi suy nghĩ chút đã." Evanson làm ra vẻ trầm mặc suy nghĩ: "Tôi từ chối, tôi và cha anh đã ký khế ước, hơn nữa tôi cũng đã nhận thù lao rồi."

"Kỵ sĩ, ngăn anh ta lại!" Evanson không chịu thỏa thuận, hắn cũng chỉ đành gửi gắm hi vọng vào Johnny mà thôi. Hắn kêu lên một tiếng, sau đó lại tránh sang bên cạnh, thoát khỏi công kích của Kẻ hủy diệt một lần nữa.

Johnny bất lực, đành phải bước từ xe mô tô xuống chuẩn bị biến thân.

"Anh cũng đã ký khế ước rồi, Johnny!" Lúc này Evanson nhắc nhở: "Hơn nữa anh cũng không giống tôi, linh hồn của anh còn đang ở trong tay Mephisto."

"Nhưng bạn gái của anh ta trúng lời nguyền của tôi." Blackheart cũng mở miệng nói: "Anh muốn buông tay cô ta sao?"

Johnny cúi đầu xuống, lộ vẻ do dự lần thứ hai.

"Blackheart chính là người thi chú, chỉ cần anh ta chết thì lời nguyền rủa đương nhiên cũng sẽ được giải trừ." Evanson nói.

"Nhưng hiện giờ tôi có thể thi chú giết cô ta." Blackheart không chịu nhường dù chỉ một bước.

"Anh vốn không có cách làm phép ở khoảng cách xa như vậy."

"Có muốn thử không..."

"A... đủ rồi, hà hà..." Johnny đột nhiên hét to lên một tiếng, trạng thái của hắn hiện giờ không bình thường, trên mặt thỉnh thoảng biến thành đầu lâu, hơn nữa còn cười điên cuồng:

"Tôi có lẽ có thể nhận ra ai là địch, nhưng... hà hà... nhưng với hắn mà nói chúng ta không giống nhau, tất cả đều là tội phạm phải xuống địa ngục! A..."

Một tiếng kêu dài, trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, tinh thần của Johnny hoàn toàn không ổn định, cuối cùng kỵ sĩ bên trong cơ thể hắn đứng trên đầu sóng, không giống như bình thường, ít nhất bình thường hắn còn có thể khống chế được một chút, nhưng hiện tại thì hoàn toàn do kỵ sĩ làm chủ. Trong mắt kỵ sĩ, Evanson và Blackheart đều là những tội phạm mang tội ác tày trời.

"Xuống địa ngục..." Hay lắm, hiện giờ thì hắn trở thành người bắt mắt nhất rồi.

"Xem ra ta không thể không tự ra tay rồi." Ghost Rider nhìn trúng Kẻ hủy diệt, cũng chẳng quan tâm trừ gian diệt ác nữa, trước đó nên báo thù cho bản thân rồi hẵng nói tiếp, cho nên hai người bọn họ đánh với nhau, vậy thì để ngăn cản Blackheart thì Evanson cũng đành phải đích thân ra tay rồi.

"Hừ hừ..." Blackheart vẫn đứng ở khu cửa ra vào của căn phòng: "Tại sao anh không dốc sức vì tôi đi? Giống như Ghost Rider kia ấy?"

"Tôi không thích trả lời cùng một vấn đề." Evanson giơ tay lên chỉ Blackheart.

"Anh nói tôi thích bắt cóc con tin, ừ, thật sự đấy là sở thích của tôi." Blackheart hơi gật đầu nói: "Tôi ép buộc bạn gái của kỵ sĩ, để anh ta cống hiến cho tôi, vậy còn anh thì sao?"

Blackheart quay đầu lại nhìn vào trong phòng, cười lạnh nói: "Tôi có thể cảm ứng được rõ ràng trong này có một cô gái, hừm hừm... Trong tình huống này, anh vẫn còn mang cô ta theo bên cạnh, xem ra anh rất không yên lòng về cô ta, anh nhất định rất yêu cô ta, nếu như tôi khống chế cô ta thì sao? Anh có còn kiên trì thành kẻ địch của tôi nữa không?"

Evanson híp mắt lại: "Tôi đề nghị anh tốt nhất đừng nên làm vậy."

"Để tôi suy nghĩ một chút..." Blackheart học theo giọng điệu của Evanson nói: "Không, tôi muốn làm như vậy." Sau đó hắn xoay người đi vào gian phòng.

Evanson rút tay về gãi đầu: "Xem ra mình không cần gọi cứu mạng rồi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.