[Dịch] Thiên Hạ Kiêu Hùng

Quyển 11-Chương 48 : Đội quân đánh úp theo hai đường




Vượt qua Núi Đại Cân, lại hướng về phía bắc chính là thảo nguyên mênh mông bát ngát. Trên thảo nguyên khôn cùng vô tận này, có một con sông chảy về phía đông tây, gọi là sông Tô Lan. Theo truyền thuyết, một cô gái tên là Tô Lan vì cứu thảo nguyên khỏi bị khô hạn, đã hóa thân mà thành con sông này. Con sông này giống như cô gái dịu dàng, tinh tế, dài tới mấy trăm dặm, quanh năm suốt tháng không hề có sóng dữ.

Sông Tô Lan cách biên giới triều Tùy ước chừng khoảng ba trăm dặm. Đại doanh hậu cần của Thủy Tất Khả Hãn được thiết lập ở bờ phía nam sông Tô Lan. Đây là một doanh trại rộng lớn. Lều lớn kéo dài hơn mười dặm. Hơn mười ngàn dân chăn nuôi và mười lăm ngàn quân, trông chừng mấy triệu con bò, dê và vô số cỏ khô. Đây là quân lương của bốn trăm ngàn đại quân Đột Quyết. Mỗi ngày đều có binh lính chuyên vội vàng vận chuyển mười ngàn con bò, dê đi tới quân doanh. Từ thảo nguyên xuống phía nam, những đàn bò, dê nối liền không dứt. Cách nhau chừng năm sáu mươi dặm sẽ lại có đàn bò, dê lớn xuất hiện.

Nhưng ở ngày thứ bảy, đội vận chuyển bò, dê bị quân Tùy tập kích.

Tô Định Phương dẫn năm nghìn kỵ binh gấp rút đi đường. Bọn họ dựa vào săn bắn dê bò của người Đột Quyết trên đường đi làm tiếp viện. Từ ngày thứ năm, bọn họ đã tìm được đại doanh hậu cần của Đột Quyết. Nhưng Tô Định Phương cũng không vội công kích. Năm đó, ông ta ở quận Y Ngô vì dễ tin và lỗ mãng đã khiến ông ta có được một bài học sâu sắc nhất trong cuộc đời. Từ đó về sau, làm bất cứ chuyện gì ông ta đều suy nghĩ kỹ rồi sau đó mới thực hiện.

Ông ta muốn thăm dò tất cả tình hình như nhân số binh lực của đối phương, đường lối vận chuyển bò, dê, nhân số và trang bị của dân chăn nuôi, có bao nhiêu bò dê, đại doanh là đóng quân như thế nào, vân vân...

Trong thời gian hai ngày, Tô Định Phương đã thăm dò được tình hình đại doanh hậu cần của quân Đột Quyết, cũng lập ra kế hoạch tác chiến tốt nhất.

Trong lều lớn, Tô Định Phương đang triển khai kế hoạch tác chiến của ông ta với năm Ưng Dương Lang Tướng. Ông ta chỉ lên một bức sơ đồ phác thảo.

- Con sông rất dài này chính là sông Tô Lan!

Tô Định Phương dùng cây gỗ chỉ vào một con sông rất dài trên bức tranh. Phía nam vẽ vô số vòng tròn.

- Đây là doanh trại của bọn họ. Hơn ba nghìn lều trại, dài chừng mười lăm dặm. Mười lăm ngàn quân, triển khai tại hai chỗ. Một chỗ ở phía tây, ước chừng năm ngàn người. Một chỗ khác ở giữa, ước chừng hơn mười ngàn người, phòng ngự rất nghiêm mật. Chúng ta trực tiếp tấn công vào doanh trại là không thực tế. Nhưng ta có biện pháp.

Tô Định Phương chuyển cây gỗ qua phía nam. Đó là một con đường thật dài. Trên đường cách một đoạn lại vẽ một đám dê. Các tướng lĩnh đều mỉm cười. Nhìn bức tranh có chút khôi hài.

Tô Định Phương cười nói:

- Đây chính là đường chuyển lương của bọn họ xuống phía nam. Vòng qua chân núi phía đông của núi Đại Cân, xuyên qua hồ Phục Khất, thẳng xuống thành Nhạn Môn. Nếu là kỵ binh phải đi bốn ngày, nhưng bọn họ còn có bò dê. Vậy một chuyến lộ trình này ít nhất phải mất sáu ngày. Nói cách khác, trên đường có sáu đội quân vận chuyển quân lương. Mỗi đội quân có mười ngàn bò dê, hai trăm người chăn nuôi và năm trăm binh lính hộ vệ. Nhiệm vụ hàng đầu chúng ta là tập kích đội quân lương trên đường đi. Nếu cứ làm như vậy, khẳng định quân địch sẽ tăng thêm quân cho đội hộ tống quân lương. Tương ứng với điều đó chính là số quân trong đại doanh sẽ giảm bớt. Đây chính là điều kiện do chúng ta tạo ra để tập kích đại doanh.

Ánh mắt Tô Định Phương dừng lại ở người Lang tướng Diêu Định Quốc.

- Diêu Tướng quân, nhiệm vụ tập kích quân lương giao cho ngươi. Yêu cầu của ta chỉ có bốn chữ, chém tận giết tuyệt!

Trên thảo nguyên, từ phía nam sông Tô Lan, có hơn một trăm ngàn chiến mã giẫm đạp mà thành đường, nối thẳng tới phía nam quận Nhạn Môn. Mỗi ngày đều có một đội quân vội vàng vận chuyển mười ngàn bò dê xuống phía nam. Từ sông Tô Lan đến núi Đại Cân là một lộ trình dài ba trăm dặm, cần đi hết ba ngày. Ước chừng cứ cách trăm dặm, lại có một đội quân cùng bò dê chậm rãi đi.

Trưa hôm nay, trên thảo nguyên cách sông Tô Lan khoảng hai trăm bốn mười dặm, một đội hộ tống đang dừng lại nghỉ ngơi ăn cơm. Một đàn bò dê đang nhởn nhơ ăn cỏ. Mấy trăm binh sĩ và dân chăn nuôi thì nằm ở trên thảo nguyên. Có người chìm vào giấc ngủ. Có người nhàm chán nhìn lên bầu trời. Cũng có những người tập hợp lại một chỗ, bàn luận những vấn đề muôn thuở của đàn ông. Thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng cười to đầy phóng đãng.

Lần này bốn trăm ngàn đại quân theo Thủy Tất Khả Hãn xuống phía nam cũng không hoàn toàn chỉ là người Đột Quyết. Một nửa trong số bọn họ là người ở các bộ lạc Thiết Lặc như, dân tộc Hồi Hột, Tư Kết, Đồng La, Bạt Dã Cổ vân vân. Chín bộ lạc Thiết Lặc, ước chừng hai ngàn đại quân đi theo Thủy Tất Khả Hãn. Trong đó có mười lăm ngàn quân phụ trách bảo vệ hậu cần. Chính là bộ lạc Bạt Dã Cổ phái binh lính, sinh hoạt tại vùng Ngạc Đôn Hà. Trang bị của bọn họ vẫn giống như trước kia. Ngay cả người Đột Quyết cũng chỉ có trăm ngàn quân cận vệ của Thủy Tất Khả Hãn có được trang bị giống với quân Tùy.

Nơi này ở sâu trong thảo nguyên. Kẻ địch của bọn họ chỉ có sói hoang của thảo nguyên. Nhóm binh lính của bộ lạc Bạt Dã Cổ không có bất kỳ cảnh giác nào. Lúc này, ở đồi cỏ phía xa xuất hiện một loạt những chấm đen nho nhỏ. Bọn họ lao xuống đồi cỏ, mạnh mẽ lao về hướng bên này. Trên đồi cỏ không ngừng tuôn ra những điểm đen. Đó là tròn một ngàn kỵ binh.

Tiếng vó ngựa kịch liệt làm kinh động binh lính đang nằm trên cỏ. Không ít người nhảy dựng lên nhìn về phía xa. Một lát sau, bọn họ bắt đầu la to. Các kỵ binh đều lên ngựa, gấp gáp ứng chiến. Hơn hai trăm dân chăn nuôi thì vội vàng lùa bò dê chạy trốn về hướng đông.

Một ngàn kỵ binh quân Tùy gào thét ào tới. Những mũi tên liên tục bắn về phía binh lính bộ lạc Bạt Dã Cổ. Binh lính quân địch đều kêu lên thảm thiết, ngã xuống ngựa. Trong nháy mắt, hai quân va chạm vào nhau. Trận ác chiến chém giết đẫm máu trên thảo nguyên bắt đầu diễn ra. Mười mấy binh lính quân Tùy đuổi theo về hướng dân chăn nuôi. Tuy rằng dân chăn nuôi cũng có đao, nhưng bọn họ đánh không lại với vũ khí hoàn mỹ của quân Tùy. Chỉ khoảng nửa khắc, mười mấy người dân chăn nuôi đã bị giết. Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khiến những người dân chăn nuôi còn lại sợ tới mức hồn phi phách tán, bỏ bò dê lại, liều mạng chạy trối chết về hướng đông.

Quân Tùy cũng không đuổi theo, bắt đầu giết hại bò dê. Máu tươi nhiễm đỏ trên mặt cỏ. Không đến một khắc, năm trăm binh lính bộ lạc Bạt Dã Cổ bắt đầu không chống đỡ được, nhanh chóng tan vỡ. Bọn họ chạy ra chiến trường, chạy trốn về phía đông bắc. Quân Tùy một đường đuổi giết, đuổi theo hơn mười dặm, giết chết ba trăm người.

Sau khi thiêu đốt thi thể, lửa lớn cháy rừng rực. Lang tướng Diêu Định Quốc ra lệnh một tiếng, binh lính quân Tùy quay đầu lại tiến về hướng nam, đuổi giết một mục tiêu khác.

Trong vòng một ngày, hai đội vận chuyển quân lương đã bị giết hại. Điều này có nghĩa là bốn trăm ngàn đại quân phía nam sẽ cạn lương thực sau hai ngày. Đội quân hậu cần ý thức được không ổn. Bọn họ phái ra ba nghìn người hộ tống quân lương gấp rút chạy về phía nam bảo vệ cho bốn đội quân lương khác, đồng thời thay đổi phương án vận chuyển quân lương. Tăng đội hộ tống lên đến ba nghìn người. Một lần đưa bò dê số lượng tăng thêm đến hai trăm ngàn con. Đây là lương thực cho ba ngày.

Đội quân trong đại doanh bắt đầu giảm bớt một cách nhanh chóng. Lúc này, quân Tô Định Phương giống như bầy sói ẩn núp trong thảo nguyên, kiên nhẫn chờ đợi cơ hội. Ngày thứ ba, lại là một đội ba nghìn người hộ tống hai trăm ngàn con bò dê xuất phát. Điều này khiến số quân trong đại doanh giảm tới bốn ngàn người. Cuối cùng cơ hội đã đến.

Vào ban đêm, Tô Định Phương dẫn đầu bốn ngàn kỵ binh chờ ở ngoài mười dặm phía đông đại doanh. Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu vào trên người bốn ngàn kỵ binh, càng tăng thêm vẻ xơ xác tiêu điều. Tô Định Phương mặc áo giáp bạc, tay cầm đao Kim Bối Hổ Nha, đứng ở đầu đội quân, hoành đao sáng loáng, ánh mắt lạnh lùng chờ đợi tình huống phát sinh trong quân doanh.

Bởi vì liên tục phát sinh chuyện quân Tùy tập kích đội vận chuyển quân lương, chủ tướng phụ trách an toàn hậu cần là Diệp Hộ Tô Sa của bộ lạc Bạt Dã Cổ phái người đi tới quận Nhạn Môn bẩm báo với Thủy Tất Khả Hãn. Đồng thời, cũng tăng cường khống chế đối với doanh trại. Vốn doanh trại trải dài mười sáu dặm ép xuống còn mười dặm, như vậy dễ dàng cho đội quân tuần tra. Mỗi buổi tối, năm trăm quân trinh sát qua lại tuần tra trong đại doanh, đề phòng quân Tùy tập kích vào ban đêm. Cho dù như vậy, đội ngũ khổng lồ mấy triệu con súc vật, vẫn khiến bọn họ khó có thể chú ý hết mọi mặt.

Canh một, bỗng nhiên phía tây đại doanh phát ra một tiếng gào. Lập tức ánh lửa sáng lên, một ngàn kỵ binh quân Tùy xung phong liều chết, áp sát vào doanh trại. Bọn họ thấy người liền giết, châm lửa đốt lều. Những tiếng khóc thét tiếng kêu thảm thiết vang lên. Bò dê bên trong hoảng sợ bất an, chạy trốn bốn phía.

Diệp Hộ Tô Sa của bộ lạc Bạt Dã Cổ khẩn cấp dẫn đầu bốn ngàn kỵ binh tiến đến ứng chiến. Bọn họ lao nhanh tới hướng tây, mà dân chăn nuôi hoảng sợ thì chạy trốn về hướng đông.

Lúc này, mười dặm trên thảo nguyên về phía đông, Tô Định Phương thấy xa xa có ánh lửa, ông ta vung chiến đao lên, chỉ về hướng đại doanh, lạnh lùng hạ lệnh nói:

- Giết cho ta! Bất kỳ nam nữ già trẻ, không lưu lại bất kỳ ai.

Bốn ngàn kỵ binh chợt phát động, lao nhanh về hướng đại doanh Đột Quyết. Một lát sau, kỵ binh quân Tùy áp sát vào phía đông đại doanh, giết dân chăn nuôi Đột Quyết đến mức đầu người lăn lóc, máu chảy thành sông, cầm đuốc châm lửa đốt lều. Lửa cháy bừng bừng xông lên tận chân trời. Trong bầu trời đêm, ánh lửa đỏ sáng cả một vùng trên thảo nguyên.

Tháng tám năm Đại Nghiệp thứ mười một, năm nghìn kỵ binh quân Tùy do đại tướng Tô Định Phương dẫn đầu, ban đêm tập kích vùng đất hậu cần trọng yếu của quân Đột Quyết, giết trên mười ngàn quân địch. Mấy triệu con súc vật bị quân Tùy dùng cỏ độc giết chết gần hết trong hai ngày, hoàn toàn phá hủy bốn trăm ngàn đại quân ở khu vực hậu cần trọng đại.

Tây Hình Quan được gọi là đứng đầu chín cửa ải. Cửa ải hiểm yếu dựa vào núi có địa thế hiểm trở khó vượt qua. Bỏ qua phía trên núi, một người cũng đủ giữ quan ải, vạn người càng không thể đi qua. Lúc này, Tây Hình Quan đã bị Đột Quyết chiếm giữ, có một ngàn quân đang đóng quân trong đó, đã khống chế được quận Mã Ấp đang đi về phía quận Nhạn Môn. Đây là vị trí hiểm yếu của đường giao thông quan trọng.

Màn đêm phủ xuống. Tây Hình Quan, sắc trời âm trầm, ánh trăng trốn vào trong mây đen, khiến bóng đêm ở Tây Hình Quan tối đen một cách khác thường. Vào canh ba, cửa thành đã sớm đóng cổng. Trên tường thành, hơn mười người Đột Quyết đứng gác đang qua lại tuần tra, mắt nhìn chăm chú vào lối đi phía ngoài cửa ải.

Nhưng ở sau lưng Tây Hình Quan, một đội thám báo quân Tùy khoảng hơn tám trăm người đã lặng lẽ tới gần. Bọn họ do Lang tướng Vũ Trí Viễn dẫn đầu. Được ăn cả ngã về không, bọn họ tiến đến một vách núi đen nguy hiểm khác thường. Chỉ có thể xuống, mà không thể lên. Nếu không thể cướp được Tây Hình Quan, bọn họ cũng khó thoát thân được, chắc chắn hoàn toàn bị tiêu diệt.

Nhưng quân Đột Quyết nằm mơ cũng không tưởng tượng được, thám báo quân Tùy bất ngờ hiện ra phía sau bọn họ. Nhưng ở mặt sau thành Tây Hình Quan, vẫn có hai gã lính gác Đột Quyết, đang qua lại tuần tra trên tường thành.

Vũ Trí Viễn mang theo mấy tên thám báo chậm rãi tiến lại gần. Sau khi bọn họ quan sát một lúc, xác nhận chỉ có hai gã lính gác, Vũ Trí Viễn nháy mắt với một thần tiễn thám báo khác. Hai người tháo quân nỏ từ trên lưng xuống, lần lượt lấy mũi tên, tẩm độc rồi gài lên cung tên, đồng loạt giơ nỏ nhắm ngay vào hai gã lính gác.

Vèo! vèo!'

Hai tiếng động nhỏ vang lên. Mũi tên bắn ra như tia chớp. Hai gã lính gác kêu rên một tiếng, ôm cổ họng lần lượt từ trên đầu tường ngã xuống. Mấy tên binh lính quân Tùy nhanh chóng chạy vội lên, lợi dụng động tác như vượn và khỉ đi trên đầu tường. Chỉ trong chốc lát, cửa thành chậm rãi mở ra.

Vũ Trí Viễn mừng rỡ, anh ta vung tay lên. Tám trăm thám báo quân Tùy nhanh chóng vọt vào Tây Hình Quan.

Quân Tùy tập kích ban đêm vào Tây Hình Quan đã thành công. Hơn ngàn quân phòng thủ Đột Quyết, tuyệt đại bộ phận bị giết khi đang ngủ say. Tới canh bốn, Tây Hình Quan rơi vào tay quân Tùy.

Tây Hình Quan bất ngờ thất thủ, khiến liên hệ giữa hai đại quân Đột Quyết Quan Đông và Quan Tây bị cắt đứt. Càng nghiêm trọng chính là, trăm ngàn đại quân Đột Quyết đang giằng co cùng quân Phong Châu gặp phải nguy cơ cung ứng lương thực bị cắt đứt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.