“ Phương Nghiêu, ngươi lập tức nói cho tất cả huynh đệ biết, lập tức ngăn cản những người tu chân này, ta phải thăm dò đáy của bọn họ. Nếu như bọn họ đúng là đến đuổi giết Lâm Phong, vậy chúng ta thì giả ý giúp bọn họ dẫn đường, lúc sau khi giết chết Lâm Phong, sẽ đem toàn bộ bọn họ giết chết tại nơi, bảo vật thì sẽ là của chúng ta!” Trên mặt màu đen của Hình Khôn lộ ra nụ cười cực kì khủng bố.
Đã bay gần cả ngày, Phục Tịch vùi chiều theo các người tu chân theo sát ở sau không thể không thả chậm tốc độ bay lượn của chính mình, nếu như cho bản thân Phục Tịch toàn lực bay lượn, chỉ cần một canh giờ, Phục Tịch thì có thể đuổi đến chỗ vị trí của Lâm Phong.
Trên đường bay lượn cũng không có bất cừ người tu chân mở miệng oán giận, ở một cái liếc mắt nhìn đi vô biên vô hạn trên Viễn Cổ Hồng Hoang, trong ngày thường là tuyệt đối không có ai chịu đến nơi này. Hiện giờ đến đây là vì đuổi giết Lâm Phong người mang đầy bảo vật, nếu không ai sẽ đồng ý vô duyên vô cứ ở Viễn Cổ Hồng Hoang bay tới bay lui, một khi vận may không tốt gặp phải Yêu thú hung hãn, muốn bỏ chạy cũng sẽ đến không kịp.
“ Đã không còn xa, lại hướng về phương vị phía bắc bốn trăm dặm, hiện giờ khí thở của Lâm Phong vẫn đang ở đó dừng lại, chỉ cần chúng ta mọi người thuận lợi chạy tới nơi đó, Lâm Phong hắn thì là chắp cánh cũng khó thoát.” Phục Tịch thấp giọng nói.
Mọi người nghe được trong lòng đều vui mừng, đuổi lâu như thế, cuối cùng có thể nhìn thấy tung tích của Lâm Phong, cũng không uổng công chính mình vạn dặm chạy tới chỗ sâu Hồng Hoang khắp nơi đầy nguy cơ, lập tức sẽ có hồi báo.\\\
Ở lúc mọi người tràn đầy hy vọng âm thầm tăng tốc bay lượn, một đám yêu thú quái vật đại khái có hơn ba bốn trăm người chặn ở trước mặt.
Những người tu Yêu này có với hình nhân xuất hiện, có nửa người nửa thú, còn có rõ ràng chính là với bổn tôn xuất hiện, một cái nhìn thấy trước mắt xuất hiện nhìn người tu Yêu như thế, mọi người đều lòng thầm khiếp sợ, không khỏi đều là âm thầm nghĩ tới, có phải những người tu Yêu này sẽ có mưu đồ bất chính đối với chính mình?
Phục Tịch cũng bị những người tu Yêu này làm giật mình, nhưng rất nhanh liền phục hồi bình tĩnh, thách thức giương giọng nói:” Các ngươi là thủ hạ của ai, dám ngăn trở bọn ta? Làm chậm trễ chuyện quan trọng của bọn ta. Các ngươi một người cũng không muốn giữ mạng!”
Người tu Yêu cũng rất hưng phấn, nhìn thấy trong tay hoặc dưới chân hoặc cầm hoặc giẫm của người tu chân có phi kiếm linh khí. Các người tu Yêu thiếu chút nữa không có chảy nước miếng ở tại nơi. Mọi người đều biết, người tu Yêu tu luyện cực khổ, càng không phải đề cập luyện khí càng thêm khó khăn. Cả một Viễn Cổ Hồng Hoang, một món thượng phẩm linh khí thỉ đủ để dẫn phát ra một trận đoạt bảo đại chiến giữa người tu Yêu.
Thượng phẩm linh khí trong tay người tu chân lóe ra ngũ sắc hồng quang hình thái khác nhau, thậm chí cực phẩm linh khí, khiến các người tu Yêu chỉ lo tham lam nhìn chăm chú quan sát, hoàn toàn không có nghe thấy lời đe dọa của Phục Tịch.
Thẳng đến dưới cơn giận dữ của Phục Tịch, trong nháy mắt ra tay giết chết hai người tu Yêu, hai người tu Yêu này thê lương thảm kêu. Đem ánh mắt từ trên linh khí của đông đảo người tu Yêu kéo về tỉnh táo.
“ Ngươi là người gi? Lại dám ra tay giết chết huynh đệ của ta?” Hình Khôn vừa đến nơi này thì nhìn thấy Phục Tịch ra tay giết chết hai tên thủ hạ của chính mình. Không khỏi giận dữ nói.
Phục Tịch dường như không có nghe thấy lời nói của Hình Khôn vậy, lạnh nhạt nói:” Huynh đệ của ngươi vô cớ ngăn cản đường đi của bọn ta, bức với bất đắc dĩ, ta đành phải ra tay thanh lý một cái.”
Đôi mắt căm tức của Hình Khôn nhìn Phục Tịch, lãnh đạm nói:” Ngươi rất cả gan, giết chết huynh đệ của ta lại còn dám mở miệng nói cuồng, ngươi có biết bản thân ngươi hiện giờ đang ở nơi nào? Chỉ cần ta một tiếng ra lệnh, ta cam đoan trong nháy mắt, Đám người các ngươi sẽ hoàn toàn biến mất ở Hồng Hoang!”
“ Nếu như ta nói không tin, có phải ngươi sẽ hạ lệnh động thủ? Nhưng ta khuyên cáo ngươi vẫn là không nên cậy mạnh, nếu không ngươi hối hận nhất định là ngươi chứ không phải là ta.” Phục Tịch lạnh lùng nói.
“ Đại ca, người này không đơn giản, từ trên người hắn ta cảm giác không được bất cứ hơi thở của người tu chân, hắn hẳn là một người tu Yêu, mà lại là loại thực lực cực kì khủng bố.” Phương Nghiêu truyền âm hướng về phía Hình Khôn nói.
“ Việc này bản thân ta có chừng mực!” Hình Khôn truyền âm nói.\\
Con mắt của Hình Khôn gắt gao nhìn chằm chằm Phục Tịch, đột nhiên cười lớn nói:” Là huynh đệ ra quá lỗ mãng. Không biết sau lưng người tu chân của ngươi đến đây cần đi nơi nào? Đến Hồng Hoang lại là vì chuyện gì chứ?”
“ Chúng ta là đến đuổi giết một người tu chân tên là Lâm Phong. Người này rất là nguy hiểm, người mang đầy bảo vật. Đã từng ở Vô Cực thành giết hại hơn ngàn người Mộ Dung gia một tộc, là một người tội ác tày trời phần tử cặn bả tộc trong người tu chân! Hy vọng đạo hữu ngươi có thể cho một thuận tiện, cho bọn ta tiếp tục truy tìm tung tích của Lâm Phong kia.” Lương Thiện trầm giọng nói.
“ Thì ra là vậy, nhưng ta phải nếu cho các vị biết một việc, vậy thì ta cũng phải gia nhập vào hàng ngũ các ngươi đuổi giết Lâm Phong, bởi vì trước lúc các ngươi chưa đến nơi này, Lâm Phong đã từng giết chết hai mươi mấy huynh đệ của ta, ta thề rằng nhất định đem Lâm Phong giết chết, vì huynh đệ chết đi của ta báo thù rửa hận!” Hình Khôn nghiến răng nói.
Lương Thiện nhìn về phía Phục Tịch, hy vọng Phục Tịch có thể gật đầu đáp ứng, bởi vì mọi người chuyến này hoàn toàn do Phục Tịch dẫn đường,nếu như không đồng ý, bọn người Lương Thiện cũng không dễ nói cái gì.
“ Nếu như vậy, vậy các ngươi thì theo bọn ta cùng nhau đi trước vậy! Nhưng ta có một điều kiện, hy vọng các ngươi có thể đáp ứng, nếu không, thì mời các ngươi tự mình đi truy tìm Lâm Phong.^^^^” Phục Tịch lạnh nhạt nói.
Hình Khôn vội vàng nói:” Không biết điều kiện của các hạ là cái gì, chỉ cần chúng ta có thể làm được, nhất định sẽ làm theo.”
Phục Tịch quét mắt nhìn bọn người Hình Khôn, chậm rãi nói:” Điều kiện của ta chính là, các ngươi sau khi nhìn thấy Lâm Phong cho dù thế nào cũng không thể ra tay giết hắn, nhất định phải bắt sống hắn. Chờ ta xử lý xong sự việc giữa ta với Lâm Phong, thì sẽ theo ý nguyện của các ngươi, đến lúc đó các ngươi muốn giết muốn róc thịt ta cũng sẽ không ngăn trở.”
“ Đương nhiên có thể! Ta là thủ lĩnh của Hồng Hoang bắc bộ, tên là Hình Khôn, không biết các hạ danh hào là?” Hình Khôn chắp tay nói.
Phục Tịch thản nhiên nói:” Kỳ Lân tộc Phục Tịch.”
Hình Khôn không biết Phục Tịch là ai, nhưng lại biết Phục thị Kỳ Lân tộc gia tộc người tu Yêu này tồn tại, nhìn lên Phục Tịch này sẽ không tư cách già sơ với Phục Quyến tộc trưởng hiện giờ của Kỳ Lân Tộc, tại sao lại có phong phạm uy nghiêm như thế? Hình Khôn nghĩ không hiểu, với lại ở sau lưng Phục Tịch này cũng không có nhìn thấy các người khác của Kỳ Lân tộc ở đây.
Nếu đã nghĩ không thông, dứt khoát không đi nghĩ nữa, Hình Khôn dẫn theo hơn trăm thủ hạ của chính mình theo sau Phục Tịch tiếp tục bay về phía hướng Bắc. Trên đường đi, Hình Khôn mở miệng theo Phục Tịch lôi kéo làm quen, nhưng cũng ăn nhuyễn người nằm vùng, Hình Khôn bất đắc dĩ cũng không có nói qua chuyện với Phục Tịch nữa, người tu Yêu kì quái như Phục Tịch này, Hình Khôn là lần đầu tiên nhìn thấy.****
Lâm Phong vẫn đắm chìm ở trong thế giới trận thăm dò, hồn nhiên chưa phát hiện bản thân đã bị nguy hiểm chậm rãi đến gần, khi chờ Lâm Phong tạm thời buông thả tiếp tục ngao du thế giới trận, cuối cùng Lâm Phong phát hiện chỗ nguy hiểm.
Lúc này muốn chạy trốn đã không kịp, bởi vì hơi thở của Lâm Phong đã bị Phục Tịch, Hình Khôn bọn người gắt gao khóa lại, nếu là bỏ trốn chẳng bằng với những bạn già này gặp nhau một chút.
Vì vậy Lâm Phong vọt người hư đứng ở không trung, kiên cường nghênh hướng về phía Phục Tịch bọn người, cất cao giọng nói:” Nhiều bạn bè như vậy đều là vì một người Lâm Phong mà đến, Lâm Phong vô cùng vinh hạnh có thể có cơ ngộ này! Ha ha ha!”
Từ lúc liếc mắt nhìn thấy Lâm Phong, con mắt của Hình Khôn không có chớp động quá một cái, Hình Khôn trong cơn giận dữ hận không thể hiện giờ lập tức bay nhào qua, đem Lâm phong xé thành từng mảnh nhỏ để giải mối hận trong lòng của bản thân.
Nhưng lúc trước bản thân đã từng đáp ứng quá Phục Tịch tạm thời không giết Lâm Phong, nếu như bây giờ chính mình đổi ý, mặc dù sẽ không sợ Phục Tịch kia sẽ có bất lợi gì với bản thân, nhưng các người tu chân sau lưng Phục Tịch cũng sẽ không ngồi không, một khi giao thủ lên, sẽ vô cùng bất lợi với chính mình.
Đến lúc đó, cũng chỉ sẽ có lợi ích cho Lâm Phong tiểu tử này, cho hắn cơ hội thoát khỏi vòng vây. Nghĩ tới đây, Hình Khôn mạnh mẽ ép đè lửa giận của chính mình, chỉ là mắt không chuyển nhìn chằm chằm Lâm Phong, không cho Lâm Phong bất cứ cơ hội bỏ trốn .
Phục Tịch nhìn Lâm Phong lạnh lùng cười nói:” Hừ hừ hừ! Tiểu tử Lâm Phong! Ngươi đừng nên cuồng vọng, lần trước nhất thời bất giác cho ngươi chạy thoát. Lần nay ta cũng phải xem xem, dưới tình trạng hiện giờ bao vây dày đặc, ngươi còn có thể lần nữa biến mất không!”
Lương Thiện và Tạ Phàm ở sau lưng Phục Tịch cùng liếc mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu, Lương Thiện nhẹ nhàng tiến lên hai bước, nghiêm mặt nói:” Lâm Phong! Ngươi giết hại Mộ Dung gia một tộc, trộm lấy tất cả bảo vật Ma Thần Điện, hôm nay bọn ta ta đem ngươi giết chết tại nơi. Vì những người tu chân vô tội của Mộ Dung gia báo thù!”
“ Các ngươi có chứng cứ gì có thể chứng minh người của Mộ Dung gia là Lâm Phong ta giết? Có người tận mắt nhìn thấy sao? Dục gia chi tội, ta biết với các ngươi cãi chày cãi cối xuống cũng là phí công, hiện giờ các ngươi đều phái ra nhiều cao thủ như vậy đến đuổi giết ta, vẫn đắc ý kì danh vì người nhà Mộ Dung gia báo thù? Ta xem có lẽ mục đích chính thức không có đơn giản như vậy!” Lâm Phong quát lớn.
Tạ Phàm gào to nói:” Lâm Phong! Ngươi đừng có nói dối nữa, nếu như không có chứng cứ, bọn ta tuyệt đối sẽ không đổ oan cho bất cứ người vô tội nào, ngươi tội ác tày trời, không giết ngươi thực khó mà nói rõ với các vị đạo hữu giới tu chân!”
Lâm Phong không xem thường nói:” Thay Mộ Dung gia báo thù là giả, sau khi giết ra đoạt lấy bảo vật tồn tại trên người ta mới là thật, những bọn người ngu ngốc tham lam mà lại ngu xuẩn này! Vì tin tức giả của những người cố ý tản ra, thì không xa vạn dặm đến Hồng hoang đuổi giết ta, ở trong mắt ta các ngươi chính là một đám đồ ngốc chính cống!”
“ Hừ hừ! Muốn giết ta? Có thực lực thì cứ việc đến, Lâm Phong ta phụng bồi đến cùng! Chỉ là đừng nên trách ta thủ hạ vô tình, là các ngươi lần nữa khổ sở bức bách ta mới ra tay!” Lâm Phong lạnh lẽo nói.
Phục Tịch cũng không có nói lời nào, chỉ là lạnh lùng nhìn Lâm Phong và bọn người Tạ Phàm, Lương Thiện, chưa đến thời điểm mấu chốt, Phục Tịch là sẽ không ra tay, cái này cũng chính là biểu hiện đa mưu túc trí của hắn.
Lương Thiện trầm giọng nói:” Nếu Lâm Phong ngươi một mực cố chấp, vậy ta đành phải đem ngươi bắt giữ, sẽ đi xử lý!”
Nói xong, Lương Thiện vung tay bay về phía Lâm Phong, huy động tay trái ảo ra một thanh lợi kiếm hàn quang lòe lòe, cực phẩm linh khí. Lâm Phong vừa mới phi thân đón đánh Lương Thiện, lúc này, một màn khiến tất cả mọi người đều không dự đoán được xảy ra.
Một đạo nhân ảnh huyễn ra hơn mười đạo tàn ảnh, lấy thế lôi đình vạn quân nhanh chóng mà lại chính xác một quyền nặng nề đập trúng thân thể của Lương Thiện, chỉ nghe thấy tiếng” Cạch cach” vang giòn, căn bản Lương Thiện không kịp phát ra tiếng, thân thể liền kiệt lực ngã xuống đất.
Người thần bí này không chỉ đem xương cốt toàn thân của Lương Thiện đánh nát, cũng đem gân mạch của Lương Thiện chấn đứt từng khúc, đương nhiên, Nguyên Anh của Lương Thiện củng bị người thần bí này một cái trọng quyền đánh tan.