Nếu nhất thời không tìm được chỗ ở thích hợp, Văn Đào còn chưa muốn âm thầm làm nghiên cứu tà ác, vậy biện pháp tốt nhất chính là mở phòng khám bệnh. Kiếm xem có phòng khám bệnh nhỏ không, như vậy đỡ cho mình phải đi thu xếp nhiều, dù sao muốn mở một phòng khám mới cũng có quá nhiều việc cần phải làm.
Nguyên nhân hắn nghiên cứu nghiên cứu y học là để tìm hiểu việc tự thân hấp thu thiên kiếp, mà trong chuyện này cũng bị ảnh hưởng của Cổ Hàn sư phụ, lão nhân gia đã từng nói với Văn Đào : bí ẩn bên trong cơ thể con người cũng có thể so sánh với bí ẩn của vũ trụ. Tu chân giả nghịch thiên tu luyện tìm hiểu thiên đạo, nguyên nhân đặc thù của Văn Đào ngay cả bọn họ tu luyện ngàn năm cũng không hiểu được, nếu như muốn thông qua nghiên cứu con người để giải khai câu đố trên người mình sẽ phải đi nghiên cứu chi đạo.
“Nhân” chi đạo bao gồm huyền bí trong thân thể, bao gồm ngôn hành cử chỉ, giao tiếp trong xã hội …
Nếu tạm thời con đường tu chân không thông, Văn Đào liền tìm lối khác để nghiên cứu chi đạo, những năm gần đây càng hãm sâu vào trong đó, càng phát hiện ra mình thích nghiên cứu sự huyền bí thân thể con người, trở thành y sinh cũng thành một nguyện vọng to lớn của hắn.
Có thể chữa những bệnh nan y lại không phải dùng thủ đoạn cưỡng chế đi nghiên cứu người khác, chẳng phải chính mình trở thành một bác sĩ tà ác hay sao. Cho nên mở phòng khám công khai hành nghề y rồi dần đi nghiên cứu là lựa chọn đầu tiên của hắn.
Bệnh việc tuyển mộ cũng không ít, nhưng nơi đó khó giữ bí mật, không có thuận lợi để mình nghiên cứu, quan trọng nhất là không theo được. Còn các bệnh viện nhỏ cũng không được, ít nhất cũng có mười mấy đến cả trăm người, mình cũng không muốn ngày ngày bị bệnh viện quản lý.
Phòng khám nhỏ, phòng khám nhỏ … cái này không tệ a. Tìm một vòng rốt cục Văn Đào cũng tìm thấy tin tức trên diễn đàn phòng khám tư nhân một ít tin tức thích hợp.
Phòng khám bệnh Thư Lan Ái Tâm, phòng khám chữa bệnh cư xá khu vực nhỏ, hiện nay rao bán ra. Bao gồm ba năm tiền thuê nhà, cùng với các loại thiết bị chữa bệnh bệnh bình thường, các thiết bị xét nghiệm thường quy thường gặp trong cư xá, cùng với một số thuốc thông thường. Vị trí địa lý ưu việt, chung quanh có ba khu dân cư lớn, hơn năm vạn nhân khẩu. Bệnh viện lớn gần nhất chỉ cần đi ba trạm xe bus là tới, bởi vì giá cả vừa phải phục vụ hài lòng, nhiều năm qua đạt được uy tín tốt. Phòng khám có ba chiếc giường, mười lăm chỗ ngồi, có thể cùng lúc tiến hành khám được cho hai mươi người.Lầu hai có hai phòng, một phòng khách, có thể làm phòng trọ bình thường, bao gồm một năm tiền thuê nhà, các loại thủ tục đầy đủ hết, có giấy chứng nhận tư cách hành nghiệp y, nhưng tùy thời sang tên chuyển nhượng, tình hình cụ thể và tỉ mỉ đề nghị trao đổi trực tiếp.
Hai mắt Văn Đào tỏa sáng, cái này không phải là hoàn cảnh lý tưởng đối với mình sao, các phương diện cũng đầy đủ giảm đi rất nhiều chuyện.
Về phần giấy chứng nhận, Văn Đào đã có sự chuẩn bị từ sớm, lúc ở cũng Cổ Hàn sư phụ đã cho người chuẩn bị cho mình, toàn bộ đều là chính quy.
Bên trên chỉ để lại mail, Văn Đào vào đó gửi mail, sau khi làm xong không có chuyện gì, Văn Đào thuận tiện và bảng xếp hạng game online đi xem một chút, không biết tên Ngưu Nhân kia thể hiện thế nào, ân, cũng không có thay đổi gì, nhân vật của hắn vẫn ngưu khí ngất trời.
Lướt một hồi, không nghĩ tới tin tức của đối phương gứi đến cũng rất nhanh, chẳng qua cũng giống cuộc thi vấn đáp, có rất nhiều vấn đề. Văn Đào trả lời xong rồi gửi lại.
Lại đợi một hồi bên kia cũng không có phản ứng gì, Văn Đào cũng chỉ có cách về kỳ xã trước.
Kỳ xã vẫn làm ăn phát đạt dị thường, còn đang trang hoàng lại phòng ốc mới, Hồ Khải Trúc đang loay hoay, mặc dù biết Văn Đào ra ngoài tìm chỗ ở nhưng hắn cũng không có quá nhiều tinh lực đi quản.
Nhưng Mã Ngọc Trân rất hay gọi cho hắn, mỗi ngày gọi đến mấy lần, ở chợ thấy một lọa rau quả nào cũng gọi điện cho Văn Đào hỏi hắn có thích ăn hay không. Đi dạo phố thấy quần áo tốt cũng gọi điện hỏi hắn có thời gian không qua thử một chút.
Đối xử với Văn Đào như con cái trong nhà vậy, giống như ngày mai hắn xuất ngoại không bằng.
“Kỳ quái…” Hồ Khải Trúc cúi đầu đi tới, khẽ cau mày, bộ dáng rất là khó hiểu.
Văn Đào đang dọn mấy cùng mấy vị trợ lý trong kỳ xã dọn dẹp, bởi vì Vương lão chiến thắng Lỗ Kiệt, nhất là chuyện tình Khải Trúc kỳ xã có cao nhân sớm không còn là bí mật. Các phương diện của kỳ xã đều tăng vọt, đặc biệt hiện tại có không ít người đến mua kỳ phổ trận đấu của Vương lão.
Ngay cả bộ cờ cũng bán được nhiều hơn gấp mấy lần trước kia.
“Có chuyện gì không dượng?” Văn Đào để quyển sách trên tay xuống, nhìn về phía Hồ Khải Trúc đang sắp đụng vào một giá sách. Trong phòng này bán các vật phẩm có liên quan đến cờ vây.
“Nga…” lúc này Hồ Khải Trúc mới chợt tỉnh, cầm thiếp mời trong tay đưa cho Văn Đào nói : “Mới vừa rồi Lỗ Kiệt phái người đưa thiếp mời đến, bất quá trong thiếp mời cũng có tên ngươi, không biết hắn có ý gì?”
Quả nhiên trên thiếp mời có tên Văn Đào. Đã sớm đoán được, nhìn ánh mắt lần trước của Lỗ Kiệt là biết hắn sẽ tìm đến cửa.
“Đại khái hắn tìm người điều tra, biết chúng ta là thân thích nên mới tùy tiện mời cả cháu” Nhìn bộ dáng Hồ Khải Trúc nghi ngờ không giải thích được, Văn Đào tùy tiện tìm một cái cớ.
Loại lý do này Hồ Khải Trúc cũng không tin tưởng, nhưng hắn nghĩ nửa ngày cũng không ra lý do khác nên đành từ bỏ.
“Bất kể là vì cái gì, loại công tử đại gia tộc như hắn đã mời, cũng nên chuẩn bị một chút, như vậy cũng thể hiện sự tôn trọng. Loại tràng diện này cũng là một loại rèn luyện, đúng rồi, Văn Đào, ngươi có … tây phục không”
Vốn Hồ Khải Trúc muốn nói lễ phục, bất quá nghĩ qua một chút, mặc dù nhà bọn họ cũng tương đối thoải mái, nhưng bình thường tối đa cũng chỉ dùng tây phục. Hắn cũng có một bộ lễ phục, cách đây mười mấy năm trước cùng lão bà sang Mỹ tham dự hôn lễ của nhi tử. Sau đó cũng không có mặc qua.
Văn Đào suy nghĩ một chút, mình cũng có tây phục, nhưng so sánh với các loại khác thì cũng bình thường. Hai bộ đó là do Ngưu Nhân mua cho mình, cũng là hàng có tem mác bất quá cũng không nổi danh, đoán chừng trong mắt Hồ Khải Trúc cũng không được coi trọng.
Mà Văn Đào lại không coi trọng hình thức nên cũng không có đi mua.
Thấy Văn Đào lắc đầu, Hồ Khải Trúc lập tức lấy điện thoại ra nói : “Không có chuyện gì, hắn mời chúng ta tối mai đi dực tiệc sáng mai đi mua vẫn kịp. Trong khoảng thời gian này dượng bận tối tăm mặt mũi, sau khi kỳ xã bớt bận dượng sẽ đưa cháu đi mua ít đồ”
Vừa nói với Văn Đào mấy câu thì điện thoại có người nhận : “Lão bà, tối mai tôi đưa Tiểu Đào đi dự tiệc, sáng mai bà mang Tiểu Đào đi mua mấy bộ y phục… Đúng đúng cả giày và tất nữa… mua hết, bà dẫn đi mua là được”
… Văn Đào định ngăn cản nhưng ý nghĩ vừa chuyển, mấy hôm nữa mình ra ngoài. Mặc dù sau này vẫn đến chơi nhưng cũng không dễ dàng như bây giờ, tâm tình lão nhân gia để cho bọ họ mua cho mình ít đồ ngược lại sẽ làm bọn họ vui hơn.
Cũng không biết lần này Lỗ Kiệt mời mình và dượng có chuyện gì? Chắc là chuyện tình đại liên minh cờ vây đây? Ân, xem ra hắn muốn tìm hiểu mình.