Ngày hôm sau lão gia tử mang theo người rời khỏi thành phố Đằng Long. Trước khi chuẩn bị đi Tần Mục kéo thân thể bệnh tật đưa tiễn lão gia tử, bị lão gia tử tặng một câu.
Ghi nhớ bản tâm, không thể kiêu ngạo.
Nhìn máy bay biến mất ở chân trời, Tần Mục dư vị những lời này của Hàn lão gia tử. Rốt cuộc vẫn không dấu diếm được con mắt của những nhân vật này, chính mình bố trí tuy không tính là non nớt, nhưng dưới con mắt từng trải của Hàn lão gia tử, ngược lại có chút không lên nổi mặt bàn.
Nhưng nếu đưa mặt ra đánh chính diện thì đó không phải là thủ đoạn của Tần Mục làm được. Tuy làm người phải công chính, nhưng mà khi giải quyết vấn đề có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Lão gia tử đi rồi, phong ba doTam Tinh xoáy lên cũng chậm rãi giảm đi, Tần Mục nằm viện một tháng và xuất hiện, một lần nữa trở lại huyện Thanh Thao chấp chưởng đại cục. Nhưng mà mọi người quá rõ ràng, lần này Tần Mục trở về chỉ là hình thức, kỳ thật hắn cần làm chính là chuyển giao quyền lực quá độ.
Tam Tinh thuận lợi ký hợp đồng với Tư Lạc Ngõa, trên địa bàn Thanh Thao cũng có xí nghiệp khác tới hùn vốn, tốc độ kiến thiết tăng lên thật nhanh.
Tháng sáu, một trong "Bốn lộ" đã thông xe, bí thư huyện ủy Tần Mục, chủ tịch huyện Điền Phúc Lượng mang theo thường ủy của huyện chạy thông xe đầu tiên.
Tháng tám, một trong "Bốn lộ" dã đi thông tới đường cái thành phố Đằng Long, bí thư thị ủy Vạn Hữu Niên, chủ tịch Tô Ký Bắc cắt băng khánh thành và tán dương thường ủy Thanh Thao có can đảm và thực tế, có can đảm lớn mật cất bước đi hoàn thành con đường không tưởng, cũng đại biểu thị ủy ban phát cơ thưởng cho huyện Thanh Thao.
Tháng chín gió thu lất phất. Tỉnh ủy hạ đạt điều lệnh, bí thưu thành phố Đằng Long Vạn Hữu Niên bởi vì công tác xuất sắc, tác phong vững vàng, có thiên tính cảm giác thời đại, điều nhiệm sang chức chủ nhiệm khu khai phát của tỉnh, chủ tịch thành phố Đằng Long Tô Ký Bắc kiêm nhiệm bí thư tạm thời.
Tháng mười, kinh thành có điều lệnh điều chuyển bí thư Tần Mục huyện Thanh Thao, bởi vì chiến tích xuất sắc, giới nắm chắc mạch đập kinh tế lên kinh thành đảm nhiệm chức chủ nhiệm "Hiệp tra" mới thành lập.
Điều lệnh thứ nhất, Tần Mục đã biết rõ mình phải đối mặt với vấn đề gì. Cái hiệp tra này không tồn tại trong trí nhớ của hắn đoán chừng có quan hệ tới chuyện thủy lợi. Đây chẳng khác lấy đá nện chân mình, đoán chừng đây là kết quả đọ sức bên kinh thành.
Tần Mục chưa bao giờ e ngại đối mặt tranh đấu, cũng chỉ có trong tranh đấu ngươi sống ta chết này hắn mới có cảm giác mình tồn tại và thích thú.
Gió thu phơ phất Tần Mục và Điền Phúc Lượng chậm rãi đi tới một con đường còn chưa làm xong, Tần Mục thỉnh thoảng ngồi xổm người xuống kiểm tra tình huống nhựa.
- Lão Điền ah, tôi đi thì anh phải nhìn chằm chằm vào chuyện này.
Tần Mục nói lời thấm thía:
- Không thể khởi đầu, không có nắm chắc phần cuối.
Điền Phúc Lượng gật gật đầu nói ra:
- Tần bí thư, ngài yên tâm ah, sau khi con đường này làm xong, chúng ta sẽ đi xin tăng lên cấp thành phố.
- Đừng vội.
Tần Mục vỗ vỗ tay nói ra:
- Có câu tục ngữ gọi là cao kiến tường nhiều tồn lương thực. Sau khi tôi đi anh phải ngồi ở vị trí này ba năm, cân đối thường ủy và đánh chắc trụ cột của mình.
Ánh mắt của hắn tràn ngập biểu lộ cơ trí.
- Tôi thấy chủ tịch huyện Vương Bằng phải đi rồi mới thật sự nên xin lên cấp thành phố.
Con mắt Điền Phúc Lượng sáng ngời, trong lời Tần Mục nói để lộ ra Vương Bằng sắp được điều xuống, thời điểm hắn sắp trở về thì báo cáo thành tích này lên, làm cho Vương Bằng cũng dính hào quang trong đó, cũng không có đoạn tình hương khói, trên quan trường ai cũng không biết ai có thể gặp được trợ giúp, lưu lại đoạn tình nghĩa này thì về sau Điền Phúc Lượng sẽ là bạn với Vương Bằng.
Nhưng mà Tần Mục mang phần công lao này lưu lại cho Điền Phúc Lượng, mục đích chính là lưu lại người của mình ở đây, cũng là lưu lại một căn cứ địa ở Bắc Liêu này. Nhìn xu thế của Thanh Thao Lan Trữ, trợ giúp mấy xí nghiệp, Tần Mục đang trông coi căn bản của Tần hệ, làm thế địa vị của hắn ngày càng nặng hơn.
Hai người thị sát hết con đường cái này, Tần Mục lại bắt đầu làm việc hằng ngày. Hắn đi lần này huyện Thanh Thao sẽ có cải tổ quyền lực mới, muốn thừa dịp Tần Mục chưa đi điều động người, những người này đều nhao nhao nhảy ra. Chuyện này Tần Mục không có đánh nhịp, cũng mang quan sát tiết lộ cho Điền Phúc Lượng. Tần Mục đi rồi, Điền Phúc Lượng phối trí quyền lực khẳng định phải tăng lên, Tần Mục không có khả năng bảo trụ từng người, chỉ có Giản Nông, Thường Phúc Thu hai người này có khả năng gia tăng quyền lực.
Điền Phúc Lượng cũng hiểu ý của Tần Mục, đều là người trên quan trường, cả hai đều ngầm hiểu.
Đối với Tần Mục dời đi thì người khác còn không có cảm giác quá lớn, nhưng mà có chút ít hồng nhan không vui.
Cừu Tiểu Thiền trông coi khu phát triển to như vậy, lúc này đang trong giai đoạn chạy nước rút, nếu muốn buông trọng trách thì Tần Mục sẽ không đáp ứng, Tô Ký Bắc là người ái tài, chắc chắn sẽ không để viên đại tướng này rời đi. Mà cách xa Tần Mục thì nàng lo sợ, liên tục vài ngày ở cùng với Tần Mục, ngược lại cũng không sợ người khác có lời ong tiếng ve.
Chu Tiểu Mai xử lý hợp đồng của Vạn Yến cùng Tư Lạc Ngõa, cũng giao quyền cho Vương Hải Đào, bản thân nàng bay đi nước Mỹ. Dựa theo suy đoán của Tần Mục thì nữ nhân này sẽ ở nước Mỹ nhìn chằm chằm vào mình đặt chân ở đâu, đảo mắt là có một xí nghiệp tới giúp mình.
Hà Tinh đưa tin khiến người ta cảm thấy mới mẻ, loại đưa tin chính diện này là chuyện mới với tiêu điểm, nó hiển lộ rõ ràng diện mạo của cải cách. Vì thế Hà Tinh được bộ văn hóa điểm danh khen ngợi, nàng vinh dự trở thành phó đài trưởng tổ chức nhỏ tuổi nhất, về phần sau lưng có người nào giúp nàng không thì đây cũng không phải chuyện Tần Mục có thể suy đoán.
Hàn Tuyết Lăng cùng Tần Mục sau đó náo không được tự nhiên, nhưng mà trận này không có kết quả cuối cùng, là Hàn Tuyết Lăng cưỡng ép xé bỏ hiệp nghị trước hôn nhân, yêu cầu Tần Mục phải nói rõ toàn bộ nữ nhân của mình cho nàng nghe. Đối với chuyện này Tần Mục chỉ có thể cười khổ, hàm súc nói cho Hàn Tuyết Lăng mình không phải là người trong sạch gì, nhưng mà cũng không phải là kẻ gặp ai cũng yêu, khiến Hàn Tuyết Lăng cảm thấy bực mình, lại hung tợn chạy đến kinh thành tìm Tần lão gia tử khóc lóc kể lể.
Tần lão gia tử thật không có mượn cơ hội này răn dạy Tần Mục, loại chuyện riêng tư này lão gia tử không đi quản, huống chi Tần Mục có con thì còn có công lao tạo người cho Tần gia, Tần lão gia tử còn ngóng nhìn có thể nhìn thấy đời thứ tư hay không đấy. Nhưng mà lão gia tử lại điện thoại tới bảo Tần Mục chú ý một chút, trong khoảng thời gian này tốt nhất nên nghiên cứu các con sông, nói gần nói xa lộ chính là đơn vị hiệp tra này chỉ sợ không chỉ tra chuyện thủy lợi đơn giản như vậy.