“Ta có thể mở ra…” Đột nhiên Tiểu Yêu lên tiếng, Thủy Nhược Băng hoàn hồn nhìn về phía nó, nhướn nhướn mày nói “Ngươi?”
Đưa tay đem Tiểu Yêu giơ lên trước mắt, bốn mắt nhìn nhau, Thủy Nhược Băng chớp mắt nói “Tiểu Yêu, ngươi rốt cuộc là cái quái gì?” Đương nhiên không có khả năng là ma sủng, ai gặp qua ma sủng có thể biết nói? Hơn nữa, hình như Tiểu Yêu biết rất nhiều việc.
Tiểu Yêu không chút khách khí nào dùng một chân vỗ vào trên trán nàng, cắn răng nói “Ngươi mới là cái quái gì! Ta đã nói, ta là Yêu thú, Yêu thú độc nhất vô nhị!”
Khóe miệng Thủy Nhược Băng run rẩy, cũng không cùng nó tính toán bạo lực, phát huy tình huống kẻ dưới không ngại học hỏi, mở miệng hỏi “Yêu thú là cái quái gì?” Thật sự nàng không nghe nói qua loại sinh vật Yêu thú này.
Tiểu Yêu trợn trắng mắt lên “Tự mình nghĩ” Đã lười cùng nàng tranh luận cái gì với không cái gì.
Thủy Nhược Băng không nói gì, nàng hoàn toàn không biết cái quái gì, có thể nghĩ ra được mới là lạ!
Bất quá bây giờ không phải là lúc thảo luận điều này, Thủy Nhược Băng chỉ chỉ cánh cửa kia, mở miệng nói “Đây là sức mạnh Cấp bậc Tôn giả, ngươi xác định ngươi có thể mở ra?”
Hai chân Tiểu Yêu ôm trước ngực, ngẩng cằm, lé mắt liếc nhìn nàng, giáo dục nói “Nói ngươi ngốc ngươi thật đúng là ngốc, ngươi cho rằng Thủy Vanh đi vào thế nào?”
Thủy Nhược Băng đã muốn nhanh chóng miễn dịch, sắc mặt không thay đổi, tính tình tốt mà hỏi “Hắn đi vào như thế nào?” Kỳ thật nàng rất muốn hỏi, làm sao nó biết nhất định Thủy Vanh đi vào.
Tiểu Yêu thấy thái độ nàng tốt như vậy, cũng không làm bộ làm tịch, nhảy đến trên vai nàng, ở trên cổ nàng mà chà xát, nói “Cửa này đối với Ma sủng không có tác dụng”
Thủy Nhược Băng bừng tỉnh đại ngộ, nói như vậy Thủy Vanh muốn vào ra cũng rất dễ dàng, nếu như có người khác xâm nhập, chuyện lén lút lại vạn phần nguy hiểm như vậy tự nhiên sẽ không mang theo Ma sủng bên người, hơn nữa cho dù là mang theo Ma sủng, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ đến sức mạnh cấp bậc Tôn giả, liền phần đông cao thủ đều không có biện pháp, nhưng lại cố ý để lại cửa sau cho Ma sủng đi!
“Không phải ngươi nói ngươi không phải Ma sủng, mà là Yêu thú sao?”
Tiểu Yêu bĩu môi nói “Dù sao ta có thể mở ra là được” Nói xong liền vung chân lên, cánh cửa kia thật đúng là đã bị nó mở ra dễ dàng.
Thủy Nhược Băng đưa tay vỗ vỗ đầu nó, khích lệ nói “Tiểu Yêu thật lợi hại”
“Hừ!” Tiểu Yêu hừ nhẹ một tiếng, lại dán ở trên cổ nàng chà xát, da lông mềm mại quét ở trên cổ có chút ngứa, cũng rất thoải mái, nhìn bộ dáng nó làm nũng, Thủy Nhược Băng ra một cái kết luận, thì ra là muốn được sờ lông!
Vào cửa đá lại đi một hồi, cuối cùng Thủy Nhược Băng từ một cái cửa động bí mật chui ra, phát hiện mình đang ở một cái sân nhỏ vắng vẻ, trong lúc nhất thời Thủy Nhược Băng cũng biết không rõ ràng lắm, cái sân nhỏ này là ở đâu, vì sao từ đường ngầm dưới đất đi ra, sẽ xuất hiện ở trong cái sân nhỏ nơi thần bí này.
Cảm giác được xung quanh cũng không có hơi thở dư thừa, Thủy Nhược Băng cũng liền nghênh ngang đi dạo trong sân nhỏ, cho đến khi cảm giác được một chút hơi thở người khác, mới chú ý che dấu bản thân thật tốt, chậm rãi tới gần.
Nàng đối với năng lực che dấu bản thân vẫn là rất có tin tưởng, sư phụ đều bị nàng len lén chỉnh, cho nên nàng tin tưởng nếu không phải tu vi so với sư phụ cao hơn rất nhiều, thì sẽ không phát hiện nàng, mà người có thể làm cho nàng phát giác thì tu vi cũng sẽ không ở trên sư phụ.
Tiểu Yêu nhìn nàng chậm rãi tới gần gian phòng trước mặt, không khỏi nhíu nhíu mày, nhưng cũng không nói cái gì, chỉ là thành thật ngồi xổm ở trên vai nàng.
Trong phòng truyền ra tiếng nói chuyện, Thủy Nhược Băng không khỏi cả kinh, người nọ rõ ràng không phải là đang lầm bầm lầu bầu, nói cách khác, trong phòng còn ít nhất có một người, nhưng mà nàng lại hoàn toàn không có cảm giác được hơi thở người khác, nàng dám khẳng định, người nọ tu vị ở trên sư phụ, bất quá cũng may người nọ không phát hiện ra nàng.
Lập tức cũng không dám sát lại gần quá, bất quá nhưng cũng có thể nghe thấy có người trong phòng đang nói cái gì.
Người nói chuyện đúng là Thủy Vanh, lúc này trên mặt hắn mang theo một tia lo lắng, còn có một tia phẫn nộ “Tứ gia tộc rõ ràng là muốn tạo phản, nếu không phải dựa vào Thủy gia thì bọn họ mấy năm nay có thể bình an vô sự sao? Quả thực là vong ơn phụ nghĩa!”
Thủy Nhược Băng trừng mắt nhìn, Tứ gia tộc dựa vào Thủy gia không cần phải nói, chính là Độc Cô gia, Phong gia, Lục gia cùng Tư Đồ gia, những Tiểu gia tộc khác phụ thuộc vào Thủy gia còn chưa đủ để Thủy vanh để vào mắt, cũng không có cái năng lực kia làm Thủy Vanh tức giận như vậy.
Độc Cô gia, Phong gia, Lục gia cùng Tư Đồ gia, Tứ gia tộc này mấy năm qua quả thật rất phát triển, nếu như liên hợp lại tạo phản, Thủy gia thật đúng là đau đầu một phen, tuy rằng Thủy gia nền móng ổn, không phải dễ dàng bị dao động như vậy, nhưng mà quả thật nếu như liều mạng đánh một trận, chỉ sợ cũng tổn thương sức lực nặng nề.
Theo lý thuyết, Tứ gia tộc kia hẳn là rất rõ ràng, Thủy gia không phải dễ dàng dao động như vậy, cho dù bọ họ liên hợp lại tạo phản, đến lúc đó cũng bất quá là cả hai bên đều thương, Tứ gia tộc này luôn luôn hiểu được thế nào là tự bảo vệ mình, nếu không cũng sẽ không bình yên vô sự phát triển đến tình trạng ngày hôm nay, làm sao lần này có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy?
Hơn nữa nhiều năm như vậy bọn học có thể an ổn sống qua ngày, cũng toàn dựa vào Thủy gia che chở, nếu như Thủy gia ngã thật sự, bằng năng lực của Tứ gia tộc bọn họ, cho dù là cộng lại, cũng không có khả năng là đối thủ của Tam Đại gia tộc còn lại, đến lúc đó cũng bất quá là vì người khác làm quần áo, nhưng lại đem tặng ra ngoài, những thứ này, bọn học sẽ không phải không không hiểu!
Thủy Nhược Băng nhíu nhíu mày, thế nào cũng không nghĩ ra dự định của Tứ gia tộc kia, gần đây nàng cũng không nghe được Độc Cô Ngạo cùng Phog Đình tiết lộ ra cái gì.
Bất quá bọn họ kết bạn luôn luôn cố ý vô tình dứt bỏ chuyện trong gia tộc, hơn nữa chuyện quan trọng như vậy cũng không thể tùy ý tiết lộ, cũng không kỳ quái, cũng có thể, chuyện nghiêm trọng như vậy, quyền lợi của bọn họ, thân là người trẻ tuổi trong gia tộc căn bản cũng không biết.
Thủy Vanh oán giận xong, trong phòng lại vang lên tiếng của một ông già, trầm ổn mạnh mẽ “Điều tra rõ là ai để lộ không?”
Thủy Vanh có chút nhụt chí lắc lắc đầu “Thương Long huyết ngọc vật quan trọng như vậy, người biết đến vốn cũng không nhiều, mà người có thể biết đến đều là người đối với Thủy gia trung thành và tận tâm, hoàn toàn không có khả nghi, cũng không có động cơ, làm như vậy, đối với bọn họ cũng không có ưu việt gì”
Im lặng trong chốc lát, thanh âm già nua lại vang lên “Tóm lại, chuyện này không thể tha được, mặc kệ thế nào, Thương Long huyết ngọc không thể rơi vào trong tay những Gia tộc khác!”
“Là, phụ thân, chuyện này ta sẽ xử lý thật tốt”
Thủy Nhược Băng không khỏi nhíu mày, người ở bên trong cư nhiên là Lão cha của Thủy Vanh? Xem ra ở đây chắc là nơi Ẩn cư tu luyện của vị gia gia trên danh nghĩa của nàng, bất quá trong thư phòng Thủy Vanh cư nhiên thông tới mật đạo này, xem ra vị lão nhân gia này cũng không thể yên tâm nhi tử của mình a! Bằng không cũng sẽ không để cho Thủy Vanh có cơ hội đến quấy rầy hắn.
Về phần bọn họ nhắc đến Thương Long huyết ngọc, nàng nhưng thật ra nhìn thấy qua sách xưa ghi chép, đó là do máu của Thần thú Thương Long bảo vệ Thủy gia ngưng kết mà thành, trăm năm mới có một viên, nghe nói ai có thể có được Thương Long huyết ngọc, như vậy 100 tiếp theo liền có thể được Thương Long bảo vệ, hơn nữa bản thân Thương Long huyết ngọc chính là vật quý để tăng tu vi, tự nhiên làm cho người ta động tâm.
Thủy gia ở gần quan được ban lộc, tự nhiên cũng sẽ không để cho Thương long huyết ngọc rơi vào tay người khác, hơn nữa người ngoài cũng không biết thời gian ngưng kết thành Thương Long huyết ngọc, cho nên Thương Long vẫn là Thần thú bảo vệ Thủy gia, thời gian lâu, người khác đã quên chuyện Thương Long huyết ngọc này từ lâu.
Xem ra lúc này đây là có người cố ý đem chuyện này tiết lộ ra, dẫn tới Tứ gia tộc phụ thuộc rục rịch như vậy.
Bây giờ Thủy Nhược Băng nhưng thật ra có thể hiểu rõ trong lòng Tứ gia tộc, chỉ cần có thể đoạt được Thương Long huyết ngọc, có Thần thú bảo vệ, đương nhiên bọn học có thể có cơ hội thay thế được Thủy gia, quyền thế luôn mê người, chỉ cần có một chút cơ hội, làm sao có thể buông tha chứ?
Tứ đại gia tộc có thể luôn luôn hoành hành ở đại lục Ma Linh, không phải là ỷ vào có Thần thú che chở sao? Thần thú, có thể nói là hậu thuẫn lớn nhất của Tứ đại gia tộc.
Chả trách Thủy Vanh gấp như thế, Thần thú này nhưng là liên quan đến sự tồn vong của Thủy gia, một khi mất đi Thần thú, Tam đại gia tộc này còn không đánh rắn giập đầu sao? Kết cục của Thủy gia có thể nghĩ.
Khóe miệng Thủy Nhược Băng hơi hơi giơ lên, Thương Long huyết ngọc sao? Là thời gian thu chút lời lãi!