[Dịch]Thú Huyết Phi Đằng

Chương 182 : Song long tế tự




Đại Ti đã giấu chuyện này trong lòng quá lâu, dựa vào lồng ngực rộng rãi ấm áp của Lưu Chấn Hám, nước mắt như sông tràn bờ đê ào ạt tuôn chảy, thật lâu không muốn rời đi.

Lớp lông trên ngực Lưu Chấn Hám đầy những giọt nước mắt trong vắt.

"Ái tình vốn là mù quáng mà. Đừng khóc, bản lãnh chủ đại nhân sẽ chi trì ái tình của hai ngươi vô điều kiện!" Lưu Chấn Hám vừa hào hùng tuyên bố vừa vỗ nhẹ lên bờ vai mềm mại như không xương của Tiên nữ long. Đương nhiên là tiếp xúc thân mật ở cự ly gần thế này thì lẽ nào không có chút va chạm lơ đãng nào.

Câu này vừa nói ra, Tiên nữ long càng khóc lớn hơn, có thể hiểu được tao ngộ này Đại Ti đã từng chịu bao nhiêu ủy khuất rồi.

Kỳ thực nói đúng ra Lưu Chấn Hám đối với chuyện đồng tính luyến ái căn bản không hề để tâm nhưng cũng không hề phản đối kịch liệt. Đây là đời sống của người khác, có liên quan gì đến hắn đâu.

Muốn quản chuyện này đúng là ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng.

Ba lão bản nương cũng tính là thông tình đạt lý. Hai bình dấm chua Hải Luân và Ngải Vi Nhĩ cũng không hề tỏ ra bất mãn với cử chỉ thân mật của Tiên nữ long Đại Ti.

Lần này hai nàng thực sự đã biểu lộ sự độ lượng hiếm thấy của mình, rất có phong độ thục nữ.

Bất quá ba lão bản nương rất lo lắng về một chuyện khác, suy cho cùng Đại Ti và Ngải Vi Nhĩ cũng giống nhau, cũng từng phục dụng qua mật Phỉ văn lệ, trong người có chưa kịch độc, nước mắt tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Chẳng qua khóc thì cũng đã khóc cả nửa ngày rồi, nước mắt cũng ướt đẫm ngực Lưu Chấn Hám, còn có vấn đề gì nữa chứ?

Lưu Chấn Hám liếc mắt ra hiệu Ngưng Ngọc đang muốn bước lên đề tỉnh Tiên nữ long bước ra khỏi vị trí hiện tại ngưng lại.

Mối lo của ba lão bản nương hoàn toàn dư thừa.

Độc tố thoa lên trên binh khí của dân binh trước mắt đều là độc dược tự chế từ trân châu lệ ngâm nước của Ngải Vi Nhĩ. Sau cuộc chiến giữ đất, lúc quét dọn chiến trường, Lưu Chấn Hám đã tự mình kiểm tra hiệu quả thực chiến của loại độc tố này trên bọn xâm lược nhân loại chết dưới binh khí của dân binh. Vết thương trên thi thể lúc quét dọn chiến trường toàn bộ đã ngưng kết, không chỉ vết thương liền lại mà còn bị rất nhiều khối máu ứ chẹn ngang, hơn nữa khối máu đã biến thành giống như dạng keo dính.

Lưu Chấn Hám rất quen thuộc với nọc rắn. Trước đây trong cuộc chiến Nam Cương, hắn từng sinh sống trong rừng chủ yếu là học tập cái này. Bất quá xà độc có thể gây ra hiệu quả này thì hắn chưa từng biết qua.

Tuy Tiên nữ long Đại Ti khoa trương loại độc tố vật lý này quá mức nhưng Lưu Chấn Hám cũng không phải là kẻ nói sao nghe vậy, ngay từ lần trước lúc hắn vô ý giúp Đại Ti lau nước mắt đã từng suy nghĩ qua.

Ái Cầm đại lục tuy là thế giới mới lạ nhưng đối với bất cứ chủng tộc có trí tuệ nào thì Lưu Chấn Hám cũng không hề khác biệt quá lớn, cũng có đầu óc linh hoạt, trái tim kiên cường, huyết dịch lưu thông trong huyết quản, tối đa là hình dáng bên ngoài khác với nhau thôi.

Lưu Chấn Hám tin chắc rằng thế giới này vẫn có một loại khoa học và quy luật cân bằng giống thế.

Căn cứ vào sự quan sát các tình huống dị dạng trong chiến đấu, lão Lưu tự mình thực nghiệm mấy lần về loại xà độc này, thêm vào sự hiểu biết và phân tích thấu triệt của năm xưa từng học tập trong rừng ở bộ đội tiền tuyến tổng hợp lại thì kết luận được sau khi phục dụng mật Phỉ văn lệ này sẽ sinh ra một loại độc tố dạng lỏng trong cơ thể, không hề thuộc về hai hệ độc tố thông thường của nọc rắn là máu và thần kinh nên có thể tính là có hoạt tính làm đông máu siêu thuần khiết. Rất nhiều loại xà độc mang tính gây hại cho thần kinh đều có thành phần làm đông máu trong huyết dịch của nhân loại, cũng có tác dụng giống như tiểu cầu.

Chất độc sinh ra sau khi nuốt mật Phỉ văn lệ vì sao lại được Tiên nữ long bác học này tán tụng là thần kỳ, cả đến Long tộc có khả năng kháng độc siêu cường cũng phải nhường ba xá, nguyên nhân thực sự là do chất độc này có khả năng làm cho đông máu quá lợi hại, trừ vong linh không có máu huyết ra thì có ai dám coi thường? Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Lưu Chấn Hám trong khi lén lút làm thí nghiệm đã dùng nước mắt trân châu của Ngải Vi Nhĩ bỏ trong năm Phẩm thoát (Panh tương đương 0,57lít, đơn vị đo lường ở Mỹ) nước sạch trong một giờ thì chỉ cần một giọt là có thể làm cho huyết dịch của một thớt chiến mã đựng trong ống trúc đông lại thành chất keo vô cùng nhanh chóng. Ống trúc có chứa loại keo do máu đông lại này sau đó được Áo Ni Nhĩ dùng để đánh Thác Đế Bá tước. Hà mã thi nhân tâm tính độc ác này nói cây gậy rất thích hợp công kích, lúc đánh xuống không có ngoại thương, dùng để hành hình phi thường hợp lý.

Tiên nữ long Đại Ti nói rằng chất độc này không có thuốc nào giải được không phải là không có lý do. Loại thuốc đông máu siêu thuần khiết này có thể làm đông máu nhanh chóng, thực sự là cả cự long cũng không thể đề kháng được, nhưng khi tra rõ nội tình bên trong thì chẳng có gì là thần bí cả.

Loại thuốc đông máu này có khuyết điểm cực lớn là sau khi để ngoài không khí hơn nửa giờ thì nó sẽ bốc hơi nhanh chóng, hơn nữa vì tính thẩm thấu của nó quá kém nên chỉ có hiệu quả đối với vết thương hở. Điều này Lưu Chấn Hám sau khi thực nghiệm nhiều lần đã có được kết luận trọng yếu này.

Tiên nữ long rất nhanh ý thức được nước mắt của mình có kịch độc, chân tay quýnh quáng vội vàng lau chùi bộ ngực đầy lông của Lưu Chấn Hám. Nhìn thấy dáng vẻ tức cười đó, Lưu Chấn Hám không nhịn được cười ha hả.

Sau khi giải thích cho mấy mỹ nữ vì sao loại độc tố này vô hiệu với mình, lãnh chủ đại nhân của chúng ta chợt phát hiện ánh mắt của mấy mỹ nữ nhìn mình thay đổi khá nhiều, trước đây chỉ là dựa dẫm và quyến luyến, giờ biến thành sùng bái, nội một cái từ "chất đông máu" mới mẻ cũng làm cho mấy mỹ nữ ngơ ngác không hiểu.

Cả đến Ca Thản Ny mắt luôn để trên trán cũng vậy, điểm này làm cho Lưu Chấn Hám có chút đắc ý.

"Như ngươi đã nghiên cứu ra thành phần của loại độc tố này, hơn nữa còn nói rất nhẹ nhàng, vậy vì sao trong cổ tịch lại ghi chép rằng loại độc tố này không có biện pháp giải quyết? Cần biết thậm chí có người từng sử dụng Trạm lam hải long huyết có năng lực giải độc mạnh nhất mà cũng không thể giải quyết được loại độc này, cái này là lý gì?" Tiên nữ long Đại Ti kỳ quái hỏi.

"Có biết lúc đầu ta muốn giải độc cho Ngải Vi Nhĩ thế nào không?" Lưu Chấn Hám cười vui vẻ:"Giống như ta nghĩ, ta cũng muốn tranh thủ ít thời gian đi xuống biển chém Trạm lam hải long, dùng Trạm lam hải long huyết giúp Ngải Vi Nhĩ giải độc. Bất quá sau khi phân tích được thành phần của loại độc này ta mới biết suy nghĩ của mình hoàn toàn sai lầm."

Nghe tới xuống biển, Ngải Vi Nhĩ đứng bên khẽ than, thần tình buồn bã.

"Hải long là một loài trong Long tộc chúng ta, khó mà chế phục được." Đại Ti mắt sáng lên.

Vị lãnh chủ này cùng với Long tộc nào biết lễ nghi là như thế nào, nói tới Long tộc thì luôn luôn chỉ có lấy việc áp bức bóc lột làm vui mà thôi. Người mà to gan lớn mật như vậy tại Ái Cầm Lục Địa thực là rất hiếm thấy! Lòng rồng của tiên nữ khe khẽ rung động.

"Sai lầm? Suy nghĩ của huynh sai lầm thế nào?" Hải Luân kỳ quái hỏi.

"Vì đây căn bản không phải là độc tố, đương nhiên không thể dùng phương thức giải độc truyền thống được!" Lưu Chấn Hám ôm Ngải Vi Nhĩ đang nhớ nhà vào lòng:"Biện pháp trị liệu ta còn chưa nghĩ ra. Bất quá ta tin chắc rằng thế giới này có mặt trời Đế ba la và ban ngày thì nhất định sẽ có ánh trăng Hương mạt và ban đêm. Chỉ cần Sáng thế thần sáng tạo một thứ thì tất nhiên sẽ có một thứ khắc chế nó."

"Thật sự hy vọng máu hải long có thể giải độc, như vậy thì nói không chừng ta có thể trở về biển một thời gian rồi..." Ngải Vi Nhĩ than thở, ngẩng đầu lên, đôi mắt đẹp mở to nhìn Lưu Chấn Hám. Lưu Chấn Hám mỉm cười gật đầu.

"Nghe nói Thánh thủy tịnh hóa của Thần phủ cấp cao trong nhân loại hoặc Nguyệt quang tịnh hóa của Nguyệt chi tế tự trong Tinh linh tộc có tác dụng tiêu trừ trạng thái không tốt của cơ thể. Nếu như phục dụng mật Phỉ văn mãng sinh ra thể dịch này không phải là độc tố mà là năng lực cổ quái làm đông máu nhanh chóng thì có thể tịnh hóa triệt để." Tiên nữ long Đại Ti mỉm cười. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Để hôm nào đi bắt chúng về giúp các ngươi tịnh hóa bằng cả hai cách." Lưu Chấn Hám mắt sáng lên.

"Tìm đâu ra mà bắt chứ." Hải Luân cười khổ lắc đầu, chỉ sợ bắt được một trong hai người cũng đã khó như lên trời rồi.

"Muốn bắt tự nhiên là có thể bắt." Lưu Chấn Hám hừ lạnh.

"Thực sự là càng ở cùng ngươi thì càng cảm thấy ngươi rất đặc biệt." Đại Ti cười tươi nói:"Ta trước giờ không hề nghĩ tới một Thất cách lại có tuệ nhãn quan sát thế giới này ở một góc độ khác biệt như vậy."

"Hiện tại có thể coi như là hiểu rõ ta chưa? Tư tưởng của nàng nên mở rộng, ở chung với ta tuyệt đối sẽ có tiền đồ!" Lưu Chấn Hám ánh mắt lưu chuyển, bắt đầu mua lòng người.

"Ta và Quả Quả có sinh mệnh cộng hưởng, tuy ngươi không có ý niệm chỉ huy năng lực của ta nhưng ta biết là ngươi có thể... Sau này ngươi làm sao mà không quản đến ta cho được!" Đại Ti cuối cùng cũng thừa nhận thân phận ma bàng của mình.

"Cái đó còn phải nói!" Lưu Chấn Hám ngẩn ra rồi cười ha hả đến mức lông ngực cũng rung động.

Mẹ nó! Không phải chứ? Vì đồng tình với đồng tính luyến ái mà có thể thu dụng được Tiên nữ long kiêu ngạo vô cùng sao? Lưu Chấn Hám còn chưa uống rượu mà đã say mất rồi.

Việc tốt còn ở phía sau.

"Không ngờ lại trở thành Song long tế tự đầu tiên trong lịch sử sao? Nếu muốn ta có thể khiến Nhược Nhĩ nhận ngươi làm chủ, ngươi lợi hại đến vậy, lại có đầu óc, đáng được Long tộc bọn ta làm tùy tùng. Cần biết, làm tùy tùng cho một dũng sĩ chân chính luôn là khát vọng và mộng tưởng của Long tộc bọn ta." Đại Ti dùng giọng điệu vô cùng dụ hoặc nhẹ nhàng với lãnh chủ đại nhân.

Lưu Chấn Hám ngây người.

Khảm Mạt Tư! Ba lão nương cùng hít mạnh.

Song long tế tự là khái niệm gì? Phóng mắt toàn lịch sử đại lục liệu ai có được vinh dự đó? Phạm trù này còn hơn cả tâm linh khế ước, thuần túy là người tùy tùng mà thôi!

"Nhanh đáp ứng đi!" Ngưng Ngọc vội giục Lưu đại quan nhân.

Lưu Chấn Hám tức thì gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, hai mắt sáng bừng nhìn chăm chú vào Đại Ti.

Lưu Chấn Hám không cần soi kính cũng biết mục quang của mình khẳng định giống y hệt Vũ Đại Lang trong đêm động phòng đầu tiên với Phan Kim Liên, đầy vẻ tham lam và chiếm hữu.

"Ta và Nhược Nhĩ đều thuộc về Thải hồng long thành, năm nay bọn ta đã đến tuổi kết hôn, kỳ hạn kết hôn sẽ tới rất nhanh. Ta nghĩ Long thành sẽ nhanh chóng tới đây triệu bọn ta trở về. Ta và y nếu như trở thành ma bàng của ngài thì tới lúc đó ngài phải bảo hộ cho bọn ta!" Đại Ti dùng ngón tay xinh xắn chỉ vào ngực Lưu Chấn Hám.

Loại động tác vốn rất ám muội này lại được các lão bản nương cố ý phớt lờ.

"Thải hồng long thành?" Lưu Chấn Hám tuy trong lòng vui mừng đến độ không kềm chế nổi nhưng đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, không quên hỏi lại một câu:"Long tộc chẳng phải rất thích cô tịch và kiêu ngạo sao lại sống chung? Sao lại có Long thành ở đây?"

Câu nói này đã hỏi đúng chỗ phiền toái.

"Đối với cự long thông thường thì đúng là như vậy nhưng đối với hậu duệ của Thần thánh cự long bọn ta thì ngoại lệ. Xuyên qua Bạch lệnh sơn mạch, các nước Dã man nhân, trong Thập vạn đại sơn xa xôi có Thải hồng Long thành của bọn ta Thần tinh long thành trong đó. Thải hồng long thành toàn bộ đều là Tiên nữ long giống cái còn Thần tinh long thành toàn bộ đều là Thất thải long giống đực. Hai long thành này cùng phụ trách thủ vệ Long chi mộ địa của Ái Cầm đại lục." Đại Ti mỉm cười nói.

"Hai người các ngươi..."

"Tình huống của ta và Nhược Nhĩ phi thường không ổn. Trưởng bối trong tộc đã phát giác tình trạng không đúng của bọn ta. Lần này Nhược Nhĩ đã phải trốn ra giống thế." Đại Ti nhãn tình ngân ngấn nước.

Từ "giống thế" của nàng ta hàm nghĩa rất sâu xa. Truyện "Thú Huyết Phi Đằng " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Thải hồng long thành có bao nhiêu vị Long tộc?" Lưu Chấn Hám phảng phất thấy càng nghe càng có chỗ không ổn, lão Lưu cũng bắt đầu cảnh giác.

"Trong Thải hồng long thành có tám vị Tiên nữ long, tính cả ta và Nhược Nhĩ trong đó thì có bốn Tiên nữ long thành niên mà chưa kết hôn, còn Thần tinh long thành có năm Thất thải long thành niên mà chưa kết hôn." Đại Ti than.

Mẹ ơi! Thì ra tỷ lệ đực cái trong Long tộc lại mất cân đối nghiêm trọng đến vậy! Lưu Chấn Hám sờ cơ thịt cứng như cương châm dưới cổ mình gật đầu.

"Chờ đã... Âu bỉ tư lạp kỳ! Cái này có phải là ta muốn làm song long tế tự thì phải đối mặt với ba vị Thất thải long cường hãn đến tìm ta trút giận hay không?" Lưu Chấn Hám đột nhiên lĩnh hội tỷ lệ mất cân đối giữa giống đực giống cái trong Long tộc có ý vị gì. Hắn nhảy dựng lên như bị lửa thiêu sau mông đít.

"Gần gần như thế, có khả năng là không chỉ như thế, trưởng bối của hai Long thành có có thể nhúng tay vào. Bất quá sự tình không đến mức gay go như ngài nghĩ đâu. Cự long giống cái cấp bốn thông thường có thể huyễn hóa thành hình người, cũng có thể làm phối ngẫu với Thất thải long. Bất quá tình huống như vậy thì Thất thải long không hề muốn. Ngài có thể dùng vũ lực đánh bại sự kiêu ngạo của chúng, làm cho chúng khuất phục hoặc giả bắt chúng đi tới đại lục hoặc hải đảo nào khác tìm kiếm. Á lực sĩ hải vực và Tây nhã hải vực so với Ái Cầm đại lục chúng ta còn rộng lớn hơn nhiều. Đúng rồi, còn có hoàng kim hải ngạn đại lục, Triệt Tang đại lục..." Đại Ti chớp chớp mắt.

"Cái Song long tế tự này ta thiệt là làm không nổi!" Lưu Chấn Hám đầu liền to như cái trống. Hắn không hề cuồng vọng dùng vũ lực khuất phục được hai Long thành, chỉ ba con Thất thải long chưa thành niên hắn cũng đã chịu không nổi rồi.

"Làm không nổi cũng phải làm, ai bảo ngươi lợi hại như vậy? Ai bảo Quả Quả thu ta làm sủng vật? Giữa chúng ta còn có Tâm linh khế ước đó!" Tiên nữ long dùng Long tường thuật bay lên trên trời:"Ai ép ta đến mức này, để ta gặp phải tên liều mạng không sợ Long tộc nhà ngươi! A, a... Ta về Thế đao sơn trước đã, việc này cứ quyết định như vậy đi."

"Ta lập tức bảo Quả Quả giải trừ Tâm linh khế ước cho ngươi!" Lưu Chấn Hám rống lên.

"Giải trừ khế ước cần phải có sự đồng ý của hai bên, ta nói cho ngươi biết điểm này." Tiên nữ long ném lại một câu rồi bay mất, bỏ lại Lưu Chấn Hám và mấy mỹ nữ tròn mắt nhìn theo.

Quả Quả mặc áo da gấu, cưỡi Kim cương anh vũ, đánh chiêng trống inh trời, bay qua trước mặt Lưu Chấn Hám đang si ngốc đứng im.

"Ách vận chi thú!" Ca Thản Ny thất thanh:"Tuyệt đối là Ách vận chi thú!"

Lưu Chấn Hám đang ngơ ngẩn bên này, bên kia hai Biên bức nhân và Duy An Đại tát mãn hội đàm đã có kết quả rất nhanh chóng. Lúc đầu còn tưởng họ hội đàm sẽ rất lâu, không ngờ lai đạt thành hiệp nghị nhanh chóng như vậy.

Lưu Chấn Hám ngây ngốc đứng trên đỉnh Hồng thổ cao pha nhìn hai Biên bức nhân và Duy An Đại tát mãn, Mỹ nữ xà đạo sư nói cười vui vẻ ở quảng trường gần rừng trúc chết khô. Lá trúc xào xạc rơi từng đợt.

Hai bên mặt mày xán lạn, thỉnh thoảng lại cười sảng khoái, không khí rất vui vẻ thoải mái.

Lưu Chấn Hám lấy điếu xì gà lên bỏ vào miệng ngậm, liếc xéo qua phía họ. Hiện tại Lưu Chấn Hám nhìn ai cũng đều không thuận mắt.

"Mẹ nó! Lên lầu xuống lầu gì cũng cần gạch để xây" Lão Lưu dụi tắt xì gà, đốm lửa bay tứ tung:"Song long tế tự thì song long tế tự!"

Thời gian cứ trôi qua chậm chạp, đến giờ cơm tối Lưu Chấn Hám phát hiện ra chuyện bất ngờ là Thác Đế Bá tước lại không rời đi.

Bầu không khí quái dị trong bữa cơm cứ vây lấy mọi người, tiếng cười nói rộn rã hôm qua giờ đây mất tăm, ai nấy đều trầm mặc. Trừ tiếng nhai nuốt ra

không còn thanh âm nào khác, cả đến tiếng ho cũng bị nén lại.

Có thể là vì để biểu lộ thân phận Bỉ Mông của mình nên Bá tước mặc áo sơ-mi có khoét hai đường dài sau lưng, đôi cánh đen kịt không hề co lại thành khối cầu mà vươn hẳn ra. Đôi cánh dơi vươn xéo ra từ sau lưng, thêm vào chiếc nơ hình chữ thập màu trắng trên cổ áo khiến y rất có phong độ nam tử.

Trên cái bàn dài trước mặt y, Bán Thân Nhân trù sư chất đầy bánh bao, nước uống và muối, bên cạnh y là đại thiếu gia Quả Quả. Biển rượu rừng thịt không cần phải nói, Quả Quả vừa ăn vừa đút cho con anh vũ trên bàn, cái mông đít không ngừng nhô lên hụp xuống.

Bá tước ngửi thấy mùi thơm từ bên cạnh cổ họng không kềm được cứ chuyển động liên hồi.

"Ngài lưu lại đây làm con tin phải không?" Lưu Chấn Hám đang ăn chợt hỏi Bá tước.

Kiểu cách thẳng thừng trắng trợn này làm Bá tước đang ăn bánh bao suýt bị nghẹn.

"Sao lại nói vậy, Lý Sát thân ái! Thác Đế Bá tước ở lại đây là để cùng bọn ta chống địch nhân xâm lược!" Duy An Đại tát mãn dùng khăn ăn lau miệng, nhướng mày nói:"Tạp Bôi La Hầu tước đã đàm luận thỏa đáng với bọn ta rồi. Lần này sau khi Đan Trạch gia tộc tấn công Phỉ Lãnh Thúy, bọn họ sẽ điều khiển một chi bộ đội, tiêu diệt đội quân nhu phía sau của Đan Trạch gia tộc."

"Bọn ta đã thiêm định hợp ước chính thức." Mỹ nữ xà đạo sư bổ sung.

"A..." Lưu Chấn Hám âm dương quái khí gật đầu.

"Ngày mai ta về Thần miếu, sẽ phái quyền trượng tế tự và tùy tùng của họ đến đây giúp ngươi." Duy An Đại tát mãn nhìn Lưu Chấn Hám nói:"Thánh điện kỵ sĩ vốn đã đủ số. Ta ban cho ngươi danh hiệu Thánh điện kỵ sĩ cho một tùy tùng, toàn quyền chỉ huy lực lượng này. Chi lực lượng cường đại này giao cho ngươi, ta cũng không có yêu cầu gì, chỉ yêu cầu ngươi nhanh chóng giải quyết tên Thác Mã Tây Thánh kỵ sĩ đó thôi!"

"Phan soái! Trước khi chết ngươi sẽ có được danh hiệu kỵ sĩ vinh dự." Lưu Chấn Hám nhìn Cổ Đức đang nhai trúc rau ráu nói.

"Cái ngày đáng chết!" Cổ Đức trắng mắt:"Đất của ta đâu? Ta cần trồng trúc!"

"Lãnh địa của ngươi thì cần phải nói với lãnh chủ đại nhân." Duy An Đại tát mãn đảo mắt nói.

"Thế đao sơn là đất của ta! Kỵ sĩ tiên sinh thân ái, từ đây về sau, Thế đao sơn đổi tên là Tuyết Lê Thành." Lưu Chấn Hám nâng ly, dáng vẻ đầy trí thức uống một hớp Lang mỗ tửu.

"Ta cần Đa Lạc Đặc." Cổ Đức nhếch mép.

Bá tước suýt chút là sặc.

"Chỉ đùa chút thôi." Phan soái giảo hoạt chớp mắt.

"Lương thực và rau cải, sau khi ta trở về Uy Sắt Tư Bàng sẽ dùng danh nghĩa Thần miếu để quyên góp, có thể chi viện cho các ngươi bao nhiêu thì sẽ đưa bấy nhiêu." Mỹ nữ xà đạo sư nói:"Sau khi trận chiến này kết thúc, Đa Lạc Đặc Công quốc sẽ cấp một lượng lớn lương thực cho các ngươi, cho nên các ngươi không cần lo lắng."

"Đạo sư, ngài an tâm ở lại Uy Sắt Tư Bàng thay bọn ta tiêu thụ chiến lợi phẩm đi! Nơi này có bọn ta là đủ rồi." Lưu Chấn Hám cười hắc hắc.

Mỹ nữ xà đạo sư nghe thế nhìn Lưu Chấn Hám hồi lâu.

Bọn ta có một rãnh nước chung! Là một rãnh lớn a! Lưu Chấn Hám cười lạnh trong lòng.

"Lý Sát, ngươi đừng quá lạc quan. Sự lợi hại của ma pháp sư ngươi đã thấy rồi. Vạn nhất đối phương lại đưa ma pháp sư tới thì sao? Lại xuất ra một chiêu cấm chú Địa Hỏa Phần Thành thì sao? Bọn ta còn chưa biết cách chống đỡ." Ngưng Ngọc chõ miệng vào.

"Phu nhân tôn quý, điểm này ngài có thể yên tâm! Long quyển phong dong binh đoàn tuy là một dong binh đoàn lớn nhưng số lượng ma pháp sư tịnh không nhiều, cung phụng ma pháp sư vẻn vẹn chỉ có một người, ma pháp quyển trục đạt tới cấp bậc cấm chú chỉ có Thánh kỳ áo ma pháp sư mới có thể chế ra, hơn nữa còn rất hao phí thời gian. Áo Đặc Gia đại sư mà bọn ta bắt sống vì sao lại có loại quyển trục đó, chỉ là do đạo sư của y là Thánh kỳ áo ma pháp sư Tư Đế Pháp Nặc của Cung đình cung phụng trong Thánh phất lãng tư tây đế quốc. Trước mắt cả Ái Cầm đại lục vẻn vẹn chỉ có đúng hai vị Thánh kỳ áo ma pháp sư. Khả năng xuất hiện thêm một cấm chú Địa hỏa phần thành không lớn." Thác Đế Bá tước dương dương đắc ý nói:"Huống gì mục tiêu của đối phương chính là bắt sống mỹ nữ, tuyệt đối không thể sử dụng cấm chú. Bất quá loại đại hình ma pháp lợi hại như Dị thứ nguyên chuyển di thuật thì rất khó nói."

"Ma pháp sư dó thuộc hệ nào? Chức danh trong Công hội ra sao?" Ngải Vi Nhĩ hỏi.

"Thủy hệ ma pháp, cao cấp ma pháp sư."

"Để cho ta."

Câu này không phải là do Ngải Vi Nhĩ tự cao tự đại nói mà là Tiên nữ long Đại Ti từ Thế đao sơn đến nói.

Mỗi ngày vào lúc ăn cơm Quả Quả đều dùng tâm linh triệu hoán Tiên nữ long sang ăn cơm, điều này cơ hồ trở thành tập quán.

Đại Ti mặc áo khoác đi vào trong phòng ăn, phía sau nàng còn có một bóng đen mặc áo khoác thân hình nhỏ nhắn.

"Vị này là..." Duy An Đại tát mãn đảo đôi mắt mờ đục nhìn sang, cẩn thận hỏi Thôi Bội Thiến.

"Đây là một vị bằng hữu của Lý Sát." Việc này Mỹ nữ xà đạo sư không dám thông báo cho Thần miếu. Bắt ép một Tiên nữ long không phải là chuyện nhỏ, nàng không cho là Lý Sát có thể lưu Tiên nữ long lại bên mình lâu đến thế.

Nàng đâu hề biết lần này Lý Sát đang lâm vào thế kẹt.

"Sao ta lại cảm nhận long tức cường liệt trên người hai nữ hài này?" Duy An Đại tát mãn nhíu mày, cẩn thận hỏi Mỹ nữ xà đạo sư.

"Là ta đánh rắm thôi." Lưu Chấn Hám ợ một cái:"Xin lỗi, ta nhịn không được."

Duy An Đại tát mãn cảm thấy nếu như thức ăn không phải là quá ngon thì lão đã ói ra ngoài rồi.

Đại Ti kéo bóng người phía sau tới giới thiệu với Lưu Chấn Hám:"Đây là Nhược Nhĩ."

Vị tiên nữ long tuy bị áo khoác lớn che lấp thân thể nhưng vẫn không che hết thân hình đầy đặn thon thả hấp dẫn của nàng. Đặc biệt là bộ ngực của nàng phát dục cực kỳ hoàn mỹ. Vì làn da nàng quá trắng nên gương mặt lại càng thêm lộ rõ nét thanh thuần mỹ lệ làm cho người ta cơ hồ nín thở.

Giống như Đại Ti, gương mặt này đầy nữ tính, hai mắt sáng ngời như hai điểm hàn tinh.

Lưu Chấn Hám chỉ nhìn qua nhãn thần của nàng thì hiểu ngay, vẻ ngoài của vị Tiên nữ long này so với Đại Ti còn ôn nhu hơn nhưng tính khí lại rất quật cường.

"Khảm Mạt Tư!" Mỹ nữ xà đạo sư thấp giọng hô.

Nàng tưởng rằng Long tộc đã cho người tới tận nhà hỏi tội.

"Bằng hữu của Đại Ti." Lưu Chấn Hám nói với Mỹ nữ xà đạo sư:"Đi ngang qua đây."

Mỹ nữ xà đạo sư và Duy An Đại tát mãn ngơ ngác gật đầu.

"Ngồi bên người ta." Lưu Chấn Hám nhiệt tình chào hỏi hai vị Tiên nữ long.

"Dạ, chủ nhân." Đại Ti kéo tay Nhược Nhĩ, nhỏ giọng nói bên tai Lưu Chấn Hám.

Cách xưng hô này làm cho Lưu Chấn Hám cả người nổi gai.

Bọn dân binh Cổ Đức đã nhìn ra đây chính là một vị Tiên nữ long, chúng ngơ ngác nhìn nhau, cắm đầu xuống ăn không lý gì tới nữa.

"Nâng ly chúc sức khỏe ngài." Tiên nữ long Nhược Nhĩ nâng ly rượu mỉm cười với Lưu Chấn Hám. Ngữ điệu uyển chuyển giống như tiếng hót của hoàng oanh trong gió xuân.

Ta còn mạnh khỏe được sao? Lưu Chấn Hám phiền muộn uống cạn chén rượu đắng.

Bên ngoài đột nhiên có tiếng nô lệ Hùng địa tinh la lên:"Ma pháp sư chạy trốn rồi! Mọi người mau đến đây!"

Một loạt tiếng nổ nhanh chóng vang lên che lấp tiếng kêu báo động vừa rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.