Vô Danh trở về phòng liền mở đèn lên đi vào bếp, sau đó lấy một cây Tầm Ma thảo từ trong túi trữ vật ra rồi bắt đầu đun cho cây tầm ma thảo này thành nước thuốc.
Vô Danh cẩn thận rửa Tầm Ma thảo qua nước, sau đó cắt đi một nửa, Vô Danh bỏ một nửa cây Tầm Ma thảo này vào trong nồi đun, một nửa còn lại thì cất vào trong túi trữ vật, việc còn lại cần làm bây giờ chính là đợi đun xong nước thuốc rồi sử dụng.
Vô Danh ngồi tĩnh tọa ở trên giường, đợi nước thuốc hoàn thành, chưa đầy nửa canh giờ sau thì mùi thơm từ trong phòng bếp truyền ra, bay vào trong mũi của Vô Danh.
- Dung dịch nước thuốc đã hoàn thành, giờ chỉ còn bước cuối cùng mà thôi....
Vô Danh sau khi ngửi thấy mùi thơm từ trong phòng bếp truyền ra thì hắn liền biết nước thuốc đã được đun xong rồi, việc bây giờ hắn phải làm chính là vào bắc nồi nước thuốc ra rồi sử dụng.
Vô Danh rời giường rồi đi về phía phòng bếp, hắn đi tới bên cạnh bếp lửa sau đó tắt đi.
- Xèo ~~ xèo....
Vô Danh dùng tay không bưng nồi nước thuốc xuống rồi đổ vào một cái bát to bằng khoảng hai bàn tay, tu vi của Vô Danh bây giờ đã là Luân Xa cảnh tầng thứ năm rồi cho nên nhiệt độ từ nồi nước thuốc không là vấn đề đối với hắn, nhưng từ chỗ tiếp xúc vẫn truyền ra tiếng xèo xèo. Mặc dù có tiếng xèo xèo truyền ra nhưng mà tay của Vô Danh cũng không có vấn đề gì, chẳng qua tay hắn dính chút mồ hồi nên mới có hiện tượng như vậy.
Vô Danh bưng bát nước thuốc về giường, hắn ngồi xếp bằng xuống, hai chân đan chéo vào nhau. Vô Danh nhìn nước thuốc trước mặt, sau đó thở ra một hơi rồi uống hết chỗ nước thuốc này vào trong bụng. Mặc dù nước thuốc rất nóng nhưng Vô Danh không có vẻ nhăn nhó gì cả.
Sau khi uống xong, khuân mặt Vô Danh trở nên ngưng trọng, hai mắt nhắm vào, hai bàn tay kết ấn, hô hấp vững vàng rồi dựa theo khẩu quyết bắt đầu luyện hóa dược lực trong cơ thể.
Ở cảnh giới đầu tiên Luân Xa cảnh, tác dụng chủ yếu của nó chính là mở rộng kinh mạch, tái tạo thân thể, cường hóa mạch lạc, tạo ra căn cơ để ngưng tụ linh khí sau này.
Bởi vì thân thể trong độ tuổi này yếu ớt cùng dễ dàng tố tạo nhất, cho nên khi tu luyện phải theo trình tự tự nhiên, chậm rãi tu luyện từng bước một, không nên quá hấp tấp mà nhờ ngoài lực nâng đỡ mà làm hỏng mất căn cơ của mình. Nếu như dựa dẫm quá nhiều vào ngoại lực sẽ làm căn cơ không vững, sau này khi linh khí trở nên cường đại, thì kinh mạch không thể nào chịu đừng nổi cường đại linh khí trùng kích, dẫn đến hậu quả đoản mạch nhân vong ( đứt hết kinh mạch mà chết).
Ngoại lực được nói đến ở đây chính là các loại đan dược hỗ trợ tăng tu vi, hay là nhận năng lượng quán đỉnh từ người khác truyền vào trong cơ thể, hoặc một số trường hợp khác
Đan dược là một loại thuốc được luyện chế từ linh thảo, dược tính của nó rất mạnh, người bình thường khi dụng nếu có căn cơ không chắc thì rất dễ dẫn đến hậu quả khôn lường, có thể khiến cơ thể không chịu nổi sự cuồng bạo từ dược lực mang lại phá hỏng căn cơ, thậm chí có thể mất mạng.
Cũng có người đã từng sử dụng đan dược để đẩy nhanh quá trình tu luyện ở cảnh giới Luân Xa cảnh, hậu quả chính là tự cắt đứt con đường tu luyện của bản thân, trở thành một người bình thường, đây cũng đã là một kết quả rất tốt rồi, không chết là còn may đấy.
Nói đến đan dược, đây là một loại ngoại lực hỗ trợ tu luyện, không thể dùng ở Luân Xa cảnh, vậy tại sao lại có thể sử dụng thảo dược để bồi bổ cơ thể, giúp tăng hiệu quả quá trình tu luyện?? Thảo dược có thể sử dụng để bồi bổ cơ thể, ôn dưỡng cốt cách là bởi vì dược lực của thảo dược không cuồng bạo giống như dược lực từ linh thảo mang lại. Thảo dược và linh thảo là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Linh thảo có dược lực mạnh mẽ hỗ trợ nhiều cho quá trình tu luyện sau này, nhưng cũng không thể quá lạm dụng vào nó.
Còn thảo dược thì lại nhẹ nhàng hơn, dược lực của nó phù hợp với sức chịu đựng của cơ thể khi còn ở Luân Xa cảnh. Khi sử dụng thảo dược tẩm bổ, sẽ khiến các cơ bị phá hủy khi tập luyện hồi phục nhanh hơn, mạnh hơn, cơ thể được tẩm bổ sẽ không bị suy nhược mà tạo ra hiệu ứng không tốt đối với cơ thể. Đồng thời nó còn có khả năng cường hóa kinh mạch, khiến cho kinh mạch trở nên dẻo dai mà cứng cáp, chịu đựng được sự vận chuyển khí lưu. Cho nên mới có thể sử dụng thảo dược kết hợp với quá trình tập luyện hàng ngày để nâng cao tu vi của bản thân mà không sợ bị phá hủy căn cơ dẫn đến việc căn cơ không vững mà ảnh hưởng đến kết quả sau này.
Lại nói đến một điều nữa, chính là hôm mà Vô Danh bị Hoàng Dương cũng đồng bọn của hắn chặn đánh khiến cho cơ thể của Vô Danh bị thương nặng, gần mất mạng. Lúc này Tiên Thiên chi thể của Vô Danh được kích hoạt, kèm theo đó chính là Hỗn Độn Thiên Mục, khi Tạo Hóa thần thể được thức tỉnh thì Vô Danh giống như rơi vào trạng thái niết bàn mà trùng sinh lại, lúc đó năng lượng thì quá trình niết bàn còn sót lại giúp cho Vô Danh đột phá tới tầng thứ năm của Luân Xa cảnh. Nguồn năng lượng đó không được tính là ngoại lực vì đây vốn dĩ là năng lượng được tích trữ bên trong cơ thể của Vô Danh.
( TG: Tiên Thiên chi thể nói ở trên có nghĩa là thân thể trời sinh ra đã có, còn Tạo Hóa thần thể chính là tên của cái Tiên Thiên chi thể nói ở trên chứ không phải nói đây là tên của hai loại thân thể trời sinh.)
Vô Danh cẩn thận nương theo khẩu quyết mà luyện hóa nước thuốc trong bụng, theo thời gian luyện hóa, nước thuốc tản ra những luồng khí màu xanh lá cây. Vô Danh vận chuyển những luồng khí màu xanh này đi khắp các kinh mạch trong cơ thể. Mỗi nơi mà nó đi qua kinh mạch trong cơ thể dần dần được thanh tẩy trở nên trong sạch hơn, dẻo dai hơn. Sau khi vận chuyển luồng khí màu xanh lá đi khắp các kinh mạch thì Vô Danh liền cố gắng hấp thu hết tất cả.
Luồng khí màu xanh được luyện hóa từ nước thuốc Tầm Ma thảo chính là tinh hoa bên trong cần phải hấp thu, mà hấp thu được bao nhiêu phần trăm tinh hoa đó lại phải dựa vào linh căn và sự cố gắng của mỗi người. Người có linh căn càng tốt thì hấp thu được càng nhiều dược lực để bồi bổ cơ thể. Những người có nhiều linh căn như của Vô Danh thì hấp thu được ba mươi phần trăm dược lực đã là quá nhiều rồi.
Khi Vô Danh cố gắng hấp thu những luồng khí kia, thì ở trong đan điền của Vô Danh, hai loại linh căn ánh sáng và bóng tối đột nhiên có động tĩnh. Hai luồng khí màu trắng và đen từ trong đan điền của Vô Danh bay ra quấn lấy những dòng khí màu xanh lá kia, khiến cho chúng không thể chạy mất.
Lúc đầu khi bị hai luồng khí trắng và đen bao vây, luồng khí xanh kia cũng có chút chống cự nhưng rất nhanh sau đó đã trở nên ngoan ngoãn mà bị hai luồng khí trắng và đen này luyện hóa hấp thu, sau đó hai luồng khí trắng, đen này liền quay trở lại đan điền. Vô Danh có thể cảm nhận rõ được hiệu quả sau khi hấp thu luồng khí xanh kia, nó đã ôn dưỡng cốt cách, thanh tẩy kinh mạch của Vô Danh.
Lần này nhờ vào hai loại linh căn ánh sáng và bóng tối kia mà Vô Danh đã có thể hấp thu được bảy mươi phần trăm hiệu quả từ dược lực mang lại, thành quả này khiến cho Vô Danh hết sức bất ngờ, hắn thầm cảm thán có hai loại linh căn này thật là tốt, nhưng cũng có một phần công lao của Vô Cực quyết ở trong đó, vì khẩu quyết dùng để luyện hóa, vận chuyển, hấp thu dược lực đã được Vô Danh sửa lại nhờ khả năng diễn hóa của Vô Cực quyết, nhờ vậy hiệu quả mang lại khi hấp thu dược lực tăng nhiều hơn gấp hai lần bình thường.
Bên trong phòng kín, Vô Danh đang ngồi xếp bằng hai mắt nhắm lại, lông mi khẽ chớp động, một lát sau hai con ngươi đen nhanh đột nhiên mở ra.
Bên trong con ngươi màu đen của Vô Danh bạch quang bắn ra, lần này dường như còn mang thêm màu xanh nhàn nhạt trong ánh mắt.
Vô Danh chậm rãi thở ra một hơi, sau đó đứng lên lắc lắc người, trong miệng lẩm bẩm:
- Hiệu quả không tệ.
Vô Danh khẽ nhếch miệng cười, một đường cong hiện ra trên khóe môi.