Bích Lan sơn. Một trong nhưng ngọn núi có danh khí lớn ở Phiêu Tuyết sơn mạch. Tất cả là bởi vì thác nước Bích Thủy đàm, Bích Thủy đàm làm cả Bích Lan sơn Tuyết Phong Đô biến thành màu xanh biếc, cho nên lấy tên là Bích Lan sơn, cũng là mục tiêu của Lý Dương lần này.
Xuyên qua thác nước, là tiến vào trong lòng Bích Lan sơn, trong lòng núi, có không ít nhà cửa, ở trung ương đại điện là nơi ma đầu Bích Lan sơn tụ tập, giờ phút này, Bích Lan sơn ba vị Ma Tướng cao thủ đang ở đại sảnh
"Ha ha, thống khoái, thống khoái a, hôm nay ta làm thịt hơn một vạn người, thống khoái a. Nhị đệ, tam đệ chúng ta cạn!" Bích Lan sơn đại vươnh Phổ Động cười to nói.
"Đại ca, chúng ta kiếm được không ít a, không tưởng được một thương nhân bình thường cũng có "Long Tu Thảo", ha ha thật sự là may mắn." Bích Lan sơn nhị đại vương Phổ Sơn hưng phấn nói, còn tam đại vương Phổ Húc cũng đang hưng phấn uống rượu.
Ra ngoài Phiêu Tuyết sơn mạch cướp bóc cũng là chuyện mà Ma giới cao thủ thường xuyên làm.
Ma giới dân cư ức vạn người, chủ yếu đều là người thường, phần lớn người bình thường chỉ là so với con người ở nhân giới khỏe hơn mà thôi. Người thường ở Ma Giới quan trọng nhất chính là tu luyện. Cho nên hàng năm có một lượng lớn người đi tìm tu ma môn phải hoặc là vào trong đại sơn tìm Ma Giới cao thủ bái sư.
Tỷ như tại Bích Lan sơn, Thiên Ma cấp bậc cao thủ có mười mấy người, Ma Tướng cấp bậc cao thủ có ba người, người tu ma đã có gần ngàn người, những người này đều là người thường tới bái những cao thủ làm sư tôn sau đó tu luyện.
Ma giới, cường giả vi tôn, con đường cho tất cả người thường là tu luyện trở thành cường giả, ít nhất cũng phải trở thành Thiên Ma cấp bậc trở lên. Ít nhất có thể dần dần trở thành một đạo sơn Đại vương.
Mối lần ra ngoài giết người, đối với cao thủ Ma giới mà nói, chỉ là chuyện bình thường mà thôi. Lần này cướp bóc, khiến cho Sơn Đại Vương Phổ Động cực kỳ hưng phấn, bởi vì đoạt được Long Tu Thảo, cái này chính là bảo bối a. Ít nhất có thể trao đổi rất nhiều thượng phẩm ma nguyên thạch.
"Báo, báo…" Một môn hạ tu ma giả cao giọng hô. Vọt tiến đến.
"Sự tình như thế nào, cứ từ từ mà nói!" Phổ Động lần này tâm tình đang rất tốt. Nếu là bình thường nói không chừng bởi vậy đem tên thông báo ra giết chết rồi.
"Bẩm báo ba vị Đại vương, bên ngoài có hai người giết tới đây. Tuyên bố muốn đoạt Bích Lan sơn." Tu ma giả này hoảng sợ nói.
Phổ Động nhất thời tỉnh rượu, đứng bật dậy, bên cạnh hai vị huynh đệ Phổ Sơn và Phổ Húc cũng vậy. Bích Lan sơn tam huynh đệ tại Phiêu Tuyết sơn mạch ít nhất cũng có chút danh tiếng. Có kẻ dám ngang nhiên đến đoạt sơn ư? Dám đến đoạt sơn, nhất định là có thực lực.
"Đi, theo ta đến xem!"
Phổ Động nhanh chóng ra ngoài động. Phía sau Phổ Sơn Phổ Húc đi theo đại ca, Vừa mới ra ngoài cướp bóc giết hại một phen. Bây giờ thì có người giết tới cửa.
Ngoài Bích Lan sơn. Bích Thủy đàm.
Gần ngàn tu ma giả đang diễu võ dương oai huy vũ đao kiếm, mặc dù đao kiếm trông giống như ở nhân giới, chỉ là trong ma giới có nhiều "Tấn Thiết", "Tấn Thiết" mặc dù ở Ma giới tương đối dễ gặp nhưng độ cứng rắn vượt qua cương thiết ở địa cầu vạn lần.
Trước mặt đám tu ma giả, có hai nhân ảnh đang vui vẻ đàm luận.
"Bá Vương. Bích Thủy đàm quả nhiên lay động lòng người, nước trong suốt a, trên địa cầu không thấy được thủy đàm như vậy. Lý Dương nhìn Bích Thủy đàm mỉm cười nói, ở một bên đó là một thác nước thật lớn.
Thác nước đó là do tuyết hóa thành nước rồi chảy xuống.
"Oanh long long ~~~"
Âm thanh thác nước vang vọng. Đám Thiên Ma cao thủ ở đây không có ai dám tiến lên đối phó với Lý Dương và Hạng Vũ, Lý Dương vừa rồi một đao giết chết hai thiên ma cấp bậc cao thủ, đao phách rất lợi hại, làm những người này hoảng sợ.
"Sau này không có việc gì, cứ ở tại Bích Thủy đàm uống rượu là tốt rồi." Lý Dương tựa hồ đã coi Bích Thủy đàm trở thành nơi ở của mình, mỉm cười nói.
Hạng Vũ nhìn một chút, chung quanh tuyết bay tán loạn, hoàn toàn là một thế giới tuyết, Phiêu Tuyết sơn mạch quanh năm phủ tuyết,. Trong thế giới tuyết trắng, một thác nước chảy xuống, phía dưới là một Bích Thủy đàm, Bích Thủy đàm làm Tuyết Phong hóa thành màu xanh biếc.
Thác nước, Bích Thủy đàm, Bích Lan sơn, tuyết bay đầy trời, một thế giới tuyết
Kỷ giả hợp nhất. Cũng là làm cho lòng người thêm cảm xúc.
"Hai tên hỗn đản các ngươi dám đến cướp đoạt Bích Lan sơn, quả thực là không muốn sống nữa rồi" Nhị Đại Vương Phổ Sơn là người thứ nhất cao giọng mắng.
Hạng vũ nhất thời sắc mặt trầm xuống.
Một tên Ma Tướng nho nhỏ mà dám bất kính đối với mình, sao không làm cho Hạng Vũ tức giận, Hạng Vũ chính là thân truyền đệ tử Xi Vưu đại tôn. Hơn nữa tại ma giới cũng được xưng tụng là Bá Vương
"Hừ!"
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, đao phách chợt lóe, Phổ Sơn nhất thời con mắt sáng ngời, thân hình vừa động, liền né sang một bên, nhưng Lý Dương cười lạnh, so tốc độ? Như thế nào có thể cùng đao phách so tốc độ?
"Bồng!"
Phổ Sơn trên tay đột nhiên xuất hiện một bả Lang Nha Bổng, hung hăng ngăn trở đao phách, Ma giới cao thủ mỗi người, không phải sống trong đao sơn kiếm hải sao, khả năng cận chiến tuyệt đối cường hãn, cho dù đao phách nhanh, Lang Nha Bổng cũng đã chắn trước lộ tuyến công kích.
"Hưu!"
Phảng phất giống như xuyên qua đậu hủ , đao phách bắn thủng Lang Nha Bổng, công kích thẳng tới trái tim Phổ Sơn.
"A!" Phổ Sơn kinh hãi, nguyên thần lúc này muốn thoát đi, nhưng đao phách quang mang chợt lóe, vô số đao mang từ đao phách bắn ra, nhất thời phá nát nguyên thần hắn.
Chỉ một kích, Nhị Đại Vương Phổ Sơn chết ngay tại chỗ.
Đối phó với nguyên thần chính là như vậy, vũ khí của Lý Dương là đao phách, đao phách tự nhiên có thể phát ra đao mang. Với nguyên thần vô cùng yếu ớt, đao mang có thể dễ dàng tiêu diệt, ngoài ra đao phách của Lý Dương còn có thể bắn ra đao mang ra các hướng khác nhau, phá nát nguyên thần.
"Ma…khí!"
Sát na tử vong, Phổ Sơn trừng mắt nhìn Lý Dương, vẻ mặt khó tin, trong miệng chỉ nói ra hai chữ - ma khí!
Trong sát na trước khi tử vong, Phổ Sơn đó trừngmắt nhìn Lý Dương, vẻ mặt đích khó có thể tin, trong miệng chỉ nói ra hai chữ - ma khí!
Đúng vậy. Lang Nha Bổng của Phổ Sơn chính là loại pháp khí cao nhất. Chỉ có ma khí mới có thể dễ dàng phá Lang Nha Bổng. Nhưng Ma Khí quá trân quý. Cho dù là hạ phẩm ma khí, cả Phiêu Tuyết sơn mạch, Ma Soái cực biệt cao thủ cũng chỉ có hạ phẩm ma khí. Về phần trung phẩm ma khí, căn bản không có.
Phổ Động và Phổ Húc trong lòng kinh hãi.
Bản thân có ma khí không? Điều đó đã chứng tỏ thực lực, nếu là người yếu, căn bản đến Ma Khí cũng giữ không được, thanh niên trước mắt có ma khí, dám chắc là cao thủ. Người bên cạnh, khí phách tự nhiên tỏa ra, xem ra tựa hồ còn kinh khủng hơn.
"Hai vị tiền bối. Hai vị thực lực cao như vậy, sao lại cùng tiểu bối chúng ta tranh đoạt Bích Lan sơn? Hai vị hẳn nên cùng mấy vị Ma Soái siêu cao thủ so chiêu chứ à." Phổ Động kinh hãi run sợ. Đến một chút dũng khí chiến đấu cũng không có.
Nhị đệ Phổ Sơn của hắn tốt xấu gì cũng là Ma Tướng Trung Kỳ, so với hắn thấp hơn một chút mà thôi. Đối phương giết Phổ Sơn đơn giản như vậy, đối phó với hắn cũng chẳng khác gì.
"Hanh, nói vậy hai người các ngươi đã biết quy củ đoạt sơn, thất bại nên làm như thế nào?" Hạng Vũ lạnh nhạt nói.
Lý Dương ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không biết đoạt sơn có quy củ gì.
Phổ Sơn và Phổ Động sắc mặt biến đổi, trong lúc nhất thời trở nên rất khó coi.
"Lý Dương, vô luận là đoạt sơn hay đoạt thành trì, người thất bại một khi bị bắt được sẽ bị người thành công thành lập linh hồn khế ước, hoàn toàn thuần phục người thành công. Trừ phi bọn họ có thể tự mình chạy thoát, dù sao cũng sẽ không để địch nhân chạy thoát." Hạng Vũ thần thức truyền âm trong đầu Lý Dương vang lên,
Lý Dương gật đầu.
Dưỡng hổ vi họa (thả hổ gây họa). Các nhân vật Ma giới đều biết đạo lý này, một khi đánh bại địch nhân, nếu không giết phải thành lập linh hồn khế ước, khiến đối phương thuần phục chính mình. Nếu không, thả địch nhân, không phải khiến địch nhân sau này quay lại báo thù sao?
Phổ Động và Phổ Húc cau mày. Bọn họ tiêu dao làm Sơn Đại Vương sao có thể nguyện ý trở thành thuộc hạ của người khác? Nhưng một khi thành lập linh hồn khế ước. Nếu phản kháng liền hồn phi phách tán. Trừ phi gặp được người có nguyên thần so với chủ nhân mình còn mạnh hơn hỗ trợ mới có thể giải trừ linh hồn khế ước.
Quy phục cường giả. Đây là công lý.
"Hô!"
"Muốn chúng ta thần phục, trước tiên hỏi hai nắm tay ta đã." Phổ Đỗng trong mắt hiện lên một tia lãnh quanh, thân hình chợt lóe. Liền vọt tới trước mặt Lý Dương. Một bả loan đao lóe lên, Phổ Động đùi phải theo loan đao đồng thời công kích.
Né loan đao phải nhận một cước công kích.
Một tiếng gió rít, Lý Dương thân hình rung động, dễ dàng né tránh công kích.
Xuyên Vân Tỏa Vụ.
Trong nháy mắt, Lý Dương thân hình hóa thành vân vụ, từng đạo tàn ảnh vờn quanh Phổ Đỗng. Phổ Đỗng tốc độ rất nhanh nhưng không cách nào so với Lý Dương, Lý Dương tinh thần ngày càng mạnh mẽ, nên càng hiểu sâu về Xuyên Vân Tỏa Vụ. Tốc độ tự nhiên càng thêm nhanh.
"Hanh!"
Phổ Húc đang đứng một bên đột nhiên xuất cước, mục tiêu chính là thân thể Lý Dương. Phổ Húc chờ cơ hội đã lâu, rốt cục cũng nắm được một cơ hội.
Lý Dương trên mặt có một tia trào phúng.
Chiến thần ngoa, thượng phẩm ma khí!
"Oanh!"
Lý Dương sử dụng hậu toàn kích, hung hăng đá vào thẳng vào vùng eo Phổ Húc. Chiến Thần Ngoa cường đại công kích bộc phát. "Tạp sát" một tiếng, còn nghe cả tiếng xương gãy của Phổ Húc, cả người hắn như bị gió lốc thổi bay đi.
"Hô hô ~~"
Một cỗ ma nguyên lực tỏa ra chữa trị thân thể Phổ Húc, Phổ Húc giờ phút này thông qua nguyên thần chữa trị thân thể của mình, ma nguyên lực của hắn bởi vậy điên cuồng tiêu hao. Sau một thời gian, thân thể Phổ Húc đã khôi phục lại.
"Hưu!"
Lý Dương trong cơ thể chấn động, đao phách lúc này xuyên xuất, Phổ Động đang cận chiến với Lý Dương căn bản không cách nào tránh né.
Đao chi bi sát!
Trên thân đao phách có ngân quang lam sắc giống như điện xà, ánh sáng chợt lóe, một cỗ lực lượng cường đại đánh sâu vào tâm thần Phổ Động, nguyên thần Phổ Động bất quá chỉ là Ma Tướng hậu kỳ. Còn Lý Dương? Nguyên thần của hắn là Ma Soái hậu kỳ.
Cách nhau cả một cấp bậc, hơn nữa Lý Dương công kích, tinh thần Phổ Động căn bản không chút đề phòng.
"Oanh!"
Tinh thần rung động mạnh, Phổ Động chỉ cảm thấy trong đầu một trận oang minh, kịch liệt làm Phổ Động căn bản không biết gì nữa, lỗ tai không nghe, miệng ko nói nên lờii, tóm lại hắn không cách nào khống chế thân thể mình.
"Phốc!"
Trái tim vỡ vụn, nguyên thần bị cắn nát.
Dưới tình huống này, Phổ Động bị Lý Dương đánh nát nguyên thần, hồn phi phách tán tử vong tại chỗ.
"Tiền bối, ta nhận thua, nhận thua." Ba vị Đại Vương chỉ còn lại Phổ Húc sợ đến nỗi quỳ ngay tại chỗ, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ. Đại ca Phổ Động thực lực so với hắn mạnh hơn nhưng vẫn bị Lý Dương diệt, đừng nói chi tới Phổ Húc,
Lý Dương và Hạng Vũ cười.
"Ngươi có bằng lòng thành lập linh hồn khế ước hay không?" Lý Dương mỉm cười hỏi. Trên tay từng đạo màu xanh đao mang phát ra.
Phổ Húc chứng kiến trên tay Lý Dương từng đạo đao mang màu xanh tỏa ra rồi lại rút vào, lập tức nhớ tới vừa rồi quang mang màu xanh vừa lóe lên, đại ca mình liền hồn phi phách tán, Phổ Húc lập tức sợ hãi kêu: "Nguyện ý, ta nguyện ý. Thuộc hạ Phổ Húc xin ra mắt Đại Vương."
Lý Dương chau mày, như thế nào xưng hô mình là "Đại Vương"?
"Ta gọi là Mộc Dịch. Sau này đừng xưng là Đại Vương." Lý Dương trách mắng.
Phổ Húc con ngươi đảo một cái, lập tức trong lòng có chủ ý, quỳ xuống nói: "Thuộc hạ Phổ Húc xin ra mắt Mộc Dịch đại nhân." Nếu ngài không cho thuộc hạ xưng hô Đại Vương, chỉ có thể xưng hô như vậy.
"Tốt, chúng ta thành lập linh hồn khế ước nào." Lý Dương cười nhìn Phổ Húc, Lý Dương đối với phương pháp thành lập linh hồn khế ước cũng biết.
"Xin Xi Vưu đại tôn chứng khiến, Phổ Húc quy phụng Mộc Dịch đại nhân, một khi vi phạm lời này, sẽ hồn phi phách tán." Nói xong một đạo năng lượng nguyên thần dung hợp trái tim màu huyết từ trong cơ thể Phổ Húc bay về phía Lý Dương. Lý Dương hai tay đè lại, đồng thời đưa nguyên thần năng lượng của mình vào trong đó, sau đó biến ảo mấy đạo đấu tay
Từng đạo thủ ấn quyết bắn vào trán Phổ Húc, xuyên vào bên trong….
Chỉ cần sau này Phổ Húc có ý nghĩ không đúng, Lý Dương tự nhiên biết. Chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, thông qua ấn ký liền làm cho Phổ Húc hồn phi phách tán. Trừ khi có người so với mình nguyên thần mạnh hơn, giải trừ linh hồn ấn ký của mình.
"Còn không ra mắt Mộc Địch đại nhân." Phổ Húc quát kẻ dưới tay,
Mười mấy Thiên ma cấp bậc cao thủ, còn có hơn một ngàn tu ma giả lập tức quỳ xuống thuần phục. Y phụ cường giả. Tại Ma giới là chuyện phi thường bình thường, đến hai vị đại vương đều bị giết. Chủ nhân bây giờ tự nhiên rất mạnh. Gặp được chủ nhân như vậy. Bọn họ sao lại mất hứng?
"Bái kiến mộc dịch đại nhân!"
Hơn một ngàn người cùng nhau, đồng thời quỳ xuống cao hô.
"Các người trước tiên ở ngoài thủ vệ, Phổ Húc đưa chúng ta vào xem kết cấu bên trong Bích Lan sơn." Lý Dương nói xong liền cùng Hạng Vũ xuyên qua thác nước, tiến vào trong Bích Lan sơn, Phổ Húc đi theo, nhưng vừa bước vào đại sảnh liền ngây người.
Chỉ thấy trong đại sảnh Bích Lan sơn có mười mấy người, mười mấy người này Phổ Húc cho tới giờ chưa từng thấy qua.
Vừa mới vào Đại Sảnh, Lý Dương liền cho bọn Điền Cương, Lỵ Lỵ đi ra, mười mấy người tò mò nhìn chung quanh. Đây là Ma giới sao?
"Từ hôm nay trở đi, Bích Lan sơn là nhà mới của chúng ta tại Ma giới." Lý Dương mỉm cười tuyên bố.
Từ đó, Lý Dương có thể miễn cưỡng coi là có căn cơ ở Ma giới.