Tuy nhiên như vậy lại có một sự uy hiếp. Đó chính là Công quốc Tây Á. Công quốc Auckland và Công quốc Napa đồng thời giáp ranh với Công quốc Tây Á.
Hiện tại tuy rằng lãnh thổ đã liền nhau, nhưng là ở dạng hẹp dài. Trên phương diện chiến lược hoàn toàn không có hướng thọc sâu. Theo Mạnh Hàn thấy, nếu đã nắm được Công quốc Auckland, như vậy cũng không cần thiết lại nương tay với Công quốc Tây Á.
Trong tin tức mà Catherine đưa tới cũng đã làm sáng tỏ mối lo lắng này. Nàng cũng trưng cầu ý kiến của Mạnh Hàn xem tiếp theo nên hành động như thế nào. Mạnh Hàn cũng không chậm trễ, trực tiếp gọi Grace Elyse và Amanda cùng đến để thương nghị. Hiện tại sự vụ của Hoàng Kim Thành, trên căn bản đều do ba nàng cùng thảo luận với Mạnh Hàn.
Công quốc Tây Á cũng nằm trong kế hoạch của Grace. Đối với công quốc chẳng thèm ngó ngàng gì đến binh khí của Mạnh Hàn, đã sớm đã bị Grace sắp xếp thủ đoạn quấy nhiễu khiến thiên hạ đại loạn. Một Đại Công kế vị, một người thừa kế không thể thuận lợi lên kế vị thành công. Một người là chính phủ Công quốc, một người là quân phản kháng. Một sử dụng vũ khí do quốc gia của mình sản xuất. Một người sử dụng vũ khí do Hoàng Kim Thành tài trợ. Một người vận dụng tài chính Công quốc, một người lại được đại quân hỏa thương ủng hộ. Hai bên đánh không ngừng nghỉ.
- Trong quân phản kháng Tây Á có bao nhiêu người của chúng ta? Có thể khống chế được tình cảnh hay không?
Sau khi Mạnh Hàn được Grace cho biết tình hình của Công quốc Tây Á, liền hỏi vấn đề này.
- Trên thực tế, trong quân phản kháng Tây Á, ngoại trừ người lãnh đạo trên danh nghĩa, đều là người của chúng ta.
Grace nở nụ cười đầy quỷ kế:
- Tân binh của thành vệ quân, Ninja, nghiệp đoàn ngầm, thậm chí là lính đánh thuê của chúng ta, cũng không có thiếu ma pháp sư. Tất cả đều là người của chúng ta. Tony chàng đã nói, chiến sĩ của chúng ta cần thực chiến để tích lũy kinh nghiệm. Đồng thời vũ khí mới cũng cần phải được thử nghiệm hiệu quả trong thực chiến. Hơn nữa, Tony chàng còn nói qua, buôn bán súng đạn chính là làm như vậy.
Grace chủ quản chính vụ quân vụ của Hoàng Kim Thành, những chuyện này đều do nàng một tay thực hiện.
Mạnh Hàn cũng không ngờ được tình hình lại là như vậy. Hắn càng không ngờ được Grace xem lời nói của hắn là khuôn vàng thước ngọc, hơn nữa còn chấp hành triệt để như thế. Điều này khiến Mạnh Hàn bỗng nhiên có một loại cảm giác tội lỗi. Lẽ nào vũ khí Hoàng Kim Thành thật sự đến mức bán không được? Còn cần khống chế nâng đỡ một đội quân phản kháng để đối kháng chính phủ hợp pháp của người ta?
Nhưng ý niệm này chỉ thoáng qua trong đầu Mạnh Hàn một cái rồi biến mất, không thấy hình bóng. Dù sao đi nữa Công quốc Tây Á cũng sẽ rất nhanh nhập vào công quốc Transco. Truy cứu nguyên nhân đã không còn ý nghĩa nữa.
- Chiến sự có thể khống chế sao?
Mạnh Hàn lại hỏi một câu.
- Phó thống soái quân chính phủ Tây Á là người của chúng ta.
Grace bình tĩnh nói, nhưng có một loại cảm giác thành tựu không thể che giấu nổi:
- Chiến tranh có thể kết thúc bất cứ lúc nào. Muốn bên nào thắng đều có thể. Mặt khác, Công quốc Tây Á và Công quốc Napa đã từng có mâu thuẫn về một thành thị trong lãnh thổ. Bây giờ công quốc Nâp đã bị công quốc Transco chiếm lĩnh. Nếu cần thiết, bất kỳ lúc nào cũng có thể để quân chính phủ công kích, cung cấp cho Công quốc một lý do để tham gia.
Trước đây không lâu, Grace Elyse chẳng qua chỉ là một cặp sinh đôi đáng thương khổ sở giãy dụa mong được sinh tồn mà thôi. Hiện tại các nàng đã có thể trong lúc nói cười quyết định sự hưng vong của một Công quốc.
- Vậy hãy để cho quân chính phủ công kích!
Mạnh Hàn không chút do dự gật đầu, phát ra chỉ lệnh:
- Còn lại, hãy giao cho Catherine đi làm. Nếu như thủ lĩnh quân phản kháng không biết thời thế, vậy hãy để cho hắn bị quân chính phủ không cẩn thận tiêu diệt. Nếu như thức thời, thì để hắn đến Hoàng Kim Thành, cho hắn một trang viên.
Quyết định vận mệnh Công quốc Tây Á, Mạnh Hàn tính toán một chút thời gian, lại phát hiện đã qua một năm. Hai hạng mục làm ăn tại đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đã bắt đầu đến thời điểm thu hoạch.
- Elyse, chuẩn bị hai thương đội lớn. Tất cả đều bố trí xe bay vận tải.
Nghĩ tới đây, Mạnh Hàn bắt đầu phân phó Elyse:
- Chúng ta cần mở ra thương lộ đến đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám!
- Vâng, đại nhân!
Elyse vui vẻ trả lời. Trong mắt nàng lại thoáng hiện ra một tia sáng rực rỡ, giống như thấy được một đống kim tệ lớn!
Từ một năm trước đó, Đế quốc Quang Minh đã bắt đầu trồng trà. Ngoài ra còn tìm một ma pháp sư hệ thực vật có kinh nghiệm phong phú nhất của Tinh Linh Tộc tới hỗ trợ. Đế quốc Quang Minh từ trên xuống dưới đều đặc biệt coi trọng đối với lần đầu tư này của Mạnh Hàn. Thậm chí đế quốc Quang Minh còn phái ra rất nhiều ma pháp sư Quang Minh mỗi ngày đều đặc biệt phóng thích chúc phúc Quang Minh cho cây trà. Sau một năm sinh trưởng như vậy, cây trà cuối cùng đã tới thời điểm có thể hái lá.
Đương nhiên, mùa hái lá trà được chọn vào mùa xuân, thời điểm chồi non vừa mọc ra. Điều này cũng thống nhất với kinh nghiệm hái trà của Mạnh Hàn kiếp trước.
Điểm duy nhất không giống chính là trong quá trình xử lý có thêm rất nhiều ma pháp. Từ lúc phơi khô đến lúc sao chế, toàn bộ đều dùng ma pháp. Cho dù là trong lá trà cấp thấp cũng chứa đựng một ít khí tức ma pháp Quang Minh.
Dù sao đi nữa dựa theo cách nói Mạnh Hàn, bản thân loại thực vật tự nhiên này mặc kệ đối với chủng tộc nào cũng có lợi. Hơn nữa một ít khí tức tự nhiên hệ thực vật, còn tính thêm cả ảnh hưởng của ma pháp Quang Minh, cho dù là pháp sư tử linh cũng có thể hưởng thụ mùi lá trà bốc lên sau khi pha, thưởng thức được mùi vị của ma pháp Quang Minh. Đây tuyệt đối là mỹ vị khiến người ta khó có thể quên được.
Người khác có thể không có khái niệm, thậm chí ngay cả trên dưới đế quốc Quang Minh kể cả giáo hoàng bệ hạ và Thánh nữ điện hạ, có khả năng cảm thấy mị lực đối với lá trà là không đủ. Nhưng Grace Elyse lại tin chắc không nghi ngờ. Thậm chí ngay cả Amanda cũng tin tưởng như vậy.
Mạnh Hàn nhớ mãi không quên về lá trà như vậy, chắc chắn có thể lôi kéo toàn thế giới vào làn gió văn hóa đồ uống, tạo ra một sản nghiệp mới. Chí ít các nàng ở Hoàng Kim Thành, trong một thời gian dài đã dùng bộ dụng cụ pha trà do Angelina tự mình nung chế tạo ra, pha với lá trà do Fanny tự tay chế tạo. Đó quả thực chính là tuyệt phẩm nhân gian. Hơn nữa, chắc chắn điều đó tượng trưng cho thân phận. Người có xuất thân không đủ, thậm chí đừng mơ tới nữa. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể tiêu phí.
Đồ sứ của đế quốc Hắc Ám lại càng không cần phải nói. Thậm chí không cần Mạnh Hàn tạo sự tự tin cho Angelina, đế quốc Hắc Ám trên dưới đều hoàn toàn tin tưởng, sản nghiệp này chắc chắn có thể trở nên thịnh hành trên toàn thế giới, khiến người ta phải điên cuồng.
Chế tạo sản phẩm, trừ một phần tinh xảo ra, những cái khác đủ loại công dụng, đồ ăn, vật trang sức, chỉ cần có thể có ích trong sinh hoạt, cái gì cần có đều có.