[Dịch] Thiên Tài Triệu Hoán Sư

Chương 66 : Chương 34.2: Xuất phát, tới Già Diệp đế quốc!




Tang Cừ đứng trên lưng Sư Thứu cũng nheo ánh mắt lại, thân thể khổng lồ của Sư Ưng xuất hiện ở trước mắt mọi người sau một trận lục quang, mấy con Sư Thứu vốn đang an phận đột nhiên khẩn trương, có một con vậy mà định vỗ cánh bay đi!

Sau khi bản thể của Lam Dực xuất hiện ở trước mắt mọi người, mọi người không khỏi đều có chút kinh ngạc, Sư Ưng vốn là một loài ma thú rất hiếm gặp, căn bản cũng không có nhiều lắm, có thể nhận biết được Sư Ưng là do thông qua sách tranh chứ cũng chưa được nhìn thấy tận mắt, Lam Dực lại là Sư Ưng có bốn cánh hi hữu lại còn có huyết thống thuần khiết, hơn nữa nói đến thực lực, mấy con Sư Thứu này thất kinh cũng là đương nhiên .

"Tốt, thật giỏi......" bên đội Chiến sĩ có một người thì thào nói, hai mắt nhìn đến si mê,"Tốt, thật có phong cách......" Một chiến sĩ khác cũng nói nhỏ, Tạp Lan đế vương và Kayes nhìn thấy Lam Dực xuất hiện, ánh mắt hai người bọn họ đều sáng ngời, một cỗ tham niệm tự đáy lòng dâng lên khó thể ức chế, nếu hoàng thất có thể có được một con làm phi hành tọa kỵ, nhất là được dùng trường hợp, nhất định sẽ rất uy!

Kasha nhìn thấy không khỏi trợn mắt há hốc mồm, sau đó lại nghiến răng nghiến lợi, chuyện tốt gì cũng bị Vân Phong chiếm hết mà, có ma thú phong cách như vậy, lấy so sánh với Sư Thứu, Sư Thứu này quả thực chỉ là con gà con !

Vân Phong, Vân Thăng cùng Khúc Lam Y lập tức nhảy lên lưng Lam Dực, Kayes liếc Kasha trao đổi ánh mắt, sắc mặt Kasha đỏ lên nhưng vẫn kiên trì đi tới, định bước lên, Vân Phong vừa thấy, con ngươi đen lạnh lùng,"Kasha công chúa, Sư Thức của ngươi ở bên kia."

Kasha tức thì đỏ mặt đứng đó, Kayes đi tới nói,"Vân Phong tiểu hữu, tất cả đều đã cùng một đội với nhau, huống hồ Kasha lại là đội trưởng, cùng các ngươi cưỡi chung một ma thú cũng được đi."

Vân Phong ở dưới đáy lòng cười lạnh, gọi cho bọn Tạp Lan hoàng thất không biết xấu hổ, Lam Dực là ai mà các ngươi có thể cưỡi, cho dù nàng đồng ý, Lam Dực cũng sẽ không đồng ý! Vân Phong cười cười,"Tốt, nếu Kasha công chúa không sợ giữa đường rơi xuống, vậy đi lên đi."

Kayes nghe vậy liền biến sắc, sắc mặt Kasha đỏ bừng, da mặt nàng xác thực không có dày đến trình độ này, nếu không phải Kayes thúc thúc kêu nàng lại đây, nàng căn bản là sẽ không đến!"Tư Kì, chúng ta đi!" Kasha quay đầu nói với nữ sinh bên cạnh, nữ sinh mặt tàn nhang nhìn qua có chút nhát gan gật đầu, hâm mộ nhìn theo Lam Dực, sau đó quay đầu đi theo Kasha, bước lên Sư Thứu.

Kayes xấu hổ cười cười, cũng đi lên một con Sư Thứu khác, tất cả mọi người đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, vừa ra lệnh một tiếng, bốn con Sư Thứu lập tức mở hai cánh, bay lên khỏi mặt đất, Vân Phong vốn cũng muốn kêu Trạch Nhiên lại đây, như lại lo lắng nếu làm như vậy Trạch Nhiên có khả năng sẽ bị cô lập, nên cũng thôi, còn về phần Tư Kì, xem ra ba ngày qua Kasha tốn không ít sức, muốn mượn sức người khác.

"Lam Dực, theo sau." Vân Phong vừa ra lệnh, Lam Dực lập tức mở rộng cánh lớn, trên bề mặt miêu tả đồ án thần bí nhìn qua xinh đẹp dị thường, một đạo ánh sáng màu lam từ không trung xẹt qua, trong chốc lát, liền đuổi kịp tốc độ của Sư Thứu, Sư Thứu bốn chỉ dáng vẻ có chút khẩn trương, Lam Dực đi theo bên cạnh, với tốc độ của Lam Dực, Sư Thức quả nhiên là quá chậm .

Hình thể to lớn của Sư Ưng đối lập hoàn toàn với hình thể nhỏ của Sư Thức, ánh mắt mọi người đều là nóng bỏng nhìn Lam Dực, vì nó xinh đẹp mà mê muội, ba người Vân Phong thoải mái ngồi trên lưng Lam Dực, bởi vì chỉ có Kasha và Tư Kì nên không gian cũng lớn, chỉ có bên đội Chiến sĩ là có vẻ có chút chật chội, khó hoạt động.

"Thực hâm mộ, không hổ là Triệu hồi sư nha, thật là không đồng nhất." Một chiến sĩ mê muội nhìn theo Lam Dực, cùng với Vân Phong,"Vẫn chỉ là một tiểu mỹ nhân, nếu ta có thể cưới được một thê tử như vậy, đời này sẽ không tiếc nuối ."

"Ngươi nằm mơ đi, có thể xứng với vị Triệu hồi sư kia, ta thấy cũng chỉ có Vân Thiên huynh thôi." Một câu nói vang dội thoát ra, chẳng qua cũng không nói gì, nhưng Mộ Dung Vân Thiên vừa nghe nói thế, sắc mặt không khỏi đen đi, nhớ lại hôn ước của mình và Vân Phong trước kia, thành sự không đủ bại sự có thừa, đây là đánh giá của Mộ Dung Vân Thiên đối với Mộ Dung gia.

Trạch Nhiên vẫn lẳng lặng nhìn Vân Phong, lặng lẽ nắm chặt nắm đấm, hiện tại hắn vẫn cách nàng một khoảng rất xa, Triệu hồi sư...... Hắn hẳn lại phải cố gắng mới được, như vậy mới có thể đuổi theo kịp nàng...... Trạch Nhiên nghiêng đầu nhìn Mộ Dung Vân Thiên đứng một bên, phát hiện Mộ Dung Vân Thiên vẫn thủy chung nhìn theo Vân Phong, Trạch Nhiên không khỏi gục đầu xuống.

Kasha vốn là một bụng đầy lửa giận ngồi trên lưng Sư Thức, mặc dù Tư Kì đi theo nàng cùng ngồi, nhưng ánh mắt cũng là hâm mộ nhìn theo, Kasha không hờn giận gầm nhẹ,"Ngươi nhìn cái gì! Có phi hành ma thú có gì đặc biệt hơn người! Hoàng thất không phải cũng có sao!"

Tư Kì lập tức thu hồi ánh mắt lại, không nói gì, Kasha cắn răng, tầm mắt chuyển tới trên người Mộ Dung Vân Thiên, thời thời điểm phát hiện tầm mắt của Mộ Dung Vân Thiên nhìn về phía Vân Phong, một cỗ lửa giận từ trong lòng Kasha bốc lên, Vân Phong, Vân Phong, chuyện tốt gì cũng bị nàng ta cướp hết là? Đừng nghĩ tốt như như vậy, ông trời sẽ không mãi chiếu cố ngươi, ngươi cứ chờ đi! Vẻ mặt Kasha vặn vẹo nở nụ cười, tươi cười dị thường khó coi, làm cho khí chất công chúa của nàng cũng suy giảm, tứ quốc tranh phách tái sắp tới, một mạch nước ngầm đã sớm từ bên trong mười tuyển thủ, lặng lẽ tản ra.

Già diệp đế quốc ở phía Đông Tạp Lan đế quốc, tứ đại đế quốc đều là hai bên hai nước bằng nhau, vị trí như vậy cũng quyết định hình thức, bất động tất cũng không động, nhưng một khi đã động , tứ quốc ai cũng sẽ không nhàn rỗi, từ Tạp Lan đế quốc đế đô bay tới Già diệp đế đô thời gian ước chừng là bốn năm ngày, nhưng với tốc độ của Lam Dực thì hai ngày đã có thể, bất quá Vân Phong cũng không vội, bay chậm rì đi theo Sư Thứu, thời khắc đi tới, cũng đã hai ngày sau, mọi người vượt qua biên cảnh của Tạp Lan đế quốc, liền bay đến biên cảnh Già diệp đế quốc, lúc vừa tiến vào biên cảnh, Vân Phong rõ ràng cảm nhận được một loại áp lực không khí, Vân Phong đảo con ngươi đen nhìn xuống dưới, đợi Vân Phong nhìn thấy không rõ phía dưới đến tột cùng là cái gì sau, cái loại cảm giác áp lực này vẫn còn tồn tại, Lam Dực tâm niệm truyền đến.

"Chủ nhân, nơi này có khách không mời mà đến."

Vân Phong nhíu chặt chân mày, nhớ tới Sư tôn đã từng miêu tả Già diệp đế quốc, khu vực phía Tây và phía Nam Già diệp đế quốc đã làm một cái cách ly, bình thường đều không có người sống tại đây, cho nên dần dần, nơi này trở thành địa bàn của ma thú, điều này cũng làm cho phiến không gian nay như mang một cái cách ly.

Khách không mời mà đến......hẳn chính là ma thú sống ở trong này đi...... ý niệm vừa chợt lóe qua trong đầu Vân Phong, liền thấy được trong không khí xảy ra biến hóa," Sưu, sưu, sưu!"

Từng tiếng âm thanh từ phía tầng mây phía trước truyền đến, bọn Sư Thức bốn chỉ không khỏi kinh ngạc, lập tức mạnh mẽ bay đi,"Đều chuẩn bị tinh thần cho ta, lúc nào cũng phải sẵn sàng chiến đấu!" thanh âm của Tang Cừ từ không trung truyền đến, năm chiến sĩ đứng trên lưng Sư Thức lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, sắc mặt Kasha có chút khẩn trương, Tư Kì thì lộ bộ dạng nhát gan.

"Sưu sưu sưu!" Từ không trung thanh âm như vậy tựa hồ ngày càng nhiều, dần dần, Sư Thứu bốn chỉ chấn kinh đứng tại chỗ, như thế nào cũng không chịu bay đi, vẻ mặt của Tang Cừ và Kayes đều khẩn trương, vào thời khắc mấu chốt, phi hành tọa kỵ ma thú đều là giấy, tất cả đều là bài trí!

Một thanh âm chói tai truyền đến, thanh âm cánh va chạm vào nhau chà xát, tầng mây trắng lặng lẽ tan ra, bỗng nhiên một đoàn bóng đen từ phía dưới vọt lên, Tang Cừ cùng Kayes vừa nhìn thấy tình hình trước mặt, sắc mặt trắng bệch,"Vậy mà lại có thể đụng phải Dơi hấp huyết*...... Hơn nữa lại là một bầy......" Tang Cừ nói một câu, ánh mắt nhanh chóng nhìn lướt qua những người khác, nhóm Sư Thứu đã sớm bị dọa đến ngây người, đứng tại chỗ vỗ cánh không dám bay đi, mà một đám Dơi đông nghìn nghịt một mảnh bóng đen, tất cả đều là Dơi, lộ ra vẻ mặt dữ tợn, cùng với răng nanh, làm cho người ta không khỏi kinh sợ.

*ta cũng ko biết nó là cái giống gì chỉ biết là khác con dơi bt vs dữ hơn nữa

"Toàn thể, chuẩn bị chiến đấu!" Tang Cừ hô một tiếng to, một đàm Dơi đột nhiên như thủy triều bay lại đây, độ dày đặc làm cho người ta giận sôi! Giống như là một đám mây đen rất lớn kéo đến, Vân Phong vỗ nhẹ lên lưng Lam Dực, Lam Dực lập tức ngầm hiểu, hai cánh đột nhiên vỗ một trận, màu lam trong mắt hiện lên một đạo lệ quang,"Tạp nham nhóm, cút ngay!"

Một đạo dị thường cuồng mạnh mẽ dòng khí nhằm về đàn Dơi, đám Dơi đông nghìn nghịt bị tách ra một lỗ nhỏ, đàn Dơi tựa hồ bị chọc giận, toàn bộ gào thét bay lên, Kasha vừa thấy, sắc mặt lập tức trầm xuống hô:"Vân Phong, đều là chuyện tốt do ngươi làm!"

Bên đội Chiến sĩ năm người đã sẵn sàng chiến đấu, Tang Cừ cùng Kayes cũng như thế, Vân Phong nghe Kasha la lên, chậm rãi quay đầu, đối với Kasha khinh thường cười, tiếp theo bóng dáng Lam Dực đột nhiên bay về phía trước, bóng dáng biến mất, Kasha nhìn thấy không khỏi điên cuồng hét lên ,"Vân Phong, ngươi là tên hèn hạ nhát gan, ngươi cư nhiên dám chạy trốn!"

Thanh âm của Kasha quanh quẩn ở không trung, những người khác bất chấp chạy trốn hay không chạy trốn, hiện tại việc đánh tan đàn Dơi này mới là chính, Kasha chật vật đứng lên,"Hỏa chi tên, đi!" Từng đạo hỏa chi tên từ tay nàng bay đi, đụng vào dơi giống như lấy trứng chọi đá, không có chút tác dụng, Kasha nhìn thấy không khỏi căng thẳng, nghĩ đến vừa vừa rồi Vân Phong chạy trốn, Kasha hung hăng cắn môi, nàng cũng muốn trốn, nhưng con Sư Thứu này căn bản không nghe lời nàng!

"Đàn dơi này đánh không tan, làm sao bây giờ, Tang Cừ!" Kayes ở một bên đem hết toàn lực đánh vào dơi, vừa lớn tiếng gào thét, đàn dơi không phát sinh chuyện gì thay đổi, bọn họ đánh bao nhiêu con lại xuất hiện bấy nhiêu con, cuồn cuộn không dứt, cứ như vậy, trước sau gì bọn họ cũng sẽ bị chôn sống!

Tang Cừ hung hăng cắn chặt răng,"Trừ phi nhảy xuống đi!"

Nhảy xuống đi? Kayes sửng sốt, hắn cùng Tang Cừ tất nhiên không thành vấn đề, mấu chốt là mấy đứa nhỏ, cấp bậc cao nhất là Mộ Dung Vân Thiên mới cấp chín, căn bản là không có năng lực ngự không, nhảy xuống chẳng phải là đi chịu chết sao! Còn chưa có tham gia trận đấu, liền chết ở nơi này, Tạp Lan đế quốc chẳng phải sẽ bị cười chết sao!

"Làm sao bây giờ, số lượng rất nhiều, hoàn toàn đánh không thể lùi!" một chiến sĩ nổ ra một quyền nổ nát mấy con, hổn hển nói:" Vân Phong không phải là Triệu hồi sư sao, hiện tại ở đâu! Không lẽ đã chạy trốn!"

"Vân Phong sẽ không chạy trốn!" Trạch Nhiên gầm nhẹ , tung một quyền nổ nát mấy con,"Ta tin tưởng nàng!"

Mộ Dung Vân Thiên lấy ra vũ khí của mình, quét chiến kĩ qua, mấy trăm chỉ dơi đều ngã xuống, hơi thở hổn hển, Mộ Dung Vân Thiên con ngươi đen cũng thâm trầm,"Ta cũng...... tin tưởng nàng, nàng sẽ không chạy trốn ."

"Các ngươi......" ba chiến sĩ khác đều nhịn không được có chút kinh ngạc, không thấy bóng dáng Vân Phong là sự thật, dưới tình huống không thấy bóng dáng như vậy, không phải chạy trốn thì là cái gì?

"Hỏa chi giới, hiện." thời điểm mọi người hết đường xoay xở, gần như tuyệt vọng, một tiếng nói thanh lệ xuyên thấu qua màng tai mỗi người, tất cả mọi người không nhịn được ngước đầu lên, hiện ra trước mặt trừ bỏ một đàn dơi đông nghìn nghịt, cái gì cũng không có, nhưng bọn họ không có nghe lầm mà!

"Là Vân Phong!" Trạch Nhiên hô to, Tang Cừ và Kayes đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, Mộ Dung Vân Thiên hơi gợi lên nụ cười, vũ khí trong tay lại lần nữa hung mãnh vung lên,"Nàng sẽ không đào tẩu, tuyệt đối sẽ không.

Theo sau lời nói của Vân Phong, trong nháy mắt, một loại ánh sáng màu đỏ toát ra ở trước mắt mọi người, một nhiệt độ nóng cháy đột nhiên dâng lên, mà trong nháy mắt đó, toàn bộ đã biến thành một biển lửa! Vô số ngọn lửa toát ra, vô số màu đỏ sáng ngời ánh sáng đang không ngừng cắn nuốt đàn dơi, đám dơi phát ra ra một thanh âm thê lương kêu thảm thiết, nghĩ muốn rời đi, lại bị hỏa diễm bắt lấy chặt chẽ, muốn chạy trốn, sẽ không có khả năng!

Đám dơi vừa rồi đánh như thế nào cũng không hết nay lại bị một trận hỏa diễm cắn nuốt hầu như không còn, biến thành tro tàn phiên trong không trung, thời điểm đám dơi kia biến mất, mọi người cũng nhìn thấy được một bóng dáng, đứng phía trên Sư Ưng, một cô gái tinh tế xinh đẹp, trên mặt vẫn còn lộ một chút ý cười, giống như vương giả trên trời cao, khí chất từ trên người đem hỏa diễm thiêu đốt mà đến, Vân Phong!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.