[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 2204 : Giáp xác Huyền Vũ (2)




Chiến đấu giữa những Thái Thượng Cổ Tổ, ở cả Thông đạo cũng vẫn khá hiếm thấy. Bao nhiêu năm tháng đến giờ, tổng cộng chưa xảy ra được bao nhiêu trận. Cho nên, sau trận chiến ấy, cái tên Hứa Thiên Khiếu liền được vô số người ghi nhớ. 

Người vừa nhận ra Hứa Thiên Khiếu, cũng từng là đệ tử của mười bacổ tộc đã từng thấy bức vẽ chân dung Hứa Thiên Khiếu, cũng đã được xem ký sự cuộc đời Hứa Thiên Khiếu. 

Thái Thượng Cổ Tổ lại có thể bị thu mua, chuyện này thật sự làm người ta cảm thấy khiếp sợ. Nhưng sau đó trong lòng mọi người càng rung động hơn. Bọn họ nhìn thấy, hai người con gái như tiên nữ kia nhẹ nhàng, dễ dàng điều khiển pháp trận, lại có thể cứng rắn vây khốn một người cực kỳ mạnh mẽ, còn lão thì đang không ngừng lui về phía sau. 

Thủy Y Y lúc này đã tiếp nhận nhiệm vụ điều khiển pháp trận. Kỳ Tiêu Vũ thì tập trung kết nối với giáp xác Huyền Vũ, muốn đoạt lại giáp xác từ trên người Hứa Thiên Khiếu. Phụt! 

Hứa Thiên Khiếu lại phun một ngụm máu tươi lên mặt trên của giáp xác Huyền Vũ. Đây là chỗ dựa lớn nhất của gã, nếu mất đi giáp xác Huyền Vũ, như thế pháp trận này sẽ lập tức khiến lão trọng thương! 

Cho nên, dù thế nào đi nữa, lão cũng không thể để cho món pháp bảo này mất đi! 

Cùng lúc đó, trong lòng Hứa Thiên Khiếu cũng tràn đầy hận ý đối với hai người con gái cực kỳ xinh đẹp kia. Lão gầm lên:

- Hai đứa tiện nhân các ngươi, nếu bản tọa có cơ hội chắc chắn bản tọa sẽ tàn ác trừng trị các người, khiến cho các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong! Toàn bộ mấy người trong vương thành các ngươi cũng đừng nghĩ sẽ ổn, bọn ngươi sẽ phải chịu đày đọa vô tận! 

Ầm! 

Một luồng sát khí hung ác độc địa vô cùng nữa lại đánh vào mặt trên giáp xác. 

Cùng lúc đó, trong thân thể Hứa Thiên Khiếu, những vết nứt nẻ…bắt đầu trở nên sâu hơn! 

Giáp xác Huyền Vũ sau khi bị hai ngụm máu của lão áp chế lại một lần nữa rung động. 

- Chuyện này đến cuối cùng là sao chứ? 

Hứa Thiên Khiếu cũng bị chấn động và mờ mịt vì một cảnh này. Cho đến bây giờ, lão cũng không biết toàn bộ chuyện này là thế nào. Pháp khí này rõ ràng đã bị lão tế luyện vô số năm, đã sắp bị luyện thành pháp khí bổn mạng của lão. Vì sao bây giờ lại không ngừng giãy dụa muốn chạy trốn? Hơn nữa, vì giáp xác Huyền Vũ liều chết giãy dụa, muốn thoát khỏi sự điều khiển của lão mà càng ngày càng nhiều đòn tấn công xông vào bên trong qua từng kẽ hở lúc giáp xác Huyền Vũ giãy dụa, điên cuồng tấn công thân thể Hứa Thiên Khiếu. 

Chiến lực của Hứa Thiên Khiếu cường đại khó có gì sánh nổi, đạo hạnh lại càng thâm hậu khó có thể tưởng tượng, từ bao nhiêu năm cho đến bây giờ lão chưa từng phải thất bại. 

Vì thế, trong lòng lão có niềm tin mình vô địch cực kỳ mạnh mẽ. 

Lão rống to một tiếng, dùng khả năng tính toán cao siêu của mình, bắt đầu đẩy ngược tòa pháp trận này lại. Lão lại đang thử phá trận! 

Pháp trận mạnh nhất… Thì làm sao? 

Chỉ cần là do người làm nên, nó chắc chắn sẽ có sơ hở! 

Lúc này, Hứa Thiên Khiếu đột nhiên cảm giác được mình đã bắt được một điểm sơ hở của pháp trận. Trên mặt lão liền lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, nhịn không được mà cười như điên nói:

- Xem ta phá trận của ngươi đây! 

Thần thức bàng bạc trong giây lát liền đánh vào giữa khe hở. Nhưng lão không thấy được trên mặt Thủy Y Y đang điều khiển pháp trận lại nở một nụ cười chế nhạo. 

- Phá trận sao? 

Thủy Y Y cười lạnh một tiếng, sau đó vung tay lên. 

Nơi vốn nên là một sơ hở bây giờ lại hình thành lên một luồng gió lốc cực kinh khủng. Đó là Đại Đạo chí cao vô thượng, dễ dàng cuốn thần thức của Hứa Thiên Khiếu vào trong đó. 

- A! 

Hứa Thiên Khiếu hét thảm một tiếng, thần thức bàng bạc liền bị thắtcổ! 

Đúng lúc này, giáp xác Huyền Vũ đang treo ở đỉnh đầu lão bất chợt run lên… thoát khỏi sự khống chế của lão, trong nháy mắt liền bay ra ngoài hơn một tỉ dặm, vậy mà dễ dàng thoát khỏi giữa pháp trận, hóa thành lớn cỡ một bàn tay xuất hiện trên tay Kỳ Tiêu Vũ! 

Rầm rầm rầm rầm! 

Sát khí cuồn cuộn vô tận đánh về phía Hứa Thiên Khiếu đã mất đi phòng ngự. Trên người của Hứa Thiên Khiếu liền tỏa ra một khí tức phòng ngự khoáng đạt, tạm thời chặn được một lớp công kích. 

Nhưng cả người lão cũng đã muốn điên lên! 

Gầm lên một tiếng rống thê lương. 

- Trả cho ta pháp bảo của ta… Trả lại cho ta! 

Kỳ Tiêu Vũ nhẹ nhàng vỗ tay một cái vào tâm chiếc vỏ rùa nhỏ, cười nhạt:

- Hiện giờ nó đã là pháp bảo của ta rồi. Kỳ Tiêu Vũ nói rồi liền cùng giáp xác Huyền Vũ kết nối tâm linh, sau đó trên mặt trên của giáp xác Huyền Vũ liền xuất hiện một tầng khí tức bàng bạc, một lực lượng huyền ảo từ trong đó ầm ầm bộc phát ra! 

Đây là chuyện chưa bao giờ xuất hiện từ khi Hứa Thiên Khiếu có được giáp xác Huyền Vũ cho đến bây giờ. 

Lực lượng huyền ảo này liền khiến cho tất cả ấn ký Hứa Thiên Khiếu để lại trên đó bị thanh trừ hết! 

Bóng dáng mờ mờ của một con rùa nhỏ đáng yêu màu trắng liền xuất hiện trên giáp xác, thân mật nhìn Kỳ Tiêu Vũ. Hứa Thiên Khiếu ở trong pháp trân lại rống thêm một tiếng cực kỳ thê lương thảm thiết, trong nháy mắt phun ra một ngụm máu tươi lớn! 

Lão đã sắp luyện giáp xác Huyền Vũ này thành pháp khí bổn mạng của lão. Trong thời khắc mà toàn bộ ấn ký của lão bị diệt trừ, sự cắn trả kinh khủng kia làm Hứa Thiên Khiếu suýt chút nữa phát rồ. 

Lại thêm Thủy Y Y điều khiển pháp trận, khiến nó điên cuồng tấn công Hứa Thiên Khiếu. Dù Hứa Thiên Khiếu có đạo hạnh sâu không lường được, nhưng vào lúc này cũng đã xuất hiện cảm giác lực bất tòng tâm. Vì thế, lão lập tức dính trọng thương. Trên thân thể Thái Thượng vốn mạnh mẽ vô cùng kia cũng lưu lại những vết sẹo lớn. 

Ngày hôm nay chắc chắn là ngày xui xẻo nhất của Hứa Thiên Khiếutừ trước đến bây giờ. 

Lão mất đi chỗ dựa lớn nhất là giáp xác Huyền Vũ lai lịch vô cùng bí ẩn, có lực phòng ngự cường đại đến khó tin, là pháp bảo Hứa Thiên Khiếu yêu thích nhất, nhưng bây giờ lại trở thành của người khác. 

Nhất là qua pháp trận kia, lão mơ hồ thấy được trong giáp xác Huyền Vũ lại xuất hiện một bóng mờ của con rùa nhỏ màu trắng. Vào thời điểm ấy, lão biết lão đã vĩnh viễn mất đi pháp bảo này! 

Bởi vì dù lão đã có được thứ này vô số năm tháng, nhưng lão không hề biết nó có linh hồn! Xui xẻo của lão không chỉ ở việc mất đi một pháp bảo, mà lão có thể còn mất đi tính mạng, giống như Thái Thượng Cổ Tổ của mười ba cổ tộc này vậy, gặp nạn muôn trùng. 

Việc này nếu là lão trước khi tới đây thì sẽ không bao giờ tin được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.