[Dịch]Thanh Quan

Chương 578 : Công nhân Tư Lạc Ngõa bãi công. (2)




Như vậy sẽ phá hư quan hệ hữu hảo của tập đoàn Tam Tinh cùng xí nghiệp Hoa Khang, thậm chí còn đắc tội chủ tịch có bối cảnh rất sâu kia; nếu cứ như vậy hứa hẹn rời khỏi ai biết thành phố Đằng Long ở phía sau có làm ra động tác gì với tập đoàn Tam Tinh hay không chứ, loại hành vi ngầm hiểu này không thể nói ra được.

- Tần bí thư, hội đồng quản trị của chúng tôi đang họp, tôi nghĩ sẽ nhanh có câu trả lời cho ngài.

Tần Mục cười nói:

- Thì ra còn chưa có quyết định làm, vậy thì tốt, nếu tất cả mọi người không nóng nảy, vậy hôm nay trao đổi tới đây thôi.

Nói xong hắn xem đồng hồ trên tay, nói ra:

- Sắp mười một giờ rồi, không bằng mọi người đi tới chỗ chiêu đãi đi.

Tần Mục trực tiếp giả bộ xm nhẹ anh em Quản Bình Uyên, Tần Mục không cần phải cho bọn họ mặt mũi, cho dù là con của Hàn Đại Cúc thì như thế nào, tại Hàn gia địa vị thân phận cũng chỉ như Tần Mục mà thôi

Ánh mắt Quản Bình Uyên sắc bén, nhưng mà hắn cũng không có nói cái gì, đây không phải đang treo câu trả lời sao? Nhưng mà với lòng dạ của Quản Bình Uyên thì không thể nào buông tay, loại giao phong khí thế mạnh yếu này, ai loạn sẽ bại.

Tần Mục đã nói tới ăn cơm, Quản Bình Uyên đứng dậy cười nói:

- Có thể làm quen Tần bí thư cùng các vị của tập đoàn Tam Tinh là vinh hạnh của tôi, buổi trưa hôm nay chúng ta đi tới khách sạn Kinh Điển đi.

Kỳ thật trong lòng của Quản Bình Uyên đã có ý định, Tần Mục không nói chuyện vấn đề bản kế hoạch, ngược lại đưa ra ý ăn cơm, đây không phải nói rõ chính mình làm cho tốt sao? Tệ nạn quan viên cơ sở hắn biết rõ, dĩ vãng hắn bằng vào tên tuổi Hàn gia đi tới các nơi cũng không gặp vấn đề này, không nghĩ tới chạy đến thành phố Đằng Long này lại xuất huyết cho Tần Mục, chỉ cần Tần Mục dám nhận tiền, xoay đầu lại Quản Bình Uyên sẽ nghĩ biện pháp nói rõ cho Hàn lão gia tử biết.

Tần Mục khi đó bị kiểm điểm là bình thường, không chọc tới cấp cao là được,Tần Mục nhìn xem vẻ mặt tươi cười của Quản Bình Uyên, gật gật đầu nói ra:

- Nếu Quản tiên sinh có lòng thì tốt.

Nói gần nói xa cho Quản Bình Uyên cơ hội tặng lễ, làm cho Quản Bình Uyên vui vẻ trong lòng.

- Phùng thư ký, phiền toái anh đặt chỗ giúp, tôi đi tới văn phòng Vạn bí thư.

Tần Mục nhìn qua mọi người nói xin lỗi, lại đi ra ngoài.

Người đầu tư mời khách là chuyện đương nhiên, Tần Mục nhất định sẽ nói cho Vạn Hữu Niên mời những lãnh đạo của thành phố tới.

Trong văn phòng Vạn Hữu Niên sương mù tỏa khắp, bí thư thị ủy, chủ tịch cùng phó bí thư đang nhíu mày thương thảo cái gì đó.

- Chuyện này rất nghiêm trọng.

Vạn Hữu Niên thâm trầm nói ra

Tô Ký Bắc cùng Niếp Vinh Bình gật đầu, bọn họ nhận được tin tức bên phía Tư Lạc Ngõa không biết do ai thả tin tức ra, nói tập đoàn Tam Tinh sẽ đầu tư bỏ vốn vào Tư Lạc Ngõa, sau đó sẽ tiến hành cải cách phạm vi lớn,công nhân ăn nhà nước sẽ bị thanh trừ toàn bộ, bởi vì kỹ thuật của bọn họ không đạt yêu cầu của Tam Tinh đưa ra, công nhan trong nhà máy Tư Lạc Ngõa cảm xúc chấn động mạnh mẽ, bí thư trưởng văn phòng Tả Bình An đích thân tới Tư Lạc Ngõa, lúc này cùng huyện Thanh Thao chủ tịch huyện Điền Phúc Lượng, bí thư đảng ủy Tư Lạc Ngõa Lưu Chính Nguyên đang tiến hành khuyên can, hy vọng hỏi chuyện với đại biểu công nhân.

Bên kia đang trong giai đoạn giằng co, thị ủy bên này như lâm đại địch, ngày khác còn khá tốt, hết lần này tới lần khác Hàn lão gia tử ngày hôm qua mới tới Đằng Long, có chút gió thổi cỏ lay chỉ sợ sẽ có người chạy tới chỗ Hàn lão gia tử nói bóng gió, vị trí đặt chân cục thể của Hàn lão gia tử đám người bọn họ không biết, nhưng đại khái biết rõ lão gia tử đang ở ngoại ô thành phố, nếu người có tâm người đi tìm chắc chắn sẽ nói cho lão gia tử biết rõ chuyện xảy ra trong Tư Lạc Ngõa.

- Huyện ủy huyện Thanh Thao làm ăn gì thế, Điền Phúc Lượng làm ăn cái gì, bí thư không có mặt thì Điền Phúc Lượng hắn không chống đỡ nổi sao?

Tô Ký Bắc hôm nay tại thành phố Đằng Long cũng dám nói vài lời, đương nhiên là do tức giận quá mức.

Niếp Vinh Bình làm chủ quản chính trị và pháp luật nhiều năm, lúc này mới đi đến thành phố ngồi vào vị chí phó bí thư, tư tưởng cũng thiên về chính trị và pháp luật, nghe được Tô Ký Bắc nói lời tức giận, bình tĩnh nói ra:

- Chuyện này chắc chắn có việc ẩn bên trong.

Sắc mặt ba người trầm xuống, không hẹn mà cùng nghĩ đến cái tên Tần Mục, Tần Mục hôm nay ở Thanh Thao một tay che trời, bởi vì phát triển Thanh Thao nhanh chóng nên các lãnh đạo trong thành phố cũng ngó lơ, mặc cho Tần Mục đi làm, làm tốt thì danh dự cũng có phần thành phố Đằng Long, công nhân Tư Lạc Ngõa bãi công thì chuyện này lại nghiêm trọng, ba vị lãnh đạo lâm vào xoắn xuýt, Tần Mục là hảo thủ cải cách và kinh tế, nếu như ở phương diện này hồ đồ thì chiến tích khó át được, là phạm sai lầm lớn.

Vạn Hữu Niên hút thuốc thật sâu, nói ra:

- Chuyện này nhất định phải điều tra một chút, nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải đè chuyện này xuống.

Ý của hắn rất rõ ràng, chờ Hàn lão gia tử đi, công nhân náo thế nào thì náo, nhưng tuyệt đối không thể có tin tức này lọt vào tai Hàn lão gia tử.

Tô Ký Bắc gật gật đầu, lông mày run run lên, sắc mặt âm trầm nói ra:

- Giải linh còn người buộc linh, tôi xem chuyện này nên giao cho huyện ủy huyện Thanh Thao xử lý.

Hắn không dám điểm tên Tần Mục, ai cũng biết hiện tại Tần Mục là dòng chính của Vạn Hữu Niên, điểm tên không chuẩn còn có thể đắc tội Vạn Hữu Niên, bờ mông của hắn chưa ngồi vững cũng không nên chọc người ta phát hỏa.

Vạn Hữu Niên liếc mắt nhìn Niếp Vinh Bình, thấy hắn không có ý kiến gì, liền đánh nhịp nói:

- Tốt, bảo Tần Mục đi Thanh Thao chủ trì công tác, nhất định phải giải quyết chuyện này trong thời gian ngắn, nếu không thì bảo hắn mang ấn của huyện Thanh Thao tới chỗ của tôi đi.

Lưu Chính Nguyên dựa theo an bài của Tần Mục phát động, Tần Mục vốn không có tính toán tránh ánh mắt và suy đoán của bọn người Vạn Hữu Niên, hắn làm vậy là muốn do Điền Phúc Lượng bày ra, mặt khác dùng phương thức khác nói rõ với thị ủy bên ngoài mong đợi đầu tư xí nghiệp nhà nước có chứa bẩy rập tương đối lớn và không ổn định, thủ pháp của hắn hơi ngây thơ nhưng lại đơn giản hữu hiệu, hơn nữa phù hợp với tuổi và lịch duyện của hắn, vì vậy đối mặt ba vị đại lão tuy Tần Mục bị ba người bọn họ trách cứ, nhưng mà nhiều ra suy đoán sâu xa

- Vạn bí thư, Điền chủ tịch huyện là lão Thanh Thao, hắn có lực khống chế rất tốt, tôi tin tưởng ông ta có thể khống chế chuyện này.

Tần Mục chăm chú nói ra:

- Chúng ta trước tiên phải bình phục cảm xúc của công nhân, không bằng nhanh chóng bàn xong chuyện đầu tư đã.

Vạn Hữu Niên nhìn qua Tần Mục thật sâu, nói như vậy đây đâu giống cách nói của cấp dưới lệ thuộc lãnh đạo, ngược lại bộ Tần Mục như người không biết nặng nhẹ, những lời này còn có ý gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.