[Dịch]Thanh Quan

Chương 883 : Tâm hướng. (2)




Cao Phái ngạc nhiên, sau đó như có suy nghĩ gì gật đầu, tâm của Tần Mục vẫn thật lớn, trực tiếp đem mâu thuẫn dẫn đi ra, Cao Phái không ngu ngốc, mấy ngày nay quan chức Tần hệ luôn bị người nhìn chăm chú, Tần Mục đưa lên báo cáo có phải có ý nghĩa nào khác hay không?

Báo cáo là Tần Mục viết, nhưng là Tần lão gia tử đưa lên. Tần lão gia tử mới về hưu lại bày ra chiêu thức ấy, huyền cơ tuyệt đối cao thâm. Vốn Tần lão gia tử giải nhiệm, đã đổi được không ít ích lợi cho Tần hệ, nên ổn định một lát, ít nhất trong vòng một hai năm không nên tiếp tục có động tác. Nhưng cố tình lại vượt ngoài dự đoán mọi người, lão gia tử còn chưa ổn định được hai ngày, đã đem báo cáo của Tần Mục đẩy lên, cho nên kích thích thần kinh của chút người nào đó.

Báo cáo kia lại nói lời trái ngược, có chênh lệch cực lớn với xu thế phát triển kinh tế hiện nay, ném ra chính là một quả bom. Nhất là thời cơ ném ra quá mức kích thích thần kinh người khác, khi lão gia tử còn ở, không ai dám nói gì, lần này ông đi, đã có người liền đụng tới, hơn nữa người này còn là cháu trai Tần lão gia tử, nói rõ vấn đề gì đây, người sáng suốt vừa nhìn liền biết lão gia tử muốn ra trận lần nữa. Biểu hiện như vậy đương nhiên sẽ làm chút người nào ngồi không vững, cho nên báo cáo tất nhiên sẽ bị áp xuống, mà người khởi thảo báo cáo như Tần Mục sẽ bị chèn ép là chuyện nhất định. Chẳng những phải đánh áp, thậm chí còn phải chèn ép thật nặng, nếu không thật không đủ ổn định lòng người.

Lão gia tử giao ra binh quyền, hư danh kia nhất định không thể để cho ông lấy về, cho nên hiện tại trong các phái đều tranh luận chỉ là hiện tượng mặt ngoài, quyết đoán chân chính đã đưa ra rồi. Trận thảo luận kia cũng sẽ không duy trì thời gian quá lâu, nếu không sẽ xuất hiện tình huống như mấy năm trước, khiến lòng người bàng hoàng.

Cao Phái nhấp hớp trà, nhìn Tần Mục chậm rãi hỏi:

- Cháu muốn đi nơi nào? Thao tác một chút vẫn có thể làm được.

Tần Mục đang chờ chính là những lời này của Cao Phái. Hiện tại Cao Phái đã là người cầm lái Tần hệ ở bề ngoài, đừng xem hiện tại tình hình tranh luận ồn ào huyên náo, nhưng là có người đang chờ Cao Phái tỏ thái độ. Chuyện lớn như vậy nếu Cao Phái bảo hộ Tần Mục, cũng có chút khó làm. Tần Mục rít vài hơi thuốc, thản nhiên nói:

- Thành phố Châu Nghiễm tỉnh Giang Nghiễm gần đây hình như đang làm kế hoạch thành thị ngoại tiếp, chuẩn bị xây dựng một khu khai phát mới, thứ này tốt lắm, nhưng lại thao tác phi thường khó khăn, nếu không cháu qua đó xem?

Khu khai phát là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Cao Phái, hắn cơ hồ bị rơi trong này, nghe xong lời Tần Mục hắn cau mày, cân nhắc hồi lâu mới thấp giọng nói:

- Bên Châu Nghiễm không thể so với thành thị khai phát, tuy rằng đối diện Giang Bắc nhưng long xà hỗn tạp, các phái hệ đều có nhúng tay, cháu đi qua chỉ sợ phải chịu khổ sở đó.

Tần Mục cười nói:

- Đến lúc đó cháu chỉ cần dượng cho cháu hai người, dượng cũng không thể từ chối.

- Cháu muốn nói là Lưu Đại Hữu cùng Trương Thúy đi? Cháu thật tinh minh, hai vợ chồng kia thật không tệ, sử dụng phi thường thuận tay, nhưng cháu cần phải suy nghĩ kỹ càng, hiện tại tình thế Bắc Liêu đang được xem trọng, hai người cũng rất được nâng đỡ, phát triển ở Bắc Liêu đối với họ phi thường thuận lợi. Nếu phải đi Châu Nghiễm…

Cao Phái không nói hết lời, nhưng ý tứ đã thật rõ ràng, nếu đi Châu Nghiễm thì Tần Mục có thể hộ được họ hay không thì thật khó nói, bọn họ có thể sản sinh lòng bất mãn với hắn hay không, đi tới nơi kia lại dựa vào phái hệ khác chỉ sợ cũng rất khó đoán trước.

Tần Mục đương nhiên không sợ điều này, cười nói:

- Nghe nói bên tỉnh thành Bắc Liêu có chút không yên ổn, để cho hắn đến phía nam nhìn xem cũng rộng rãi tầm mắt.

Cao Phái cười ha hả, gật đầu đồng ý. Hai người xem như nói chuyện đã xong, Cao Phái còn phải đi xử lý chuyện quyển vở, mà Tần Mục phải nhanh chóng kết thúc chuyện trong thủ đô, bởi vì điều lệnh của hắn sẽ xuống rất nhanh, thậm chí có người ước gì hiện tại hắn rời khỏi thủ đô mới tốt. Tuy trong thủ đô hung hiểm, nhưng Tần lão gia tử muốn bảo hộ Tần Mục là chuyện thật dễ dàng. Hiện tại Tần Mục là một khoa trưởng, nếu buông hắn ra tự nhiên sẽ không tiến vào vòng luẩn quẩn của lãnh đạo thị cấp, nhiều lắm là cán bộ cấp thị cục, nhưng nếu do thủ đô điều động, hơn nữa trong quá khứ hắn từng là chủ nhiệm, đi xuống địa phương ít nhất cũng phải là chính cục hoặc phó chủ tịch là chuyện thật bình thường. Chủ nhiệm tại thủ đô, cùng phó chủ tịch ở địa phương, hơn kém rất nhiều, cho nên Tần Mục nên đi được càng sớm càng tốt.

Cuối cùng Cao Phái hỏi:

- Lần này bàn điều kiện với lão Lãnh, cháu có điều gì muốn nói sao?

Tần Mục khẽ cười, âm lãnh nói:

- Lãnh phó bộ trưởng hình như có người cháu tên Lãnh Phú Quý, cháu không thích hắn, cháu không muốn sau này còn cơ hội nhìn thấy hắn.

Vài ngày sau, ông chủ công ty kiến trúc Hồng Vận Lãnh Phú Quý trong thủ đô vào tù, tội danh không ít, chỉ riêng cắt xén vật liệu xây dựng đủ cho hắn ngồi vài năm. Sau khi Tần Mục biết được tin tức này, liền hiểu được Cao Phái đã đạt được hiệp thương với Lãnh phó bộ trưởng, Lãnh Phú Quý đã trở thành vật hi sinh.

Cũng có vài quan chức có liên lụy tới Lãnh Phú Quý bị ngã ngựa, bị ban kỷ luật thanh tra thẩm vấn, trong đó còn có Viên Khắc Chấn, nghĩ đến Cao Phái cảm thấy Tần Mục ở trong Bộ tin tức bị uất ức, lấy người đem ra trút giận, điều này làm Tần Mục có chút thổn thức không thôi.

Mỹ Thực Nhất Điều Nhai đình công vài ngày lại khởi công, hơn nữa không còn nhân vật bạch đạo hay hắc đạo chạy tới quấy rầy lão Mã. Kết quả như vậy làm cho lão Mã hoàn toàn một lòng với Tần Mục, ngay cả Đan Bưu cũng tự khinh bỉ với chính mình, hai người liền mời Tần Mục ra ngoài cùng ngồi một chút.

Tần Mục vui vẻ đi tới chỗ hẹn, hắn cũng không bất mãn thái độ của lão Mã cùng Đan Bưu ngày đó, làm người thôi, nếu như có thể làm cho hai người càng thêm một lòng dựa vào bên cạnh mình, đầu tiên cần làm cho mình có đủ quyền thế. Rất rõ ràng trong cuộc tranh đấu lần này Tần Mục đã lấy được thắng lợi, hơn nữa phương thức thắng lợi làm lão Mã cùng Đan Bưu vô cùng kinh hãi. Bọn hắn đã biết sau lưng đám người kia chính là Lãnh Phú Quý, mà Tần Mục trực tiếp đem Lãnh Phú Quý đưa vào ngục giam, còn có phương thức nào làm cho người khác thêm rung động bằng cách đưa hậu trường của người khác vào tù?

Tần Mục cũng lưu lại bùa hộ mệnh cho hai người, chiêu bài của Trương Tử Bình Trương nhị thiếu thật nổi tiếng. Vốn Đan Bưu cũng có chút nhân mạch trong vòng luẩn quẩn công tử ca, nhưng đều đem hắn làm thương khiến, nhưng có Tần Mục tiến cử, thân phận Đan Bưu đột nhiên nâng cao, Tần Mục cũng thầm ám chỉ hắn nên mở rộng thêm thế lực, đừng cả ngày co rụt lại một chỗ.

Về phần lão Mã, bởi vì việc xây dựng phố mỹ thực nên lập được đội thi công, đến lúc đó có thể đi vào trong việc xây dựng Tứ Hoàn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.