[Dịch]Thợ Săn - Fiction

Chương 45 : Con Tàu Bí Ẩn




Tháng 7 năm 2008...

Tại một khu vực nằm giữa Thái Bình Dương đang diễn ra một trận đấu ác liệt giữa những gã khổng lồ của biển cả: cá nhà táng và mực khổng lồ.

Cá nhà táng là loài động vật có vú rất hung dữ ở biển khơi, chúng có thể dài hơn hai mươi mét và đầu thì chiếm đến 1/3 cơ thể, đầu to như vậy dĩ nhiên hàm răng của chúng phải rất khủng bố, có cái dài đến nửa mét, một bộ hàm dài 5 - 6 mét có những cái răng ghê gớm như vậy thì những loại cá nhỏ như cá heo thịt không đủ để dính răng. Thực đơn của cá nhà táng rất khủng bố, thường là những loại cá mực khổng lồ.

Nhưng lần này có vẻ không giống như vậy.

Con mực đối đầu với đàn cá nhà táng lần này là khổng lồ trong những gã khổng lồ, đầu nó to như quả núi, còn những xúc tu thì dễ khiến người ta liên tưởng đến những chiếc vòi rồng có sức mạnh hủy diệt. Đàn cá nhà táng trông cái khối thịt khổng lồ kia dĩ nhiên là thèm rỏ rãi nhưng để xơi được nó thì cũng mất không ít công sức, thậm chí có thể mất mạng và con thí mạng đầu tiên là một con cá nhà táng mới trưởng thành. Con cá này hẳn chưa có kinh nghiệm đi săn nhiều, thấy con mực to béo có vẻ chậm chạp liền lao lên nhằm một cái xúc tu to khỏe, ý định làm nó đứt đôi. Nhưng những xúc tu kia trông có vẻ nặng nề, kỳ thực rất linh hoạt, đặc biệt là phần ngọn có thể di chuyển trong khoảng cách vài chục mét chỉ trong chớp mắt. Không biết con mực này cảm ứng được con cá nhà táng vị thành niên kia thế nào mà khi con này vừa há cái miệng đầy răng ra để ngoạm vào cái xúc tu khủng bố thì đột nhiên nó rùng mình miệng phụt ra hàng khối nước, phản lực tức thì của hàng chục khối nước bị bắn ra đẩy con mực lùi lại hàng mét, con cá nhà táng hí hửng kia chỉ ngoạm được một ít rong rêu bám trên xúc tu con cá mực và vài sinh vật phù du không đáng kể. Thấy con mực to như quả núi này tốc độ di chuyển nhanh như vậy nó cũng cả kinh, định quẫy đuôi bơi vòng ra ngoài thì đã phát hiện mình bị lọt vào ma trận của những xúc tu, với bản năng cực nhạy của loài săn mồi, nó biết mình đã sa vào nguy hiểm nên điên cuồng quẫy đuôi và nhe hàm răng nhọn nhằm về một chiếc xúc tu mà tấn công, nhưng ma trận xúc tu di chuyển cực quỷ dị, mục tiêu mà con cá nhà táng định tấn công thoắt cái đã biến mất, mất mục tiêu nó lại chuyển sang tấn công một chiếc xúc tu khác và lại nhanh chóng lâm vào tình trạng tương tự. Cá nhà táng dù sao cũng chỉ là loài động vật, linh trí không cao, thấy nguy hiểm chỉ biết điên cuồng tấn công để thoát ra chứ không biết rằng đó là cách để giết nó nhanh nhất, sau một lúc bị vờn, con cá nhà táng này đuối sức hẳn, tốc độ di chuyển chậm lại. Lúc này, đến lượt con mực khổng lồ trở thành kẻ săn mồi, những xúc tu của nó nhanh chóng khua đến và sau một vài lần chụp hụt cuối cùng cũng đã cuộn được con cá nhà táng kia. Sức mạnh của các xúc tu thật không thể xem thường, sau chừng một phút cuộn lại con cá nhà táng xấu số dần biến mất trong một biển máu và thịt vụn.

Những con cá nhà táng còn lại chứng kiến cảnh vừa rồi hẳn cũng biết đối thủ của mình không dễ xơi chút nào nên không con nào dại dột tấn công nữa mà lượn vòng quanh con mực khổng lồ để chờ sơ hở. Cá nhà táng đúng là những gã thợ săn của đại dương, độ lì lợm của nó thật hiếm thấy, khi đã vây công được một con mồi thế này thì không dễ dàng gì từ bỏ. Nhưng con mực sống lâu năm kia hẳn đã thành tinh, bị một đàn cá hung dữ vây nó cũng chẳng xao động, thận trọng di chuyển về một hướng đã định, có lẽ ở hướng đó nó đã tìm được một kế thoát thân, kiếm thêm đồng đội hoặc một nơi trú ẩn an toàn chẳng hạn.

Nhưng sự biến lại bất ngờ xảy ra.

Không gian phía trên mặt biển những sóng âm kỳ lạ đột nhiên xuất hiện phát ra đủ thứ tiếng quái dị, lúc thì tu tu như tiếng còi tàu hỏa, lúc thì rít lên như tiếng đạn bay, không khí chuyển động cực kỳ hỗn loạn, không gian như vặn vẹo, những con sóng trên mặt biển cũng dập dềnh một cách cực kỳ bất thường, chỗ nhô cao, chỗ nhô thấp không theo một nguyên lý nào cả. Những đàn cá bơi qua khu vực này dường như cũng cảm nhận được sự bất thường, liều mạng bỏ đàn bơi tản ra tứ phía hòng thoát khỏi khu vực quỷ dị này, chỉ có con mực khổng lồ cùng đàn cá nhà táng là vẫn chưa chịu buông tha nhau nên vẫn di chuyển chậm chạp, hẳn bọn chúng nghĩ rằng ở đại dương này chẳng có gì phải khiến chúng sợ hãi nữa.

Trong hư không trên mặt biển đột ngột xuất hiện một vài tia sét phát ra tiếng roẹt roẹt gai người, những tia sét lúc đầu rất nhỏ, lại giữa ban ngày ban mặt nên gần như vô hình vô ảnh, nhưng rồi chỉ một lúc sau chúng đã to bằng cả thân người lớn và phát ra ánh sáng xanh chói lòa.

“Roẹt” một tia sét khủng bố từ vực sét ấy bắn thẳng xuống biển, chẳng may nhằm đúng đám cá nhà táng và con mực đang vờn nhau cắt phăng một chiếc xúc tu khủng bố của con mực đồng thời hóa ba con cá nhà táng thành một đám máu và thịt khổng lồ, một vùng nước nhanh chóng chuyển sang màu đỏ.

Đám cá nhà táng và con mực khổng lồ lúc này mới biết được sự nguy hiểm từ kẻ thù giấu mặt của mình vượt xa cả dự đoán, chẳng màng đến những con cá quây xung quanh mình nữa con mực điên cuồng phun ra những khối nước khủng bố và bắn đi, đám cá nhà táng cũng điên cuồng bơi tản ra tìm cách thoát khỏi khu vực nguy hiểm.

Nhưng đã quá muộn...

Vực sét lúc này đã trở nên chói lòa, không gian xung quanh vang lên tiếng “xuy xuy” như bị xé rách, những tia sét khủng bố to bằng cái cột đình đánh ra bốn phương tám hướng, nước biển dẫn điện nên cả một khu vực rộng lớn cá bị điện giật nổi lên ngửa bụng trắng hếu và cứ mỗi loạt sét lướt qua thì lại tạo thành một dãy màu đỏ những máu và thịt, trông như một cuộc đại huyết tế ghê rợn chỉ có ở trong truyền thuyết. Đám cá nhà táng tuy to lớn nhưng cũng không chịu nổi những dòng điện chết người, điện tác dụng vào cơ thể bọn chúng làm mất khả năng truyền tín hiệu của các dây thần kinh, toàn thân bọn chúng giật giật cố gắng vẫy vùng một lúc rồi cũng nổi lên khỏi mặt nước, bụng ngửa lên trời và tham gia vào cuộc huyết tế. Con mực khổng lồ cũng không thoát khỏi số phận tương tự, những dòng điện ngầm trong nước tuy không làm nó tê dại nhưng cũng khiến động tác di chuyển bị chậm lại đến bảy tám phần và rồi hàng chục luồng sét nhắm tới cái đầu to như quả núi của nó mà đánh tới, trong chốc lát đã biến tất cả thành thịt vụn.

Sức mạnh của vực sét không chỉ dừng lại ở việc hủy diệt cả một khu vực rộng lớn như vậy, cả một vùng biển trong bán kính hàng chục cây số xung quanh vực sét những đám mây lưu chuyển dữ dội tạo thành hàng chục cái khoáy lốc điên cuồng xoay tít, thiên địa linh khí bị chấn động kịch liệt, một cơn bão nhanh chóng hình thành.

Bầu trời sầm lại, một mưa như trút đổ ập xuống khiến cả không gian chuyển sang màu đục, thỉnh thoảng lại có những tia sét khủng bố lóe lên từ vực sét đánh vào hư không phát ra những tiếng roành roành như muốn hủy thiên diệt địa.

Cơn mưa kéo dài một tiếng thì dứt, mây đen nhanh chóng tan đi, những tia sét khủng bố cũng biến mất tự lúc nào, trung tâm của vực sét lúc này đột nhiên xuất hiện một tụ sáng rực rỡ như hình hai cái đĩa úp vào nhau với hai đầu lồi lên. Tụ sáng mờ dần, hiện ra một con tàu khổng lồ lơ lửng trong không gian, những dải sáng bao quanh con tàu vẫn không ngừng chạy vun vút, sức nóng tỏa ra từ thân con tàu khiến không khí gần đó nóng bỏng đủ để khiến một khối nước sôi lên sùng sục trong chốc lát, hơi nước từ mặt biển bốc lên ngùn ngụt.

Toàn thân con tàu ánh lên màu bạc, nhưng đã trải qua sự biến kinh khủng vừa rồi thì hẳn vật liệu tạo ra nó phải bền vững hơn những hợp kim tốt nhất hiện nay đến cả trăm ngàn lần. Trông con tàu có vẻ giống với những chiếc đĩa bay mà báo chí thỉnh thoảng vẫn đăng lên, nhưng ở một góc nhỏ trên thân của nó lại ghi một hàng chữ được viết bằng ký tự La-tinh: MEKNIN. Những người mà nhìn thấy con tàu này nếu không thấy nó là một tồn tại có công nghệ vượt xa thời đại thì hẳn cho rằng đó là một phát minh mới của Hải quân Hoa Kỳ.

Phần lồi lên phía mặt trên của con tàu sau một ánh chớp động tự nhiên tách ra thành năm phần và một lỗ thông có bán kính khoảng 2m xuất hiện, từ bên trong lỗ thông phát ra ánh sáng màu xanh nhạt. “Cạch” một tiếng phát ra từ trong thân con tàu rồi có tiếng chuyển động rất êm của một chiếc thang máy, êm như chúng trượt trong không khí vậy. Vài giây sau đó, từ phần mở ra của con tàu xuất hiện một khối thủy tinh hình lăng trụ trong suốt, bên trong có một cô gái mặc áo màu xanh đen đang ngồi, ở vai phải có in biểu tượng ngôi sao lồng vào vầng trăng lưỡi liềm, ở dưới là dòng chữ MEKNIN, có vẻ như cái tên này là tên một tổ chức hoặc một công ty nào đó đã tạo ra con tàu kỳ bí này.

Cô gái cao chừng 1m68, khuôn mặt đẹp như tiên nữ, sống mũi cao, làn da trắng ngọc, đôi môi hồng tự nhiên, mái tóc mượt mà vàng óng như mặt trời, đôi mắt trong xanh như nước biển, một vẻ đẹp nếu không tận mắt chứng kiến thì hẳn không ai tin là có thật! Cô gái ngồi bình thản trong chiếc thang máy kỳ lạ đưa mắt nhìn ra vùng biển đẫm máu phía trước, mày hơi níu xuống, đôi môi hồng phát ra một thứ ngữ âm trong trẻo không tồn tại ở bất kỳ nơi nào trên thế giới:

- Không ngờ lần hạ cánh này lại giết hại nhiều sinh vật đến vậy!

Khẽ nén một tiếng thở dài, cô gái đứng dậy, bộ quần áo bó sát làm lộ ra những đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể, chiếc thang máy tự động mở ra một cánh cửa để cô gái bước ra bên ngoài.

- Cũng không khác biệt lắm! Vậy mà nghe nói thời đại này không khí bị ô nhiễm trầm trọng.

Đôi mắt cô gái có vẻ vui lên một chút, bàn tay búp măng rất đẹp mở ra, ba khối cầu thủy tinh quỷ dị xuất hiện trong lòng bàn tay.

- Hoa tiêu, hãy đi thám thính không gian xung quanh!

Cô gái bình thản nói, vừa dứt lời, ba khối cầu thủy tinh đột nhiên sáng đỏ, bay lên cao chừng mười mét rồi tách làm ba hướng phá không bay đi. Sau đó cô gái trở lại thang máy, chiếc thang máy không hề có cơ cấu ròng rọc cũng không có dấu hiệu nào của hệ thống điện tử, tự nhiên lóe lên linh quang rồi trượt vào trong khoang, cánh cửa phần lồi lên của con tàu đóng sập lại ngay sau đó.

Một lúc sau, một cánh cửa lớn ở phần thân dưới của con tàu tách ra, một chiếc phi thuyền cỡ nhỏ bay ra ngoài, cô gái ngồi trong phi thuyền, phía trước là một màn hình máy tính đa nhiệm, một phần thông báo hành trình bay, một phần tiếp nhận hình ảnh từ các hoa tiêu gửi về. Cô gái nhìn lại con tàu lớn bình thản ra lệnh:

- Thiết lập chế độ tàng hình!

Vừa dứt lời, một điều cực kỳ quỷ dị lại xuất hiện, phần thân màu bạc của con tàu lớn dần biến thành thủy tinh trong suốt và một phút sau thì hoàn toàn biến mất vào hư không. Tiếp sau đó, vùng nước biển phía dưới bỗng nhiên chuyển động dữ dội chứng tỏ con tàu khổng lồ đang chìm dần xuống biển.

Khi vùng biển phía dưới đã trở nên tĩnh lặng, cô gái nhìn màn hình máy tính và tự hỏi:

- Vùng Ôzôn thời đại này được gọi là gì nhỉ? Đông Nam Á, ra vậy! Nghe nói thời này thế giới vẫn còn phân tách thành nhiều cộng đồng, dân tộc có bản sắc văn hóa rất độc đáo! Thích quá! Mình sẽ được trải nghiệm chứ không phải đọc trong kho tư liệu!

Cô gái cười cực kỳ duyên dáng, có vẻ rất hứng thú khám phá, nhưng rồi ngay sau đó lại chau mày lại.

- Đáng tiếc mình chỉ ở đây có sáu tháng, phải tìm ra người đó sớm mới được.

Nói đoạn chiếc phi thuyền lóe lên hào quang và trong chớp mắt đã biến mất cuối chân trời, để lại phía sau những tiếng “xuy xuy” xé gió cùng không khí kịch liệt chấn động.

Hết tập 1


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.