[Dịch]Thế Gia

Chương 73 : Phó chủ nhiệm Vương làm việc hiệu quả




Vụ đó khiến cho Cục phó Thành Trác Kiến khá phiền muộn, cách đây ba năm mua cái ti vi 21 inch của LG khiến cho Cục phó Đặng cảm thấy không hài lòng, làm sao bằng được ti vi ở nhà các cục phó khác, không phải là 25 inch thì cũng phải 29 inch, có mỗi ông ta là dung 21 inch, lẽ nào ông ta lại không bằng những người khác sao?

Cái này, không hợp lý.

Có thể hiểu được lý do khiến Cục phó Thành thấy phiền muộn, nếu người sử dụng ti vi 25 inch hay 29 inch là Cục trưởng Đặng, thì Cục phó Thành không dám có ý kiến gì, uy lực của lãnh đạo thể hiện ở nhiều mặt, cái gì cũng là “công cụ” thể hiện cho bộ mặt của lãnh đạo từ đồ dùng hàng ngày, cho đến điện gia dụng, xe cộ… thực ra Cục trưởng muốn tạo áp lực với Cục phó, nhưng các Cục phó khác cũng muốn tạo áp lực cho hắn, việc này không tiện nói.

Nếu tâm trạng lãnh đạo không tốt, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công việc, với cương vị là Phó chủ nhiệm văn phòng, trách nhiệm của Phó chủ nhiệm Vương là phục vụ lãnh đạo, giúp lãnh đạo giải quyết công việc lặt vặt, để lãnh đạo có thể vui vẻ hết mình với sự nghiệp phục vụ nhân dân vĩ đại, đó cũng chính là một công việc cực kỳ quan trọng, Phó chủ nhiệm Vương Quần Sinh cảm thấy tự hào về những việc mình đã làm, giống như lúc này, cả mặt Phó chủ nhiệm Vương đỏ rực lên như đang uống bình rượu nửa lít

- Cẩn thận một chút, cẩn thận một chút, đi vào nhà tầng, bị va đập thì làm thế nào? Đây là tủ lạnh vừa được lắp ráp nhập khẩu từ Nhật Bản, bị va đập hỏng thì các cậu có đền nổi không?

Cuối những năm 80 đầu những năm 90, năm 91, cải cách tiền lương còn chưa bắt đầu, nhưng nhu cầu của người dân cũng đã bắt đầu tăng lên, mọi người muốn có các đồ điện dân dụng như tủ lạnh, ti vi đều phải dựa vào phiếu cấp phát, nhưng đối với Phó chủ nhiệm Vương, đây đều không phải là vấn đề của lãnh đạo, lãnh đạo muốn, chẳng nhẽ có người dám khiến lãnh đạo không hài lòng ư?

Đám thợ liền vâng vâng dạ dạ, làm việc cẩn thận hơn, bốn chàng trai vạm vỡ bê cái tủ lạnh, mặt ai nấy đều căng thẳng, cũng không thể trách họ, cái tủ lạnh Nhật ba cánh này là tủ lạnh cao cấp nhất trên thị trường, gần 2 vạn tệ, tủ lạnh đắt như vậy, chẳng may bị va đập, cả đời họ cũng không đền nổi.

Dĩ nhiên, Phó chủ nhiệm Vương đi mua thì đương nhiên không có chuyện hết nhiều tiền như thế, người bán như vừa bán vừa tặng để Phó chủ nhiệm Vương mang cái tủ lạnh đi, trước khi đi còn đưa cho Phó chủ nhiệm Vương một tờ hóa đơn 19888 tệ để sau này chi trả cho các phí tổn.

Hôm qua, vợ của Phó cục trưởng Thành nhận được điện thoại của Phó chủ nhiệm Vương, nghe nói hôm nay có đồ chuyển đến nhà của lãnh đạo, hôm nay cố ý xin nghỉ một ngày ở nhà để chờ, nghe thấy tiếng gõ cửa, Thành phu nhân hơi e dè, mãi mới mở cửa, đập ngay vào mắt đầu tiên là cái hộp tủ lạnh to đùng ở bên cạnh Vương Quần Sinh, trong lòng vô cùng phấn khởi, sau đó thấy Vương Quần Sinh đang đứng trước cửa, Thành phu nhân nở nụ cười

- Là Phó chủ nhiệm Vương đến đấy ư? Vào đây, vào đây, mời tất cả vào đây.

- Cảm ơn chị.

Vẻ mặt Phó chủ nhiệm Vương tươi cười nịnh nọt, hơi hơi khom lưng, gật đầu liên tục, liền vào nhà ngay

- Bà chị, nghe nói cái tủ lạnh cũ nhà chị không dùng được nữa, em mang đến tặng chị một chiếc, chị xem xem có hợp ý chị không ạ?

- Đây là… tủ lạnh à?

Thành phu nhân tỏ vẻ ngạc nhiên với cái thùng màu vàng trước mặt, bỗng vẻ mặt hơi chùng xuống, giọng nói có chút bất mãn

- Tiểu Vương, việc này, lão Thành nhà tôi đã biết chưa? Có vi phạm quy định nhà nước không? Nếu cậu không nói rõ với tôi, tôi cũng không thể để cho các cậu vào nhà tôi được.

- Đúng quy định, tất thảy đều đúng quy định.

Phó chủ nhiệm Vương cười ha hả, nhưng không giải thích tại sao lại hợp quy định

- Chị yên tâm đi, chuyện Tiểu Vương tôi làm mà chị còn lo sao?... Chị xem, mấy chủ cửa hàng này còn đang chờ sau khi lắp đặt xong tủ lạnh cho chị mới về cơ.

- Có thật là hợp quy định không?

Thành phu nhân vẫn có chút nghi ngờ, hỏi lại lần nữa.

- Thật mà.

Phó chủ nhiệm Vương chỉ tay lên trời, nhìn có vẻ như hậm hực vì không thể thề được

- Thật như bạc trắng nguyên chất vậy… Nào, các đồng chí, nhanh chuyển đồ vào trong.

- Vâng!

Mấy chàng trai trẻ liếc mắt nhìn Thành phu nhân, thấy Thành phu nhân không có ý ngăn cản, lẽ nào còn không rõ ý sao? Không ngăn cản, về cơ bản là tán thành thôi. Cùng nhau hô lên một tiếng

- Bắt đầu!

Tủ lạnh được nâng lên một cách chắc chắn, Thành phu nhân vội vàng đứng lui sang một bên, để cho mấy người thợ vào, chỉ vào một góc phòng khách, nói một cách nhã nhặn

- Các đồng chí, để tủ lạnh ở đó được rồi.

Mấy người thợ gật gật đầu, bọn họ biết đây là nhà của sếp cỡ lớn, dám không cẩn thân ư? Vội nói với Thành phu nhân

- Thưa chị, chị yên tâm đi, mấy người chúng tôi đã mang đến đây đồ tốt nhất trên thị trường, lãnh đạo đã bố trí chúng tôi đến đây.

Thành phu nhân hết sức hài lòng với sự sắp xếp này, không quên nở nụ cười với mấy người thợ

- Người quản lý ở chợ của các cậu là Tiểu Lý phải không?

- Đúng vậy, là do quản lý Lý cử chúng tôi đến đây.

Thấy người phụ nữ này gọi thẳng quản lý là Tiểu Lý, mấy người thợ có vẻ hơi giật mình. Lúc trước họ đã biết đây là nhà một vĩ lãnh đạo lớn của thành phố, nhưng rốt cuộc là vị lãnh đạo nào, chức lớn đến mức nào, bọn họ cũng không rõ, nhưng sau khi nghe người phụ nữ trung niên này gọi thẳng quản lý của họ là Tiểu Lý, mấy người thợ bỗng cảm thấy có chút nể sợ người phụ nữ trước mắt: hiển nhiên, người này oai hơn quản lý của họ nhiều.

Phó chủ nhiệm Vương đang chỉ đạo mấy người thợ kê tủ lạnh thì máy điện thoại ở thắt lưng vang lên, thấy mấy người thợ nhìn chằm chằm vào cái điện thoại ở thắt lưng mình, trong lòng Phó chủ nhiệm thấy rất đắc ý, từ từ gỡ cái máy điện thoại ở thắt lưng ra, khi nhìn thấy số hiển thị trên màn hình máy, vẻ mặt ung dung biến mất, thay vào đó là nét mặt có vẻ nghiêm trọng, vội nói với Thành phu nhân

- Chị, có thể mượn điện thoại của nhà chị một chút được không ạ, là điện thoại từ văn phòng của thư ký Liêm ạ.

- Thư ký Liêm?

Đương nhiên Thành phu nhân biết thư ký Liêm là thư ký cho chồng bà ta ở Cục Điện ảnh và Truyền thông, lúc này thư ký Liêm gọi điện cho Tiểu Vương, chắc là do ý của Cục trưởng Đặng, Cục trưởng Đặng tìm Tiểu Vương có việc, chẳng nhẽ Thành phu nhân dám không giúp? Liền chỉ vào chỗ ghế sô pha trong phòng khách

- Điện thoại ở đó, cậu cứ tự nhiên.

- Cảm ơn chị.

Sau khi cảm ơn, Vương Quần Sinh nhấc điện thoại lên, ấn số máy đang được hắn nhớ kỹ trong đầu

- Alô, tôi là Vương Quần Sinh, xin hỏi…

- Vương Quần Sinh, cậu làm cái quái gì vậy?

Không đợi Vương Quần Sinh nói xong, từ trong điện thoại đã vang tới giọng mắng đầy tức giận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.