[Dịch]Thanh Quan

Chương 563 : Sói tới




Chu Tiểu Mai gật gật đầu, nàng biết rõ Tần Mục đang muốn cho nàng tránh xa chuyện này. Nếu như Chu Tiểu Mai tự mình đứng ra cản trở đoàn Tam Tinh mua Tư Lạc Ngõa thì thân phận của nàng sẽ khiến cho người ta nghị luận, cũng bất lợi cho Tàn Mục, nếu cho Anna tới thì lời đồn rất khó truyền bá, cũng bảo hộ Tần Mục và Chu Tiểu Mai có tay.

Tần Mục nói đến đây lại lắc đầu nói ra:

- Anna là người của tập đoàn Hoa Hạ, lúc ở Đằng Long còn dễ nói, bên tỉnh ủy đoán chừng không khả quan. Chuyện của mẹ ở bên kia không phải kín không kẽ hở, luôn luôn có người chú ý tới.

Chu Tiểu Mai cười lên, nói ra:

- Nếu em không được thì bảo Lưu Đan qua làm một chút đi.

Tần Mục cũng cười rộ lên, thở dài nói:

- Trên tay có nhiều vương bài như thế, hết lần này tới lần khác lại không nằm trong tay, ai...

Con mắt Chu Tiểu Mai sáng ngời, nói ra:

- Tập đoàn Tam Tinh tài đại khí thô, điều này cũng dễ nói, chúng ta nên tìm cách khiến cho một số người trọng yếu trong tập đoàn này có suy nghĩ nghiêng qua đây thì tốt hơn.

Hai người lập tức lâm vào trầm mặc, nhìn qua vách tường thạch anh.

Đột nhiên hai người tâm linh hữu tê, nhìn thấy ánh sáng trong mắt đối phương, trăm miệng một lời nói ra:

- Công ty chạm khắc gỗ.

Tỉnh Tây Túc huyện Tây Bình thôn Tây Sơn có công ty chạm khắc gỗ, mấy năm này càng làm càng lớn, tuy giá cả đã có hạ, nhưng trên thị trường quốc tế có danh khí không nhỏ, nhất là công ty chạm khắc gỗ này có Quách Tự Tại ủng hộ, đây chính là vốn liếng nội tình của Tần Mục lưu lại ở huyện Tây Bình. Nếu như cho công ty chạm khắc gỗ tiến vào, vậy thì mọi người sẽ thấy là Tần Mục dùng bản lĩnh quần nhau với tập đoàn Tam Tinh. Huống hồ công ty chạm khắc gỗ là xí nghiệp trong nước không có vốn đầu tư nước ngoài nào lại tạo dựng nên danh tiếng to lớn trên quốc tế, nếu dùng công ty này ra tay có thể ngăn chặn miệng của người khác, chỉ có thể dùng danh hiệu của Tần Mục mà làm.

Chỉ cần có năng lực thì Tần Mục cũng không phải quan tâm những chuyện này, chỉ cần được Vạn Hữu Niên ủng hộ, chuyện này có thể định đoạt. Huống chi Tần Mục thắng càng lớn thì Vạn Hữu Niên càng phát lực, đây chính là chuyện kỳ công, Tần Mục lấy được lợi ích càng lớn càng có thể nói rõ Vạn Hữu Niên ánh mắt độc đáo.

Hai người từ từ ăn bữa sáng, trong nội tâm đang tự hỏi chuyện này tiến hành thế nào. Chu Tiểu Mai uống sữa đậu nành, chậm rãi nói:

- Tần Mục, mục đích của chúng ta không phải ngăn cản tập đoàn Tam Tinh đầu tư Tư Lạc Ngõa, dù sao kỹ thuật của họ chúng ta phải học tập. Có thể bởi như vậy sinh ra chút chuyện lớn thì được không bù mất không?

Tần Mục khoát khoát tay, nói ra:

- Ngược lại không phải như vậy. Công ty chạm khắc gỗ bây giờ đang lâm vào bình cảnh, lúc trước thành lập công ty chủ yếu là giúp các người trẻ tuổi trong thôn Tây Sơn chúng ta có công ăn việc làm, không qua hai năm điêu khắc cũng không có gì lạ, cũng chỉ là sản nghiệp không tệ, muốn kiếm nhiều tiền cũng đừng nghĩ. Công ty chạm khắc gỗ phải biến đổi làm thế nào dung nhập kỹ thuật vào sản phẩm chính là vấn đề lớn nhất.

Nói đến đây Tần Mục cười khẽ, nói ra:

- Dùng xí nghiệp nhà nước Tư Lạc Ngõa làm chủ thể, lại dùng công ty chạm khắc gỗ làm kiềm chế, nếu như ba chân cùng tồn tại với tập đoàn Tam Tinh thì càng hợp với quy luật thị trường.

Chu Tiểu Mai ah một tiếng, nghi hoặc hỏi:

- Như vậy được không? Tập đoàn Tam Tinh sẽ ăn thiệt thòi lớn như vậy sao?

Tần Mục lắc đầu, nói ra:

- Tập đoàn Tam Tinh cũng mua Tư Lạc Ngõa, chỉ muốn tạo danh tiếng của nhãn hiệu Tam Tinh tại Trung Quốc mà thôi. Bọn họ làm thế nào mở cục diện đây? Thu mua xí nghiệp nhà nước cũng có thể là mánh lới không nhỏ. Chúng ta có thể cho họ 40% cổ phần, còn lại cổ phần công ty Tư Lạc Ngõa chiếm 35%, công ty chạm khắc gỗ chiếm 25%. Chỉ cần trên danh nghĩa tập đoàn Tam Tinh chiếm vị trí đầu não mà Tư Lạc Ngõa cùng công ty chạm khắc gỗ liên hợp khắc chế nó, vậy kế hoạch cảu chúng ta đã thành công rồi.

Chu Tiểu Mai cười rộ lên, nói ra:

- Bẫy rập như vậy bọn họ sẽ nhảy vào sao?

Tần Mục cười lên ha hả, Chu Tiểu Mai thanh tỉnh hơn nhiều, như có điều suy nghĩ nói:

- Bọn họ chẳng những nhảy vào, còn cam tâm tình nguyện nhảy vào. Tốn hao nhiều nhân lực vật lực như vậy, cộng thêm đi vào ánh mắt của tỉnh Bắc Liêu, nếu đi chỗ khác bọn họ bằng vào quan hệ với các lão đại trong tỉnh, bọn họ đi tới chỗ nào đầu tư chỉ sợ cũng không bình tĩnh.

Chu Tiểu Mai nhìn Tần Mục dung quang toả sáng thì nội tâm rung động không hiểu, trên mặt hiện ra ráng mây đỏ, nhỏ giọng nói ra:

- Anh làm người quá xấu, không ngờ thiết kế bẩy rập cho Tam Tinh nhảy vào, không nhảy cũng phải nhảy.

Tần Mục đứng lên chậm rãi đi tới bên cạnh Chu Tiểu Mai, cúi đầu nói nhỏ bên tai Chu Tiểu Mai, nhỏ giọng nói ra:

- Tiểu Mai, cám ơn em, nếu không có em nhắc nhở, dựa theo kế hoạch lúc trước anh đã chết không có chỗ chôn rồi.

- Ai ~ sao anh nói vậy?

Chu Tiểu Mai bối rối, hơi nghiêng người dùng tay che miệng Tần Mục, vẻ mặt kinh hoảng nói ra:

- Về sau không cho nói loại lời này.

Tần Mục bờ môi đưa tới trước áp vào bàn tay ngọc của Chu Tiểu Mai, nhẹ nhàng hôn lên đó khiến gương mặt Chu Tiểu Mai ửng đỏ, vội vàng thu tay về.

Bữa điểm tâm này gián đoạn nhiều lần, ăn suốt một giờ thì bánh quẩy cũng lạnh ngắt, cầm sữa đậu nành đã lạnh lên uống cạn.

Sau khi ăn xong Tần Mục đầu tiên thông tri Tần lão gia tử, nói cho lão gia tử Hàn Tuyết Lăng tỉnh lại rồi. Nhưng mà hắn nói hời hợt, chỉ nói Hàn Tuyết Lăng ngẫu nhiên có thể mở to mắt, thần trí còn chưa khôi phục. Lão gia tử cười ha ha, nghe ra thân thể cũng tốt, bảo Tần Mục cẩn thnaj chú ý Hàn Tuyết Lăng, cũng phải điều dưỡng tốt thân thể.

Sau đó lão gia tử lại bảo Tần Mục một chút, không nên quá phân tán tinh lực, ăn cơm địa phương nào thì phải suy nghĩ cho nơi đó, đừng mang tâm tư phóng quá rộng. Tần Mục biết rõ đây là lão gia tử báo cáo chuyện của mình, lại tỏ thái độ với cháu trai, nói rõ là mình vô sự chơi mà thôi, không có quá độ.

Tần Mục nói như vậy cũng thuận ý lão gia tử. Lão gia tử nhất định sẽ có động tác, nhưng bảo Tần Mục liên lụy vào chuyện đập nước lớn trong tỉnh, đây không phải chuyện một hai câu có thể giải quyết, Tần Mục làm chim đầu đàn tuyệt đối không để lộ, chỉ có thể do lão gia tử thao tác. Tần Mục làm việc của mình, trình tự sau đó hắn không cần tham gia.

- Tiểu Mục ah, gần đây Bắc Liêu có nhiều chuyện, ngươi đừng cả ngày suy nghĩ lung tung, có thời gian trở lại kinh thành đánh cờ với gia gia.

Lão gia tử cuối cùng nói như vậy làm cho Tần Mục quyết tâm tới cùng, lão gia tử vẫn tương đối coi trọng tập đoàn Tam Tinh. Nhưng mà Tần Mục cũng biết chỉ sợ kinh thành cũng có người móc nối với tập đoàn Tam Tinh, muốn gây áp lực bên này.

- Không có việc gì thì nên gọi cho bên Hàn gia, nghe nói mấy ranh con bên đó thiếu kiên nhẫn rồi..

Lão gia tử nói xong lời này liền đặt điện thoại xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.