[Dịch] Thí Thiên Nhận

Chương 1082 : Phi thăng Tiên giới (1)




Phía Cẩm Tú Thành, Tần Thi nhìn mọi người một cách bình tĩnh:

- Muốn biết có phải vì Sở Mặc mà Huyễn Thần Giới mới biến thành như vậy hay không, thực ra rất đơn giản… chờ tới sau khi hắn độ kiếp thành công, xem Huyễn Thần Giới thay đổi thế nào sẽ biết. 

Mà Sở Mặc cũng không rõ chuyện này, hắn mang theo chén hỏalong, bay nhanh một mạch rốt cuộc cũng đi tới nơi độ kiếp đã chọn từ trước. 

Chỗ này cách Cẩm Tú Thành khoảng hơn mười lăm ngàn dặm đường, độ kiếp ở đây có lẽ sẽ không khiến cho quá nhiều người bị kinh động. 

Nếu bị người khác trùng hợp gặp được, vậy thì Sở Mặc cũng hết cách, gặp thì gặp thôi, dù sao trên con đường tu hành mãi mãi cũng không thể tránh khỏi việc này. 

Sau đó, Sở Mặc trực tiếp đánh động thiên kiếp. Gần như không để người ta kịp chuẩn bị, một ngọn sét lớn giáng thẳng từ trên cao xuống! 

Đùng đoàng! 

Trên trời cao gió mây cuồng loạn, ánh chớp lập lòe, mây đen cuồn cuộn. 

Sở Mặc mặc một bộ quần áo đen, tóc dài như thác nước phủ xuống bờ vai, khí huyết toàn thân mạnh mẽ như rồng. 

Ngẩng mặt nhìn lên trời cao, đối diện với từng cơn sấm sét khủngkhiếp, Sở Mặc không chút nao núng sợ hãi! 

- Thiên kiếp… là một cách tôi luyện thân thể mà thôi. Thân thể tổ cảnh muốn trưởng thành cũng không thể thiếu thứ này. Đến đây đi… càng mãnh liệt càng tốt! 

. . . . . 

Triệu Tiền Tôn chạy trốn khỏi Cửu Nguyệt Phái, một đường sống trong lo sợ nơm nớp, cẩn thận tránh né tu sĩ của nhà họ Chung, họ Hồ và họ Bình, với cảnh giới của y hiện tại còn chưa xứng để lão tổ Nguyên Anh phẩy tay. Cho nên, trong lòng y cực kỳ sợ hãi. Tuy vậy, sâu trong nội tâm của y cũng có một ý niệm vô cùng mãnh liệt. 

Đến Cẩm Tú Thành! 

Mặc dù đó đã từng là phe đối địch, nhưng Triệu Tiền Tôn vẫn cố chấp cho rằng, nơi đó… là chốn ẩn thân duy nhất của y! 

Ta nấu cơm rất ngon! Ta nghĩ bọn họ sẽ thu nhận ta thôi! 

Nhìn bản đồ trong tay, trên mặt của Triệu Tiền Tôn rốt cục nở ra một nụ cười: Còn hai vạn lý nữa thôi là đến rồi! Lúc này trên bầu trời ở khoảng cách hơn ngàn dặm sấm sét rền vang, mây đen vần vũ, cảnh tượng như tận thế đến nơi, thiếu chút nữa dọa cho Triệu Tiền Tôn sợ đến ngồi phệt xuống đất. Còn tưởng là cao thủ nào tìm tới… giết y nữa kìa. 

Nhìn kỹ mới phát hiện, hình như đang có người độ kiếp ở đó! 

Nghĩ tới một số tin đồn gần đây, Triệu Tiền Tôn không kìm nổi trợn to mắt, mặt kích động, tự nhủ trong lòng: Chẳng lẽ thật sự là hắn?

Triệu Tiền Tôn cẩn thận nằm bẹp tại đó, toàn thân vì kích động mà phát run, ngơ ngác nhìn bóng dáng như ẩn như hiện giữa màn lưới sấm sét giăng chằng chịt, trên bầu trời cao cách đó mấy ngàn dặm. 

- Đúng là hắn! 

- Nhất định là hắn! 

- Chính là hắn! 

Triệu Tiền Tôn mở to đôi mắt, đến nháy mắt cũng không dám, nhìnvề phương hướng đó, cuối cùng nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Thật lợi hại! Đến khi nào ta mới có thể giống như hắn đây? 

Nghĩ thế, trong lòng Triệu Tiền Tôn bắt đầu trở nên rộng lớn, nhiệt huyết mênh mông. 

Lúc này, y đột nhiên cảm thấy hai mắt tối sầm, tiếp theo trong biển ý thức của y truyền đến một giọng nói như ảo mộng: Thức tỉnh huyết mạch màu xanh hạ phẩm, đạt tới tiêu chuẩn tiến vào Huyễn Thần Giới, nhưng do hiện tại Huyễn Thần Giới đang tạm thời đóng cửa, ba ngày sau có thể dùng khẩu quyết này… tiến vào Huyễn Thần Giới. Thật lâu sau, Triệu Tiền Tôn mới tỉnh lại, trong mắt y ngập tràn mờ mịt, cau mày, thầm nói:

- Vừa rồi ta làm sao vậy? Như nằm mơ một giấc ấy? Mơ thấy ta có thể đi vào Huyễn Thần Giới rồi? 

Tuy nhiên ngay sau đó, y liền run rẩy kịch liệt, đôi mắt trợn thật to, bởi vì chính y đã cảm nhận được, trong cơ thể mình đã xảy ra một tình trạng hoàn toàn khác biệt với trước đó! 

Trong máu của y dường như đang bùng nổ một sức mạnh lớn lao! 

Loại sức mạnh này khiến trái tim của y cũng bắt đầu run rẩy theo. 

- Ta… Ta thật sự… đã thức tỉnh được huyết mạch rồi? 

Trong mắt của Triệu Tiền Tôn vẫn tràn ngập vẻ không dám tin. 

Qua thật lâu, Triệu Tiền Tôn mới dám nhận chuyện này là thực. 

Y ngẩng đầu, nhìn bóng dáng nghênh ngang chìm trong sấm sét ở phía bầu trời cách mấy ngàn dặm kia. Sau đó quỳ sụp xuống đất, cung kính dập đầu ba cái về bên đó. 

- Nếu không nhờ ngài, Triệu Tiền Tôn ta tuyệt đối không thể nào, thức tỉnh được sức mạnh của huyết mạch, cả đời này đều khó có cơ hội rời khỏi Linh giới. Là ngài… đã mở lối cho ta! Tuy có lẽ ngài cũngkhông biết việc này, nhưng ta vẫn vô cùng cảm tạ ngài! 

Sau khi vái xong, Triệu Tiền Tôn đứng lên, y không còn nhìn một cách si mê về phía bóng dáng đang độ kiếp kia nữa. Mà bước về phía Cẩm Tú Thành với tư thái càng kiên định hơn! 

- Ta muốn bái vào Phiêu Diêu Cung! Ta nghĩ, hiện tại… hẳn ta đã đủ tư cách, trực tiếp gia nhập vào môn phái của hắn rồi? 

Triệu Tiền Tôn vừa đi, trong lồng ngực vừa tràn ngập hào hùng:

- Một ngày nào đó ta nhất định cũng phải giống như hắn, xông lên trời cao, đón thiên kiếp mà đi! . . . . . . 

Sở Mặc đang độ kiếp cũng cảm nhận được một luồng lực lượng huyết mạch mãnh liệt đột nhiên bùng nổ. 

Cách xa mấy ngàn dặm, Sở Mặc nhìn thấy cảnh Triệu Tiền Tôn từ ngơ ngẩn đến vái lạy, sau đó, khóe miệng hắn nở một nụ cười nhàn nhạt. 

Sau đó, Sở Mặc đột nhiên khẽ vươn tay, trong không trung xuất hiện một bàn tay cực lớn… hung hăng xé rách trời cao! 

Không trung hư vô kia lại chẳng khác nào trang giấy mỏng. Bị bàntay khổng lồ này xé mở một cái khe! 

Không để ý tới lôi kiếp còn chưa tan, Sở Mặc tung người trực tiếp bay vào khe hở đó. 

Uỳnh uỳnh uỳnh! 

Vô số tia sét đuổi theo chém vào khe hở kia. 

Nhưng bóng người kia cũng đã biến mất, cái khe đó… cũng bắt đầu từ từ khép lại. Sở Mặc căn bản không đợi cho thiên kiếp hoàn toàn chấm dứt, đã trực tiếp xé toạc trời cao, phi thăng lên Tiên Giới rồi! 

Bởi vì sau khi dùng vài tia sét tôi luyện thân thể, Sở Mặc phát hiện những tia sét sau đó đánh lên người, đã hoàn toàn không mang lại công hiệu rèn luyện như trước. Nếu đã vô dụng, cần gì phải tiếp tục? 

Cảnh tượng này nếu để người khác thấy có lẽ sẽ sợ tới mức ngất đi. 

Có thấy tu sĩ nào độ kiếp như vậy chưa? Thấy uy lực của thiên kiếpkhông đủ lớn, liền không kiên nhẫn nữa xé rách hư không mà đi… Việc như vậy chỉ có yêu nghiệt trong truyền thuyết mới làm được thôi! 

Từ khi Sở Mặc tiến vào khe hở đó, có tinh khí cuồn cuộn không ngừng xông vào cơ thể hắn một cách điên cuồng. 

Tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý tự động vận hành, bắt đầu điên cuồng hấp thu lượng tinh khí trong trời đất này. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.