Sau khi làm xong tất cả, Tần Mục lén lút rời khỏi đại viện thị ủy, trên xe liên hệ Chu Tiểu Mai, hỏi thăm Tư Lạc Ngõa Vạn Yến nhúng tay được không.
Chu Tiểu Mai nói cho Tần Mục, tất cả dựa theo kế hoạch mà làm, Tư Lạc Ngõa sản xuất linh kiện đồ điện giao cho Vạn Yến rất thích hợp, hơn nữa ký kết dài tới mười năm.
- Ánh mắt Vương Hải Đào vô cùng cay độc, ông ta không dựa theo ý của em ký ba năm, ký tới mười năm lận.
Chu Tiểu Mai cười nói:
- Đã có lợi nhuận thì vì sao không thể khiến lợi ích lớn hơn một chút.
Tần Mục cười rộ lên, nói ra:
- Tuy hợp đồng này trong giai đoạn này tăng lên cho Thanh Thao, Lan Trữ, nhưng mà trong thời gian dài không chuẩn còn có thể trở thành xiềng xích giam cầm nó phát triển.
Chu Tiểu Mai còn hỏi thăm nguyên nhân, Tần Mục lại không có tiếp tục giải thích, mà là hỏi Chu Tiểu Mai hiện tại đang ở đâu, hắn muốn buổi tối mời Chu Tiểu Mai ăn cơm, nội tâm của nàng nhảy loạn, ra vẻ trầm tĩnh nói cho Tần Mục nghe đang bàn với Vương Hải Đào chuyện Tư Lạc Ngõa.
Tần Mục nhìn ra bên ngoài, tự định giá một chút.
- Như vậy anh sẽ đi tới khu phát triển Lan Trữ, chúng ta gặp mặt ở đó, Tiểu Thiền mấy ngày nay cũng chưa có về nhà, một mình đang ở khu phát triển cô đơn đấy.
Chu Tiểu Mai phi một tiếng, chỉ nói Tần Mục hiện tại da mặt càng dày, nói cái gì cũng dám nói ra ngoài, nhưng mà chuyện xảy ra buổi tối hôm đó, trong lòng của nàng cũng nhảy loạn lên, Tần Mục nói tới Cừu Tiểu Thiền có ý gì?
Nhưng mà Tần Mục bây giờ đang bị Hàn lão gia tử nhìn chằm chằm vào, nói rõ trong mắt của hắn nhất định có ưu tư cho Chu Tiểu Mai.
Chu Tiểu Mai tắt điện thoại, Tần Mục càng điện thoại cho Quý Chí Cương, bảo Quý Chí Cương trong một hai ngày này phải chạy tới cục giao thông và cục tài chính, muốn câu thông với anh em Lý gia, hâm nóng tình cảm.
Đối với kế hoạch của Tần Mục, Quý Chí Cương cũng biết rõ một ít, nghe được Tần Mục bảo hắn xuất động, có chút tắc luỡi nói:
- Tần ca, tôi phát hiện một chuyện, tại sao anh lại thích giày vò mấy chuyện này thế nhỉ? Khá tốt là tôi không có bệnh tim, bằng không mấy chủ ý của anh xác định vững chắc sẽ đưa tôi tới bệnh viện đấy.
Tần Mục cười lên ha hả, Quý Chí Cương chém gió càng ngày càng tốt, đã không còn dáng vẻ thiếu gia ăn chơi lúc trước, nếu mấy năm trước hắn có phong độ thế này, chỉ sợ Bạch Nhược Hàm đã sớm ưa thích hắn rồi.
Nghĩ đến Bạch Nhược Hàm, trong lòng Tần Mục vô cùng phiền muộn, trên thế giới này mỗi một ngày đặc sắc đều có, một người không có khả năng trải qua toàn bộ, trên thế giới này cô gái tốt còn nhiều, rất nhiều, không có khả năng ai cũng nằm trong ngực của mình.
Tần Mục không biết chuyện hùn vốn với Tam Tinh lần này tác động không chỉ Đằng Long hoặc tỉnh Bắc Liêu, thậm chí kinh thành cũng vô cùng chú ý tới, ngay trong ngày này vô số cuộc điện thoại tới Đằng Long, Tỉnh ủy và kinh thành là nhiều nhất, biểu hiện của hắn ngày hôm nay sẽ được ghi báo cáo đưa tới trước mặt các đại lão.
Thậm chi trên chiến bay tới Bắc Liêu có một nữ nhân đang cầm bút ký trong tay xem xét, đang giáo dục nam nhân bên cạnh:
- Đến đằng Long nhất định phải nhớ kỹ ít nói chuyện và nhìn nhiều, đầu tư của Tam Tinh rất quan trọng, đây là xí nghiệp quốc tế lớn đầu tiên đầu tư vào thị trường Trung Quốc, áp dụng thủ đoạn hùn vốn đầu tư, nó sẽ được tuyên truyền rộng rãi, nhất là phải làm cho nhân dân cả nước chú ý.
- Hà tỷ, chị yên tâm, em sẽ câm miệng và quan sát học tập.
Nam tử trẻ tuổi nhìn qua Hà Tinh là nữ nhân quan trọng của chương trình hỏi đáp tiêu điểm, không phải đã sớm ra ngoài phỏng vấn sao? Tại sao lại chạy tới Đằng Long này? Trong lòng nam tử này khó hiểu, lúc này mới nói rõ chuyện này quan trọng, lần này đưa tin chỉ cần làm tốt, tùy theo có thể sẽ có thanh danh không gì sánh kịp, hoặc là có thể kéo băng sương mỹ nhân này vào trong lòng.
Con mắt Hà Tinh sáng ngời nhìn qua ghi chép trong bút ký, tên nam nhân phát hiện Hà Tinh không ngừng viết vào một cái tên: Tần Mục.
Mưa gió bốn phương hội tụ vào Đằng Long, mà tâm bão chính là Tần Mục, ngược lại như Lã Vọng buông cần Khương thái côn, khu phát triển Lan Trữ hiện tại đang có mưa bão, có độc thủ đang lặng lẽ vươn tới chỗ Cừu Tiểu Thiền.
Kinh thành, bản kế hoạch nằm trên bàn của các hệ phái, bọn họ đang cau mày đọc từng câu từng chữ trong đó, đang suy tư, tới địa vị như bọn họ thì biết phần kế hoạch này tuyệt đối không phải do thuộc hạ có thể làm ra, chỉ có trải qua khảo sát cẩn thận, thậm chí là bản thân tham dự vào mới có thể biết rõ như thế.
Bộ trưởng châm điếu thuốc, thưởng thức tư vị trong đó. Kế hoạch này có nêu lên đề nghị, không bằng nói mang giọng điệu ra lệnh. Làm quan ở kinh thành thì tuyệt đối không thể có sai lầm, báo cáo này không thể do người thế lực nhỏ dám đưa lên. Về phần người sau lưng là ai thì bộ trưởng cũng là người có trí tuệ chính trị cao siêu, tự nhiên cũng thuộc về phần tử nắm đầu một phe phái, về phần là ai thì trên mặt của hắn có biểu lộ sâu xa.
Thủy lợi Trung Quốc? Phần báo cáo này tuyệt đối là do một đám chuyên gia thủy lợi làm ra. Trong báo cáo này có ghi rõ số liệu mực nước sông trong mười năm qua và các số liệu này tăng cao, thậm chí còn báo cáo về khí hậu, địa thế đi vào cân nhấc, tới năm 97 này thì mực nước cũng cao nhất trong mười năm qua. Vì vậy bản kế hoạch này đưa ra đề nghị, hy vọng có thể trải qua kiểm nghiệm và tu sửa công trình.
Mà sông Mẫu của tỉnh Thập Tam này có đập chứa nước, cũng phải kiểm tra nó có thấm nước hay không, không phải dễ dàng động mồm mép là được. Chuyện này cần nhiều ngành vào cuộc, cần tài chính hiệp trợ, không phải hôm nay là có thể quyết định, ngày mai sẽ cho cấp dưới đi xuống khảo sát công trình, đây là chuyện liên quan tới lợi ích các nơi, không thể chậm lại.
Bộ trưởng nhíu mày xoắn xuýt, thuốc trong tay sắp tàn mà hắn không hút. Đây không phải là vấn đề đau đầu bình thường, động hay không động tuyệt đối không phải do bộ trưởng hắn nói là được. Kế hoạch này còn có ẩn giấu cái gì đó, người khác không hiểu hắn còn không hiểu sao? Các hệ phái phân bố ở địa phương, kế hoạch này mà thực hành thì không biết đắc tội bao nhiêu người, lại có bao nhiêu người phải thương gân động cốt. Vấn đề có thấm nước hay không thì không nói, chỉ nói động mấy ngàn công nhân thì chắc chắn phải hao tiền tốn của rồi.
Nhưng mà kế hoạch đã nói ra, nói rõ người sau lưng có quyết tâm rất lớn, chuyện này làm khó bộ trưởng. Tuy hắn vẫn tính là quan viên cao tầng, nhưng mà khi tới kinh thành này, hắn biết rõ những quan viên cấp dưới của mình đều là người có bối cảnh to lớn cả.
Chọc không được! Chỉ ba chữ này làm bộ trưởng xoắn xuýt. Hắn đi tới đi lui trong phòng, lúc này mới hung ác quyết tâm điện thoại cho thủ trưởng của mình.