[Dịch]Thanh Quan

Chương 567 : Em muốn ly hôn




- Lần này đi qua chúng ta như thế nào cũng phải ra oai phủ đầu với Tần tiểu tử kia mới được, anh ta có quá nhiều người rồi.

Hàn Tuyết Lăng ôn nhu nói

Trên mặt Hàn Tuyết Lăng lúc này đầy biểu lộ thanh xuân, đang mân mê cái miệng nhỏ nhắn, bộ dạng lại là của bệnh nhân nhưng nói ra một lời không hợp tình cảnh:

- Tiểu Mai tỷ, đưng nói chuyện nhỏ này, chị nói cho em biết, Tần Mục gia hỏa chết tiệt này có bao nhiêu người.

Những lời này khiến gương mặt Chu Tiểu Mai đỏ bừng lên, quả thực không biết nên trả lời như thế nào mới tốt, Hàn Tuyết Lăng bật cười, duỗi ra hai tay ra nắm chặc ngón tay, nói:

- Ngô Cúc, Lưu Đan, còn chị nữa đúng hay không?

Trong lúc này không có nói Cừu Tiểu Thiền, Chu Tiểu Mai sững sờ một chút, vội vàng nói:

- Không, không, không, chị không có trong đó.

Nói xong câu này Chu Tiểu Mai đã cảm thấy hỏng bét, Hàn Tuyết Lăng đang rõ ràng gày bẫy cho mình nhảy vào, Chu Tiểu Mai không thể ngơ fHàn Tuyết Lăng là nữ hài tử thẳng tính lại đùa nghịch tâm cơ, nhất thời chân tay luống cuống lên.

Hàn Tuyết Lăng từ biểu lộ của Chu Tiểu Mai lúc này đã biết rõ, trong gia tộc những người cùng thế hệ đã nói qua với mình, Tần Mục chẳng phải người thành thực gì, khẽ cắn môi, hết lần này tới lần khác khóe miệng tươi cười, nói:

- Được rồi, không nên dấu diếm em, dù sao chị sớm quen Tần Mục từ nhỏ, mà em là hôn nhân chính trị, không có cảm tình gì, thật tiện nghi cho mọi người.

Nói xong Hàn Tuyết Lăng rủ mắt xuống, kỳ thật khóe mắt còn đang nhìn Chu Tiểu Mai.

Rất rõ ràng trên mặt Chu Tiểu Mai vẫn còn một tia đỏ ửng và mừng rõ, nhất thời làm cho Hàn Tuyết Lăng vô cùng bực mình, hai tay nắm chặc, hận không thể tới trước mặt Tần Mục giáo huấn hắn một trận.

Thời điểm này ngoài cửa có tiếng ô tô, Chu Tiểu Mai buông chén nhìn thấy xe Audi của Tần Mục chạy vào biệt thự, nói ra:

- Đại tỷ, anh ta quay về rồi. (*Dù Hàn Tuyết Lăng xưng em nhưng luận thân phận vẫn là đại tỷ)

Hừ!

Hàn Tuyết Lăng trở mặt cũng rất nhanh, lập tức dùng chăn che kín đầu, nói với Chu Tiểu Mai:

- Đi ra ngoài nói cho tên kia là em hôn mê!

Chu Tiểu Mai ngẩn ngơ, tính tình Hàn Tuyết Lăng vì sao thiện biến như vậy? Nàng lúc này biến hóa quá nhanh, Hàn Tuyết Lăng đang ghen, thở dài đi ra khỏi phòng.

Đợi đến lúc Chu Tiểu Mai đóng cửa thì tiếng tới tiếng Hàn Tuyết Lăng ngồi dậy, dùng sức ném chăn xuống đất, oán hận nói ra:

- Tần Mục, tôi sẽ cho anh đẹp mặt, chờ tôi tốt lên sẽ huấn luyện anh như thế nào, lại anh thay đổi thất thường, lại thích tầm hoa vẫn liễu.

Tần Mục hoàn toàn không biết mình đã thành đối tượng trả đũa trọng điểm của Hàn Tuyết Lăng, dừng xe tiến vào biệt thự, nhìn thấy Chu Tiểu Mai từ trên lầu đi xuống thì mỉm cười nói:

- Tình huống Tuyết Lăng thế nào rồi?

Chu Tiểu Mai nhíu mày một cái, nói ra:

- Cô ấy nói cô ấy hôn mê rồi, bảo anh tìm bác sĩ.

Nói xong những lời đầy mâu thuẫn này thì cười lên.

Tần Mục có chút buồn bực gãi gãi đầu, bộ dáng thanh niên ngây thơ, nói ra:

- Lại hôn mê? Hay là cô ấy nói với em?

Thời điểm này nghe được tiếng "Đông" vang lên, sau đó là âm thanh đóng cửa phòng, Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai nhìn nhau, Tần Mục vội vàng chạy lên lầu hai.

Chu Tiểu Mai nhìn qua bóng lưng Tần Mục, chậm rãi lắc đầu, lấy điện thoại di động ra gọi Vương Hải Đào, nói vào bên trong:

- Vương quản lý ah, hiện tại cho ông một nhiệm vụ, lập tức tiếp xúc với thường ủy thành phố Đằng Long một chút, nói tập đoàn Hoa Hạ chúng ta phi thường hứng thú với Tư Lạc Ngõa, hy vọng có thể tiếp xúc với Tư Lạc Ngõa sâu hơn, có tiền mọi người cùng kiếm.

Trong khoảng thời gian này tập đoàn Tam Tinh và Tư Lạc Ngõa có tin đồn ầm ĩ, Vương Hải Đào lỗ tai sớm mài ra kén, Chu Tiểu Mai đã tuyên bố không lẫn vào chuyện của thành phố Đằng Long, giờ phút này lại lật lọng, làm cho Vương Hải Đào lập tức cảm giác Tần Mục chỉ sợ có động tác lớn.

Lúc trước Lan Trữ Trọng Công bị Tần Mục cầm xuống, đó là một đao đẫm máu với chính dàn Lan Trữ, hôm nay Tần Mục lại liên thủ tập đoàn Hoa Hạ, không biết cuối cùng sẽ có bao nhiêu người rơi đài, Vương Hải Đào cúp điện thoại, vội vàng vận tác

Tần Mục đi lên lầu hai, tới cửa phòng Hàn Tuyết Lăng thì phát hiện bên trong khóa trái, liền la lớn:

- Tuyết Lăng, mở cửa ra nào.

Bên trong yên lặng.

Tần Mục lại gõ cửa, bảo Hàn Tuyết Lăng mở cửa, Hàn Tuyết Lăng hình như đang không quan tâm tới Tần Mục, không nhúc nhích chút nào.

Tần Mục nhún nhún vai, cầm chìa khóa trong túi ra, chậm rãi mở cửa.

"Thông" một cái gối hiện ra, đúng lúc Tần Mục đi vào trong một bước thì nện vào mặt Tần Mục.

- Anh cút ra ngoài cho tôi!

Hàn Tuyết Lăng đứng đó, hai tay chống nạnh, hưng dữ nhìn chằm chằm vào Tần Mục, một chút cũng không có biểu hiện suy yếu do bệnh tật.

Tần Mục bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, lúc này khom người nhặt cái gối lên và vỗ nhẹ.

- Đại tiểu thư, ai chọc em à?

Vừa mới dứt lời lại có một cái gối bay tới, Tần Mục vốn muốn trốn tránh nhưng tâm tư nhanh quay ngược trở lại, bay giờ là lúc Hàn Tuyết Lăng phát tiết sau bệnh, cũng không né cho gối bay trúng.

Tần Mục xoay người nhặt gối lên tiếp, còn chưa kịp nói chuyện thì cái chăn bay vào đầu làm cho hắn bị chăn bông che kín.

Ngay sau đó Tần Mục cảm giác lưng của mình chấn động, bên tai nghe tiếng tức giận đùng đùng của Hàn Tuyết Lăng:

- Tốt cho Tần Mục, thừa dịp vợ hôn mê lại tìm bảy tám người về, hôm nay ta không đánh cho anh tàn phế thì cũng phải khiến Tần gia tuyệt hậu.

Hàn Tuyết Lăng hô hào, một cước đá vào người Tần Mục, may mắn nàng bệnh xong nên suy yếu, nếu như với thân thủ bộ đội đặc chủng thì lần này Tần Mục bị đá không đứng lên được.

Tần Mục xem xét Hàn Tuyết Lăng có khuynh hướng bạo lực liền tranh kéo chăn xuống, nhìn qua Hàn Tuyết Lăng thấp giọng trách mắng:

- Em đang làm gì thế, không hảo hảo dưỡng bệnh, còn đánh đấm cái gì?

Hàn Tuyết Lăng nhìn qua biểu lộ của Tần Mục âm trầm, nhất thời khóe mắt đỏ lên, duỗi tay chỉ vào Tần Mục, lập tức khóc lớn và mắng:

- Anh... Anh là đồ không có lương tâm, tại sao lại như lão gia hỏa, không có một chút bộ dáng của người trẻ tuổi, em... Em muốn ly hôn!

Tần Mục nhìn thấy Hàn Tuyết Lăng bị kích thích khóc lóc hoa lê đái vũ, hắn cũng chỉ là nam nhân chưa tới ba mươi tuổi, còn là ưa thích chơi game online, ưa thích chơi bóng rổ, ưa thích các loại đồng hồ đắt đỏ và đẹp, nhưng sau khi trọng sinh thì tâm tính của hắn thế nào? Đừng nói kết hôn với Hàn Tuyết Lăng và lúc ở cùng các nữ nhân khác, hắn luôn bày ra bộ dáng ngạo nghễ bề trên, hoàn toàn không phù hợp với tâm tính của mình sao?

Chẳng lẽ là? Tần Mục lúc này nhíu mày, lớp màng mỏng khi trọng sinh đã bị những lời này của Hàn Tuyết Lăng nói mà xé rách. Thì ra phương pháp xử sự và hành động của mình quá khiến người ta chú ý. Từ thôn Tây Sơn đi tới đến bây giờ tuy mỗi lần đều bình an, nhưng hết lần này tới lần khác lại đi nhầm đường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.