“Hệ lực lượng, cấp 1, bắt đầu khởi động thí nghiệm!”
Điền lão cầm thiết bị điều khiển trong tay, đứng cách Trần Tiêu ngoài hai thước.
Trần Tiêu hít sâu vào một hơi, hắn thân trên để trần, nhìn rắn chắc hữu lực, không còn dấu vết thương tích trước đây, dịch thể chữa trị quả nhiên thần kì. Sau khi Điền lão gật đầu, lão liền nhấn một nút trên thiết bị điều khiển…
Phanh!
Trên trần bỗng nhiên mở ra một cái cửa sổ, một chiếc bàn gỗ thường dùng trong tiệm cà phê rơi xuống, Trần Tiêu giơ hai tay lên nhẹ nhàng đỡ lấy.
“Hô …” Hắn nhẹ nhàng đem cái bàn đặt xuống, cười khổ nói : “Sao lại rơi xuống đồ vật như vậy.”
“Để tiết kiệm kinh phí a.” Điền lão thở dài : “Thiết bị kiểm tra chuyên dùng cho dị năng giả rất đắt đỏ, những lão già chỉ còn xương như chúng ta kiếm tiền dưỡng lão cũng không dễ dàng gì. Ân …” Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình bên người : “Cái bàn này nặng chừng 30kg, Tiếp tục nào.”
Trần Tiêu co duỗi cánh tay và các đốt ngón tay, xoay người vài cái, tinh thần hưng phấn : “Tiếp tục đi!”
“Chuẩn bị! Thí nghiệm hệ lực lượng, cấp 2 khởi động … bắt đầu!”
Oanh!
Một vật thể màu trắng từ trên trần nhà rơi xuống, không ngờ lại là cái tủ lạnh đựng cà phê!
Ầm! Trần Tiêu thiếu chút nữa bị đè chết, chỉ có thể kiên trì nâng hai tay lên đỡ, nhưng hai chân bên dưới không tự chủ run run, nếu không phải đúng lúc đang đứng thẳng thắt lưng, thật đã bị đè cho nát bét.
Nhẹ nhàng buông tủ lạnh xuống, lau mồ hôi, Trần Tiêu thở ra một hơi, hổn hển nói : “Điền lão … cái này … tủ lạnh …”
Điền lão vẫn cười tươi như cũ: “Ha ha. Kinh phí, chỉ là vấn đề kinh phí thôi.”
Dừng lại mọt chút, nhíu mày tiếp tục nói : “Tủ lạnh cộng với đồ vật bên trong, tổng cộng khoảng 90kg a.”
Trần Tiêu cũng khẽ nhíu mày, nhìn nhìn cánh tay của mình : “Có lẽ … Cảm giác lực lượng so với lúc trước yếu đi một chút.”
“Thử lại lần nữa xem.” Điền lão đề khởi tinh thần, ấn xuống một nút cuối cùng : “Thí nghiệm hệ lực lượng, cấp 3!”
Lần này cả nửa trần nhà toàn bộ mở ra!!
Oanh một tiếng, một vật thể to lớn từ trên trời rơi xuống! Không ngờ đó lại là cái quầy làm bằng đá cẩm thạch dài gần thước ở trong đại sảnh của tiệm cà phê trên lầu!!!
Lần này tuy rằng Trần Tiêu cố sức giơ hai tay lên đỡ, nhưng nhìn cái quầy từ trên trời rơi xuống, chỉ chút nữa đã đem hắn ép thành con gián. May mà lão Điền nhanh tay lẹ mắt, trong nháy mắt bay lên đá ra một cước ..
Liền thấy một chiếc bóng quỷ dị bay tới, mũi chân lão Điền nhẹ điểm lên quầy. Hưu một tiếng, chiếc quầy to như vậy trực tiếp bị đá bay ra ngoài, nện thật mạnh lên tường mật thất!
Oanh!
Bụi đất bay mù mịt, chiếc quầy lập tức tan nát!!
Mà Trần Tiêu vẻ mặt hồi hộp đứng tại đương trường, cánh tay suýt nữa trật khớp.
“Có lẽ … thật sự có vấn đề a.” Điền lão thu chân lại, xoa nhẹ huyệt thái dương : “Trần Tiêu, lần trước thí nghiệm lực lượng của cháu là B cấp, cũng chính là vượt qua cực hạn của người thường, cháu nhiều nhất có thể thừa nhận 10 tấn sức nặng. Nhưng mà hiện giờ … lực lượng của cháu hình như thụt lùi nhiều lắm a.”
Trần Tiêu nhíu chặt mày : “Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?”
Điền lão lắc đầu : “Ta cũng không biết, lúc trước ta đã dùng thiết bị dò xét kiểm tra cháu, trên kết quả hiển thị lực lượng của cháu tụt xuống C cấp, ta còn nghi ngờ có phải thiết bị dò xét xảy ra vấn đề hay không --- bây giờ xem ra, quả thật là thân thể cháu có vấn đề.”
“Trong dị năng giới … có xuất hiện tình trạng dị năng thoái hóa bao giờ chưa?” Trần Tiêu hỏi.
“Rất ít … gần như là không có.” Điền lão sắc mặt không tốt : “Không nói điều này, chúng ta tiếp tục các thí nghiệm khác đi.”
Sau đó, lão lấy một ít máu của Trần Tiêu, cho vào ống nghiệm, nhét vào máy dò xét bên trong mật thất. Rất nhanh, trên màn hình hiện ra các số liệu …
Điền lão vừa xem vừa cười khổ : “Trong máu cháu đúng là có độc, cháu đã trở thành dị năng giả cùng loại với Alice. Nhưng mà … theo số liệu hiện tại, năng lực độc tố của cháu so với Alice thì yếu hơn nhiều.”
Nói xong, lão giải thích một chút :
Trong máu Trần Tiêu có chứa độc tố, có thêm một loại chất gọi là “Sinh hóa lân” --- ở trong máu người thường không có loại vật chất này. Mà loại vật chất xuất hiện trong máu Trần Tiêu là loại “Sinh hóa lân” dung hợp với tế bào lạp thể ATP trong cơ thể (tên gọi tắt của tam axit phốt-pho-ric tuyến đại), do đó sinh ra phản ứng hóa học. Hợp chất đơn giản biến thành hợp chất phức tạp, tạo ra một loại vật chất mới, tên là AQP (tứ axit phốt-pho-ric tuyến đại). Loại AQP này có thành phần giống một loại nọc độc đặc thù, căn cứ những tác dụng đã biết, có thể làm cho con người hôn mê, tê dại, cơ thể cứng ngắc, nghiêm trọng có thể dẫn tới tử vong …
(lão tác giả chém kinh thế, dịch đoạn này chẳng bít mấy cái giải thích của lão là gì, ta trước dốt Hóa >”< thật ra là dốt đều các môn ^_^)
Những giải thích này của lão Điền là do những tư liệu về dị năng của Alice mà bọn họ biết. Mà theo phản ứng của thân thể Trần Tiêu, hàm lượng AQP trong máu của hắn so với nữ độc nhân Alice thì thấp hơn nhiều, chỉ khoảng trên dưới 1/5. Cho nên tính chất của độc tố cũng yếu đi nhiều.
“Dựa theo lượng độc tố trong máu của cháu, nhiều nhất có thể khiến cho người khác hôn mê, tê dại, nhưng muốn giết người thì không được” Điền lão nhíu mày, ngẫm nghĩ : “Nhưng mà, mấy năm nay chúng ta đã đụng độ với Alice vài lần, Phục vụ xã cũng có phân tích qua về nữ nhân này, đã cho ra kết luận là : độc tố AQP của nữ nhân này có thể tăng cường. Nói cách khác, tuy rằng hàm lượng AQP của cháu thấp hơn nàng, nhưng nếu cháu sử dụng một lượng lớn máu, cũng có thể bổ sung lượng chất không đủ đó.”
“Có nghĩa là, nếu Alice có thể dùng một lượng máu có thể làm người ta mất mạng, cháu phải dùng gấp năm lần …” Trần Tiêu dở khóc dở cười.
“Nhóc con, cháu hẳn phải vui mừng mới đúng” Điền lão bĩu môi : “Độc tố bên trong máu loãng, như vậy trong nước bọt của cháu càng loãng, có thể xem như không có thương tổn tới thân thể con người … Cho nên, tuổi cháu còn trẻ, nếu biến thành một độc nhân … Hắc hắc, cháu lớn lên đẹp trai như thế, nếu toàn thân mang độc (??) về sau làm sao cùng con gái nhà người ta thân thiết? Chỉ cần hôn nhẹ lên miệng là có thể làm người khác hôn mê … Hơn nữa, khụ khụ, đừng quên, tinh dịch cũng là một loại dịch …”
Trần Tiêu đỏ mặt, không ngờ nhìn Điền đại thúc có vẻ trung hậu như vậy mà cũng có thể nói ra những lời này.
Kế tiếp, Điền lão lại bảo Trần Tiêu thử dị năng Mô phỏng của Alice.
Dị năng Mô phỏng của Alice ở dị năng giới có tên chính thức là “Mô phỏng đại sư”
Mô phỏng cấp thấp chỉ có thể thay đổi hình dạng của một bộ phận thân thể, hơn nữa còn có hạn chế rất lớn --- thậm chí nếu so sánh, một loại công phu lưu hành ở Ấn Độ là Du già thuật cùng với xúc cốt công cũng miễn cưỡng có thể xem như một loại dị năng mô phỏng. Đặc thù của loại dị năng này chính là thay đổi hình dạng của thân thể, khuôn mặt …
Nghe nói Mô phỏng đại sư cao cấp có thể đạt tới tác dụng phi thường thần kì : Thân thể có năng lực tự động bắt chước. Làm một ví dụ đơn giản : Nếu như bạn xem trên TV thấy diễn viên xiếc hoặc vận động viên làm ra các động tác có yêu cầu kĩ thuật cao, chỉ cần bạn đã nhìn qua, thân thể có thể phi thường thoải mái thực hiện được! Hơn nữa còn thực hiện một cách hoàn hảo!
“Cái công năng của Mô phỏng đại sư này, là thân thể của cháu không chịu sự giới hạn của não bộ, có thể tự thân mạnh mẽ học tập. Nói như vậy, khi gặp dị năng giả cấp Mô phỏng đại sư, phiền toái lớn nhất chính là đối phương có vẻ bề ngoài thiên biến vạn hóa, thậm chí có thể từ nam nhân giả làm nữ nhân … cho dù cởi hết quần áo, cháu cũng không thể phân biệt được thật giả! Thứ hai … loại dị năng giả này có thân thủ phi thường lợi hại, bởi vì năng lực bắt chước của bọn họ, trong lúc chiến đấu kịch liệt có thể mô phỏng các kĩ năng chiến đấu ngay lập tức, chỉ cần nhìn một lần liền có thể thuận lợi thi triển ra!”
Trần Tiêu dựa theo yêu cầu của Điền lão, thi triển dị năng Mô phỏng của chính mình.
Kết quả thí nghiệm, Trần Tiêu có thể đem tướng mạo của mình biến thành người khác --- nhưng chỉ hạn chế ở khuôn mặt, hoặc có thể nói, cực hạn của hắn là biến đổi phần thân thể có diện tích khoảng bằng khuôn mặt. Lúc thử thay đổi toàn thân liền không thể hoàn thành --- Lúc đối phó Thu Vẫn, hắn giả trang thành Từ Nhị Thiếu, bởi vì dáng người hai đứa tương đồng nên hắn chỉ biến hóa bộ mặt thôi.
“Căn cứ những tư liệu mà chúng ta có được, dị năng Mô phỏng của Alice miễn cưỡng đạt tới B cấp. Nói cách khác, nàng cũng chỉ có thể biến đổi toàn thân ngụy trang thành người khác, còn chưa đạt được cấp độ khủng bố của dị năng Mô phỏng mà ta đã nói. Mà năng lực Mô phỏng của cháu so với Alice thì yếu hơn một chút. Khi cháu thay đổi dung mạo chỉ có thể duy trì khoảng mười phút thời gian … đây là cực hạn. Lấy tiêu chuẩn này mà nói, ta đoán dị năng Mô phỏng của cháu có lẽ miễn cưỡng đủ đến C cấp a.”
Điền lão nói xong gãi đầu, nhìn nội dung bản ghi chép bên cạnh.
“Lực lượng, Mô phỏng, Độc tố …” lão cười khổ : “Nhóc con, cháu thật sự là một quái thai a. Ở quốc tế dị năng giới, hết chín phần mọi người chỉ có một loại dị năng, có thể kiêm đồng thời hai loại dị năng đều là cao thủ. Có thể đồng thời có trên hai loại dị năng, chính là nhân vật nhất lưu! Cháu một lúc kiêm nhiều loại dị năng như vậy … nhưng mà mỗi loại dị năng cấp bậc đều thật sự quá thấp.”
Lão suy nghĩ một chút : “Ta có một phán đoán, chính là … Vốn bản thân dị năng năng lượng của cháu là một giá trị cố định. Nguyên bản cháu chỉ có một loại dị năng, chính là lực lượng thuần túy. Nhưng hiện giờ, dị năng của cháu càng ngày càng nhiều, mà năng lượng dị năng của cháu giá trị tổng thể không tăng, đem giá trị đó phân phối cho các dị năng khác, làm cho dị năng của cháu từng cái đều yếu đi. Đại khái… có lẽ là vậy a.”
Lão thở dài : “Cuối cùng, chúng ta thử xem năng lực cháu lấy được của Thu Vẫn … Phần tử kim loại bạo liệt! Hắc hắc, loại dị năng này là loại hiếm đó, Thu Vẫn đã dựa vào nó tung hoành nhiều năm.”
Nói xong, lão tìm một chút, từ trong túi lấy ra một bó to vật phẩm kim loại…
Trần Tiêu nhìn thoáng qua : Tất cả đều là đồ vật trong quán cà phê.
Lớn thì có chén, đĩa, bình pha cà phê, nhỏ nhất là thìa uống cà phê tinh xảo … cư nhiên còn có hai cái đinh ốc nhỏ!
“Từ từ thử đi” Điền lão như làm ảo thuật, lấy từ phía sau ra tấm chắn mà cảnh sát chống bạo động hay dùng, lui ra sau hai bước nói : “Bắt đầu! Thử với cái bình pha cà phê trước đi.”
Trần Tiêu làm theo, cầm cái bình ở trong tay, tập trung tinh thần …
Mười giây trôi qua, không có phản ứng …
“……” Điền lão thở dài : “Đổi cái nhỏ một chút, cái chén.”
Mười giây trôi qua, không có phản ứng …
“Đổi cái nhỏ hơn! Thìa”
Vẫn như cũ … Không có phản ứng …
“Đinh ốc …” Điền lão có chút uể oải.
Trần Tiêu nắm chặt một chiếc đinh ốc, hai mắt nhìn chăm chú…
Rốt cục, hắn bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác kì diệu! Giống như trong tay cầm không phải là cái đinh ốc, mà như tay chân, cùng mình huyết nhục tương liên! Giống như chiếc đinh ốc này biến thành một phần máu thịt của chính mình!
Loại cảm giác huyết nhục tương liên này làm cho Trần Tiêu cảm thấy có thể hoàn toàn khống chế chiếc đinh ốc làm ra bất cứ biến hóa gì …
“Bạo!” (Nổ!)
Trong lòng hắn yên lặng rống lên.
Phốc!
Rất không nể tình, đinh ốc thật sự “Bạo”, nhưng động tĩnh vụ nổ gây ra so với một quả pháo nhỏ cũng không lớn hơn bao nhiêu, chỉ là tuôn ra một đoàn tia lửa nhỏ, sau đó vụn sắt bay tán loạn, dính đầy trên mặt Trần Tiêu…
Điền đại thúc cười gượng liếc mắt nhìn Trần Tiêu một cái : “Cái này …”
Lão nhanh chóng đặt tấm chắn xuống, sau đó cầm lấy giấy bút, ở trên bảng ghi nhớ ghi một câu : “Kim loại bạo liệt dị năng … Nhập môn cấp.” chỉ vẻn vẹn so với nhập môn cấp cao hơn một chút mà thôi.
Nếu nhất định phải đánh giá Trần Tiêu vào lúc này, như vậy “Nhiều mà không tinh” là bốn chữ chuẩn xác nhất.
“Cho nên ta mới nói cháu gặp phiền toái.” Điền lão sắc mặt trịnh trọng.
Trần Tiêu lại ảm đạm cười : “Nhưng cháu lại không cảm thấy như vậy, với cháu dị năng có hay không cũng không quan trọng.”
“Đây không phải vấn đề năng lực.” Điền lão thở dài, lão do dự một chút, chậm rãi nói: “Nhóc con, căn cứ thành quả nghiên cứu hiện nay, quốc tế dị năng giới có chung một nhận thức : năng lực của tất cả các dị năng giả chúng ta đều đến từ Gien, cũng chính là DNA nào đó biến hóa vượt qua người thường. Nhưng mà, nghiên cứu DNA vẫn luôn là một vấn đề thâm ảo, cho dù ở dị năng giới thì chúng ta hiểu biết cũng có hạn. Bất quá, ta có thể nói cho cháu một câu rất phổ biến ở dị năng giới.”
“Cái gì?”
“Càng nhiều loại, càng biến thái.” Điền lão cười khổ nói một câu.
Trần Tiêu lắc đầu : “Cháu không hiểu … không phải nắm giữ càng nhiều loại dị năng càng tốt sao?”
“Nắm giữ càng nhiều, càng nói lên Gien của cháu với người bình thường khác biệt càng lớn! Vấn đề là, ở lĩnh vực Gien này thành quả nghiên cứu của chúng ta rất có hạn … Cháu cũng biết đấy, Gien của nam nhân và nữ nhân chỉ khác nhau một cặp nhiễm sắc thể mà thôi. Chỉ một khác biệt rất nhỏ đó mà tạo thành khác biệt nam nữ! Mà hắc tinh tinh cùng nhân loại cũng khác nhau không đến ba phần nghìn!”
Dừng một chút, Điền lão sắc mặt càng cổ quái : “Cháu thân là một dị năng giả, nắm giữ càng nhiều chủng loại dị năng, Gien của cháu càng khác biệt so với con người …Cháu nghĩ xem, hắc tinh tinh cũng chỉ khác có ba phần nghìn, cháu khác bao nhiêu? Cũng không khác biệt lắm … có trời mới biết giờ cháu có thể tính là con người không … nếu xem xét theo góc độ Gien, chỉ sợ hắc tinh tinh so với cháu còn gần với con người hơn!”
“Nói cách khác … cháu không phải là người?” Trần Tiêu chỉ vào mũi mình.
“Cái này cũng không phải điểm mấu chốt.” Điền lão thở dài : “Mấu chốt ở chỗ … chúng ta cũng không biết, nếu biến dị quá nhiều, có thể tạo thành ảnh hưởng không tốt đối với cháu không. Bây giờ Gien của cháu đã biến hóa rất nhiều rồi, trời mới biết thân thể của cháu sẽ xuất hiện trạng thái dị thường gì. Thậm chí, ngày mai trên đầu của cháu mọc sừng, hay tai mọc dài ra cũng đều có thể …”
Trong đại sảnh tiệm cà phê, mập mạp trên người mặc tạp dề, một tay cầm phất trần, một tay càm giẻ lau, trên khuôn mặt mập mạp biểu tình khóc không ra nước mắt.
“Mặc kệ! Mặc kệ! Không bao giờ … làm nữa!” Mập mạp ủy khuất kêu to : “Có còn để cho người ta sống nữa không!!! Ta lau sàn, bưng trà rót nước còn chưa tính …cái chỗ này còn là chỗ con người sống sao!! Ta lau bàn, trên sàn xuất hiện một lỗ thủng, cái bàn liền rơi xuống! Ta lau tủ lạnh, trên sàn cũng xuất hiện lỗ thủng to hơn, tủ lạnh lại theo cái động to biến mất … hiện giờ đến cái quầy cũng chui xuống dưới --- Nếu không phải ta thân như chim yến, nhanh nhẹn trốn được, chính mình chút nữa cũng rớt xuống theo … 555555(huhuhuhu) !!! Đừng đùa giỡn người khác như vậy chứ!!! Khi dễ người, rất khi dễ người!!!”