[Dịch]Thiên Nam Tự

Chương 49 : Giao chiến




"Ê ba người tiểu tử các ngươi ra đi."

Hỏa Long vẫn quen cái kiểu xưng hô đó, dù bề ngoài hắn so với ba người bọn Thanh Thiện còn trẻ hơn một chút, nhưng ai bảo hắn đã mấy trăm tuổi rồi chứ.

Ba người vẫn chưa hết sợ hãi, nhất là hai nàng, mọi chuyện xảy ra như chuyện thần tiên, cái tên vô sỉ lúc vừa rồi các nàng còn chửi hóa ra kinh khủng vậy.

Thanh Thiện nhanh đi lại, hắn dù sợ tuy nhiên đó không phải tâm lý chủ đạo lúc này, lý trí của hắn đang hưng phấn, cực kỳ hưng phấn, chiến ý tự nhiên bị thực lực của tên tiểu tử này kích phát ra, dù trong linh hồn của hắn cảm giác ở tên tiểu tử trước mắt có nguy hiểm, bất quá chiến ý trong người lúc này đã lấn át mọi thứ.

" Ta muốn đấu với ngươi."

Tâm Nhiên cùng Anh Thy bị câu nói của Thanh Thiện mà tỉnh lại. Đang muốn phản ứng ngăn cản hắn thì hai nàng đã bị khí thế của hắn chấn nhiếp, các nàng không biết đó là thứ gì nhưng lại cảm nhận được một cỗ chiến đấu mạnh mẽ tựa hồ khó có gì ngăn cản được.

" Tiểu tử, ngươi chưa phải đối thủ của ta."

" Ta biết, nhưng ngươi cũng không thể giết được ta." Thanh âm của Thanh Thiện cũng vang lên, nếu là lúc trước không luyện ra Ngũ Hành Thương trận, Thanh Thiện không có một thành tự tin để giao đấu, cùng cấp với con người, yêu thú luôn luôn cường đại hơn, huống chi là Long tộc càng cao hơn hẳn một cấp. Nhưng bây giờ, chỉ dựa vào Vô Cực thương pháp phòng thủ, Thanh Thiện tự tin mình có thể giữ được mạng.

"Long tộc chưa bao giờ sợ nhân loại thách đấu." cảm nhận chiến ý của đối phương, Hỏa Long là một con rồng, hắn có sự kiêu ngạo của Long tộc, dù đối phương hơn một cấp hắn cũng dám chiến đấu, còn ở đồng cấp nhân loại thì đơn thuần là giết hại, nói chi đến Thanh Thiện so ra chỉ là Nghịch Thiên giả đỉnh cấp cấp bốn. Hắn biết tiểu tử trước mặt có công pháp quái dị, nhưng thực lực mới là quyết định. Kỳ thực hắn không nhận ra thực lực của Thanh Thiện, nhưng tối hôm đó Thanh Thiện mới đạt Nghịch Thiên giả cấp bốn, nếu muốn đột phá ít nhất cũng phải có Thiên kiếp giáng xuống, không có Thiên kiếp xảy ra rõ ràng chưa đạt tới cấp năm, chưa tới cấp năm thì hắn không sợ chút nào.

Tâm Nhiên cùng Anh Thy tuy sợ, có điều nghe thấy Thanh Thiện bảo đối phương không giết được mình, các nàng cũng yên tâm, hơn nữa tựa hồ hai bên còn như bạn bè, tuy không rõ lắm, các nàng cũng không tin thiếu niên kia cùng Thanh Thiện sẽ chiến đấu sinh tử, không có ai không có thù oán gì mà lại sinh tử quyết chiến cả.

Đưa hai nàng xuống bên dưới, cánh tay phải của Thanh Thiện đã xuất hiện thanh thương màu đen.

" Nè, đừng quá hiếu chiến, so tài thì được nhưng đừng có liều mạng đó." Anh Thy đứng xuống dặn dò, nàng không ngờ mình lại có lúc đối xử với hắn dịu dàng như vậy, có lẽ ngay nàng cũng không biết lời của mình tựa như lời của người vợ hiền nhắc nhở chồng.

" Bạn cẩn thận nha." Tâm Nhiên bên cạnh cũng nói.

Chiến ý vốn hừng hực của hắn cũng bị mấy lời ôn nhu của hai nàng làm giảm bớt, phụ nữ thật là cạm bẫy khó qua của anh hùng, chỉ vài câu mà khiến Thanh Thiện lòng nhũn đi ít nhiều, hắn còn cảm thấy mình tự nhiên dấn thân vào nguy hiểm là có lỗi với hai nàng, nhưng đó chỉ là ý nghĩ thoáng qua.

Chiến đấu với đối thủ càng mạnh thì đối với hắn càng có lợi, mà trong năm ngọn tiểu thương thì có tới bốn ngọn chưa thật sự hoàn mỹ nắm trong tay hắn.

" Yên tâm, không có gì nguy hiểm cả đâu."

Nói xong một câu để hai nàng yên tâm, thân hình Thanh Thiện đã phóng lên không trung như tia chớp.

" Tiểu tử, chuẩn bị xong rồi chứ."

" Ta ghét nhất ai gọi ta là tiểu tử, hôm nay ta muốn xem Long tộc trong truyền thuyết mạnh đến mức nào." Thanh Thiện gằn giọng nói.

" Tốt, tốt lắm, hôm nay chỉ cần ngươi đả thương được Hỏa Long ta, ta sẽ không gọi ngươi là tiểu tử mà gọi ngươi bằng đại ca."

Nói xong, toàn thân Hỏa Long đã được bao trùm tầng tầng ngọn lửa, Hỏa Long hắn còn không có ý định giết Thanh Thiện. Hắn vừa giết Lãng Mộ Ảnh, giờ trên thế gian ai có thể biết hắn trừ duy nhất Thanh Thiện, mà hắn biết Thanh Thiện cũng không nói ra điều này, bởi đây là lời hứa của Nghịch Thiên giả. Hắn muốn giao chiến, ban đầu chỉ muốn tập luyện Diễm Thiên Bát Kiếm, vừa may có đối thủ kém hơn đòi giao đấu, nhưng giờ hắn muốn cho Thanh Thiện một bài học vì đã xem thường Long tộc.

"Diễm Thiên Bát Kiếm đúng không?, cứ tận lực thi triển ra đi."

Cơ thể Thanh Thiện bùng nổ cỗ chân khí cường đại, muốn rèn luyện chân khí trong bốn ngọn thương còn lại chỉ có cách dùng nó giao chiến, tạm thời ngọn thương ban đầu được Thiên kiếp rèn luyện hắn không có dùng đến. Bốn ngọn thương không thể so sánh với bốn Thanh Thiện nhưng nếu một Thanh Thiện chiến đấu với Hỏa Long tiêu hao toàn bộ công lực trong một tiếng thì hiện tại Hỏa Long phải dùng tới bốn tiếng mới có thể tiêu hao hết chân khí của Thanh Thiện, đó là chưa nói đến Ngũ Hành Thương trong đan điền của Thanh Thiện có thể tự động hấp thu linh khí tản mát trong nội thể, đó mới là sự kỳ diệu của thương trận, có thể nói chỉ cần Hỏa Long không quá mạnh hơn Thanh Thiện, sức tấn công không quá mạnh thì sự tiêu hao cùng với sự hấp thu tương đương, lúc này Thanh Thiện xem như là chân khí vô tận.

Lại nói, Hỏa Long thật muốn đánh chết cái tên tiểu tử không biết điều này, nhưng vì hắn biết còn thần bí nhân luôn bảo vệ Thanh Thiện nên không dám làm càn, chỉ là Thanh Thiện đã chọc giận hắn, Diễm Thiên Bát Kiếm là kiếm pháp mạnh nhất của hắn, tuy chưa luyện ra gì, chỉ là uy lực vô cùng mạnh, chỉ chiêu thứ bảy Liệt Diễm Phệ Thiên, ngay cả Lãng Mộ Ảnh Thần Đạo giả đỉnh cấp cấp năm còn chết huống chi tiểu tử mới Nghịch Thiên Giả cấp bốn, vậy mà đối phương lại có ý xem thường.

" Tiểu tử, chết đi. Liệt Hỏa Kình Thiên."

Thanh Thiện ánh mắt sáng lên, chiêu thức này hắn ban nãy có xem qua, chỉ là khi đó con giun lửa này chỉ dùng một kiếm nên uy lực quá kém, giờ hắn dùng tới Hỏa Long Song Kiếm, uy lực mạnh hơn gấp bội. Song kiếm của hắn vừa nhanh vừa hiểm chém tới hai nơi của Thanh Thiện, một là phía cổ hai là đùi.

Hưng phấn thì hưng phấn, Thanh Thiện cũng nhận ra cường đại lực lượng chứa trong hai thanh kiếm.

"Vô Cực thương pháp."

" Cheng, cheng."

Tịch Diệt Long Thương dựng đứng trước mặt, mũi thương đỡ lấy một kiếm chém vào cổ, còn cán thương đỡ lấy kiếm chém tới đùi, cả hai thân ảnh bị dội ngược lại, trong khi Hỏa Long chỉ hơi chao đảo thì Thanh Thiện bị lùi sau tới ba bước. Hiển nhiên vừa giao thủ đã nhận ra công lực chênh lệch của hai bên.

" Tốt lắm, tiếp chiêu." Hỏa Long khẽ liếm mép, rõ ràng hắn cũng không phải thành phần hiền lành, ý chí chiến đấu của hắn đã bùng phát.

Vẫn là chiêu cũ nhưng lần này hai kiếm chém vào thắt lưng cùng chân trái.

" Cheng, cheng "

Hai âm thanh vang lên, mặc dù tốc độ nhanh hơn so với lần trước nhưng tốc độ của Tịch Diệt Long Thương cũng nhanh không kém. Hỏa Long lại lao tới, một chiêu Liệt Hỏa Kình Thiên có tới ba mươi thức, mỗi thức là hai vị trí hiểm yếu khác nhau trên thân thể, ba mươi thức này có thể hoán chuyển bất kỳ, ở bên ngoài có thể thấy Hỏa Long hóa thành mấy chục thân ảnh không ngừng quay vòng quanh đối phương, tất cả bộ vị cùng góc độ đều tấn công. Mà mỗi lần đỡ được Thanh Thiện đều bị lui lại ít nhất ba bước. Vô Cực thương pháp quả không hổ danh là thương pháp phòng thủ cực mạnh, chỉ là người sử dụng nó công lực kém xa đối phương, vì thế dù Vô Cực thương pháp đã tiêu hao đi ba phần công lực đối phương thì Thanh Thiện vẫn bị đẩy lùi mấy bước.

Có thể hình dung lúc này Thanh Thiện tựa như chiếc mai rùa, mà đối phương tựa như con hổ, chỉ cần không để con hổ lật người lên thì có gặm thế nào cũng không tổn thương đến cơ thể. Mà dư chấn của chiêu thức cũng không quá lớn để ảnh hưởng tới thân thể Thanh Thiện, phải biết cơ thể hắn không giống tu luyện giả bình thường, hắn đã bước vào Cửu Chuyển Kim Cương Thân tầng bảy, độ cứng rắn tuy chưa biết ra sao, có điều bị phản chấn đối với hắn lúc này chẳng mảy may bị thương tổn.

Hỏa Long càng tấn công càng tức giận, ai ngờ được một Long tộc hùng mạnh như hắn, tấn công một Nghịch Thiên giả kém cấp mà không công phá được thế phòng thủ của đối phương, nếu điều này đến tai Nghịch Thiên giả chắc chắn sẽ thành trò cười cho bọn họ, còn có cả Tiêu DaoTứ Hữu nếu biết được chỉ sợ bị đám người đó khinh thường.

Tiêu Dao Tứ Hữu kỳ thực ban đầu có bốn tên Nghịch Thiên giả lập nên, vốn chỉ lập hội để đối kháng với môn phái khác, sau đó vì muốn mở rộng mà thu nạp thêm người. Hỏa Long là một trong bốn kẻ đó, bọn họ cũng có khá danh tiếng trong chốn tu luyện, điều quan trọng Tiên tử Bích Ngọc là kẻ Hỏa Long si mê, hắn không hề muốn nàng biết hắn thế này. Nàng từng nói với hắn, chỉ có nam nhân cường đại mới là người nàng tôn sùng cùng theo đuổi.

" Diễm Thiên Tam Thức - Cuồng Hỏa Phi Thiên."

" Oanh, oanh, oanh." Thân hình Thanh Thiện bị bắn lui lại sau cả chục bước mới ổn định lại.

Càng đánh Thanh Thiện càng cảm giác chân khí hao tổn nhiều, Cuồng Hỏa Phi Thiên cũng có mười tám thức, Thanh Thiện đỡ được biến chiêu cuối cùng này thì chân khí của một tiểu thương màu trắng cũng hao hết toàn bộ. Vẻn vẹn hai chiêu bốn mươi tám thức của Hỏa Long, Thanh Thiện đã mất hết lực chiến đấu, có thể nói nếu không có năm ngọn tiểu thương Thanh Thiện lúc này đã cạn kiệt chân khí.

Tấn công như vậy mà đối phương không hề gì, hơn nữa Thanh Thiện đến thở dốc cũng không có biểu hiện ra, điều này chứng tỏ gì? Hắn chưa có tiêu hao quá nhiều chân khí. Hỏa Long không tin, ngay cả hắn cũng tiêu hao ba thành công lực để tấn công, đến cả hắn cũng phải thở dốc vài lần, vậy mà tên tiểu tử này dường như hao tổn còn ít hơn so với hắn, điều này còn gì là đạo lý nữa.

" Tiểu tử, là ngươi bức ta, Liệt Hỏa Phệ Thiên." Hỏa Long rống to một tiếng, chân khí của hắn một lần nữa tăng lên, với hắn mà nói khi sử dụng chiêu này chân lực tiêu hao phải năm thành, cũng may lúc này hắn có thể hấp thu thiên địa hỏa linh khí để tăng cường. Hắn không muốn giết Thanh Thiện chỉ là hắn càng không muốn mất hết mặt mũi của mình. Thà chết chứ Long tộc không thể chịu nhục.

" Đến đây đi." Thanh Thiện càng hưng phấn hô lên, càng chiến đấu càng tìm ra sơ hở của mình, cũng tìm ra cực hạn của bản thân.

Nhanh chóng quanh thân thể Hỏa Long như hình thành hỏa liên khủng bố, sức nóng ở giữa chiến trường càng thêm khốc liệt, với thân thể cường đại của Thanh Thiện cũng có chút cảm thấy nóng nực.

Tịch Diệt Long Thương không ngừng được trút chân khí vào, Liệt Diễm Phệ Thiên chính là liên hoàn kiếm pháp, kiếm pháp có sức thôn phệ rất lớn, chỉ khi nào đối phương bị hỏa liên đốt chết thì kiếm pháp mới có thể dừng lại, hoặc là chính chủ nhân nó cạn kiệt chân khí mà dừng lại.

" Cheng, cheng, cheng."

" Oanh, oanh, oanh."

Kiếm pháp như điên cuồng chém tới đối phương, kiếm trước nhanh hơn kiếm sau, tựa như thác lũ không ngừng cuốn trôi tất cả. Dù Vô Cực thương pháp có triệt tiêu ba phần công lực của đối phương thì sức tấn công vẫn khiến cho Thanh Thiện tê liệt cánh tay, nếu không phải có cơ thể tu luyện Cửu Chuyển Kim Cương Thân thì lúc này Thanh Thiện đã bị đánh bay vũ khí rồi, bất quá dù thế Thanh Thiện sau mỗi đợt tấn công đều phải lùi lại một quãng xa, chỉ là Hỏa Long không để cho hắn nghỉ ngơi giây nào, được hỏa linh khí trợ giúp, càng tấn công Hỏa Long càng mạnh, trong khi đó Thanh Thiện càng yếu thế, chân khi tiêu hao lại càng nhanh chóng, chỉ hơn chục đợt tấn công chân khí của ngọn tiểu thương thứ ba đã tiêu hao hết.

Thanh Thiện càng lúc càng nhíu mày, không ngờ được kiếm pháp không xuyên thủng được phòng ngự nhưng chân khí hắn lại suy kiệt, mức độ phục hồi lại chẳng bù cho tiêu hao, mà đối phương không tỏ vẻ gì suy kiệt, càng công kích càng mạnh.

Phòng thủ đã không còn ý nghĩa, đây rõ ràng là cuộc chạy đua chân khí trong nội thể, mà Thanh Thiện rõ ràng đã sắp thua đối phương, nhưng kỳ thực Thanh Thiện có thể không đáng tiêu hao như thế, nếu năm ngọn tiểu thương đều là ngọn thương đã qua Thiên kiếp trui rèn thì Thanh Thiện có lẽ đã ung dung lúc này, chỉ là hắn có bốn ngọn thương không thực sự hoàn toàn khống chế, chân khí hắn vận dụng có khi không tới một nửa trong đó mà thôi, phần lớn là tiêu hao vô ích, chính vì thế mà rất nhanh chóng đã hao hết. Giờ hắn cũng đã cảm nhận được điều này, chỉ là không có cách nào khác, hắn cần chiến đấu mới có thể hoàn toàn nắm trong tay số chân khí của bốn ngọn tiểu thương.

" Liều mạng." ý niệm trong đầu hắn chợt lóe, hắn không còn kiên nhẫn chờ chân khí tiêu hao hết.

" Cheng, cheng."

Đẩy lui một đợt tấn công, lần này Tịch Diệt Long Thương không còn ở thế phòng thủ nữa, mũi thương đã hướng đối phương đâm ra, ngọn thương như con giao long há mồm lao tới.

" Long Phá."

"Hừ, muốn phá phòng thủ của Long tộc, ngươi còn chưa đủ sức."

Ngọn thương uốn lượn đâm với tốc độ vô cùng nhanh, Hỏa Long Song Kiếm chỉ cản được nó một chút, tuy thế lực đạo của chiêu Long Phá chỉ còn lại có năm thành mà thôi. Với lực đạo còn lại Hỏa Long hắn vô cùng tự tin vào thân thể mình, vì vậy hắn dùng chính thân thể mình đón đỡ.

Nói đùa chứ, thân thể Long tộc vốn là cường đại nhất trong thiên hạ, dù Hoàng Kim Long mới là đứng đầu nhưng Hỏa Long cũng chẳng kém là bao cả.

" Kịch."

Ngọn thương tựa như đâm vào một mảng da cực dầy, sự tự tin của Hỏa Long không quá, ngọn thương chỉ đâm vào được vài cm là ngừng lại, đến cả một giọt máu cũng không có.

" Ta nói rồi, ngươi còn chưa đủ sức ... "

Ngay khi lúc này hắn mới phát hiện điều không ổn, một cỗ chân khí cuồng mãnh tự khi nào đã xâm nhập vào cơ thể hắn, nó đã phá hoại trong nội thể hắn.

" Ọc, ọc." không tự chủ hộc ra một bụm máu.

Giờ hắn mới biết trong khi ngọn thương tiếp xúc với cơ thể thì từ thân ngọn thương đã gây ra một xung chấn động cực mạnh, sóng chấn động này dễ dàng xuyên qua lớp da dầy của hắn mà tấn công nội tạng.

" Chấn" Thanh Thiện chính là dùng chiêu này, ám kình tuy cũng có thể truyền vào nhưng khi xuyên qua lớp da nếu cẩn thận đối phương sẽ phát hiện và triệt tiêu nó, chỉ có sóng chấn động là đối phương không thể phá nó, bởi muốn phá chỉ có sóng chấn động hoặc môi trường chân không mới có thể phá và không cho nó truyền qua. Trong lúc nhất thời không ai có thể làm ra điều này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.